Trọng Sinh Chồng Trước Lại Theo Đuổi Tôi?
Chương 2: Cố Cẩn
Nhược Ương Quân
16/10/2021
Editor: Chao (@tieuchaodangiu - Wattpad)
"Hôn ước của chúng ta, hủy bỏ."
Những lời này như viên đá lớn thả vào hồ nước, trong chốc lát sóng lớn nổi lên bốn phía. Nhưng vì Lăng thượng tướng là người trong cuộc, trên bữa tiệc dĩ nhiên không ai dám nói chuyện. Bầu không khí như đóng băng, tất cả mọi người nhìn Lăng Đình, chờ đợi anh phản ứng.
Nhưng không ngờ rằng, Lăng thượng tướng lạnh lùng uy nghiêm trong lời đồn lại không nổi giận. Anh chỉ bình tĩnh nhìn Cố Cẩn, cách vài giây mới thấp giọng nói: "Tôi không đồng ý."
Mặc dù là từ chối, nhưng ngữ khí anh lại không lạnh lẽo, mà là trầm thấp xoa dịu —— ở trong trí nhớ của Cố Cẩn. Dường như anh chưa từng nghe thấy Lăng Đình dùng loại ngữ khí này nói chuyện với anh.
Hai người bọn họ là mãi mãi đối đầu gay gắt. Cho dù ở trên giường cũng như hai khối băng lạnh lẽo đụng vào nhau, không cảm nhận được hơi ấm nào.
Cố Cẩn nhàn nhạt nói: "Mặc kệ anh, nhưng tôi và anh không có quan hệ."
Anh nói xong liền quay người đi, nhưng Lăng Đình lại bắt lấy tay anh.
Người đàn ông sức lực rất lớn, lòng bàn tay khô ráo ấm áp nắm chặt năm ngón tay của Cố Cẩn. Giống như một đám lửa nhỏ nhảy trong bàn tay, dọc theo chỗ da của hai người chạm nhau mà lan ra.
Cố Cẩn giãy giụa nhưng không tránh thoát, nói: "Buông ra!"
Lăng Đình: "Không." Bàn tay anh cố gắng đan sâu vào giữa ngón tay Cố Cẩn, vẻ mặt chăm chú mà nghiêm túc: "Hôn ước của chúng ta đã được pháp luật liên minh bảo vệ. Em không thể đơn phương hủy bỏ, cũng không có cách nào hủy bỏ."
Cố Cẩn quay đầu lại nhìn Lăng Đình, trên mặt hiện lên một tia trào phúng: "Lăng thượng tướng có phải đã quên rằng, anh còn không ký tên vào trong tờ giấy hôn ước của chúng ta."
Kiếp trước Lăng Đình từ đầu sẽ từ chối tham gia lễ đính hôn, bởi vì chính anh còn không ký tên vào tờ giấy hôn ước —— lễ đính hôn là do mẹ Cố Cẩn cưỡng chế tổ chức, chính vì muốn ép Cố Cẩn dọn ra khỏi Cố gia sớm hơn.
Lăng Đình: "......" Anh sao lại quên mất chuyện này cơ chứ.
Lăng Đình nghiêm mặt nói: "Tôi liền trở về ký."
"Cho dù ký rồi tôi cũng có thể ra tòa giải trừ hôn ước, dù sao giữa chúng ta cũng chỉ có một tờ giấy như vậy."
Cố Cẩn giễu cợt nói, "Trở về tìm tiểu Beta của người đi, đừng lãng phí thời gian ở chỗ này, Lăng thượng tướng."
"Tôi không có Beta,"
Lăng Đình nói, "Nếu em nói Lâm Lạc Tiêu, tôi có thể nói cho em biết, cô ấy ——"
Cố Cẩn: "Anh bắt tôi đã qua một phút, bây giờ vui lòng thả ra, bằng không tôi sẽ kiện anh quấy rối Omega độc thân."
Lăng Đình: "......"
Cố Cẩn hất tay anh ra, trực tiếp bỏ đi.
~~~~~Hãy đọc ở Wattpad @tieuchaodangiu nà~~~~~
Lần này Lăng Đình không kéo anh lại, anh chỉ nhìn bóng lưng của Cố Cẩn. Đôi mắt đen láy sâu thẳm mà tĩnh lặng, đem tất cả cảm xúc giấu trong đó.
Anh muốn ôm lấy Omega đó vào lòng, ôm em ấy thật chặt...... Thế nhưng, hiện tại chỉ có thể nhìn thấy em, như vậy là đủ rồi.
......
Cố gia.
Nhìn qua cánh cửa sổ sát đất. Cố Cẩn thấy một vị phu nhân cùng một người thiếu niên đang ngồi trên ghế sô pha, cười nói âu yếm, giống một đôi mẹ con tình cảm.
—— nhưng khi anh bước vào cửa thì tiếng cười liền biến mất.
"Cố Cẩn?"
