Trọng Sinh Cưng Chiều Em Trai Ngốc
Chương 94: ( END ) : Em Điểm Tô Sắc Màu Lên Thế Giới Tối Tăm Của Hắn
Yurin
21/10/2024
Đầu bên kia thế giới, tại một khách sạn hạng sang.
" Anh... anh! Đặt vé máy bay về mau lên! " Mẹ Hàn vừa mới nghe điện thoại con trai, lập tức đỏ hốc mắt thúc giục chồng mình. Ngay lập tức hai bên gia đình đặt chuyến bay gấp trong đêm.
Bên này, Quân Thiên Hàn bắt đầu một ngày mới như mọi khi. Đầu tiên là đánh thức em nhỏ, sau đó bế người đi đánh răng rửa mặt. Phong Miên vẫn còn ngái ngủ, mắt nhắm mắt mở gục trên vai hắn. Quân Thiên Hàn bất đắc dĩ đưa một tay cố định đầu em, bên còn lại thuần thục cầm bàn chải lên phục vụ tiểu tổ tông nhà hắn.
Xong xuôi, Quân Thiên Hàn đưa em xuống dưới nhà. Sáng nay hắn đã dậy sớm làm bánh mì bơ, hâm nóng lại sữa cho em rồi mới đi lên đánh thức Phong Miên dậy. Chẳng biết có phải ảnh hưởng bởi thai nhi không, mấy nay tâm tình em nhỏ biến hoá thất thường, thỉnh thoảng nắm đầu hắn giật điên cuồng, rồi lại cúi đầu ấm ức hối lỗi.
" Xin lỗi chồng ạ...
Quân Thiên Hàn nuông chiều bé nhà vô điều kiện, sao nỡ giận em chứ, thương còn chẳng hết nửa là. Sữa vẫn còn nóng hổi, hắn ôm eo bảo bối kéo em dính sát vào người mình, cẩn thận thổi một lúc rồi đút cho em. Phong Miên nhìn hắn chằm chằm, bỗng dưng ngậm chặt miệng ly không chịu nhả.
Quân Thiên Hàn đang bận phết bơ vị dâu lên bánh mì cho em, không để ý bên này, bỗng thấy tay mình khựng lại, quay đầu liền thấy nhóc con mím chặt môi, có chút bất đắc dĩ cười cười: " Em làm gì vậy hửm? Lại khó chịu ở đâu sao? '
" Hì hì... nhồng... " Phong Miên chơi chán chê mới chịu nhả ra, khúc khích dựa vào vai Quân Thiên Hàn.
'Đói rồi phải không? Đừng quậy nữa, ăn bánh mì nha. Bé há miệng ra chồng đút nè. "
Mất cả nửa tiếng mới xong bữa sáng, hắn vơ đại miếng bánh mì em đang ăn dở bỏ vô miệng. Phong Miên thấy vậy liền chuyển tầm nhìn sang nhà bếp, giơ ngón tay chỉ vào trong: " Chồng... ăn...
Quân Thiên Hàn bật cười, ngón trỏ ấn nhẹ vào đầu mũi em, chậm rãi giải thích: " Chồng ăn rồi mà, em không cần lo đâu. Bảo Bảo giỏi quá, biết quản anh rồi đấy. "
Cửa chính bật mở, mọi người đều đã trở về, mẹ Hàn nhanh chóng lại gần, ôm Phong Miên một lúc mới quay qua véo tai con trai nhấc lên, quát hắn một trận: " Thằng bé chưa đến hai mươi mà mày đã dụ dỗ rồi! Nói cho mẹ, biết tội chưa?"
' Dạ... mẹ... Ai! Con biết tội rồi! "
Mẹ Bảo thương con rể, liền đứng ra khuyên nhủ, em nhỏ bên cạnh cũng hoảng hốt giữ tay cô, ánh mắt long lanh ủy khuất, mẹ Hàn liền dính chiêu, nhanh chóng bị thuyết phục.
" Nói cho mẹ biết, việc này có ảnh hưởng đến sức khoẻ của A Miên không? Nếu có thì dứt khoát buông bỏ đi, đừng làm thằng bé rơi vào nguy hiểm."
