Chương 37: Điên
Sasoriza
10/01/2021
\_" Đợi anh một chút ! Anh đi nghe điện thoại " \- Lục Hạo Thiên nói xong liền sải chân bước ra ngoài , mấy chỏm tóc Hứa Giai Kì buộc lên cho Lục Hạo Thiên vẫn chưa được gỡ xuống .
Lục Hạo Thiên cũng không ngại để như vậy cả ngày dù sao cũng không ai có lá gan dám bước lên đây làm phiềm anh trừ một vài người nào đó ra ...
\_" Có chuyện gì " \- Lục Hạo Thiên lên tiếng
\[ Tôi sẽ đến Mỹ vài tháng ! Cậu nhớ để mắt đến Giai Kì dùm tôi ! " \- Giongj nói của Hứa Gia Lâm từ bên kia chuyền đến
\_" Biết rồi ! " \- Lục Hạo Thiên không nhanh không chậm đáp
Sau đó Hứa Gia Lâm cùng Hứa Gia Lâm đứng tán chuyện với nhau , chủ yếu là nói về Hứa Giai Kì . Ngoài nói chuyện công việc với nhau ra thì người đầu tiên mà hai người này có sở thích là tán chuyện về cô . Hết nói về sở thích rồi lại nói đến khuyết điểm của Hứa Giai Kì . Lục Hạo Thiên cùng Hứa Gia Lâm nói chuyện với nhau về cô từ năm này qua năm khác vậy mà cứ lúc nào nhắc đến ba chữ Hứa Giai Kì vẫn luôn có chuyện để nói cùng nhau . Tất nhiên điều này không một ai biết , kể cả có biết bọn họ cũng không tin hai người mặt lạnh đó lại có thể chỉ nói đến một người suốt một thời gian dài như vậy mà không hề thấy chán . Đến cô còn không tin nữa cơ mà ...
Sau khi cúp máy , Lục Hạo Thiên xoay người định bước vào văn phòng thì Tử Duệ từ trong thang máy bước ra , trên tay là vài tập tài liệu vừa to vừa dày
\_" Lục ... tổng " \- Tử Duệ bước ra ngoài , thấy Lục Hạo Thiên chuẩn bị bước vào văn phòng thì liền lên tiếng gọi lại nhưng mà hình như .... đây không phải Lục tổng cao cao tại thượng của anh nữa rồi . Cái người trước mắt kia chắc là giả mạo ...đúng không ??
Đúng vậy ! Chắc chắn là giả mạo ! Lục tổng không bao giờ để cái đầu của mình thành như thế kia được ! Trên đầu Lục Hạo Thiên có vô số chỏm tóc , Tử Duệ sắp không nhận ra ông chủ của mình rồi !
\_" Có chuyện gì ? " \- Lục Hạo Thiên nhíu mày nói , hôm nay trợ lí của anh có vấn đề sao ? Đứng đơ ra đấy làm gì ?
Tử Duệ nghe thấy giọng nói của Lục Hạo Thiên liền giật nảy mình , vẫn giọng nói này , vẫn bộ âu phục đắt tiền , gương mặt thì chắc chắn rồi nhưng mà cái đầu ... khác xa so với hồi nãy
Tử Duệ thấy Lục Hạo Thiên khó chịu liền cắn răng đi tới , cố thích nghi với hình ảnh hiện giờ của Lục Hạo Thiện . Dù đây là thật hay giả thì Tử Duệ anh vẫn phải báo cáo lại công việc .
Ở bên ngoài Tử Duệ đang báo cáo lại tình hình công ty lại cho Lục Hạo Thiên thì ở bên trong ... một người đang ngồi trên sofa thư giãn , hưởng thụ chiếc bánh kem nhỏ nhỏ xinh xinh , một người mang ánh mắt căm ghét hướng về người kia .
