Trọng Sinh: Cô Vợ Sát Thủ Xinh Đẹp
Chương 27: Lê Thẩm.
Cẩm Bạch
08/01/2021
Nguyệt Dao tới trung tâm thương mại lần trước.
Lần này cô cũng đi một mình.
Trước của hàng quần áo. Nguyệt Dao nhìn qua một chút rồi vẫn đi vào.
Đây cũng chính là cửa hàng lần trước Nguyệt Dao đã tới.
Lần này nhân viên phục vụ nhìn thấy Nguyệt Dao, độ đều tỏ ra rất cung kính. Không dám nói năng thất lễ như lần trước.
Bọn họ ai còn dám thất lễ với cô gái này chứ. Lần trước, bọn họ đã bị phạt không được 3 tháng lương. Nhớ tới giờ bọn học đau tới thấu gan thấu thịt.
Nguyệt Dao cũng chẳng đáp lại họ cái gật đầu. Ai bảo trước kia họ nhục mạ cô như vậy. Bây giờ lại đòi cô cho bọn họ sắc mặt tốt sao. Nằm mơ!
Nguyệt Dao tới khu đồ làm bằng da. Cô mua rất nhiều bộ đồ bó sát màu đen.
Mấy người chung quanh cũng không hiểu cô mua nhiều quần áo bó sát như vậy làm gì.
Nguyệt Dao thì lại chả để ý tới bọn họ mà tập chung vào việc chọn quần áo.
Đột nhiên, Nguyệt Dao sững lại. Con mắt xinh đẹp mở to mang theo gương mặt ngạc nhiên nhìn người đàn ông cách đây không xa.
Người đàn ông này có gương mặt tinh tế cân đối, ngũ quan sắc sảo như món quá được thần ban tặng, thân hình cao 1m85. Cả người hoàn hảo tới từng chi tiết.
Người đàn ông này không ai khác chính là Lê Thẩm. Người đồng hành với cô suốt quãng thời gian ở Hắc Long.
Lê Thẩm đối với cô không chỉ là người bạn mà còn là người anh trai cô quý mến và thân cận nhất. Cô và Lê Thẩm đã cùng nhau ra vào sinh tử không biết bao nhiêu lần.
Nguyệt Dao đang chuẩn bị vươn tay ra, đôi môi mấp máy như đang định nói gì đó nhưng lại không nói thành lời.
Nguyệt Dao đứng từ nhìn bóng dáng Lê Thẩm, nhưng chỉ đứng im, không nói gì mà bỏ đi.
Bây giờ thân phận của cô là Dạ Nguyệt Dao, chứ không phải là Lâm An. Cô cũng không thể lưu luyến những thứ không thuộc về mình.
Nguyệt Dao cứ như vậy rời đi. Cô chẳng có tâm trạng để chọn đồ nữa.
Đứng bên kia, Lê Thẩm cảm nhận được một ánh mắt nhìn vào chính mình,anh quay đầu nhìn nhưng khi quay lại đã chẳng còn thấy ai.
Đôi mắt ấy cho anh cảm giác quen thuộc tới kì lạ, cảm giác thân cận trước kia. Đột nhiên, gương mặt Lâm An hiện ra trong tâm trí Lê Thẩm. Nhưng rất nhanh đã biến mất.
Sao có thể là em ấy được. An An đã mất rồi, em ấy không còn trên thế giới này rồi.
Lê Thẩm đột nhiên lại chìm vào kí ức nào đó.
Đột nhiên Lê Thẩm cất giọng nỉ non nói với chính mình:"An An, là em đúng không, em chưa chết vì sao không về với anh, An An chờ anh, hết nhiệm vụ lần này, anh sẽ rời tổ chức tìm em"
Nguyệt Dao trong người tâm tình không thoải mái, không hiểu sao trong đầu lại nghĩ tới gương mặt yêu nghiệt của Lục Thiệu Phong.
Nguyệt Dao liền đi tới Lục Thế.
Nhân viên Lục Thế thấy Nguyệt Dao tới cũng không ngăn cản. Chào Nguyệt Dao một tiếng rồi tiếp tục làm việc.
Nguyệt Dao tới văn phòng của tổng giám đốc, gõ cửa bước vào.
Trong phòng không chỉ có Lục Thiệu Phong, còn có Hắc Hải, Vũ Mặc, Âu Thiên Hoàng, Trần Gia Kiên và Lý Luân đang ngồi bàn chuyện.
Nguyệt Dao đầu tiên là bước tới cười chào Âu Thiên Hoàng:"Thiên Hoàng ca ca", rồi mới chào Lý Luân cùng Trần Gia Kiên.
Một người nào đó bị Nguyệt Dao bỏ quên. Hiện giờ tâm tình rất không được tốt, nhưng trên mặt vẫn mặt lạnh như cũ không biểu cảm.
