Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 12:
Chu Đại Bạch
26/10/2024
"Mẫu thân, là con dâu làm không tốt."
Lục Lệnh Quân thả tư thái xuống, cho Tần thị một bậc thang.
"Ngươi đừng có nghĩ như vậy, Sóc Nhi tên bất hiếu kia hoàn toàn không để ý lễ pháp, đêm đại hôn vứt bỏ con không để ý, hôm nay ta nhất định phải áp giải hắn đến xin lỗi!" Tần thị lãnh mi nhìn về phía thủ hạ: "Thế tử gia ở đâu!"
"Hiện tại Thế tử gia còn đang ở chỗ Hình cô nương." Nha hoàn đáp.
Tần thị tức giận: "Còn ở chỗ hồ mị tử kia! Hôm nay ta không thu thập hồ mị tử kia thì thật có lỗi với liệt tổ liệt tông!"
Đời trước, Tần thị cũng giúp Lục Hàm Nghi hả giận.
Chỉ là gọi riêng Trình Vân Sóc, không hề động vào Hình Đại Dung.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết, Hình Đại Dung thật sự là điểm yếu của Thế tử gia, không thể tùy tiện động vào.
Lúc trước Trình Vân Sóc đón nàng ta vào phủ, đã khiến cho gà bay chó sủa, Thế tử gia đều lấy mạng bức bách, làm cho quan hệ mọi người đều đóng băng, cuối cùng khiến Tần thị buông lỏng một chút.
Lúc bình thường, Tần thị đối với nữ nhân kia chính là mở một con mắt nhắm một con mắt, hoàn toàn coi như không nhìn thấy.
Nhưng ở kiếp này, hiển nhiên Lục Lệnh Quân khiến bà ấy hết sức hài lòng, so với Lục Hàm Nghi càng khiến bà ấy coi trọng hơn.
Bà ấy dứt lời, Lục Lệnh Quân ngăn lại nói: "Mẫu thân, hà tất gọi cô nương kia tới, tình nghĩa giữa Thế tử gia và nàng ta ngày xưa đã có nghe nói, Thế tử lấy ta vốn là lòng mang khúc mắc, ta đây vừa mới vào cửa liền làm khó dễ nàng ta, nhất định sẽ dẫn tới Thế tử gia nghịch phản, Thế tử gia tính tình lang nhi, đến lúc đó sẽ chỉ khiến mọi người khó coi, mẫu thân đau lòng."
Lục Lệnh Quân nói lời chân tình thiết thiết, rộng lượng đến cực điểm, nói thẳng đến tâm khảm của Tần thị.
Trình Vân Sóc dù hồ đồ ăn chơi trác táng như thế nào cũng là nhi tử của bà ấy, còn là con trai duy nhất của toàn bộ Hầu phủ, bà ấy cũng không muốn cùng hắn không vui, làm tổn thương tình mẫu tử.
"Quân Nhi, nhưng cũng không thể để con ủy khuất..."
"Mẫu thân, con dâu không ủy khuất." Lục Lệnh Quân cười.
"Được!" Tần thị nắm chặt tay Lục Lệnh Quân, "Ta thật sự đã cưới một người con dâu tốt! Ôn ma ma, lấy chìa khóa đối bài trong nhà ra, từ hôm nay, Hầu phủ sẽ do thiếu phu nhân quản gia, tất cả mọi người đều cẩn thận, tất cả đều phải giúp đỡ thiếu phu nhân cho ta, ai dám bất kính với nàng, trừng trị nghiêm khắc hết thảy."
"Vâng!"
Thanh âm đồng thanh rơi xuống đất, một xâu chìa khóa lớn rơi vào lòng bàn tay Lục Lệnh Quân, "Mẫu thân, cái này cho con có phải quá sớm hay không..."
Tần thị cười kéo Lục Lệnh Quân ngồi xuống, "Cha chồng con thân thể không tốt, vốn cho Vân Sóc cưới thê chính là vì tìm người thay ta chưởng gia, bây giờ có con, ta liền có thể hoàn toàn an tâm."