Ai cũng mong được có cháu bồng bế, nhưng mẹ Hàn đặt sự an toàn của Phong Miên lên trên hết. Cô không muốn vì sự ích kỷ của bản thân mà để cho đứa nhỏ kia chịu khổ. Chẳng cần con cái gì cả, bọn nhóc nhà mình hạnh phúc là được.
" Mẹ, bác sĩ nói không sao cả. Chẳng lẽ mẹ không thích cháu mẹ à? " Quân Thiên Hàn khế nâng khoé miệng, trêu tức nhìn mẹ hắn, ghé sát bụng em đau khổ nói: " Con ơi, bà nội ghét bỏ con rồi. Thật là đau lòng!"
Mẹ Hàn tức đến nghiến răng, liếc con trai một cái như cảnh cáo. Cô cẩn thận tiến lại gần Phong Miên, đưa tay chạm lên bụng em, cảm động đến khoé mắt ươn ướt: " Cảm ơn con A Miên, mẹ vui lắm, thật sự cảm ơn con rất nhiều vì mang đến cho gia đình chúng ta một thiên thần nhỏ như vậy. "
Sau đó cô liền trừng Quân Thiên Hàn một cái, thay đổi thái độ ngay lập tức: Lần này coi như là ngoài ý muốn, không có lần sau! Mẹ không muốn thằng bé phải chịu khổ nữa!"
" Dạ, mẫu hậu đại nhân! " Chẳng cần mẹ hắn nhắc nhở Quân Thiên Hàn cũng đã tự nhận thức được.
Mấy ngày này ai ai cũng bận rộn hơn hẳn, Quân Thiên Hàn từ hôm đó dứt khoát nghỉ việc, ở nhà chăm Phong Miên. Chỉ tội cho A Chấn tự dưng một đống việc đập vô người, gần như ngày nào cũng tăng ca không ngừng nghỉ.
' Tôi muốn kiện luật sư!!! "
* Tinh *
Bạn có tin nhắn mới từ Sếp Mặt Liệt
Làm tốt, mấy tháng này tăng lương gấp ba cho cậu"
Tiểu Chấn: " ... "
'Ừm, mình yêu công việc quá đi mất, có tăng ca cả đời cũng được, hahaha!
Bên đất Mỹ, A Văn bận rộn với vài ca phẫu thuật sắp tới, cậu chuẩn bị được lên làm bác sĩ chính thức của bệnh viện, công việc nhiều hơn hẳn.
Hôm nay, một bó hoa lớn lại được chuyển vào văn phòng riêng của Bác sĩ Dia, ai ai cũng rì rầm bàn tán. Đa phần mọi người đều tiếc nuối, vì thần tượng của họ sắp bị ai đó cuỗm đi mất rồi. Bốn phía còn vọng lại âm thanh tan nát trái tim của những cô thiếu nữ. Tình đầu của họ cứ thế thuộc về người khác rồi sao?
Dạo này người kia lại tới, tần suất còn nhiều hơn trước! "
" Chả thế! Không tới được thì thỉnh thoảng lại gửi hoa đến. Liệu Bác sĩ Dia có mở lòng không đây? "
A Văn bỏ ngoài tai giọng điệu hưng phấn của một vài nữ ý tá nọ, thở dài liếc nhìn bó hoa cạnh bàn làm việc.
Khác với mọi ngày, chúng không còn chịu số phận bị ném vào thùng rác nữa. Những bông hồng rực rỡ yên vị trong chiếc bình trắng sứ, được cắt tỉa rất cẩn thận, dường như người nghệ nhân kia đã đặt hết tâm tư vào tác phẩm của mình.
Dưới ánh sáng mỏng nhẹ chiếu vào từ khung cửa sổ, tán hoa đu đưa khẽ cười duyên, báo hiệu cho một khởi đầu tốt đẹp.
Quân Thiên Hàn bắt đầu đi mua sắm mấy đồ cần thiết cho trẻ sơ sinh. Không hiểu sao hắn có linh cảm con mình sẽ là một bé gái vô cùng xinh xắn đáng yêu, giống như em vậy. Thế nên ông bố trẻ của chúng ta đã mua tất cả mọi thứ từ quần áo đến đồ chơi đều là màu hồng.