Mẹ Cố Cẩn - An Y nhìn thấy con trưởng của mình phía sau, lập tức nhíu mày, "Xảy ra chuyện gì, nghe nói con từ chối Lăng thượng tướng ở trước mặt mọi người?"
"......"
Cố Cẩn đứng im tại chỗ, nhìn mặt của An Y, không nói gì.
Rất lâu rồi anh chưa gặp mẹ, quả nhiên khuôn mặt này vẫn giống hệt trong trí nhớ. Tràn ngập phiền chán cùng không kiên nhẫn.
"Con biết chuyện này khiến cho cậu con thêm bao nhiêu phiền phức không hả?"
An Y đứng lên, hướng Cố Cẩn đi tới, "Còn Lăng thượng tướng bên kia, con muốn Cố gia chúng ta hợp tác cùng ngài ấy như thế nào nữa đây? Cố Cẩn, lần này con thực sự là quá tùy hứng!"
"Mẹ ——"
Phía sau An Y, em trai của Cố Cẩn - Cố Duyệt đứng dậy muốn nói, lại bị An Y quay đầu trừng mắt một cái: "Con đừng nói chuyện!"
Cố Duyệt: "......"
An Y đứng ở trước mặt Cố Cẩn, lạnh nhạt mà nhìn anh. Giống như người trước mắt không phải con của bà, mà là người xa lạ: "Cố Cẩn, con phải kết hôn cùng Lăng thượng tướng. Còn có con cùng cậu con đi xin lỗi bọn họ. Hôn ước giữa hai con diễn ra như thường, ngày mai con liền ——"
"Hôn ước của chúng con không có khả năng,"
Cố Cẩn đánh gãy lời An Y, đôi mắt màu đen yên tĩnh, không có cảm xúc gì, "Ngày mai con sẽ dọn ra khỏi Cố gia, mẹ sẽ không nhìn thấy con nữa."
Cố Duyệt: "Anh!"
Cậu bước nhanh đến bên cạnh Cố Cẩn, hướng An Y nói: "Tại sao phải tổ chức hôn lễ sớm, Lăng thượng tướng còn không ký tên vào tờ giấy hôn ước không phải sao? Mẹ thậm chí còn bỏ anh ở nơi đó một mình nữa! Người rốt cuộc đang suy nghĩ gì?"
Khi đối mặt với đứa nhỏ nhà mình, rõ ràng cảm xúc An Y dịu dàng hơn rất nhiều. Không hề lạnh nhạt, mà là nhàn nhạt nói: "Chuyện của người lớn trẻ con đừng xen vào, mẹ còn chưa truy cứu chuyện con xin nghỉ học trở về đâu."
Cố Duyệt: "Đó là bởi vì hôm nay con mới biết anh trai đính hôn, trước đó mẹ giấu con!"
"Con ở lại trường học học bài là được, không cần vì chuyện khác lãng phí thời gian."
An Y nói, "Anh trai con chỉ là Omega tinh thần lực cấp C, sớm nên rời nhà gả chồng. Lăng thượng tướng không phải là một lựa chọn vô cùng tốt hay sao?"
"Ai nói đúng rồi!"
Cố Duyệt nói, "Anh ta cùng cô gái khác mập mờ không rõ. Biết rõ ràng Lâm Lạc Tiêu cùng nhà của chúng ta có quan hệ, lại còn ——"
An Y nói: "Alpha như ngài ấy có một tình nhân bên ngoài thì làm sao? Không giữ được ngài là anh con vô dụng, không trách được người khác."
Cố Duyệt: "......"
Cố Duyệt ngạc nhiên nhìn mẹ của mình, cả kinh không nói lên lời.
"Tiểu Duyệt,"
Cố Cẩn giơ tay, nhẹ nhàng xoa đầu em trai mình, "Về phòng đi."
Cố Duyệt: "Nhưng, nhưng ——"
"Trở về đi,"
Cố Cẩn nói, "Chuyện còn lại anh sẽ xử lý."
Cố Duyệt nhìn anh, lại nhìn An Y, cuối cùng tức giận dậm chân, chạy về phòng mình.
~~~~~Hãy đọc ở Wattpad @tieuchaodangiu nà~~~~~
Trong phòng khách chỉ còn lại mẹ con hai người, Cố Cẩn nhìn An Y, vẻ mặt bình tĩnh mà lãnh đạm: "Con sẽ xử lý xong hôn ước của con và Lăng thượng tướng, cũng sẽ đi tìm cậu để giải thích. Người yên tâm, chuyện của con sẽ không ảnh hưởng đến Cố gia."
An Y cười nhạt một tiếng: "Trừ khi con không phải là người của Cố gia!"
Cố Cẩn: "Mẹ, người có phải rất hận con, hận không thể con chết?"
An Y: "......"
An Y không nói gì, không có phủ nhận, cũng là thừa nhận trá hình.
Cố Cẩn ngẩng đầu, trên tường treo mấy tấm ảnh, trong đó một tấm hình một nhà bốn người: Anh, em trai anh cùng mẹ...... Còn mấy năm trước, bởi vì một sự cố ngoài ý muốn mà cha mất.