\_" Cô là ai ? " \- Cao Vân Lan hắng giọng lên tiếng
\_" Cô là ai mà tôi phải nói cho cô biết tôi là ai ? " \- Hứa Giai Kì nhẹ nhàng đáp
\_ " Tôi là thư kí riêng của Lục tổng ! vậy đủ quyền hạng chưa " \- Cô ta cao ngạo hất cằm lên nói
\_" Ồ " \- Cô giả bộ ngạc nhiên ' ồ ' lên một tiếng " Cô là thư kí của anh Hạo Thiên thì liên quan gì đến tôi ? "
Cao Vân Lan trợn mắt lên nhìn cô , đây là người đầu tiên có người dám gọi tên Lục Hạo Thiên thân mật như vậy , đã vậy còn không thèm tôn trọng cô ta nữa chứ . Từ khi cô ta vào Lục thị , được nhận vào vị trí thư kí này thì vô cùng vui sướng , cô ta đi rêu rao khắp công ty rằng Lục Hạo Thiên thích cô ta nên mới cho cô ta chức vụ thư kí . Lúc trước Có người không ưa Cao Vân Lan liền lập một nhóm chat để nói xấu cô ta , nào ngờ lại bị cô ta phát hiện sau đó cô ta ỷ mình là thư kí của Lục Hạo Thiên mà đuổi việc người đó .
Sau khi vụ việc sảy ra , mọi nhân viên trong Lục thị đuề biết đến Cao Vân Lan , đối với cô ta có vài phần kiêng dè .
–" Đừng tưởng mình có tí nhan sắc thì có thể quyến rũ được Lục tổng ! Loại phụ nữ như cô đừng mơ tưởng nữa ! " \- Cô ta vẫn ngang nhiên nói
–" Ý cô là anh ấy không thích một người trẻ đẹp mà lại thích một bà cô già như cô sao ? " \- Hứa Giai Kì nhếch môi cười
Cao Vân Lan như bị đánh vào chỗ đau , các cơ mặt co rúm lại . Cô ta vẫn luôn tự tin vì nhan sắc và body bốc lửa của mình vậy mà hôm nay lại bị Hứa Giai Kì nói như vậy thì vô cùng tức giận . Nhưng quả thật hiên tại cô ta cunhx đã hơn 30 rồi còn Lục Hạo Thiên mới có 25 tuổi , so với Hứa Giai Kì cô ta cũng đã lớn hơn gần chục tuổi .
Cô ta nhìn Hứa Giai Kì , trong mắt đầy căm hân , chán ghét , đố kị ...
Cô ta đen mặt đi đến chỗ của Hứa Giai Kì , giựt lấy cái bánh trong tay cô rồi ném xuống sàn .
–" Cô bị điên hả ? " \- Hứa Giai Kì trừng mắt nhìn cô ta
Bánh kem của cô ! Cô còn chưa ăn xong mà ! Hai lần , hai lần rồi ! Cô chưa được ăn chiếc bánh kem nào hoàn chỉnh cả . Lần thứ nhất thì bị Hứa Gia Lâm phá rồi hỏng luôn cả cái bánh kem to đùng kia . Bây giờ đến chiếc bánh cỡ nhỏ cô chưa ăn xong cũng bị người ta vứt xuống sàn rồi .
–" Mày ... Cái con đ\* đ\*ếm này ! Mày nghĩ mày là ai chứ ! Mày cũng chỉ là hạng gái rẻ tiền , Lục tổng chỉ nhất thời hứng thú với mày thôi ! Tao , tao mới là vợ của Lục Hạo Thiên , thiếu phu nhân của Lục gia " \- Cô ta nói xong liền cười như điên , dường như không ý thức được điều mình vừa nói .
Hứa Giai Kì im lặng nghe cô ta tự biên tự diễn , không ngờ có người có thể ảo tưởng giống như cô ta , trí tưởng tượng cũng phong phú lắm đó .
–" Chắc ba mẹ mày dạy mà quyến rũ đàn ông để lấy tiền về đúng không ? Cái loại như mày không đáng sống trên đời ! " \- Được nước lấn tới , cô ta thấy Hứa Giai Kì không nói gì liền gào lên , càng nói càng khó nghe
" Chát "
Một tiếng chói tai vang lên , Hứa Giai Kì đứng dậy tặng cô ta một bạt tai rồi lấy li nước cam còn ở nguyên trên bàn đổ lên người cô ta .
Cô ta một tay ôm mặt , chưa kịp định thần lại thì một dòng nước từ đầu cô ta chảy xuống . Từng giọt nước tí tách rơi xuống sàn .
–" Ba mẹ tôi là người cô có thể xúc phạm sao ? " \- Hứa Giai Kì gằn từng chữ , đôi mắt sắc bén nhìn cô ta , đôi mắt đỏ ngàu chứa đầy tia máu , nếu có thể cô không ngại mà giết cô ta ngay tại nơi đây ...