Quân Dạ Hành đứng bên cạnh liền cứng đờ người, khuôn mặt có chút vi diệu, cậu đập lên vai hắn một cái, khó khăn mở miệng: " Anh! Ít nhất cũng phải đợi đến khi biết giới tính của cháu em rồi mới mua đồ chứ! Không phải quá qua loa rồi sao? '
Chắc chắn là con gái, tin anh đi. "
" Anh... Trời ạ...
Hiện tại cậu em họ này của Quân Thiên Hàn đang là tay đua đứng nhất nhì quốc gia, đã được mời tham gia nhiều giải đua xe thế giới, thành tích thì khỏi phải bàn. Trong phòng Quân Dạ Hành treo kín mít huy chương cùng danh hiệu, cậu còn có một phòng riêng để trưng bày mẫu xe đua mới ra mắt, nhìn thế nào cũng thấy mãn nhãn.
Coi như ngăn chặn lại kết cục đời trước, hắn hài lòng nhìn cậu em họ tiếp tục đam mê theo đuổi sở thích của mình, đứng phía sau âm thầm yểm trợ.
Mọi việc tiến triển thuận lợi hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, đặc biệt là sự xuất hiện của thiên thần nhỏ, kết tinh đẹp để giữa hắn và em. Lần trọng sinh này... đã khép lại với ước mơ lý tưởng về tương lai tốt đẹp phía trước.
Hắn hiện tại vô cùng hài lòng.
Con đã sẵn sàng bắt đầu cuộc đời mới của mình chưa?
Dạ, con sẵn sàng.
Có thể, việc kì diệu này sẽ xảy đến với những cuộc đời bất hạnh khác, giúp họ thực hiện nguyện vọng của mình.
Câu chuyện của Quân Thiên Hàn và Phong Miên kết thúc tại đây.
Thế giới trong mắt là một mảng xám trắng, từ khi có em mới xuất hiện sắc màu.
Dẫu có cả thế giới này có quay lưng lại với em, anh cũng nguyện là ánh trăng duy nhất soi sáng con đường ấy, tiếp bước cho em từng bước từng bước trưởng thành...
" Để anh kể cho em nghe một câu chuyện, là về người con trai phải lòng bé ngốc cạnh nhà hắn... "
•THE END.
" Anh... anh! Đặt vé máy bay về mau lên! " Mẹ Hàn vừa mới nghe điện thoại con trai, lập tức đỏ hốc mắt thúc giục chồng mình. Ngay lập tức hai bên gia đình đặt chuyến bay gấp trong đêm.
Bên này, Quân Thiên Hàn bắt đầu một ngày mới như mọi khi. Đầu tiên là đánh thức em nhỏ, sau đó bế người đi đánh răng rửa mặt. Phong Miên vẫn còn ngái ngủ, mắt nhắm mắt mở gục trên vai hắn. Quân Thiên Hàn bất đắc dĩ đưa một tay cố định đầu em, bên còn lại thuần thục cầm bàn chải lên phục vụ tiểu tổ tông nhà hắn.
Xong xuôi, Quân Thiên Hàn đưa em xuống dưới nhà. Sáng nay hắn đã dậy sớm làm bánh mì bơ, hâm nóng lại sữa cho em rồi mới đi lên đánh thức Phong Miên dậy. Chẳng biết có phải ảnh hưởng bởi thai nhi không, mấy nay tâm tình em nhỏ biến hoá thất thường, thỉnh thoảng nắm đầu hắn giật điên cuồng, rồi lại cúi đầu ấm ức hối lỗi.
" Xin lỗi chồng ạ...
Quân Thiên Hàn nuông chiều bé nhà vô điều kiện, sao nỡ giận em chứ, thương còn chẳng hết nửa là. Sữa vẫn còn nóng hổi, hắn ôm eo bảo bối kéo em dính sát vào người mình, cẩn thận thổi một lúc rồi đút cho em. Phong Miên nhìn hắn chằm chằm, bỗng dưng ngậm chặt miệng ly không chịu nhả.
