Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 14:
Chu Đại Bạch
26/10/2024
Tần thị thất vọng nhìn nhi tử mình tỉ mỉ bồi dưỡng lớn lên, quẳng xuống một câu cuối cùng, liền cũng không quản hắn nữa, chỉ lôi kéo Lục Lệnh Quân rời đi.
Lục Lệnh Quân ở trong phòng Tần thị nói chuyện với bà ấy rất lâu, vẫn luôn kiên nhẫn trấn an bà ấy.
Lúc rời đi, Tần thị nhìn Lục Lệnh Quân giống như nhìn nữ nhi ruột, thân mật hơn rất nhiều.
Bà ấy lại bảo Ôn ma ma cầm không ít đồ, dặn Lục Lệnh Quân về sau thiếu cái gì thì đến chỗ mình lấy.
Về sau có tất cả chuyện không hiểu liền trực tiếp tìm Ôn ma ma, bọn thủ hạ không biết thì tìm Ôn ma ma học.
Điều này có nghĩa là đã cho Lục Lệnh Quân quyền chưởng gia chân chính.
Khác với Lục Hàm Nghi ở đời trước, chỉ đưa chìa khóa đối bài.
Trong đại gia tộc, người mới là trung tâm quyền lực, còn chìa khóa, sổ sách đều là bề ngoài.
Những người nắm trong tay trung tâm gia tộc đều là người của Tần thị, Lục Hàm Nghi chỉ có quyền nhìn, không có quyền động.
Một Hầu phủ to như vậy thật ra khắp nơi đều là địa bàn của các chủ tử khác nhau.
Hạ nhân trong Hầu phủ phân làm hai phái chính, một loại là con cháu của người hầu đời đời của Hầu phủ, những người này đời đời kiếp kiếp đều là người của Hầu phủ, trung thành với Hầu phủ nhất, là tôi tớ chủ lực của Hầu phủ, bọn họ bình thường chưởng quản cửa hàng điền sản thôn trang ở ngoại trạch, những người này đều là người của lão Hầu gia chủ gia.
Một loại khác chính là người của phu nhân Tần thị, bọn họ phần lớn là của hồi môn Tần thị mang từ nhà mẹ đẻ đến, những người này sau khi đến sẽ từng bước tiếp quản tầng quản lý nội trạch, đại ma ma chưởng sự, đại ma ma giáo tập, trướng phòng, khố phòng, tổng quản nhân sự phòng, nói ngắn gọn, chính là người nắm giữ bộ phận quan trọng của nội trạch.
Bây giờ Tần thị thả quyền lực của bà ấy ra, bảo Ôn ma ma giúp nàng dẫn dắt người, chính là để Lục Lệnh Quân chậm rãi bỏ người của mình vào trong Hầu phủ.
Đây là thật sự chấp nhận nàng.
Đương nhiên, Lục Lệnh Quân này từ đầu cũng không thể trực tiếp thay thế toàn bộ người, nàng còn chưa tới mức đó.
Hầu phủ còn không phải của nàng.
Lục Lệnh Quân rất thông minh, nàng nghiêm túc cảm ơn Tần thị, sau khi cam đoan với bà ấy, dưới sự hài lòng của Tần thị, một đống nha hoàn nô bộc đi ra từ trong phòng Tần thị cung kính hành lễ với Lục Lệnh Quân.
Tất cả đều công nhận nàng là nữ chủ nhân mới tới của Hầu phủ.
Trên đời này, sự sủng ái của phu quân không phải tuyệt đối, nhưng mặc kệ lúc nào, trên tay một nữ nhân có thực quyền, có đầy đủ vàng bạc bên người, mới là đi đâu cũng được người ta chân chính tôn trọng đến đó.
Lục Lệnh Quân nhìn bọn hạ nhân cung kính, nói với An ma ma: "An ma ma, lát nữa trở về chuẩn bị một ít hồng bao, gọi các viện nhỏ đến viện chúng ta nhận tiền mừng, mọi người bận việc ta vào cửa đều vất vả rồi, lại đặt thêm hai trăm cân thịt heo một trăm con gà sống đưa phòng bếp, tiền bạc lấy từ kho của chúng ta, hôm nay cho tất cả mọi người thêm một món ăn."