–" Điên thì điên vừa vừa thôi còn để cho người khác điên với ! Thấy tôi chưa động gì đến cô thì lên mặt hả ? Tôi không phải loại người dễ bắt nạt ! Cô còn dám nói một câu nào về ba mẹ tôi cẩn thận cô mất lưỡi luôn đó ! " \- Hứa Giai Kì lớn tiếng , hét thẳng vào mặt cô ta
Hôm nay sao xui xẻo quá vậy ? Cùng một ngày mà gặp phải hai người điên , đến tối lại phải nhìn hai người giả tạo kia . Sau ngày hôm nay có khi cô phải vào bệnh viện một chuyến xem mình có còn bình thường , minh mẫn hay không ...
–" Mày ... mày dám tát tao ? " \- Cô ta gần như mất hết lí trí , trợn mắt lên nhìn cô " Tao chính là Lục thiếu phu nhân tương lai vậy mà mày dám tát tao ? "
Hứa Giai Kì thấy cô ta có vẻ sắp điên thật rồi, tình hình này có chút ... không ổn
Hứa Giai Kì bất giác lùi lại , cô ta càng ngày càng đến gần Hứa Giai Kì hơn , cô ta dùng ta kéo tóc cô lại rồi tát lại vào mặt cô , lực mạnh tới nỗi miệng cô chảy ra một ít máu .
Cô ta đúng là điên thật rồi !
Cô đang định lên tiếng gọi Lục Hạo Thiên thì cô ta bịt miệng cô lại , một tay với lấy cóc thuỷ tinh đặt trên bàn và ...
" Xoảng "
Cô ta đập li nước vào thành bàn rồi cầm một mảnh vỡ lên
–" Lục tổng thích mày chỉ vì gương mặt của mình có chút xinh đẹp , nếu tao dùng cái này rạch vài đường trên mặt mày thì sẽ thế nào nhỉ ? Lục tổng sẽ thích lắm cho mà xem ! " \- Cô ta cầm mảnh vỡ để sát vào mặt Hứa Giai Kì , lướt nhẹ trên gương mặt xinh đẹp của cô
Hứa Giai Kì nhìn cô ta , ánh mắt có chút hoảng loạn . Cô đưa tay đẩy cô ta ra sau đó lấy chân đạp cô ta một cái , mảnh vỡ trong tay cô ta vì vậy mà sượt qua mặt của cô , mặc dù không sâu lắm nhưng cô vẫn thấy hơi đau .
Cô ta bị Hứa Giai Kì đạp một cái vào bụng liền co người lại sau đó lại bị cô đạp thêm vài cái vào người , cô ta bây giờ cũng không còn sức đâu mà chống trả , chỉ có thể lăn lóc dưới sàn luôn miệng kêu đau .
Lúc này Lục Hạo Thiên cùng Tử Duệ bước vào thì thấy Hứa Giai Kì đang ngồi sát vào một bức tường , khóe miệng dính ít máu hơn nữa mặt cũng đã bị sưng lên , còn cả một vệt máu dài trên má của cô nữa .
Cao Vân Lan thì nằm bệt dưới sàn , cả người nhây nhúa , bẩn thỉu . Không cần hỏi cũng biết có một cuộc chiến vừa xảy ra trong đây .
Lục Hạo Thiên lo lắng nhìn cô , nhanh chân bước đến ôm cô vào lòng , anh mới ở ngoài kia một lúc thôi vậy mà cô lại bị thương rồi .
