Trọng Sinh: Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Chủ Mẫu Hầu Phủ
Chương 1:
Chu Đại Bạch
21/09/2024
Sau khi xuân nhật yến kết thúc, đích muội năn nỉ mẫu thân đổi hai bái thiếp vấn danh[1], Lục Lệnh Quân liền biết, nàng ta cũng trùng sinh.
[1] Lễ thứ hai, sau lễ nạp thái trong hôn nhân thời xưa.
Đời trước, nàng và Lục Hàm Nghi đều được cao môn nhìn trúng ở xuân nhật yến, một hộ là phủ Ninh Dương Hầu, tổ tiên có công tích hiển hách thừa kế nhiều thế hệ, một hộ khác chính là lục phẩm Lễ bộ Thị lang Lý gia.
Lục gia các nàng là ngũ phẩm Hàn Lâm biên thư, tuy quan cư ngũ phẩm, chức vị không thấp, nhưng thực sự là thanh lưu, không quyền không thế, con cái nếu có thể kết hôn gả cho quan lục phẩm kinh thành đã là môn đăng hộ đối.
Thế gia công huân quý tộc như Ninh Dương Hầu phủ càng là môn đệ mà Lục gia không dám mơ tưởng đến.
Đương nhiên, Ninh Dương Hầu phủ coi trọng môn hộ nhỏ như Lục gia cũng có nguyên nhân, tiểu thế tử gia nhà bọn họ có một phòng ái thiếp, vô cùng sủng ái.
Ái thiếp kia xuất thân thanh lâu, Thế tử gia từng vì nàng ta mà tức giận đập tửu lâu, vung tiền như rác đấu giá với người khác, càng bỏ ra vạn lượng bạc chuộc thân nhét vào trong phủ, hắn ta từng tuyên bố, muốn cùng nàng ta một đời một kiếp hai người, khiến Ninh Dương hầu phu nhân tức giận đến mức bị bệnh nhiều lần.
Hành vi cỡ này sớm đã khiến các thế gia tương đương Ninh Dương Hầu phủ lắc đầu xì mũi, nào dám gả thiên kim bảo bối trong nhà đi chịu nhục.
Môn đăng hộ đối tìm không thấy, Ninh Dương hầu phủ phu nhân liền hạ thấp ánh mắt, chỉ cầu tìm một người con dâu hiền lành có thể ổn định gia đình, thông tuệ tài giỏi, lại có thể nắm bắt.
Trên xuân nhật yến đã chọn trúng Lục gia.
Dù Ninh Dương Hầu phủ như thế, mối hôn sự này cũng là nhân duyên vô cùng tốt của Lục gia.
Đáng tiếc, không có phần của Lục Lệnh Quân.
Lục Lệnh Quân là trưởng nữ Lục gia, nhưng mẹ đẻ nàng mất sớm, hiện giờ đương gia là kế thất, nhân duyên tốt cỡ này tự nhiên là rơi xuống trên người nữ nhi ruột Lục Hàm Nghi của bà ta.
Đời trước, nàng được người trong nhà sắp xếp gả vào nhà thị lang, đích muội Lục Hàm Nghi gả vào Ninh Dương hầu phủ.
Bởi vì thế tử sủng thiếp quá thịnh, cha mẹ chồng Ninh Dương Hầu phủ đối với Lục Hàm Nghi vô cùng khoan hậu, chẳng những sớm cho quyền chưởng gia, càng là mọi chuyện đều làm chỗ dựa cho nàng ta, cho dù là có xung đột với thế tử, cũng không luận nguyên do làm chủ cho nàng ta.
Trong lúc nhất thời, Lục Hàm Nghi phong quang vô hạn, cuộc sống trôi qua vô cùng thư thái.
Đáng tiếc, ngày vui ngắn chẳng tày gang.
Nàng ta ỷ vào thiên sủng của cha mẹ chồng, càng không dung thứ ái thiếp kia, nhiều lần khiêu khích, muốn đấu với ái thiếp kia, ngược lại bởi vì nàng ta bức bách, tình yêu giữa thế tử và ái thiếp kia càng thêm kiên trinh, sau một lần đại náo, thế tử trong cơn tức giận mang ái thiếp bỏ trốn.
Sau đó, nàng ta thành tội nhân của Hầu phủ, cha mẹ chồng đối với nàng ta thất vọng đến cực điểm, thu quyền quản gia của nàng ta, để nàng ta sống ở trong viện thủ tiết.
Mà Lục Lệnh Quân, sau khi gả cho thứ tử Lý thị lang, cuộc sống lại càng tốt, một năm sau, Lý Văn Tuân vừa đăng khoa thành Trạng nguyên lang, được Hoàng đế thưởng thức, điều ra ngoài Giang Nam làm Huyện lệnh.