Lục Lệnh Quân nghe vậy, hào phóng nhận lấy, "Con dâu tất không nhục mệnh."
Tần thị cực kỳ hài lòng với Lục Lệnh Quân.
Càng xem càng thích.
Biết tiến biết lùi, tự nhiên hào phóng, có tiến có lùi có trầm ổn, trước kia chỉ là muốn tìm người trông nhà, thay bà ấy phân ưu, hiện tại đã có mấy phần chờ mong.
Có lẽ con dâu mới vào này có thể thật sự chống đỡ Hầu phủ.
Bà ấy kéo Lục Lệnh Quân nói chuyện rất lâu, đợi đến khi lão hầu gia tỉnh lại ở hậu viện, mới chậm rãi dẫn ông ấy uống trà tức phụ nàng kính.
Thân thể lão hầu gia không tốt, dường như chính là bị Trình Vân Sóc chọc cho tức giận.
Ông ấy uống trà của con dâu xong, nhìn thấy nhi tử mình không xuất hiện, sắc mặt lại trở nên cực kỳ khó coi.
Lục Lệnh Quân vội vàng nói những lời trấn an ông ấy, rất nhanh dỗ dành được lão hầu gia sắc mặt chuyển tốt, Tần thị ở một bên nhìn càng hài lòng.
Bà ấy gọi ma ma trở về phòng, lấy Thải Vân Quan cùng Phù Quang Cẩm trong đồ cưới của bà ấy ra, thêm vào trong hồng bao vốn để cho con dâu, cùng nhau đưa cho Lục Lệnh Quân.
"Con cất đi." Tần thị cười nhìn nàng.
Lục Lệnh Quân nhìn vật giá trị xa xỉ, hơi ngẩn ra, "Mẫu thân..."
"Ba ngày sau con trở về nhà mẹ đẻ, mặc những thứ này đi." Tần thị cười càng thêm từ ái.
Bộ này là lúc trước bà ấy mặc hồi môn, còn là ban thưởng trong cung.
Vô cùng quý giá.
Lục Lệnh Quân nhận lấy, "Tạ mẫu thân."
Lục Lệnh Quân thả tư thái xuống, cho Tần thị một bậc thang.
"Ngươi đừng có nghĩ như vậy, Sóc Nhi tên bất hiếu kia hoàn toàn không để ý lễ pháp, đêm đại hôn vứt bỏ con không để ý, hôm nay ta nhất định phải áp giải hắn đến xin lỗi!" Tần thị lãnh mi nhìn về phía thủ hạ: "Thế tử gia ở đâu!"
"Hiện tại Thế tử gia còn đang ở chỗ Hình cô nương." Nha hoàn đáp.
Tần thị tức giận: "Còn ở chỗ hồ mị tử kia! Hôm nay ta không thu thập hồ mị tử kia thì thật có lỗi với liệt tổ liệt tông!"
Đời trước, Tần thị cũng giúp Lục Hàm Nghi hả giận.
Chỉ là gọi riêng Trình Vân Sóc, không hề động vào Hình Đại Dung.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết, Hình Đại Dung thật sự là điểm yếu của Thế tử gia, không thể tùy tiện động vào.
Lúc trước Trình Vân Sóc đón nàng ta vào phủ, đã khiến cho gà bay chó sủa, Thế tử gia đều lấy mạng bức bách, làm cho quan hệ mọi người đều đóng băng, cuối cùng khiến Tần thị buông lỏng một chút.
Lúc bình thường, Tần thị đối với nữ nhân kia chính là mở một con mắt nhắm một con mắt, hoàn toàn coi như không nhìn thấy.
Nhưng ở kiếp này, hiển nhiên Lục Lệnh Quân khiến bà ấy hết sức hài lòng, so với Lục Hàm Nghi càng khiến bà ấy coi trọng hơn.