Lục Lệnh Quân vừa dứt lời, bọn hạ nhân trong phủ đồng thanh nói.
"Tạ thiếu phu nhân!"
Lục Lệnh Quân dẫn người rời đi trong niềm vui của mọi người, sau buổi chiều, tiểu viện của nàng liền náo nhiệt lên.
Hạ nhân của các viện tử Hầu phủ tới lĩnh tiền mừng tạ ơn.
Hầu phủ mấy đời đơn truyền, nhân khẩu đơn bạc, tiểu viện cũng không nhiều.
Ngoại trừ nhà kho, phòng bếp, phòng tạp dịch, chỉ còn lại lão hầu gia cùng Tần thị ở Ninh Tâm Viện, viện của ba di nương, cùng với Diêu Quang Các của Thế tử.
Ba di nương đều là thiếp của lão hầu gia, nhưng vẫn không có xuất thân, bây giờ tất cả đều bị đuổi đến Phật đường niệm kinh.
Mà ái thiếp được Thế tử nuông chiều kia, không mở viện một mình, bởi vì nàng ta còn không tính được là di nương, không mối không sính không danh không phận tiến vào, ngay cả danh phận cũng không có, trực tiếp được Thế tử nuôi ở Diêu Quang các.
Người trong phủ cũng không biết xưng hô nàng ta như thế nào, chỉ đành phải gọi nàng ta một tiếng Hình cô nương.
Nghe nói nữ tử kia còn tương đối hưởng thụ, không cảm thấy có vấn đề gì, nói thẳng nàng ta căn bản không quan tâm loại danh phận giả dối này.
Cuối cùng khiến cho toàn phủ không có ai coi trọng nàng ta.
Toàn bộ người của phủ đều đến chỗ Lục Lệnh Quân lĩnh thưởng, nhất là Phật đường tới, hôm nay còn bỏ thêm một bữa tiệc lớn, có thể khiến cho những người này vui vẻ đến phát điên.
Lục Lệnh Quân ở trong phòng Tần thị nói chuyện với bà ấy rất lâu, vẫn luôn kiên nhẫn trấn an bà ấy.
Lúc rời đi, Tần thị nhìn Lục Lệnh Quân giống như nhìn nữ nhi ruột, thân mật hơn rất nhiều.
Bà ấy lại bảo Ôn ma ma cầm không ít đồ, dặn Lục Lệnh Quân về sau thiếu cái gì thì đến chỗ mình lấy.
Về sau có tất cả chuyện không hiểu liền trực tiếp tìm Ôn ma ma, bọn thủ hạ không biết thì tìm Ôn ma ma học.
Điều này có nghĩa là đã cho Lục Lệnh Quân quyền chưởng gia chân chính.
Khác với Lục Hàm Nghi ở đời trước, chỉ đưa chìa khóa đối bài.
Trong đại gia tộc, người mới là trung tâm quyền lực, còn chìa khóa, sổ sách đều là bề ngoài.
Những người nắm trong tay trung tâm gia tộc đều là người của Tần thị, Lục Hàm Nghi chỉ có quyền nhìn, không có quyền động.
Một Hầu phủ to như vậy thật ra khắp nơi đều là địa bàn của các chủ tử khác nhau.
Hạ nhân trong Hầu phủ phân làm hai phái chính, một loại là con cháu của người hầu đời đời của Hầu phủ, những người này đời đời kiếp kiếp đều là người của Hầu phủ, trung thành với Hầu phủ nhất, là tôi tớ chủ lực của Hầu phủ, bọn họ bình thường chưởng quản cửa hàng điền sản thôn trang ở ngoại trạch, những người này đều là người của lão Hầu gia chủ gia.