\_" Giai Kì vừa xảy ra chuyện gì vậy ? Sao mặt em ... mặt em lại bị như vậy ? " \- Lục Hạo Thiên đưa tay chạm nhẹ vào vết thương của cô
Hứa Giai Kì được anh ôm lấy , nước mắt không cũng rơi xuống , nếu anh vào muộn dù thêm một phút nữa thôi có lẽ cô đã bị mụ điên kia hại thật rồi
\_" Hạo Thiên , cô ... cô ta ... cô ta muốn rạch mặt em ! " \- Hứa Giai Kì khóc nức nở trong lòng Lục Hạo Thiên
Lục Hạo Thiên nhìn vào người đang nằm quằn quại dưới sàn như muốn cắt cô ta ra làm hàng trăm mảnh . Dám đụng đến Hứa Giai Kì , cô ta đang chê mình sống quá lâu sao
\_" Tử Duệ " \- Lục Hạo Thiên hướng mắt về phía Tử Duệ ra hiệu cho anh, sau đó Lục Hạo Thiên liền đỡ Hứa Giai Kì đi đến ghế sofa ngồi xuống
Tử Duệ thấy vậy liền tiến đến đạp cho Cao Vân Lan một cái nữa khiến cô ta đau đớn nhăn mày , con mắt nhìn thấy Lục Hạo Thiên thì cố gượng dậy , bò đến ôm lấy chân Lục Hạo Thiên
\_" Lục tổng , ngài phải làm chủ cho tôi , con điên này nó tát tôi , còn lấy nước cam đổ lên người tôi ! " \- Cô ta khóc lóc kể lể
Lục Hạo Thiên dùng chân đạp cô ta một cái nữa khiến cô ta hộc ra một ít máu , đụng đến người của anh , anh còn chưa tính sổ với cô ta thì thôi đi cô ta còn ở đây khóc lóc với anh
\_" Từ hôm nay cô không cần đến Lục thị nữa , xuống phòng nhân sự nhận tiền tháng này đi ! " \- Lục Hạo Thiên lạnh lùng lên tiếng
\_" Lục tổng , tại sao vậy ? Tôi không làm gì sai mà ! " \- Cô ta không bỏ cuộc , tiếp tục ôm lấy chân Lục Hạo Thiên
\_" Cút " \- Lục Hạo Thiên lãnh đạm lên tiếng , âm thanh lạnh đến thấu xương . Hứa Giai Kì ở trong lòng anh cũng run nhẹ .
Cảm thấy cô gái nhỏ trong lòng có chút biến động , Lục Hạo Thiên biết mình vừa dọa cô sợ liền ôm cô chặt hơn , lấy tay vuốt nhẹ lưng cô
\_" Tử Duệ , lôi cô ta ra ngoài ! " \- Lục Hạo Thiên nói xong liền làm một ám hiệu .
Tử Duệ cũng không nói nhiều , trức tiếp lôi cô ta ra khỏi Lục thị mặc chô cô ta gào khóc , điên cuồng kêu gào . Cô ta ở bên ngoài Lục thị chửi rủa cô , vài phút sau có một nhóm người tiến đến đem cô ta đi ...
Lục Hạo Thiên cũng không ngại để như vậy cả ngày dù sao cũng không ai có lá gan dám bước lên đây làm phiềm anh trừ một vài người nào đó ra ...
\_" Có chuyện gì " \- Lục Hạo Thiên lên tiếng
\[ Tôi sẽ đến Mỹ vài tháng ! Cậu nhớ để mắt đến Giai Kì dùm tôi ! " \- Giongj nói của Hứa Gia Lâm từ bên kia chuyền đến
\_" Biết rồi ! " \- Lục Hạo Thiên không nhanh không chậm đáp
Sau đó Hứa Gia Lâm cùng Hứa Gia Lâm đứng tán chuyện với nhau , chủ yếu là nói về Hứa Giai Kì . Ngoài nói chuyện công việc với nhau ra thì người đầu tiên mà hai người này có sở thích là tán chuyện về cô . Hết nói về sở thích rồi lại nói đến khuyết điểm của Hứa Giai Kì . Lục Hạo Thiên cùng Hứa Gia Lâm nói chuyện với nhau về cô từ năm này qua năm khác vậy mà cứ lúc nào nhắc đến ba chữ Hứa Giai Kì vẫn luôn có chuyện để nói cùng nhau . Tất nhiên điều này không một ai biết , kể cả có biết bọn họ cũng không tin hai người mặt lạnh đó lại có thể chỉ nói đến một người suốt một thời gian dài như vậy mà không hề thấy chán . Đến cô còn không tin nữa cơ mà ...
Sau khi cúp máy , Lục Hạo Thiên xoay người định bước vào văn phòng thì Tử Duệ từ trong thang máy bước ra , trên tay là vài tập tài liệu vừa to vừa dày
\_" Lục ... tổng " \- Tử Duệ bước ra ngoài , thấy Lục Hạo Thiên chuẩn bị bước vào văn phòng thì liền lên tiếng gọi lại nhưng mà hình như .... đây không phải Lục tổng cao cao tại thượng của anh nữa rồi . Cái người trước mắt kia chắc là giả mạo ...đúng không ??
