Chương 109: Em đã từng yêu tôi chưa ?
Sasoriza
10/01/2021
Lục Hạo Thiên rất tức giận, không suy nghĩ được gì ngay lập tức hất cô ra làm cô ngã ra đất . Anh hoàn toàn không ý thức được người vừa rồi là cô .
Lại một lần nữa điên cuông đấm vào tường, Lục Hạo Thiên mặc kệ cho tay mình đã đầy máu, anh không thèm quan tâm .
Hứa Giai Kì bị đẩy ngã, đau đớn kêu lên một tiếng . Kết quả vừa đừng dậy thì lại thấy Lục Hạo Thiên như vậy .
–" Lục Hạo Thiên bình tĩnh lại đi ! Là em, em là Hứa Giai Kì của anh đây mà ! Là bảo bối, bảo bối của anh đây mà ! "
Hứa Giai Kì chạy đến chắn trước mặt Lục Hạo Thiên, cô không thể để anh tiếp tục dùng tay không đấm lên tường như vậy mãi được, như vậy sẽ rất đau !
–" Hứa Giai Kì ? Hứa Giai Kì sao ? Ha ! Tôi hỏi em ! Từ trước tới giờ em đã từng yêu tôi hay chưa ? Hay là suốt thời gian qua là em chơi đùa với tôi ? Nói đi ! Mau nói đi ! "
Lục Hạo Thiên hét lên, anh sắp chịu không nổi thật rồi, trái tim... thật đau !
Lần đầu tiên anh hung dữ với cô, lần đầu tiên anh lớn tiếng với cô, đây cũng là lần đầu tiên cô có cảm giác sợ anh đến vậy ! Cả người bất chợt run lên, nước mắt rơi ngày càng nhiều . Cô rất muốn trả lời rằng " Em rất yêu anh " nhưng không hiểu sao cô không thể nào phát ra thành lời được !
Lục Hạo Thiên cười đau khổ, cô không trả lời? Vậy là ngầm thừa nhận cô không hề yêu anh sao ? Khoảng thời gian trước đây tất cả đều là diễn kịch ?! Còn người đàn ông vừa rồi mới chính là người cô yêu chứ không phải anh .
–" Hứa Giai Kì, em được lắm ! Em thật sự rất giỏi ! Em đã thành công khiến cho tôi đau khổ rồi ! Em có biết tôi rất đau không ?! Đau đến mức không thở nổi ! "
Lục Hạo Thiên đau lòng nói, giờ không phải là một mình cô khóc, anh cũng khóc rồi .
Ngay sau đó anh quay lưng rời đi .
Hứa Giai Kì chỉ biết lặng người . Anh đã khóc? Cô là người đã làm cho anh khóc ! Mọi chuyện là lỗi của cô, nếu cô không nói Đông Nhi giả làm bạn trai của mình để đi họp lớp thì Lục Hạo Thiên sẽ không nhìn thấy cảnh vừa rồi ! Anh sẽ không tức giận đến mức tự làm hành hạ bản thân mình như thế .
Hứa Giai Kì không bằng lòng nhìn anh đi như vậy . Cô biết nếu hôm nay anh đi rồi thì cơ hội để cô giải thích rõ ràng với Lục Hạo Thiên sẽ không còn nữa !
Hứa Giai Kì một lần nữa lại chạy thật nhanh đến chỗ Lục Hạo Thiên, cô sợ chỉ cần cô đi chậm dù chỉ một bước anh sẽ không đứng trước mặt cô nữa .
–" Lục Hạo Thiên, em yêu anh ! Hức... Em không có thích ai khác ..hức.. ngoài anh cả . Làm ơn tin em đi, dù một lần này thôi cũng được ! " Hứa Giai Kì khóc nấc lên, ôm chặt Lục Hạo Thiên từ phía sau, mặt úp vào lưng anh nhưng nước mắt vẫn không ngừng chảy ra
–" Hức.. những gì em nói với anh .. hức .. đều là thật ! Người trong kia chỉ là bạn của em mà thôi .. hức .. ! Cậu ấy là nữ.. hức.. cậu ấy giả trai mà ! Em không có thích người khác !" Hứa Giai Kì càng nói thì càng khóc to hơn
–" Em xin lỗi ! Em sai rồi .. hức .. ! Em nên nói với anh trước.. hức .. ! Em không nên để anh hiểu lầm như vậy ! Em sai rồi ! Em sai rồi ! "
Lục Hạo Thiên vẫn lặng thinh, một chữ cũng không nói . Đột ngột quay người lại, nâng mặt cô lên mạnh bạo hôn lên môi cô mà không hề để ý đến đang có rất nhiều người đi xung quanh . Lục Hạo Thiên cắn vào môi cô, đưa lưỡi vào bên trong thăm dò . Nụ hôn này không có chút dịu dàng nào cả .