Bà ấy dứt lời, Lục Lệnh Quân ngăn lại nói: "Mẫu thân, hà tất gọi cô nương kia tới, tình nghĩa giữa Thế tử gia và nàng ta ngày xưa đã có nghe nói, Thế tử lấy ta vốn là lòng mang khúc mắc, ta đây vừa mới vào cửa liền làm khó dễ nàng ta, nhất định sẽ dẫn tới Thế tử gia nghịch phản, Thế tử gia tính tình lang nhi, đến lúc đó sẽ chỉ khiến mọi người khó coi, mẫu thân đau lòng."
Lục Lệnh Quân nói lời chân tình thiết thiết, rộng lượng đến cực điểm, nói thẳng đến tâm khảm của Tần thị.
Trình Vân Sóc dù hồ đồ ăn chơi trác táng như thế nào cũng là nhi tử của bà ấy, còn là con trai duy nhất của toàn bộ Hầu phủ, bà ấy cũng không muốn cùng hắn không vui, làm tổn thương tình mẫu tử.
"Quân Nhi, nhưng cũng không thể để con ủy khuất..."
"Mẫu thân, con dâu không ủy khuất." Lục Lệnh Quân cười.
"Được!" Tần thị nắm chặt tay Lục Lệnh Quân, "Ta thật sự đã cưới một người con dâu tốt! Ôn ma ma, lấy chìa khóa đối bài trong nhà ra, từ hôm nay, Hầu phủ sẽ do thiếu phu nhân quản gia, tất cả mọi người đều cẩn thận, tất cả đều phải giúp đỡ thiếu phu nhân cho ta, ai dám bất kính với nàng, trừng trị nghiêm khắc hết thảy."
"Vâng!"
Thanh âm đồng thanh rơi xuống đất, một xâu chìa khóa lớn rơi vào lòng bàn tay Lục Lệnh Quân, "Mẫu thân, cái này cho con có phải quá sớm hay không..."
Tần thị cười kéo Lục Lệnh Quân ngồi xuống, "Cha chồng con thân thể không tốt, vốn cho Vân Sóc cưới thê chính là vì tìm người thay ta chưởng gia, bây giờ có con, ta liền có thể hoàn toàn an tâm."
Lục Lệnh Quân nghe vậy, hào phóng nhận lấy, "Con dâu tất không nhục mệnh."
Tần thị cực kỳ hài lòng với Lục Lệnh Quân.
Càng xem càng thích.
Biết tiến biết lùi, tự nhiên hào phóng, có tiến có lùi có trầm ổn, trước kia chỉ là muốn tìm người trông nhà, thay bà ấy phân ưu, hiện tại đã có mấy phần chờ mong.
Có lẽ con dâu mới vào này có thể thật sự chống đỡ Hầu phủ.
Bà ấy kéo Lục Lệnh Quân nói chuyện rất lâu, đợi đến khi lão hầu gia tỉnh lại ở hậu viện, mới chậm rãi dẫn ông ấy uống trà tức phụ nàng kính.
Thân thể lão hầu gia không tốt, dường như chính là bị Trình Vân Sóc chọc cho tức giận.
Ông ấy uống trà của con dâu xong, nhìn thấy nhi tử mình không xuất hiện, sắc mặt lại trở nên cực kỳ khó coi.
Lục Lệnh Quân vội vàng nói những lời trấn an ông ấy, rất nhanh dỗ dành được lão hầu gia sắc mặt chuyển tốt, Tần thị ở một bên nhìn càng hài lòng.
Bà ấy gọi ma ma trở về phòng, lấy Thải Vân Quan cùng Phù Quang Cẩm trong đồ cưới của bà ấy ra, thêm vào trong hồng bao vốn để cho con dâu, cùng nhau đưa cho Lục Lệnh Quân.
"Con cất đi." Tần thị cười nhìn nàng.
Lục Lệnh Quân nhìn vật giá trị xa xỉ, hơi ngẩn ra, "Mẫu thân..."
"Ba ngày sau con trở về nhà mẹ đẻ, mặc những thứ này đi." Tần thị cười càng thêm từ ái.
Bộ này là lúc trước bà ấy mặc hồi môn, còn là ban thưởng trong cung.
Vô cùng quý giá.
Lục Lệnh Quân nhận lấy, "Tạ mẫu thân."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.