Rõ ràng sự cố đó cùng anh không liên quan gì, nhưng sau đó, mẹ anh liền rất hận anh.
Cố Cẩn rũ mắt, rời đi cũng không quay đầu lại.
——
"Thượng tướng."
Phó quan gõ nhẹ cửa thư phòng, được người bên trong đáp lại, mới cẩn thận đẩy cửa đi vào.
Lăng Đình ngồi phía sau bàn làm việc, trí não tự động hiện lên một cái danh sách. Dữ liệu liên tiếp chuyển đến trí não phó quan, phó quan nhìn một chút, hơi ngạc nhiên.
Đó cũng không phải là dữ liệu quân sự, mà là...... một danh sách đồ gia đình.
"Trong vòng một ngày chuẩn bị tốt,"
Lăng Đình nói, "Sô pha giường đệm đều phải chọn mềm mại, em ấy không thích quá cứng."
Phó quan bỏ ra một giây đồng hồ để suy nghĩ "em ấy" là ai, sau đó ngạc nhiên nói: "Nhưng, hôn ước của ngài với Cố tiên sinh không phải ——" đã giải trừ rồi sao? Thậm chí trên Tinh Võng* đều cãi nhau xôn xao.
(*) Tinh Võng: mạng lưới hành tinh.
Lăng Đình lạnh lùng liếc nhìn phó quan một cái.
Phó quan: "......"
Phó quan lập tức câm miệng: "Được, hiểu rồi."
Lăng Đình click mở Tinh Võng, phía trên đang bàn tán sôi nổi chuyện tình của anh với Cố Cẩn. Phó quan không nhìn ra vẻ mặt Lăng Đình như nào, liền nói: "Cần khống chế dư luận không?"
Lăng Đình: "Không cần."
Vào hôm nay kiếp trước, tất cả mọi người đều cho rằng trong hôn ước là Lăng Đình không tình nguyện. Dù sao Cố Cẩn chỉ là Omega tinh thần lực cấp C, mà Lăng Đình không chỉ là thượng tướng liên minh. Cũng là Alpha tinh thần lực cấp S, ngay cả cậu của Cố Cẩn. Hiện tại là thủ tướng liên minh An Cách cũng không thể không nể anh ba phần.
~~~~~Hãy đọc ở Wattpad @tieuchaodangiu nà~~~~~
Nhưng chuyện ngày hôm nay vừa xuất hiện tình thế liền thay đổi, chẳng ai nghĩ tới Cố Cẩn mới là người từ chối bên kia. Trước kia trào phúng Cố Cẩn dây dưa Lăng Đình đều bị vả mặt. Đến nỗi Lăng thượng tướng, dường như anh chẳng những tình nguyện, thậm chí còn đồng ý đến mức —— bằng không vậy tại sao Tạ Tinh con trai duy nhất của Tạ gia chỉ giễu cợt Cố Cẩn một chút. Đã bị Lăng Đình dùng tinh thần lực cưỡng ép đến mức đưa thẳng vào bệnh viện đây?
Đây là lần đầu tiên Lăng thượng tướng bảo vệ một người trước mặt mọi người. Quả thực giống như là tuyên bố với toàn bộ hành tinh rằng Cố Cẩn là Omega của anh, ai cũng không được động đến.
Phó quan cũng có suy nghĩ này, lúc này nghe được câu trả lời của Lăng Đình lại càng cảm thấy kinh ngạc: "Nhưng theo tôi, cậu ấy từ chối ngài ở trước mặt mọi người có hơi...... Quá không tôn trọng ngài."
Phó quan vừa dứt lời liền nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Lăng Đình. Chỉ một cái liền làm anh ta lạnh sống lưng, theo bản năng cơ thể liền căng cứng: "Xin lỗi, tôi lỡ lời!"
"Em ấy rất tốt,"
Lăng Đình hơi dừng, lại bổ sung, "Rất tốt, ai cũng không sánh được."
Phó quan: "......"
Phó quan im lặng một lúc, cuối cùng vẫn không nhịn được nói: "Vậy tại sao trước đây ngài lại trì trệ không ở tờ giấy hôn ước ký tên? Nếu ký tên, Cố tiên sinh cũng không có cách nào cùng ngài giải trừ hôn ước rồi."
Thậm chí lễ đính hôn còn suýt chút đến muộn —— sớm làm gì đi chứ.
Lăng Đình: "......"
Lăng Đình: "Câm miệng, đi ra ngoài."
——
Từ Cố gia đi ra, Cố Cẩn tới một chỗ.
Viện nghiên cứu là gia sản có tính bảo mật cực cao, chủ nhân của viện nghiên cứu đã sớm chờ anh, đưa cho anh một ly cà phê: "Tôi tưởng cậu sẽ đi xử lý chuyện của cậu và Lăng thượng tướng trước. Dù sao hiện tại trên Tinh Võng đã cãi nhau xôn xao rồi."