Đúng vậy ! Chắc chắn là giả mạo ! Lục tổng không bao giờ để cái đầu của mình thành như thế kia được ! Trên đầu Lục Hạo Thiên có vô số chỏm tóc , Tử Duệ sắp không nhận ra ông chủ của mình rồi !
\_" Có chuyện gì ? " \- Lục Hạo Thiên nhíu mày nói , hôm nay trợ lí của anh có vấn đề sao ? Đứng đơ ra đấy làm gì ?
Tử Duệ nghe thấy giọng nói của Lục Hạo Thiên liền giật nảy mình , vẫn giọng nói này , vẫn bộ âu phục đắt tiền , gương mặt thì chắc chắn rồi nhưng mà cái đầu ... khác xa so với hồi nãy
Tử Duệ thấy Lục Hạo Thiên khó chịu liền cắn răng đi tới , cố thích nghi với hình ảnh hiện giờ của Lục Hạo Thiện . Dù đây là thật hay giả thì Tử Duệ anh vẫn phải báo cáo lại công việc .
Ở bên ngoài Tử Duệ đang báo cáo lại tình hình công ty lại cho Lục Hạo Thiên thì ở bên trong ... một người đang ngồi trên sofa thư giãn , hưởng thụ chiếc bánh kem nhỏ nhỏ xinh xinh , một người mang ánh mắt căm ghét hướng về người kia .
\_" Cô là ai ? " \- Cao Vân Lan hắng giọng lên tiếng
\_" Cô là ai mà tôi phải nói cho cô biết tôi là ai ? " \- Hứa Giai Kì nhẹ nhàng đáp
\_ " Tôi là thư kí riêng của Lục tổng ! vậy đủ quyền hạng chưa " \- Cô ta cao ngạo hất cằm lên nói
\_" Ồ " \- Cô giả bộ ngạc nhiên ' ồ ' lên một tiếng " Cô là thư kí của anh Hạo Thiên thì liên quan gì đến tôi ? "
Cao Vân Lan trợn mắt lên nhìn cô , đây là người đầu tiên có người dám gọi tên Lục Hạo Thiên thân mật như vậy , đã vậy còn không thèm tôn trọng cô ta nữa chứ . Từ khi cô ta vào Lục thị , được nhận vào vị trí thư kí này thì vô cùng vui sướng , cô ta đi rêu rao khắp công ty rằng Lục Hạo Thiên thích cô ta nên mới cho cô ta chức vụ thư kí . Lúc trước Có người không ưa Cao Vân Lan liền lập một nhóm chat để nói xấu cô ta , nào ngờ lại bị cô ta phát hiện sau đó cô ta ỷ mình là thư kí của Lục Hạo Thiên mà đuổi việc người đó .
Sau khi vụ việc sảy ra , mọi nhân viên trong Lục thị đuề biết đến Cao Vân Lan , đối với cô ta có vài phần kiêng dè .
–" Đừng tưởng mình có tí nhan sắc thì có thể quyến rũ được Lục tổng ! Loại phụ nữ như cô đừng mơ tưởng nữa ! " \- Cô ta vẫn ngang nhiên nói
–" Ý cô là anh ấy không thích một người trẻ đẹp mà lại thích một bà cô già như cô sao ? " \- Hứa Giai Kì nhếch môi cười
Cao Vân Lan như bị đánh vào chỗ đau , các cơ mặt co rúm lại . Cô ta vẫn luôn tự tin vì nhan sắc và body bốc lửa của mình vậy mà hôm nay lại bị Hứa Giai Kì nói như vậy thì vô cùng tức giận . Nhưng quả thật hiên tại cô ta cunhx đã hơn 30 rồi còn Lục Hạo Thiên mới có 25 tuổi , so với Hứa Giai Kì cô ta cũng đã lớn hơn gần chục tuổi .
Cô ta nhìn Hứa Giai Kì , trong mắt đầy căm hân , chán ghét , đố kị ...
Cô ta đen mặt đi đến chỗ của Hứa Giai Kì , giựt lấy cái bánh trong tay cô rồi ném xuống sàn .