Quân Thiên Hàn đang bận phết bơ vị dâu lên bánh mì cho em, không để ý bên này, bỗng thấy tay mình khựng lại, quay đầu liền thấy nhóc con mím chặt môi, có chút bất đắc dĩ cười cười: " Em làm gì vậy hửm? Lại khó chịu ở đâu sao? '
" Hì hì... nhồng... " Phong Miên chơi chán chê mới chịu nhả ra, khúc khích dựa vào vai Quân Thiên Hàn.
'Đói rồi phải không? Đừng quậy nữa, ăn bánh mì nha. Bé há miệng ra chồng đút nè. "
Mất cả nửa tiếng mới xong bữa sáng, hắn vơ đại miếng bánh mì em đang ăn dở bỏ vô miệng. Phong Miên thấy vậy liền chuyển tầm nhìn sang nhà bếp, giơ ngón tay chỉ vào trong: " Chồng... ăn...
Quân Thiên Hàn bật cười, ngón trỏ ấn nhẹ vào đầu mũi em, chậm rãi giải thích: " Chồng ăn rồi mà, em không cần lo đâu. Bảo Bảo giỏi quá, biết quản anh rồi đấy. "
Cửa chính bật mở, mọi người đều đã trở về, mẹ Hàn nhanh chóng lại gần, ôm Phong Miên một lúc mới quay qua véo tai con trai nhấc lên, quát hắn một trận: " Thằng bé chưa đến hai mươi mà mày đã dụ dỗ rồi! Nói cho mẹ, biết tội chưa?"
' Dạ... mẹ... Ai! Con biết tội rồi! "
Mẹ Bảo thương con rể, liền đứng ra khuyên nhủ, em nhỏ bên cạnh cũng hoảng hốt giữ tay cô, ánh mắt long lanh ủy khuất, mẹ Hàn liền dính chiêu, nhanh chóng bị thuyết phục.
" Nói cho mẹ biết, việc này có ảnh hưởng đến sức khoẻ của A Miên không? Nếu có thì dứt khoát buông bỏ đi, đừng làm thằng bé rơi vào nguy hiểm."
Ai cũng mong được có cháu bồng bế, nhưng mẹ Hàn đặt sự an toàn của Phong Miên lên trên hết. Cô không muốn vì sự ích kỷ của bản thân mà để cho đứa nhỏ kia chịu khổ. Chẳng cần con cái gì cả, bọn nhóc nhà mình hạnh phúc là được.
" Mẹ, bác sĩ nói không sao cả. Chẳng lẽ mẹ không thích cháu mẹ à? " Quân Thiên Hàn khế nâng khoé miệng, trêu tức nhìn mẹ hắn, ghé sát bụng em đau khổ nói: " Con ơi, bà nội ghét bỏ con rồi. Thật là đau lòng!"
Mẹ Hàn tức đến nghiến răng, liếc con trai một cái như cảnh cáo. Cô cẩn thận tiến lại gần Phong Miên, đưa tay chạm lên bụng em, cảm động đến khoé mắt ươn ướt: " Cảm ơn con A Miên, mẹ vui lắm, thật sự cảm ơn con rất nhiều vì mang đến cho gia đình chúng ta một thiên thần nhỏ như vậy. "
Sau đó cô liền trừng Quân Thiên Hàn một cái, thay đổi thái độ ngay lập tức: Lần này coi như là ngoài ý muốn, không có lần sau! Mẹ không muốn thằng bé phải chịu khổ nữa!"
" Dạ, mẫu hậu đại nhân! " Chẳng cần mẹ hắn nhắc nhở Quân Thiên Hàn cũng đã tự nhận thức được.
Mấy ngày này ai ai cũng bận rộn hơn hẳn, Quân Thiên Hàn từ hôm đó dứt khoát nghỉ việc, ở nhà chăm Phong Miên. Chỉ tội cho A Chấn tự dưng một đống việc đập vô người, gần như ngày nào cũng tăng ca không ngừng nghỉ.
' Tôi muốn kiện luật sư!!! "
* Tinh *
Bạn có tin nhắn mới từ Sếp Mặt Liệt
Làm tốt, mấy tháng này tăng lương gấp ba cho cậu"
Tiểu Chấn: " ... "
'Ừm, mình yêu công việc quá đi mất, có tăng ca cả đời cũng được, hahaha!