"Bây giờ tôi sẽ xử lý,"
Cố Cẩn nói, "Ian, tôi cần cậu giúp tôi thực hiện một cuộc phẫu thuật."
"Phẫu thuật?"
Ian kinh ngạc nói, "Tại sao phải phẫu thuật? Cơ thể cậu có vấn đề gì sao?"
"Mấy năm trước tôi bị tai nạn xe cộ, tinh thần thể bị tổn hại, từ cấp A trở thành cấp C, cậu không nhớ sao?"
Ian biểu lộ vẻ mặt thương tiếc: "Làm sao không nhớ được...... Lúc đó cậu chính là một thiên tài."
Omega tinh thần lực cấp A rất ít, Cố Cẩn là một trong số đó. Nhưng năm 18 tuổi anh gặp một vụ tai nạn xe cộ, cũng bắt đầu từ đó. Anh từ một thiên tài rơi xuống thành người vô dụng.
~~~~~Hãy đọc ở Wattpad @tieuchaodangiu nà~~~~~
"Nếu tôi nói rằng, vụ tai nạn xe cộ đó không phải là ngoài ý muốn thì sao?"
Cố Cẩn nâng ly cà phê, hơi nóng mờ mịt, đôi mắt đen yên tĩnh đẹp đẽ bị một tầng hơi nước che phủ, "Tinh thần thể của tôi cũng không có bị tổn hại, vẫn là cấp A đấy?"
Ian chấn động, cái ly trong tay suýt nữa rơi xuống. Anh đứng lên, vừa mừng vừa sợ, cơ thể không kiểm soát đổ về phía Cố Cẩn: "Cậu nói cái gì? Đây là sự thật?!"
Cố Cẩn vén tay áo lên, lộ ra một đoạn cổ tay trắng nõn, ở trên có một vết sẹo, vì đã qua nhiều năm, vết sẹo đã rất mờ rồi.
"Trong cơ thể tôi bị gắn một con chíp."
Giọng nói của anh rất bình tĩnh, không có quá nhiều nhấp nhô, "Con chíp này áp chế tinh thần lực của tôi, nếu không lấy ra, tôi mãi mãi là người vô dụng cấp C."
Thật ra ở đời trước, anh cũng đã bản thân từ tinh thần lực cấp C tăng lên cấp B. Vì vậy phát hiện ra con chíp trong cơ thể —— bây giờ sống lại, đều là tinh thần lực cấp B nên đó là nguyên nhân vì sao Tạ Tinh không có cách nào áp bức anh được.
"Vậy chỉ cần lấy con chíp ra, cậu liền có thể khôi phục thành cấp A tinh thần lực rồi!"
Giọng nói của Ian bởi vì quá hưng phấn mà hơi run, nhưng rất nhanh, vẻ mặt anh liền thay đổi, "Không đúng...... Vụ tai nạn xe cộ kia không phải ngoài ý muốn, là ai muốn hại cậu? Muốn hủy cậu cả đời?!"
Cố Cẩn: "......"
Anh im lặng một lát, nhẹ giọng nói: "Tôi không biết."
Đời trước anh mới tìm ra được một chút chân tướng, cũng lờ mờ đoán được người đó. Nhưng không đợi anh thuyết phục bản thân tin tưởng, liền chết ở trong lửa đạn của trộm hành tinh.
Ian nhìn hắn một lúc, gật gật đầu, lại trở về ghế sô pha ngồi.
"Cậu yên tâm, tôi sẽ không mang chuyện này tiết lộ ra ngoài."
Ian nói, "Tôi sẽ giúp cậu thực hiện phẫu thuật, nhưng cần mấy ngày để chuẩn bị. Chờ tất cả ổn thỏa, tôi lập tức liên hệ cậu."
Cố Cẩn gật đầu, nói: "Cảm ơn cậu."
"Chúng ta là bạn nhiều năm vậy, còn dùng đến cảm ơn."
Ian cười nói, "Yên tâm đi, chờ tinh thần lực của cậu khôi phục, đừng nói Lăng Đình, toàn bộ Alpha trên hành tinh đều theo đuổi cậu!"
Cố Cẩn: "......" Thật không xong, ngày càng không yên tâm.
Từ viện nghiên cứu đi ra, Cố Cẩn mở trí não. Lúc anh đi vào viện nghiên cứu liền đóng trí não, bởi vì cần cắt đứt tín hiệu của mình. Để trong khoảng thời gian ngắn những người khác không thể thông qua mạng lưới tìm được vị trí của anh.
Trí não vừa mở ra, màn ánh sáng trong nháy mắt hiện ra mấy chục tin nhắn. Tất cả đều đến từ một người, một người Cố Cẩn hết sức quen thuộc.
Cố Cẩn nhìn tất cả cái tên đều giống nhau, hơi nâng mày.
Lâm Lạc Tiêu, em gái anh, mặc dù là Beta, nhưng là Lâm gia đệ nhất mỹ nhân.
—— đồng thời cũng là tình nhân của Lăng Đình trong lời đồn.