–" Cô bị điên hả ? " \- Hứa Giai Kì trừng mắt nhìn cô ta
Bánh kem của cô ! Cô còn chưa ăn xong mà ! Hai lần , hai lần rồi ! Cô chưa được ăn chiếc bánh kem nào hoàn chỉnh cả . Lần thứ nhất thì bị Hứa Gia Lâm phá rồi hỏng luôn cả cái bánh kem to đùng kia . Bây giờ đến chiếc bánh cỡ nhỏ cô chưa ăn xong cũng bị người ta vứt xuống sàn rồi .
–" Mày ... Cái con đ\* đ\*ếm này ! Mày nghĩ mày là ai chứ ! Mày cũng chỉ là hạng gái rẻ tiền , Lục tổng chỉ nhất thời hứng thú với mày thôi ! Tao , tao mới là vợ của Lục Hạo Thiên , thiếu phu nhân của Lục gia " \- Cô ta nói xong liền cười như điên , dường như không ý thức được điều mình vừa nói .
Hứa Giai Kì im lặng nghe cô ta tự biên tự diễn , không ngờ có người có thể ảo tưởng giống như cô ta , trí tưởng tượng cũng phong phú lắm đó .
–" Chắc ba mẹ mày dạy mà quyến rũ đàn ông để lấy tiền về đúng không ? Cái loại như mày không đáng sống trên đời ! " \- Được nước lấn tới , cô ta thấy Hứa Giai Kì không nói gì liền gào lên , càng nói càng khó nghe
" Chát "
Một tiếng chói tai vang lên , Hứa Giai Kì đứng dậy tặng cô ta một bạt tai rồi lấy li nước cam còn ở nguyên trên bàn đổ lên người cô ta .
Cô ta một tay ôm mặt , chưa kịp định thần lại thì một dòng nước từ đầu cô ta chảy xuống . Từng giọt nước tí tách rơi xuống sàn .
–" Ba mẹ tôi là người cô có thể xúc phạm sao ? " \- Hứa Giai Kì gằn từng chữ , đôi mắt sắc bén nhìn cô ta , đôi mắt đỏ ngàu chứa đầy tia máu , nếu có thể cô không ngại mà giết cô ta ngay tại nơi đây ...
–" Điên thì điên vừa vừa thôi còn để cho người khác điên với ! Thấy tôi chưa động gì đến cô thì lên mặt hả ? Tôi không phải loại người dễ bắt nạt ! Cô còn dám nói một câu nào về ba mẹ tôi cẩn thận cô mất lưỡi luôn đó ! " \- Hứa Giai Kì lớn tiếng , hét thẳng vào mặt cô ta
Hôm nay sao xui xẻo quá vậy ? Cùng một ngày mà gặp phải hai người điên , đến tối lại phải nhìn hai người giả tạo kia . Sau ngày hôm nay có khi cô phải vào bệnh viện một chuyến xem mình có còn bình thường , minh mẫn hay không ...
–" Mày ... mày dám tát tao ? " \- Cô ta gần như mất hết lí trí , trợn mắt lên nhìn cô " Tao chính là Lục thiếu phu nhân tương lai vậy mà mày dám tát tao ? "
Hứa Giai Kì thấy cô ta có vẻ sắp điên thật rồi, tình hình này có chút ... không ổn
Hứa Giai Kì bất giác lùi lại , cô ta càng ngày càng đến gần Hứa Giai Kì hơn , cô ta dùng ta kéo tóc cô lại rồi tát lại vào mặt cô , lực mạnh tới nỗi miệng cô chảy ra một ít máu .
Cô ta đúng là điên thật rồi !
Cô đang định lên tiếng gọi Lục Hạo Thiên thì cô ta bịt miệng cô lại , một tay với lấy cóc thuỷ tinh đặt trên bàn và ...
" Xoảng "
Cô ta đập li nước vào thành bàn rồi cầm một mảnh vỡ lên
–" Lục tổng thích mày chỉ vì gương mặt của mình có chút xinh đẹp , nếu tao dùng cái này rạch vài đường trên mặt mày thì sẽ thế nào nhỉ ? Lục tổng sẽ thích lắm cho mà xem ! " \- Cô ta cầm mảnh vỡ để sát vào mặt Hứa Giai Kì , lướt nhẹ trên gương mặt xinh đẹp của cô
Hứa Giai Kì nhìn cô ta , ánh mắt có chút hoảng loạn . Cô đưa tay đẩy cô ta ra sau đó lấy chân đạp cô ta một cái , mảnh vỡ trong tay cô ta vì vậy mà sượt qua mặt của cô , mặc dù không sâu lắm nhưng cô vẫn thấy hơi đau .