Bên đất Mỹ, A Văn bận rộn với vài ca phẫu thuật sắp tới, cậu chuẩn bị được lên làm bác sĩ chính thức của bệnh viện, công việc nhiều hơn hẳn.
Hôm nay, một bó hoa lớn lại được chuyển vào văn phòng riêng của Bác sĩ Dia, ai ai cũng rì rầm bàn tán. Đa phần mọi người đều tiếc nuối, vì thần tượng của họ sắp bị ai đó cuỗm đi mất rồi. Bốn phía còn vọng lại âm thanh tan nát trái tim của những cô thiếu nữ. Tình đầu của họ cứ thế thuộc về người khác rồi sao?
Dạo này người kia lại tới, tần suất còn nhiều hơn trước! "
" Chả thế! Không tới được thì thỉnh thoảng lại gửi hoa đến. Liệu Bác sĩ Dia có mở lòng không đây? "
A Văn bỏ ngoài tai giọng điệu hưng phấn của một vài nữ ý tá nọ, thở dài liếc nhìn bó hoa cạnh bàn làm việc.
Khác với mọi ngày, chúng không còn chịu số phận bị ném vào thùng rác nữa. Những bông hồng rực rỡ yên vị trong chiếc bình trắng sứ, được cắt tỉa rất cẩn thận, dường như người nghệ nhân kia đã đặt hết tâm tư vào tác phẩm của mình.
Dưới ánh sáng mỏng nhẹ chiếu vào từ khung cửa sổ, tán hoa đu đưa khẽ cười duyên, báo hiệu cho một khởi đầu tốt đẹp.
Quân Thiên Hàn bắt đầu đi mua sắm mấy đồ cần thiết cho trẻ sơ sinh. Không hiểu sao hắn có linh cảm con mình sẽ là một bé gái vô cùng xinh xắn đáng yêu, giống như em vậy. Thế nên ông bố trẻ của chúng ta đã mua tất cả mọi thứ từ quần áo đến đồ chơi đều là màu hồng.
Quân Dạ Hành đứng bên cạnh liền cứng đờ người, khuôn mặt có chút vi diệu, cậu đập lên vai hắn một cái, khó khăn mở miệng: " Anh! Ít nhất cũng phải đợi đến khi biết giới tính của cháu em rồi mới mua đồ chứ! Không phải quá qua loa rồi sao? '
Chắc chắn là con gái, tin anh đi. "
" Anh... Trời ạ...
Hiện tại cậu em họ này của Quân Thiên Hàn đang là tay đua đứng nhất nhì quốc gia, đã được mời tham gia nhiều giải đua xe thế giới, thành tích thì khỏi phải bàn. Trong phòng Quân Dạ Hành treo kín mít huy chương cùng danh hiệu, cậu còn có một phòng riêng để trưng bày mẫu xe đua mới ra mắt, nhìn thế nào cũng thấy mãn nhãn.
Coi như ngăn chặn lại kết cục đời trước, hắn hài lòng nhìn cậu em họ tiếp tục đam mê theo đuổi sở thích của mình, đứng phía sau âm thầm yểm trợ.
Mọi việc tiến triển thuận lợi hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, đặc biệt là sự xuất hiện của thiên thần nhỏ, kết tinh đẹp để giữa hắn và em. Lần trọng sinh này... đã khép lại với ước mơ lý tưởng về tương lai tốt đẹp phía trước.
Hắn hiện tại vô cùng hài lòng.
Con đã sẵn sàng bắt đầu cuộc đời mới của mình chưa?
Dạ, con sẵn sàng.
Có thể, việc kì diệu này sẽ xảy đến với những cuộc đời bất hạnh khác, giúp họ thực hiện nguyện vọng của mình.
Câu chuyện của Quân Thiên Hàn và Phong Miên kết thúc tại đây.
Thế giới trong mắt là một mảng xám trắng, từ khi có em mới xuất hiện sắc màu.
Dẫu có cả thế giới này có quay lưng lại với em, anh cũng nguyện là ánh trăng duy nhất soi sáng con đường ấy, tiếp bước cho em từng bước từng bước trưởng thành...
" Để anh kể cho em nghe một câu chuyện, là về người con trai phải lòng bé ngốc cạnh nhà hắn... "
•THE END.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.