- ------------------------------------
Lời editor: chỗ nào thấy sai mong các bạn comment góp ý sửa cho tui biết nha, cảm ơn nhiều nì ;3
"Hôn ước của chúng ta, hủy bỏ."
Những lời này như viên đá lớn thả vào hồ nước, trong chốc lát sóng lớn nổi lên bốn phía. Nhưng vì Lăng thượng tướng là người trong cuộc, trên bữa tiệc dĩ nhiên không ai dám nói chuyện. Bầu không khí như đóng băng, tất cả mọi người nhìn Lăng Đình, chờ đợi anh phản ứng.
Nhưng không ngờ rằng, Lăng thượng tướng lạnh lùng uy nghiêm trong lời đồn lại không nổi giận. Anh chỉ bình tĩnh nhìn Cố Cẩn, cách vài giây mới thấp giọng nói: "Tôi không đồng ý."
Mặc dù là từ chối, nhưng ngữ khí anh lại không lạnh lẽo, mà là trầm thấp xoa dịu —— ở trong trí nhớ của Cố Cẩn. Dường như anh chưa từng nghe thấy Lăng Đình dùng loại ngữ khí này nói chuyện với anh.
Hai người bọn họ là mãi mãi đối đầu gay gắt. Cho dù ở trên giường cũng như hai khối băng lạnh lẽo đụng vào nhau, không cảm nhận được hơi ấm nào.
Cố Cẩn nhàn nhạt nói: "Mặc kệ anh, nhưng tôi và anh không có quan hệ."
Anh nói xong liền quay người đi, nhưng Lăng Đình lại bắt lấy tay anh.
Người đàn ông sức lực rất lớn, lòng bàn tay khô ráo ấm áp nắm chặt năm ngón tay của Cố Cẩn. Giống như một đám lửa nhỏ nhảy trong bàn tay, dọc theo chỗ da của hai người chạm nhau mà lan ra.
Cố Cẩn giãy giụa nhưng không tránh thoát, nói: "Buông ra!"
Lăng Đình: "Không." Bàn tay anh cố gắng đan sâu vào giữa ngón tay Cố Cẩn, vẻ mặt chăm chú mà nghiêm túc: "Hôn ước của chúng ta đã được pháp luật liên minh bảo vệ. Em không thể đơn phương hủy bỏ, cũng không có cách nào hủy bỏ."
Cố Cẩn quay đầu lại nhìn Lăng Đình, trên mặt hiện lên một tia trào phúng: "Lăng thượng tướng có phải đã quên rằng, anh còn không ký tên vào trong tờ giấy hôn ước của chúng ta."
Kiếp trước Lăng Đình từ đầu sẽ từ chối tham gia lễ đính hôn, bởi vì chính anh còn không ký tên vào tờ giấy hôn ước —— lễ đính hôn là do mẹ Cố Cẩn cưỡng chế tổ chức, chính vì muốn ép Cố Cẩn dọn ra khỏi Cố gia sớm hơn.
Lăng Đình: "......" Anh sao lại quên mất chuyện này cơ chứ.
Lăng Đình nghiêm mặt nói: "Tôi liền trở về ký."
"Cho dù ký rồi tôi cũng có thể ra tòa giải trừ hôn ước, dù sao giữa chúng ta cũng chỉ có một tờ giấy như vậy."
Cố Cẩn giễu cợt nói, "Trở về tìm tiểu Beta của người đi, đừng lãng phí thời gian ở chỗ này, Lăng thượng tướng."
"Tôi không có Beta,"
Lăng Đình nói, "Nếu em nói Lâm Lạc Tiêu, tôi có thể nói cho em biết, cô ấy ——"
Cố Cẩn: "Anh bắt tôi đã qua một phút, bây giờ vui lòng thả ra, bằng không tôi sẽ kiện anh quấy rối Omega độc thân."
Lăng Đình: "......"
Cố Cẩn hất tay anh ra, trực tiếp bỏ đi.
~~~~~Hãy đọc ở Wattpad @tieuchaodangiu nà~~~~~
Lần này Lăng Đình không kéo anh lại, anh chỉ nhìn bóng lưng của Cố Cẩn. Đôi mắt đen láy sâu thẳm mà tĩnh lặng, đem tất cả cảm xúc giấu trong đó.
Anh muốn ôm lấy Omega đó vào lòng, ôm em ấy thật chặt...... Thế nhưng, hiện tại chỉ có thể nhìn thấy em, như vậy là đủ rồi.
......
Cố gia.
Nhìn qua cánh cửa sổ sát đất. Cố Cẩn thấy một vị phu nhân cùng một người thiếu niên đang ngồi trên ghế sô pha, cười nói âu yếm, giống một đôi mẹ con tình cảm.
—— nhưng khi anh bước vào cửa thì tiếng cười liền biến mất.
"Cố Cẩn?"
Mẹ Cố Cẩn - An Y nhìn thấy con trưởng của mình phía sau, lập tức nhíu mày, "Xảy ra chuyện gì, nghe nói con từ chối Lăng thượng tướng ở trước mặt mọi người?"
