Chương 33
Nhỏ Cherry
25/09/2020
Đã một tháng rồi mà cô vẫn không thấy anh đến tìm cô.
- Tên chết bầm đấy, không sang thì không sang. Ai mà thèm chứ. Hừ.
Tuy nghĩ thế nhưng cô lại tưởng tượng ra cảnh anh cùng cô ta thân mật bên nhau. Cứ nghĩ thế, cô lại càng cảm thấy tức.
Không thể như thế được, cô mới không để cô ta có được anh đâu. Nghĩ thông suốt, cô cũng thoải mái hơn. Đi xuống nhà lấy ly nước bỗng dưng cô thấy có tiếng loạch xoạch vang lên.
Nín thở nhẹ nhàng đi lấy cây chổi từ góc nhà, cô nấp vào một góc. Chỉ một thoáng sau cô thấy một bóng đen xuất hiện rồi tiến gần về phía cô đang trốn. Nhắm mắt lấy hết sức ra cô vung cây chổi trong tay về phía bóng đen.
Nhưng cây chổi trong tay cô lại bị người đó nắm lấy. Bây giờ cô mới thấy sợ. Đang mở miệng ra để chuẩn bị hét lên thì bỗng dưng môi cô bị người chặn lại. Khí tức quen thuộc ở trong miệng cô làm cho cô yên tâm. Nhưng cô còn không tự hỏi được tại sao anh lại ở đây thì đầu óc đã loạn thành một đoàn.
Anh không ngừng khám phá khoang miệng của cô. Cảm thấy cô không chống trả người lạ mặt thì anh lại phát hỏa. Nếu không phải là anh đến mà là một người khác ở dây thì sao? Càng nghĩ lại càng thấy tức.
Anh lại càng thô bạo mà hôn cô, đên khi cô không thể hô hấp được nữa mới thôi.
- Em định mưu sát chồng hửm?
Giọng anh khàn khàn hết sức gợi cảm làm hại cô lại càng thêm đỏ mặt.
- Ai... ai là chồng tôi?
Dù biết thế nhưng cô vẫn mạnh mồm cãi lại.
- Thế tại sao lúc nãy em lại không chống cự hửm? Nhỡ đâu không phải là tôi thì em phải làm sao?
Giọng anh lúc này khàn khàn lại mang theo một tia băng lãnh. Thấy anh thay đổi thái độ, cô thấy lạnh run người. Cúi thấp hết sức, cô lí nhí
- Thì tôi biết đó là anh mà.
Nghe được câu trả lời của cô, anh hết sức cao hứng.
Không đợi anh nói thêm câu nào cô đã giành trước:
- Chúng ta kết hôn đi.
Nói rồi cô ngượng ngùng quay đầu ra chỗ khác. Đợi một lúc thấy anh không phản ứng gì thì cô hơi giận rồi đó nha. Quay mặt lại thì cô thấy được khuôn mặt cưòi đến là ngốc của anh thì tức giận tiêu tan hầu như không còn.
Tiến đến hôn lên môi anh khi chuẩn bị rời đi thì anh đã phục hồi tinh thần giữ lấy đầu cô hôn sâu hơn. Cứ thế, hai người tiến triển đến độ lăn giường với nhau.
Do tối quá nên tác giả không nhìn thấy gì hết á (~^.^~)
*********
Anh và cô cùng nhau trở về nước. Về nước cô cũng nghe thấy tin tập đoàn Lưu Thị phá sản, đại tiểu thư họ Lưu phóng đãng qua đêm với hơn chục người đàn ông. Do túng dục quá độ nên đã bỏ mình.
Cô cứ tưởng về nước sẽ phải phòng cô ta giành chồng với cô nhưng cô ta đã chầu trời rồi thì càng tốt. Không biết cô ta đắc tội với ai mà lại ra nông nổi như thế. Cô cũng không nhịn được thắp cho cô ta một ngọn nến trong lòng.
Nhưng cô không thể nào ngờ được là anh đã âm thầm làm chuyện này. Anh cũng không ngờ cô ta có thể chết được. Thôi thì cô ta chết rồi cũng tốt. Lần này anh làm việc hết sức cẩn thận. Anh sẽ không để cho " em trai yêu quý " của mình nắm thóp một lần nữa.