Một loại khác chính là người của phu nhân Tần thị, bọn họ phần lớn là của hồi môn Tần thị mang từ nhà mẹ đẻ đến, những người này sau khi đến sẽ từng bước tiếp quản tầng quản lý nội trạch, đại ma ma chưởng sự, đại ma ma giáo tập, trướng phòng, khố phòng, tổng quản nhân sự phòng, nói ngắn gọn, chính là người nắm giữ bộ phận quan trọng của nội trạch.
Bây giờ Tần thị thả quyền lực của bà ấy ra, bảo Ôn ma ma giúp nàng dẫn dắt người, chính là để Lục Lệnh Quân chậm rãi bỏ người của mình vào trong Hầu phủ.
Đây là thật sự chấp nhận nàng.
Đương nhiên, Lục Lệnh Quân này từ đầu cũng không thể trực tiếp thay thế toàn bộ người, nàng còn chưa tới mức đó.
Hầu phủ còn không phải của nàng.
Lục Lệnh Quân rất thông minh, nàng nghiêm túc cảm ơn Tần thị, sau khi cam đoan với bà ấy, dưới sự hài lòng của Tần thị, một đống nha hoàn nô bộc đi ra từ trong phòng Tần thị cung kính hành lễ với Lục Lệnh Quân.
Tất cả đều công nhận nàng là nữ chủ nhân mới tới của Hầu phủ.
Trên đời này, sự sủng ái của phu quân không phải tuyệt đối, nhưng mặc kệ lúc nào, trên tay một nữ nhân có thực quyền, có đầy đủ vàng bạc bên người, mới là đi đâu cũng được người ta chân chính tôn trọng đến đó.
Lục Lệnh Quân nhìn bọn hạ nhân cung kính, nói với An ma ma: "An ma ma, lát nữa trở về chuẩn bị một ít hồng bao, gọi các viện nhỏ đến viện chúng ta nhận tiền mừng, mọi người bận việc ta vào cửa đều vất vả rồi, lại đặt thêm hai trăm cân thịt heo một trăm con gà sống đưa phòng bếp, tiền bạc lấy từ kho của chúng ta, hôm nay cho tất cả mọi người thêm một món ăn."
Lục Lệnh Quân vừa dứt lời, bọn hạ nhân trong phủ đồng thanh nói.
"Tạ thiếu phu nhân!"
Lục Lệnh Quân dẫn người rời đi trong niềm vui của mọi người, sau buổi chiều, tiểu viện của nàng liền náo nhiệt lên.
Hạ nhân của các viện tử Hầu phủ tới lĩnh tiền mừng tạ ơn.
Hầu phủ mấy đời đơn truyền, nhân khẩu đơn bạc, tiểu viện cũng không nhiều.
Ngoại trừ nhà kho, phòng bếp, phòng tạp dịch, chỉ còn lại lão hầu gia cùng Tần thị ở Ninh Tâm Viện, viện của ba di nương, cùng với Diêu Quang Các của Thế tử.
Ba di nương đều là thiếp của lão hầu gia, nhưng vẫn không có xuất thân, bây giờ tất cả đều bị đuổi đến Phật đường niệm kinh.
Mà ái thiếp được Thế tử nuông chiều kia, không mở viện một mình, bởi vì nàng ta còn không tính được là di nương, không mối không sính không danh không phận tiến vào, ngay cả danh phận cũng không có, trực tiếp được Thế tử nuôi ở Diêu Quang các.
Người trong phủ cũng không biết xưng hô nàng ta như thế nào, chỉ đành phải gọi nàng ta một tiếng Hình cô nương.
Nghe nói nữ tử kia còn tương đối hưởng thụ, không cảm thấy có vấn đề gì, nói thẳng nàng ta căn bản không quan tâm loại danh phận giả dối này.
Cuối cùng khiến cho toàn phủ không có ai coi trọng nàng ta.
Toàn bộ người của phủ đều đến chỗ Lục Lệnh Quân lĩnh thưởng, nhất là Phật đường tới, hôm nay còn bỏ thêm một bữa tiệc lớn, có thể khiến cho những người này vui vẻ đến phát điên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.