Hứa Giai Kì bị cắn, nhăn mày đau đớn, muốn kêu lên cũng không được vì đã bị môi của anh chặn lại .
–" Những điều em nói là thật sao ? Em chưa từng lừa dối anh đúng chứ ? "
Lục Hạo Thiên buông môi cô ra, giọng nói chó chút run, đưa hai tay lên chạm lên khuôn mặt lấm lem nước mắt của cô . Hứa Giai Kì có thể cảm nhận được, máu từ tay của ánh dính lên mặt cô rồi, nó có chút lành lạnh .
–" Em khômg có nói dối ! Hức.. Lục Hạo Thiên anh đừng có bỏ em lại một mình như vậy có được không ? Em rất sợ, rất sợ sẽ mất anh mãi mãi ! "
–" Xin lỗi ! Xin lỗi ! Làm em hoảng sợ rồi ! Đừng khóc nữa ! Xin lỗi ! Xin lỗi ! " Lục Hạo Thiên ôm chặt cô vào lòng, luôn miệng nói xin lỗi . Anh quyết định tin tưởng cô, cô sẽ không làm anh thất vọng . Là anh đã quá nóng tính mà thôi .
Hay cũng có thể nói vì anh quá yêu cô, yêu cô đến mức điên cuồng . Anh không chấp nhận được chuyện cô ở cạnh một người đàn ông khác .
Vào khoảng khắc khi anh nhìn thấy cô ôm Đông Nhi, lúc đó anh thật sự muốn giết chết người đó ngay lập tức . Nếu không phải anh còn sót lại chút lí trí thì anh đã giết người kia trước mắt cô rồi !
Nhớ lại hồi nãy hình như anh còn đẩy ngã cô sau đó còn lớn tiếng với cô . Anh đã từng nói sẽ không để ai làm tổn thương đến cô vậy mà hôm nay.. hôm nay anh lại là người làm cô phải khóc !
–" Chúng ta về nhà có được không ? Tay của anh chảy máu, rất nhiều máu ! " Hứa Giai Kì nói, đôi mắt còn sót lại một chút nước
–" Được ! Về nhà, anh đưa em về ! "
–" Không cần ! Tay anh bị thương rồi ! Để em bắt taxi ! " Hứa Giai Kì nói rồi ngó nhìn xung quanh
Đúng lúc có một chiếc taxi đi tới, Hứa Giai Kì đưa Lục Hạo Thiên ngồi vào ghế sau sau đó cô cũng ngồi vào ghế bên cạnh rồi nói địa chỉ nhà cô cho bác tài .
Lại một lần nữa điên cuông đấm vào tường, Lục Hạo Thiên mặc kệ cho tay mình đã đầy máu, anh không thèm quan tâm .
Hứa Giai Kì bị đẩy ngã, đau đớn kêu lên một tiếng . Kết quả vừa đừng dậy thì lại thấy Lục Hạo Thiên như vậy .
–" Lục Hạo Thiên bình tĩnh lại đi ! Là em, em là Hứa Giai Kì của anh đây mà ! Là bảo bối, bảo bối của anh đây mà ! "
Hứa Giai Kì chạy đến chắn trước mặt Lục Hạo Thiên, cô không thể để anh tiếp tục dùng tay không đấm lên tường như vậy mãi được, như vậy sẽ rất đau !
–" Hứa Giai Kì ? Hứa Giai Kì sao ? Ha ! Tôi hỏi em ! Từ trước tới giờ em đã từng yêu tôi hay chưa ? Hay là suốt thời gian qua là em chơi đùa với tôi ? Nói đi ! Mau nói đi ! "
Lục Hạo Thiên hét lên, anh sắp chịu không nổi thật rồi, trái tim... thật đau !
Lần đầu tiên anh hung dữ với cô, lần đầu tiên anh lớn tiếng với cô, đây cũng là lần đầu tiên cô có cảm giác sợ anh đến vậy ! Cả người bất chợt run lên, nước mắt rơi ngày càng nhiều . Cô rất muốn trả lời rằng " Em rất yêu anh " nhưng không hiểu sao cô không thể nào phát ra thành lời được !
Lục Hạo Thiên cười đau khổ, cô không trả lời? Vậy là ngầm thừa nhận cô không hề yêu anh sao ? Khoảng thời gian trước đây tất cả đều là diễn kịch ?! Còn người đàn ông vừa rồi mới chính là người cô yêu chứ không phải anh .
–" Hứa Giai Kì, em được lắm ! Em thật sự rất giỏi ! Em đã thành công khiến cho tôi đau khổ rồi ! Em có biết tôi rất đau không ?! Đau đến mức không thở nổi ! "
Lục Hạo Thiên đau lòng nói, giờ không phải là một mình cô khóc, anh cũng khóc rồi .
Ngay sau đó anh quay lưng rời đi .