Dù sao anh cũng đã hạn chế ảnh hưởng của hắn ta rồi. Nể tình hắn ta là em trai cùng cha của anh, anh cũng sẽ không dồn hắn ta đến đường cùng mà chỉ để hắn ta không có chốn dung thân thôi. Nếu hắn ta mà có gan dám đụng đến anh thì anh cũng không ngần ngại lấy mạng hắn ta đâu.
*******
Hôm nay là ngày anh và cô làm lễ đính hôn. Ngồi trong xe đến hội trường, cô hết sức hồi hộp. Kiếp trước, hai người chỉ vội vã kết hôn, anh cũng không thích cô nhưng bây giờ đã khác rồi.
Bỗng dưng chiếc xe dừng lại. Cô cảm thấy không đúng bèn quay lên hỏi tài xế thì thấy một đôi mắt hung ác đang nhìn mình chằm chằm. Rùng mình một cái, cô vội mở cửa xe chạy ra thì bị một bàn tay túm lấy cô. Bỗng dưng cô thấy cổ đau nhức.
- Cái **** gì thế?
Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô hôn mê.
Tại hội trường nơi hai người đính hôn.....
Anh gấp gáp đi đi đi lại. Đã quá giờ rồi mà cô vẫn chưa đến. Khách khứa cũng đang thì thầm to nhỏ không biết tại sao nhân vật chính còn chưa đến.
Bỗng dưng có người gửi cho anh một tin nhắn. Trong tin nhắn có bức hình cô đang bị trói ở trên một chiếc ghế. Bên cạnh là " em trai yêu quý " của anh với dòng tin nhắn:
- Anh trai yêu quý, chị dâu đi lạc đến chỗ em rồi. Em hiện tại lại đang bận nên anh nên đến đón chị ấy đi. Địa chỉ là khu XXX.
Tốt, tốt, tốt lắm. Hắn ta dám đụng đến cô. Anh tưởng mình đã chặt hết tay chân râu ria của hắn ta nhưng xem ra lại có vài con cá lọt lưới rồi.
Vốn dĩ nể tình anh em anh cũng định tha cho hắn mà thiên đường hắn không muốn đến lại cứ muốn xuống địa ngục. Anh sẽ thanh toàn cho hắn sống không bằng chết. Dám đụng đến cô. Anh sẽ không tha cho hắn ta đâu. Thù cũ nợ mới từ kiếp trước,lần này anh sẽ tính toán với hắn rõ ràng.
- Tên chết bầm đấy, không sang thì không sang. Ai mà thèm chứ. Hừ.
Tuy nghĩ thế nhưng cô lại tưởng tượng ra cảnh anh cùng cô ta thân mật bên nhau. Cứ nghĩ thế, cô lại càng cảm thấy tức.
Không thể như thế được, cô mới không để cô ta có được anh đâu. Nghĩ thông suốt, cô cũng thoải mái hơn. Đi xuống nhà lấy ly nước bỗng dưng cô thấy có tiếng loạch xoạch vang lên.
Nín thở nhẹ nhàng đi lấy cây chổi từ góc nhà, cô nấp vào một góc. Chỉ một thoáng sau cô thấy một bóng đen xuất hiện rồi tiến gần về phía cô đang trốn. Nhắm mắt lấy hết sức ra cô vung cây chổi trong tay về phía bóng đen.
Nhưng cây chổi trong tay cô lại bị người đó nắm lấy. Bây giờ cô mới thấy sợ. Đang mở miệng ra để chuẩn bị hét lên thì bỗng dưng môi cô bị người chặn lại. Khí tức quen thuộc ở trong miệng cô làm cho cô yên tâm. Nhưng cô còn không tự hỏi được tại sao anh lại ở đây thì đầu óc đã loạn thành một đoàn.
Anh không ngừng khám phá khoang miệng của cô. Cảm thấy cô không chống trả người lạ mặt thì anh lại phát hỏa. Nếu không phải là anh đến mà là một người khác ở dây thì sao? Càng nghĩ lại càng thấy tức.
Anh lại càng thô bạo mà hôn cô, đên khi cô không thể hô hấp được nữa mới thôi.
