Trọng Sinh: Cô Vợ Sát Thủ Xinh Đẹp
Chương 22: Nụ cười hiếm có.
Cẩm Bạch
08/01/2021
Lục Thiệu Phong dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:
"Một người chứng kiến cảnh giết người máu me như thế và giết người lần đầu lại có thể tỏ ra không hoảng sợ sao, người có tâm lý cao cường cũng sẽ không bình tĩnh được giống cô ấy"
Lý Luân ngẫm nghĩ:"Một là đã từng giết người và chứng kiến rất nhiều cảnh đẫm máu như thế này....hai là tố chất tâm lý vượt quá người bình thường"
Lục Thiệu Phong không chần chừ nói:"Ừ, lần đó gặp nhiều sát thủ như vậy cô ấy không những không bị thương còn giết chết một tên sát thủ, nhưng sát thủ nào dễ giết như vậy, một cô gái tay trói gà không chặt có thể giết được sao, lại còn dễ dàng và tàn nhẫn như vậy, một nhát dao liền chết, không chần chừ, giống như người đã được huấn luyện"
Trần Gia Kiên nghĩ ngợi chút:
"Cậu nói vậy cũng không sai, hẳn là đã được huấn luyện"
Lục Thiệu Phong:"Không lâu trước đó, cô ấy tới Lục Thế, hôm đó Nguyệt Dao đã đi vào trung tâm thương mại cùng Vũ Mặc. Vũ Mặc đã báo cáo lại cho tôi. Lúc đó anh ta bị một đám người chỉ trích, Nguyệt Dao chỉ với một tay đã bóp một gã đàn ông cao gầy gần như ngạt thở mà chết cho đến khi hắn ta chỉ còn một hơi thở cuối cùng cô ấy mới buông ra"
Âu Thiên Hoàng cảm thán nói:"Công nhận Nguyệt Dao khỏe thật, một tay bóp gần chết một gã đàn ông cao lớn mà khiến gã không giãy giụa được, tôi cũng phục rồi đấy"
"Ngày hôm nay tôi đưa Nguyệt Dao tới tổng bộ của Ám Huyền, cô chứng minh mình đã từng huấn luyện bằng cách bắn súng, cô bắn tất cả 10 viên đều trúng hồng tâm mà không cần nhìn, kĩ năng bắn súng yêu nghiệt như vậy có mấy ai có được", Lục Thiệu Phong giọng nói trầm thấp từ tính kể lại.
Lý Luân như thể đang suy nghĩ một thứ gì đấy:"Tôi nghe nói đệ nhất sát thủ của Hắc Long cũng có kĩ năng bắn súng như vậy. Sở trường của cô ta là dùng dao và bắn súng. Nghe nói cô ta được chính ông già của Hắc Lòng đào tạo, thân thủ không số 1 thì cũng số 2"
Trần Gia Kiên nghi ngờ nói:
"Phong, cậu nói xem Dạ Nguyệt Dao này có phải đệ nhất sát thủ đó không?"
Lục Thiệu Phong như chìm vào suy tư:"Tôi cũng không thể biết chắc chắn được, nhưng được biết là đệ nhất sát thủ đó trong lúc làm nhiệm vụ cuối cùng đã gặp tai nạn ngoài ta muốn mà bỏ mạng rồi"
"Nhưng nếu bây giờ đã cho Nguyệt Dao biết rồi thì cậu nên trông coi cho cẩn thận", Trần Gia Kiên lên tiếng cảnh báo.
Âu Thiên Hoàng nãy giờ vẫn ngồi bên kia không nói gì bỗng nhiên mở miệng nói:
"Phong, cậu từ khi nào mà tin người như bây giờ"
Lục Thiệu Phong trầm ngâm, anh cũng không biết được từ khi nào mà anh đã tin tưởng cô đến vậy, không một chút phòng bị đối với cô.
Những cử chỉ hành động và biểu hiện của cô làm anh không thể không nghi ngờ, nhưng anh vẫn tin tưởng cô sẽ không phản bội anh.
Phải chăng cô cũng tin tưởng anh.
Nếu không tin tưởng vì sao cô lại có thể hành động như vậy trước mặt anh.
Có suy nghĩ như vậy trong đầu khoé môi Lục Thiệu Phong không khỏi nhạt nhẽo nhấc lên một độ cong như có như không.
Như nhìn thấy nụ cười nhạt nhẽo của Lục Thiệu Phong. Âu Thiên Hoàng mắt không chớp, miệng không ngậm lại được. Bộ dáng như là đang nói 'không thể nào tin được'.