"......"
Cố Cẩn đứng im tại chỗ, nhìn mặt của An Y, không nói gì.
Rất lâu rồi anh chưa gặp mẹ, quả nhiên khuôn mặt này vẫn giống hệt trong trí nhớ. Tràn ngập phiền chán cùng không kiên nhẫn.
"Con biết chuyện này khiến cho cậu con thêm bao nhiêu phiền phức không hả?"
An Y đứng lên, hướng Cố Cẩn đi tới, "Còn Lăng thượng tướng bên kia, con muốn Cố gia chúng ta hợp tác cùng ngài ấy như thế nào nữa đây? Cố Cẩn, lần này con thực sự là quá tùy hứng!"
"Mẹ ——"
Phía sau An Y, em trai của Cố Cẩn - Cố Duyệt đứng dậy muốn nói, lại bị An Y quay đầu trừng mắt một cái: "Con đừng nói chuyện!"
Cố Duyệt: "......"
An Y đứng ở trước mặt Cố Cẩn, lạnh nhạt mà nhìn anh. Giống như người trước mắt không phải con của bà, mà là người xa lạ: "Cố Cẩn, con phải kết hôn cùng Lăng thượng tướng. Còn có con cùng cậu con đi xin lỗi bọn họ. Hôn ước giữa hai con diễn ra như thường, ngày mai con liền ——"
"Hôn ước của chúng con không có khả năng,"
Cố Cẩn đánh gãy lời An Y, đôi mắt màu đen yên tĩnh, không có cảm xúc gì, "Ngày mai con sẽ dọn ra khỏi Cố gia, mẹ sẽ không nhìn thấy con nữa."
Cố Duyệt: "Anh!"
Cậu bước nhanh đến bên cạnh Cố Cẩn, hướng An Y nói: "Tại sao phải tổ chức hôn lễ sớm, Lăng thượng tướng còn không ký tên vào tờ giấy hôn ước không phải sao? Mẹ thậm chí còn bỏ anh ở nơi đó một mình nữa! Người rốt cuộc đang suy nghĩ gì?"
Khi đối mặt với đứa nhỏ nhà mình, rõ ràng cảm xúc An Y dịu dàng hơn rất nhiều. Không hề lạnh nhạt, mà là nhàn nhạt nói: "Chuyện của người lớn trẻ con đừng xen vào, mẹ còn chưa truy cứu chuyện con xin nghỉ học trở về đâu."
Cố Duyệt: "Đó là bởi vì hôm nay con mới biết anh trai đính hôn, trước đó mẹ giấu con!"
"Con ở lại trường học học bài là được, không cần vì chuyện khác lãng phí thời gian."
An Y nói, "Anh trai con chỉ là Omega tinh thần lực cấp C, sớm nên rời nhà gả chồng. Lăng thượng tướng không phải là một lựa chọn vô cùng tốt hay sao?"
"Ai nói đúng rồi!"
Cố Duyệt nói, "Anh ta cùng cô gái khác mập mờ không rõ. Biết rõ ràng Lâm Lạc Tiêu cùng nhà của chúng ta có quan hệ, lại còn ——"
An Y nói: "Alpha như ngài ấy có một tình nhân bên ngoài thì làm sao? Không giữ được ngài là anh con vô dụng, không trách được người khác."
Cố Duyệt: "......"
Cố Duyệt ngạc nhiên nhìn mẹ của mình, cả kinh không nói lên lời.
"Tiểu Duyệt,"
Cố Cẩn giơ tay, nhẹ nhàng xoa đầu em trai mình, "Về phòng đi."
Cố Duyệt: "Nhưng, nhưng ——"
"Trở về đi,"
Cố Cẩn nói, "Chuyện còn lại anh sẽ xử lý."
Cố Duyệt nhìn anh, lại nhìn An Y, cuối cùng tức giận dậm chân, chạy về phòng mình.
~~~~~Hãy đọc ở Wattpad @tieuchaodangiu nà~~~~~
Trong phòng khách chỉ còn lại mẹ con hai người, Cố Cẩn nhìn An Y, vẻ mặt bình tĩnh mà lãnh đạm: "Con sẽ xử lý xong hôn ước của con và Lăng thượng tướng, cũng sẽ đi tìm cậu để giải thích. Người yên tâm, chuyện của con sẽ không ảnh hưởng đến Cố gia."
An Y cười nhạt một tiếng: "Trừ khi con không phải là người của Cố gia!"
Cố Cẩn: "Mẹ, người có phải rất hận con, hận không thể con chết?"
An Y: "......"
An Y không nói gì, không có phủ nhận, cũng là thừa nhận trá hình.
Cố Cẩn ngẩng đầu, trên tường treo mấy tấm ảnh, trong đó một tấm hình một nhà bốn người: Anh, em trai anh cùng mẹ...... Còn mấy năm trước, bởi vì một sự cố ngoài ý muốn mà cha mất.
Rõ ràng sự cố đó cùng anh không liên quan gì, nhưng sau đó, mẹ anh liền rất hận anh.