Điều ra làm huyện lệnh cũng không phải là không coi trọng, hoàn toàn là con đường mạ vàng cực kỳ được kỳ vọng.
Nhất là điều đến Giang Nam.
[1] Lễ thứ hai, sau lễ nạp thái trong hôn nhân thời xưa.
Đời trước, nàng và Lục Hàm Nghi đều được cao môn nhìn trúng ở xuân nhật yến, một hộ là phủ Ninh Dương Hầu, tổ tiên có công tích hiển hách thừa kế nhiều thế hệ, một hộ khác chính là lục phẩm Lễ bộ Thị lang Lý gia.
Lục gia các nàng là ngũ phẩm Hàn Lâm biên thư, tuy quan cư ngũ phẩm, chức vị không thấp, nhưng thực sự là thanh lưu, không quyền không thế, con cái nếu có thể kết hôn gả cho quan lục phẩm kinh thành đã là môn đăng hộ đối.
Thế gia công huân quý tộc như Ninh Dương Hầu phủ càng là môn đệ mà Lục gia không dám mơ tưởng đến.
Đương nhiên, Ninh Dương Hầu phủ coi trọng môn hộ nhỏ như Lục gia cũng có nguyên nhân, tiểu thế tử gia nhà bọn họ có một phòng ái thiếp, vô cùng sủng ái.
Ái thiếp kia xuất thân thanh lâu, Thế tử gia từng vì nàng ta mà tức giận đập tửu lâu, vung tiền như rác đấu giá với người khác, càng bỏ ra vạn lượng bạc chuộc thân nhét vào trong phủ, hắn ta từng tuyên bố, muốn cùng nàng ta một đời một kiếp hai người, khiến Ninh Dương hầu phu nhân tức giận đến mức bị bệnh nhiều lần.
Hành vi cỡ này sớm đã khiến các thế gia tương đương Ninh Dương Hầu phủ lắc đầu xì mũi, nào dám gả thiên kim bảo bối trong nhà đi chịu nhục.
Môn đăng hộ đối tìm không thấy, Ninh Dương hầu phủ phu nhân liền hạ thấp ánh mắt, chỉ cầu tìm một người con dâu hiền lành có thể ổn định gia đình, thông tuệ tài giỏi, lại có thể nắm bắt.
Trên xuân nhật yến đã chọn trúng Lục gia.
Dù Ninh Dương Hầu phủ như thế, mối hôn sự này cũng là nhân duyên vô cùng tốt của Lục gia.
Đáng tiếc, không có phần của Lục Lệnh Quân.
Lục Lệnh Quân là trưởng nữ Lục gia, nhưng mẹ đẻ nàng mất sớm, hiện giờ đương gia là kế thất, nhân duyên tốt cỡ này tự nhiên là rơi xuống trên người nữ nhi ruột Lục Hàm Nghi của bà ta.
Đời trước, nàng được người trong nhà sắp xếp gả vào nhà thị lang, đích muội Lục Hàm Nghi gả vào Ninh Dương hầu phủ.
Bởi vì thế tử sủng thiếp quá thịnh, cha mẹ chồng Ninh Dương Hầu phủ đối với Lục Hàm Nghi vô cùng khoan hậu, chẳng những sớm cho quyền chưởng gia, càng là mọi chuyện đều làm chỗ dựa cho nàng ta, cho dù là có xung đột với thế tử, cũng không luận nguyên do làm chủ cho nàng ta.
Trong lúc nhất thời, Lục Hàm Nghi phong quang vô hạn, cuộc sống trôi qua vô cùng thư thái.
Đáng tiếc, ngày vui ngắn chẳng tày gang.
Nàng ta ỷ vào thiên sủng của cha mẹ chồng, càng không dung thứ ái thiếp kia, nhiều lần khiêu khích, muốn đấu với ái thiếp kia, ngược lại bởi vì nàng ta bức bách, tình yêu giữa thế tử và ái thiếp kia càng thêm kiên trinh, sau một lần đại náo, thế tử trong cơn tức giận mang ái thiếp bỏ trốn.
Sau đó, nàng ta thành tội nhân của Hầu phủ, cha mẹ chồng đối với nàng ta thất vọng đến cực điểm, thu quyền quản gia của nàng ta, để nàng ta sống ở trong viện thủ tiết.
Mà Lục Lệnh Quân, sau khi gả cho thứ tử Lý thị lang, cuộc sống lại càng tốt, một năm sau, Lý Văn Tuân vừa đăng khoa thành Trạng nguyên lang, được Hoàng đế thưởng thức, điều ra ngoài Giang Nam làm Huyện lệnh.
Điều ra làm huyện lệnh cũng không phải là không coi trọng, hoàn toàn là con đường mạ vàng cực kỳ được kỳ vọng.
Nhất là điều đến Giang Nam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.