Một lúc sau Âu Thiên Hoàng mới phản ứng lại được nói:"Mẹ nó, Phong, cậu vừa cười à. Cảnh lạ hiếm thấy a, bạn bè bao năm, đây là lần đầu tôi thấy cậu cười đấy"
☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️
"Một người chứng kiến cảnh giết người máu me như thế và giết người lần đầu lại có thể tỏ ra không hoảng sợ sao, người có tâm lý cao cường cũng sẽ không bình tĩnh được giống cô ấy"
Lý Luân ngẫm nghĩ:"Một là đã từng giết người và chứng kiến rất nhiều cảnh đẫm máu như thế này....hai là tố chất tâm lý vượt quá người bình thường"
Lục Thiệu Phong không chần chừ nói:"Ừ, lần đó gặp nhiều sát thủ như vậy cô ấy không những không bị thương còn giết chết một tên sát thủ, nhưng sát thủ nào dễ giết như vậy, một cô gái tay trói gà không chặt có thể giết được sao, lại còn dễ dàng và tàn nhẫn như vậy, một nhát dao liền chết, không chần chừ, giống như người đã được huấn luyện"
Trần Gia Kiên nghĩ ngợi chút:
"Cậu nói vậy cũng không sai, hẳn là đã được huấn luyện"
Lục Thiệu Phong:"Không lâu trước đó, cô ấy tới Lục Thế, hôm đó Nguyệt Dao đã đi vào trung tâm thương mại cùng Vũ Mặc. Vũ Mặc đã báo cáo lại cho tôi. Lúc đó anh ta bị một đám người chỉ trích, Nguyệt Dao chỉ với một tay đã bóp một gã đàn ông cao gầy gần như ngạt thở mà chết cho đến khi hắn ta chỉ còn một hơi thở cuối cùng cô ấy mới buông ra"
Âu Thiên Hoàng cảm thán nói:"Công nhận Nguyệt Dao khỏe thật, một tay bóp gần chết một gã đàn ông cao lớn mà khiến gã không giãy giụa được, tôi cũng phục rồi đấy"
"Ngày hôm nay tôi đưa Nguyệt Dao tới tổng bộ của Ám Huyền, cô chứng minh mình đã từng huấn luyện bằng cách bắn súng, cô bắn tất cả 10 viên đều trúng hồng tâm mà không cần nhìn, kĩ năng bắn súng yêu nghiệt như vậy có mấy ai có được", Lục Thiệu Phong giọng nói trầm thấp từ tính kể lại.
Lý Luân như thể đang suy nghĩ một thứ gì đấy:"Tôi nghe nói đệ nhất sát thủ của Hắc Long cũng có kĩ năng bắn súng như vậy. Sở trường của cô ta là dùng dao và bắn súng. Nghe nói cô ta được chính ông già của Hắc Lòng đào tạo, thân thủ không số 1 thì cũng số 2"
Trần Gia Kiên nghi ngờ nói:
"Phong, cậu nói xem Dạ Nguyệt Dao này có phải đệ nhất sát thủ đó không?"
Lục Thiệu Phong như chìm vào suy tư:"Tôi cũng không thể biết chắc chắn được, nhưng được biết là đệ nhất sát thủ đó trong lúc làm nhiệm vụ cuối cùng đã gặp tai nạn ngoài ta muốn mà bỏ mạng rồi"
"Nhưng nếu bây giờ đã cho Nguyệt Dao biết rồi thì cậu nên trông coi cho cẩn thận", Trần Gia Kiên lên tiếng cảnh báo.
Âu Thiên Hoàng nãy giờ vẫn ngồi bên kia không nói gì bỗng nhiên mở miệng nói:
"Phong, cậu từ khi nào mà tin người như bây giờ"
Lục Thiệu Phong trầm ngâm, anh cũng không biết được từ khi nào mà anh đã tin tưởng cô đến vậy, không một chút phòng bị đối với cô.
Những cử chỉ hành động và biểu hiện của cô làm anh không thể không nghi ngờ, nhưng anh vẫn tin tưởng cô sẽ không phản bội anh.
Phải chăng cô cũng tin tưởng anh.
Nếu không tin tưởng vì sao cô lại có thể hành động như vậy trước mặt anh.
Có suy nghĩ như vậy trong đầu khoé môi Lục Thiệu Phong không khỏi nhạt nhẽo nhấc lên một độ cong như có như không.
Như nhìn thấy nụ cười nhạt nhẽo của Lục Thiệu Phong. Âu Thiên Hoàng mắt không chớp, miệng không ngậm lại được. Bộ dáng như là đang nói 'không thể nào tin được'.
Một lúc sau Âu Thiên Hoàng mới phản ứng lại được nói:"Mẹ nó, Phong, cậu vừa cười à. Cảnh lạ hiếm thấy a, bạn bè bao năm, đây là lần đầu tôi thấy cậu cười đấy"
☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.