Cô ta bị Hứa Giai Kì đạp một cái vào bụng liền co người lại sau đó lại bị cô đạp thêm vài cái vào người , cô ta bây giờ cũng không còn sức đâu mà chống trả , chỉ có thể lăn lóc dưới sàn luôn miệng kêu đau .
Lúc này Lục Hạo Thiên cùng Tử Duệ bước vào thì thấy Hứa Giai Kì đang ngồi sát vào một bức tường , khóe miệng dính ít máu hơn nữa mặt cũng đã bị sưng lên , còn cả một vệt máu dài trên má của cô nữa .
Cao Vân Lan thì nằm bệt dưới sàn , cả người nhây nhúa , bẩn thỉu . Không cần hỏi cũng biết có một cuộc chiến vừa xảy ra trong đây .
Lục Hạo Thiên lo lắng nhìn cô , nhanh chân bước đến ôm cô vào lòng , anh mới ở ngoài kia một lúc thôi vậy mà cô lại bị thương rồi .
\_" Giai Kì vừa xảy ra chuyện gì vậy ? Sao mặt em ... mặt em lại bị như vậy ? " \- Lục Hạo Thiên đưa tay chạm nhẹ vào vết thương của cô
Hứa Giai Kì được anh ôm lấy , nước mắt không cũng rơi xuống , nếu anh vào muộn dù thêm một phút nữa thôi có lẽ cô đã bị mụ điên kia hại thật rồi
\_" Hạo Thiên , cô ... cô ta ... cô ta muốn rạch mặt em ! " \- Hứa Giai Kì khóc nức nở trong lòng Lục Hạo Thiên
Lục Hạo Thiên nhìn vào người đang nằm quằn quại dưới sàn như muốn cắt cô ta ra làm hàng trăm mảnh . Dám đụng đến Hứa Giai Kì , cô ta đang chê mình sống quá lâu sao
\_" Tử Duệ " \- Lục Hạo Thiên hướng mắt về phía Tử Duệ ra hiệu cho anh, sau đó Lục Hạo Thiên liền đỡ Hứa Giai Kì đi đến ghế sofa ngồi xuống
Tử Duệ thấy vậy liền tiến đến đạp cho Cao Vân Lan một cái nữa khiến cô ta đau đớn nhăn mày , con mắt nhìn thấy Lục Hạo Thiên thì cố gượng dậy , bò đến ôm lấy chân Lục Hạo Thiên
\_" Lục tổng , ngài phải làm chủ cho tôi , con điên này nó tát tôi , còn lấy nước cam đổ lên người tôi ! " \- Cô ta khóc lóc kể lể
Lục Hạo Thiên dùng chân đạp cô ta một cái nữa khiến cô ta hộc ra một ít máu , đụng đến người của anh , anh còn chưa tính sổ với cô ta thì thôi đi cô ta còn ở đây khóc lóc với anh
\_" Từ hôm nay cô không cần đến Lục thị nữa , xuống phòng nhân sự nhận tiền tháng này đi ! " \- Lục Hạo Thiên lạnh lùng lên tiếng
\_" Lục tổng , tại sao vậy ? Tôi không làm gì sai mà ! " \- Cô ta không bỏ cuộc , tiếp tục ôm lấy chân Lục Hạo Thiên
\_" Cút " \- Lục Hạo Thiên lãnh đạm lên tiếng , âm thanh lạnh đến thấu xương . Hứa Giai Kì ở trong lòng anh cũng run nhẹ .
Cảm thấy cô gái nhỏ trong lòng có chút biến động , Lục Hạo Thiên biết mình vừa dọa cô sợ liền ôm cô chặt hơn , lấy tay vuốt nhẹ lưng cô
\_" Tử Duệ , lôi cô ta ra ngoài ! " \- Lục Hạo Thiên nói xong liền làm một ám hiệu .
Tử Duệ cũng không nói nhiều , trức tiếp lôi cô ta ra khỏi Lục thị mặc chô cô ta gào khóc , điên cuồng kêu gào . Cô ta ở bên ngoài Lục thị chửi rủa cô , vài phút sau có một nhóm người tiến đến đem cô ta đi ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.