Cố Cẩn rũ mắt, rời đi cũng không quay đầu lại.
——
"Thượng tướng."
Phó quan gõ nhẹ cửa thư phòng, được người bên trong đáp lại, mới cẩn thận đẩy cửa đi vào.
Lăng Đình ngồi phía sau bàn làm việc, trí não tự động hiện lên một cái danh sách. Dữ liệu liên tiếp chuyển đến trí não phó quan, phó quan nhìn một chút, hơi ngạc nhiên.
Đó cũng không phải là dữ liệu quân sự, mà là...... một danh sách đồ gia đình.
"Trong vòng một ngày chuẩn bị tốt,"
Lăng Đình nói, "Sô pha giường đệm đều phải chọn mềm mại, em ấy không thích quá cứng."
Phó quan bỏ ra một giây đồng hồ để suy nghĩ "em ấy" là ai, sau đó ngạc nhiên nói: "Nhưng, hôn ước của ngài với Cố tiên sinh không phải ——" đã giải trừ rồi sao? Thậm chí trên Tinh Võng* đều cãi nhau xôn xao.
(*) Tinh Võng: mạng lưới hành tinh.
Lăng Đình lạnh lùng liếc nhìn phó quan một cái.
Phó quan: "......"
Phó quan lập tức câm miệng: "Được, hiểu rồi."
Lăng Đình click mở Tinh Võng, phía trên đang bàn tán sôi nổi chuyện tình của anh với Cố Cẩn. Phó quan không nhìn ra vẻ mặt Lăng Đình như nào, liền nói: "Cần khống chế dư luận không?"
Lăng Đình: "Không cần."
Vào hôm nay kiếp trước, tất cả mọi người đều cho rằng trong hôn ước là Lăng Đình không tình nguyện. Dù sao Cố Cẩn chỉ là Omega tinh thần lực cấp C, mà Lăng Đình không chỉ là thượng tướng liên minh. Cũng là Alpha tinh thần lực cấp S, ngay cả cậu của Cố Cẩn. Hiện tại là thủ tướng liên minh An Cách cũng không thể không nể anh ba phần.
~~~~~Hãy đọc ở Wattpad @tieuchaodangiu nà~~~~~
Nhưng chuyện ngày hôm nay vừa xuất hiện tình thế liền thay đổi, chẳng ai nghĩ tới Cố Cẩn mới là người từ chối bên kia. Trước kia trào phúng Cố Cẩn dây dưa Lăng Đình đều bị vả mặt. Đến nỗi Lăng thượng tướng, dường như anh chẳng những tình nguyện, thậm chí còn đồng ý đến mức —— bằng không vậy tại sao Tạ Tinh con trai duy nhất của Tạ gia chỉ giễu cợt Cố Cẩn một chút. Đã bị Lăng Đình dùng tinh thần lực cưỡng ép đến mức đưa thẳng vào bệnh viện đây?
Đây là lần đầu tiên Lăng thượng tướng bảo vệ một người trước mặt mọi người. Quả thực giống như là tuyên bố với toàn bộ hành tinh rằng Cố Cẩn là Omega của anh, ai cũng không được động đến.
Phó quan cũng có suy nghĩ này, lúc này nghe được câu trả lời của Lăng Đình lại càng cảm thấy kinh ngạc: "Nhưng theo tôi, cậu ấy từ chối ngài ở trước mặt mọi người có hơi...... Quá không tôn trọng ngài."
Phó quan vừa dứt lời liền nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Lăng Đình. Chỉ một cái liền làm anh ta lạnh sống lưng, theo bản năng cơ thể liền căng cứng: "Xin lỗi, tôi lỡ lời!"
"Em ấy rất tốt,"
Lăng Đình hơi dừng, lại bổ sung, "Rất tốt, ai cũng không sánh được."
Phó quan: "......"
Phó quan im lặng một lúc, cuối cùng vẫn không nhịn được nói: "Vậy tại sao trước đây ngài lại trì trệ không ở tờ giấy hôn ước ký tên? Nếu ký tên, Cố tiên sinh cũng không có cách nào cùng ngài giải trừ hôn ước rồi."
Thậm chí lễ đính hôn còn suýt chút đến muộn —— sớm làm gì đi chứ.
Lăng Đình: "......"
Lăng Đình: "Câm miệng, đi ra ngoài."
——
Từ Cố gia đi ra, Cố Cẩn tới một chỗ.
Viện nghiên cứu là gia sản có tính bảo mật cực cao, chủ nhân của viện nghiên cứu đã sớm chờ anh, đưa cho anh một ly cà phê: "Tôi tưởng cậu sẽ đi xử lý chuyện của cậu và Lăng thượng tướng trước. Dù sao hiện tại trên Tinh Võng đã cãi nhau xôn xao rồi."
"Bây giờ tôi sẽ xử lý,"
Cố Cẩn nói, "Ian, tôi cần cậu giúp tôi thực hiện một cuộc phẫu thuật."