Thứ duy nhất cho biết anh đang tức giận là xung quanh không khí như muốn đông cứng lại, xung quanh bất chợt cảm thấy lạnh lẽo.
☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️
Lần này cô cũng đi một mình.
Trước của hàng quần áo. Nguyệt Dao nhìn qua một chút rồi vẫn đi vào.
Đây cũng chính là cửa hàng lần trước Nguyệt Dao đã tới.
Lần này nhân viên phục vụ nhìn thấy Nguyệt Dao, độ đều tỏ ra rất cung kính. Không dám nói năng thất lễ như lần trước.
Bọn họ ai còn dám thất lễ với cô gái này chứ. Lần trước, bọn họ đã bị phạt không được 3 tháng lương. Nhớ tới giờ bọn học đau tới thấu gan thấu thịt.
Nguyệt Dao cũng chẳng đáp lại họ cái gật đầu. Ai bảo trước kia họ nhục mạ cô như vậy. Bây giờ lại đòi cô cho bọn họ sắc mặt tốt sao. Nằm mơ!
Nguyệt Dao tới khu đồ làm bằng da. Cô mua rất nhiều bộ đồ bó sát màu đen.
Mấy người chung quanh cũng không hiểu cô mua nhiều quần áo bó sát như vậy làm gì.
Nguyệt Dao thì lại chả để ý tới bọn họ mà tập chung vào việc chọn quần áo.
Đột nhiên, Nguyệt Dao sững lại. Con mắt xinh đẹp mở to mang theo gương mặt ngạc nhiên nhìn người đàn ông cách đây không xa.
Người đàn ông này có gương mặt tinh tế cân đối, ngũ quan sắc sảo như món quá được thần ban tặng, thân hình cao 1m85. Cả người hoàn hảo tới từng chi tiết.
Người đàn ông này không ai khác chính là Lê Thẩm. Người đồng hành với cô suốt quãng thời gian ở Hắc Long.
Lê Thẩm đối với cô không chỉ là người bạn mà còn là người anh trai cô quý mến và thân cận nhất. Cô và Lê Thẩm đã cùng nhau ra vào sinh tử không biết bao nhiêu lần.
Nguyệt Dao đang chuẩn bị vươn tay ra, đôi môi mấp máy như đang định nói gì đó nhưng lại không nói thành lời.
Nguyệt Dao đứng từ nhìn bóng dáng Lê Thẩm, nhưng chỉ đứng im, không nói gì mà bỏ đi.
Bây giờ thân phận của cô là Dạ Nguyệt Dao, chứ không phải là Lâm An. Cô cũng không thể lưu luyến những thứ không thuộc về mình.
Nguyệt Dao cứ như vậy rời đi. Cô chẳng có tâm trạng để chọn đồ nữa.
Đứng bên kia, Lê Thẩm cảm nhận được một ánh mắt nhìn vào chính mình,anh quay đầu nhìn nhưng khi quay lại đã chẳng còn thấy ai.
Đôi mắt ấy cho anh cảm giác quen thuộc tới kì lạ, cảm giác thân cận trước kia. Đột nhiên, gương mặt Lâm An hiện ra trong tâm trí Lê Thẩm. Nhưng rất nhanh đã biến mất.
Sao có thể là em ấy được. An An đã mất rồi, em ấy không còn trên thế giới này rồi.
Lê Thẩm đột nhiên lại chìm vào kí ức nào đó.
Đột nhiên Lê Thẩm cất giọng nỉ non nói với chính mình:"An An, là em đúng không, em chưa chết vì sao không về với anh, An An chờ anh, hết nhiệm vụ lần này, anh sẽ rời tổ chức tìm em"
Nguyệt Dao trong người tâm tình không thoải mái, không hiểu sao trong đầu lại nghĩ tới gương mặt yêu nghiệt của Lục Thiệu Phong.
Nguyệt Dao liền đi tới Lục Thế.
Nhân viên Lục Thế thấy Nguyệt Dao tới cũng không ngăn cản. Chào Nguyệt Dao một tiếng rồi tiếp tục làm việc.
Nguyệt Dao tới văn phòng của tổng giám đốc, gõ cửa bước vào.
Trong phòng không chỉ có Lục Thiệu Phong, còn có Hắc Hải, Vũ Mặc, Âu Thiên Hoàng, Trần Gia Kiên và Lý Luân đang ngồi bàn chuyện.
Nguyệt Dao đầu tiên là bước tới cười chào Âu Thiên Hoàng:"Thiên Hoàng ca ca", rồi mới chào Lý Luân cùng Trần Gia Kiên.
Một người nào đó bị Nguyệt Dao bỏ quên. Hiện giờ tâm tình rất không được tốt, nhưng trên mặt vẫn mặt lạnh như cũ không biểu cảm.
Thứ duy nhất cho biết anh đang tức giận là xung quanh không khí như muốn đông cứng lại, xung quanh bất chợt cảm thấy lạnh lẽo.
☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.