Hứa Giai Kì chỉ biết lặng người . Anh đã khóc? Cô là người đã làm cho anh khóc ! Mọi chuyện là lỗi của cô, nếu cô không nói Đông Nhi giả làm bạn trai của mình để đi họp lớp thì Lục Hạo Thiên sẽ không nhìn thấy cảnh vừa rồi ! Anh sẽ không tức giận đến mức tự làm hành hạ bản thân mình như thế .
Hứa Giai Kì không bằng lòng nhìn anh đi như vậy . Cô biết nếu hôm nay anh đi rồi thì cơ hội để cô giải thích rõ ràng với Lục Hạo Thiên sẽ không còn nữa !
Hứa Giai Kì một lần nữa lại chạy thật nhanh đến chỗ Lục Hạo Thiên, cô sợ chỉ cần cô đi chậm dù chỉ một bước anh sẽ không đứng trước mặt cô nữa .
–" Lục Hạo Thiên, em yêu anh ! Hức... Em không có thích ai khác ..hức.. ngoài anh cả . Làm ơn tin em đi, dù một lần này thôi cũng được ! " Hứa Giai Kì khóc nấc lên, ôm chặt Lục Hạo Thiên từ phía sau, mặt úp vào lưng anh nhưng nước mắt vẫn không ngừng chảy ra
–" Hức.. những gì em nói với anh .. hức .. đều là thật ! Người trong kia chỉ là bạn của em mà thôi .. hức .. ! Cậu ấy là nữ.. hức.. cậu ấy giả trai mà ! Em không có thích người khác !" Hứa Giai Kì càng nói thì càng khóc to hơn
–" Em xin lỗi ! Em sai rồi .. hức .. ! Em nên nói với anh trước.. hức .. ! Em không nên để anh hiểu lầm như vậy ! Em sai rồi ! Em sai rồi ! "
Lục Hạo Thiên vẫn lặng thinh, một chữ cũng không nói . Đột ngột quay người lại, nâng mặt cô lên mạnh bạo hôn lên môi cô mà không hề để ý đến đang có rất nhiều người đi xung quanh . Lục Hạo Thiên cắn vào môi cô, đưa lưỡi vào bên trong thăm dò . Nụ hôn này không có chút dịu dàng nào cả .
Hứa Giai Kì bị cắn, nhăn mày đau đớn, muốn kêu lên cũng không được vì đã bị môi của anh chặn lại .
–" Những điều em nói là thật sao ? Em chưa từng lừa dối anh đúng chứ ? "
Lục Hạo Thiên buông môi cô ra, giọng nói chó chút run, đưa hai tay lên chạm lên khuôn mặt lấm lem nước mắt của cô . Hứa Giai Kì có thể cảm nhận được, máu từ tay của ánh dính lên mặt cô rồi, nó có chút lành lạnh .
–" Em khômg có nói dối ! Hức.. Lục Hạo Thiên anh đừng có bỏ em lại một mình như vậy có được không ? Em rất sợ, rất sợ sẽ mất anh mãi mãi ! "
–" Xin lỗi ! Xin lỗi ! Làm em hoảng sợ rồi ! Đừng khóc nữa ! Xin lỗi ! Xin lỗi ! " Lục Hạo Thiên ôm chặt cô vào lòng, luôn miệng nói xin lỗi . Anh quyết định tin tưởng cô, cô sẽ không làm anh thất vọng . Là anh đã quá nóng tính mà thôi .
Hay cũng có thể nói vì anh quá yêu cô, yêu cô đến mức điên cuồng . Anh không chấp nhận được chuyện cô ở cạnh một người đàn ông khác .
Vào khoảng khắc khi anh nhìn thấy cô ôm Đông Nhi, lúc đó anh thật sự muốn giết chết người đó ngay lập tức . Nếu không phải anh còn sót lại chút lí trí thì anh đã giết người kia trước mắt cô rồi !
Nhớ lại hồi nãy hình như anh còn đẩy ngã cô sau đó còn lớn tiếng với cô . Anh đã từng nói sẽ không để ai làm tổn thương đến cô vậy mà hôm nay.. hôm nay anh lại là người làm cô phải khóc !
–" Chúng ta về nhà có được không ? Tay của anh chảy máu, rất nhiều máu ! " Hứa Giai Kì nói, đôi mắt còn sót lại một chút nước
–" Được ! Về nhà, anh đưa em về ! "
–" Không cần ! Tay anh bị thương rồi ! Để em bắt taxi ! " Hứa Giai Kì nói rồi ngó nhìn xung quanh
Đúng lúc có một chiếc taxi đi tới, Hứa Giai Kì đưa Lục Hạo Thiên ngồi vào ghế sau sau đó cô cũng ngồi vào ghế bên cạnh rồi nói địa chỉ nhà cô cho bác tài .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.