"Phẫu thuật?"
Ian kinh ngạc nói, "Tại sao phải phẫu thuật? Cơ thể cậu có vấn đề gì sao?"
"Mấy năm trước tôi bị tai nạn xe cộ, tinh thần thể bị tổn hại, từ cấp A trở thành cấp C, cậu không nhớ sao?"
Ian biểu lộ vẻ mặt thương tiếc: "Làm sao không nhớ được...... Lúc đó cậu chính là một thiên tài."
Omega tinh thần lực cấp A rất ít, Cố Cẩn là một trong số đó. Nhưng năm 18 tuổi anh gặp một vụ tai nạn xe cộ, cũng bắt đầu từ đó. Anh từ một thiên tài rơi xuống thành người vô dụng.
~~~~~Hãy đọc ở Wattpad @tieuchaodangiu nà~~~~~
"Nếu tôi nói rằng, vụ tai nạn xe cộ đó không phải là ngoài ý muốn thì sao?"
Cố Cẩn nâng ly cà phê, hơi nóng mờ mịt, đôi mắt đen yên tĩnh đẹp đẽ bị một tầng hơi nước che phủ, "Tinh thần thể của tôi cũng không có bị tổn hại, vẫn là cấp A đấy?"
Ian chấn động, cái ly trong tay suýt nữa rơi xuống. Anh đứng lên, vừa mừng vừa sợ, cơ thể không kiểm soát đổ về phía Cố Cẩn: "Cậu nói cái gì? Đây là sự thật?!"
Cố Cẩn vén tay áo lên, lộ ra một đoạn cổ tay trắng nõn, ở trên có một vết sẹo, vì đã qua nhiều năm, vết sẹo đã rất mờ rồi.
"Trong cơ thể tôi bị gắn một con chíp."
Giọng nói của anh rất bình tĩnh, không có quá nhiều nhấp nhô, "Con chíp này áp chế tinh thần lực của tôi, nếu không lấy ra, tôi mãi mãi là người vô dụng cấp C."
Thật ra ở đời trước, anh cũng đã bản thân từ tinh thần lực cấp C tăng lên cấp B. Vì vậy phát hiện ra con chíp trong cơ thể —— bây giờ sống lại, đều là tinh thần lực cấp B nên đó là nguyên nhân vì sao Tạ Tinh không có cách nào áp bức anh được.
"Vậy chỉ cần lấy con chíp ra, cậu liền có thể khôi phục thành cấp A tinh thần lực rồi!"
Giọng nói của Ian bởi vì quá hưng phấn mà hơi run, nhưng rất nhanh, vẻ mặt anh liền thay đổi, "Không đúng...... Vụ tai nạn xe cộ kia không phải ngoài ý muốn, là ai muốn hại cậu? Muốn hủy cậu cả đời?!"
Cố Cẩn: "......"
Anh im lặng một lát, nhẹ giọng nói: "Tôi không biết."
Đời trước anh mới tìm ra được một chút chân tướng, cũng lờ mờ đoán được người đó. Nhưng không đợi anh thuyết phục bản thân tin tưởng, liền chết ở trong lửa đạn của trộm hành tinh.
Ian nhìn hắn một lúc, gật gật đầu, lại trở về ghế sô pha ngồi.
"Cậu yên tâm, tôi sẽ không mang chuyện này tiết lộ ra ngoài."
Ian nói, "Tôi sẽ giúp cậu thực hiện phẫu thuật, nhưng cần mấy ngày để chuẩn bị. Chờ tất cả ổn thỏa, tôi lập tức liên hệ cậu."
Cố Cẩn gật đầu, nói: "Cảm ơn cậu."
"Chúng ta là bạn nhiều năm vậy, còn dùng đến cảm ơn."
Ian cười nói, "Yên tâm đi, chờ tinh thần lực của cậu khôi phục, đừng nói Lăng Đình, toàn bộ Alpha trên hành tinh đều theo đuổi cậu!"
Cố Cẩn: "......" Thật không xong, ngày càng không yên tâm.
Từ viện nghiên cứu đi ra, Cố Cẩn mở trí não. Lúc anh đi vào viện nghiên cứu liền đóng trí não, bởi vì cần cắt đứt tín hiệu của mình. Để trong khoảng thời gian ngắn những người khác không thể thông qua mạng lưới tìm được vị trí của anh.
Trí não vừa mở ra, màn ánh sáng trong nháy mắt hiện ra mấy chục tin nhắn. Tất cả đều đến từ một người, một người Cố Cẩn hết sức quen thuộc.
Cố Cẩn nhìn tất cả cái tên đều giống nhau, hơi nâng mày.
Lâm Lạc Tiêu, em gái anh, mặc dù là Beta, nhưng là Lâm gia đệ nhất mỹ nhân.
—— đồng thời cũng là tình nhân của Lăng Đình trong lời đồn.
- ------------------------------------
Lời editor: chỗ nào thấy sai mong các bạn comment góp ý sửa cho tui biết nha, cảm ơn nhiều nì ;3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.