- Em định mưu sát chồng hửm?
Giọng anh khàn khàn hết sức gợi cảm làm hại cô lại càng thêm đỏ mặt.
- Ai... ai là chồng tôi?
Dù biết thế nhưng cô vẫn mạnh mồm cãi lại.
- Thế tại sao lúc nãy em lại không chống cự hửm? Nhỡ đâu không phải là tôi thì em phải làm sao?
Giọng anh lúc này khàn khàn lại mang theo một tia băng lãnh. Thấy anh thay đổi thái độ, cô thấy lạnh run người. Cúi thấp hết sức, cô lí nhí
- Thì tôi biết đó là anh mà.
Nghe được câu trả lời của cô, anh hết sức cao hứng.
Không đợi anh nói thêm câu nào cô đã giành trước:
- Chúng ta kết hôn đi.
Nói rồi cô ngượng ngùng quay đầu ra chỗ khác. Đợi một lúc thấy anh không phản ứng gì thì cô hơi giận rồi đó nha. Quay mặt lại thì cô thấy được khuôn mặt cưòi đến là ngốc của anh thì tức giận tiêu tan hầu như không còn.
Tiến đến hôn lên môi anh khi chuẩn bị rời đi thì anh đã phục hồi tinh thần giữ lấy đầu cô hôn sâu hơn. Cứ thế, hai người tiến triển đến độ lăn giường với nhau.
Do tối quá nên tác giả không nhìn thấy gì hết á (~^.^~)
*********
Anh và cô cùng nhau trở về nước. Về nước cô cũng nghe thấy tin tập đoàn Lưu Thị phá sản, đại tiểu thư họ Lưu phóng đãng qua đêm với hơn chục người đàn ông. Do túng dục quá độ nên đã bỏ mình.
Cô cứ tưởng về nước sẽ phải phòng cô ta giành chồng với cô nhưng cô ta đã chầu trời rồi thì càng tốt. Không biết cô ta đắc tội với ai mà lại ra nông nổi như thế. Cô cũng không nhịn được thắp cho cô ta một ngọn nến trong lòng.
Nhưng cô không thể nào ngờ được là anh đã âm thầm làm chuyện này. Anh cũng không ngờ cô ta có thể chết được. Thôi thì cô ta chết rồi cũng tốt. Lần này anh làm việc hết sức cẩn thận. Anh sẽ không để cho " em trai yêu quý " của mình nắm thóp một lần nữa.
Dù sao anh cũng đã hạn chế ảnh hưởng của hắn ta rồi. Nể tình hắn ta là em trai cùng cha của anh, anh cũng sẽ không dồn hắn ta đến đường cùng mà chỉ để hắn ta không có chốn dung thân thôi. Nếu hắn ta mà có gan dám đụng đến anh thì anh cũng không ngần ngại lấy mạng hắn ta đâu.
*******
Hôm nay là ngày anh và cô làm lễ đính hôn. Ngồi trong xe đến hội trường, cô hết sức hồi hộp. Kiếp trước, hai người chỉ vội vã kết hôn, anh cũng không thích cô nhưng bây giờ đã khác rồi.
Bỗng dưng chiếc xe dừng lại. Cô cảm thấy không đúng bèn quay lên hỏi tài xế thì thấy một đôi mắt hung ác đang nhìn mình chằm chằm. Rùng mình một cái, cô vội mở cửa xe chạy ra thì bị một bàn tay túm lấy cô. Bỗng dưng cô thấy cổ đau nhức.
- Cái **** gì thế?
Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô hôn mê.
Tại hội trường nơi hai người đính hôn.....
Anh gấp gáp đi đi đi lại. Đã quá giờ rồi mà cô vẫn chưa đến. Khách khứa cũng đang thì thầm to nhỏ không biết tại sao nhân vật chính còn chưa đến.
Bỗng dưng có người gửi cho anh một tin nhắn. Trong tin nhắn có bức hình cô đang bị trói ở trên một chiếc ghế. Bên cạnh là " em trai yêu quý " của anh với dòng tin nhắn:
- Anh trai yêu quý, chị dâu đi lạc đến chỗ em rồi. Em hiện tại lại đang bận nên anh nên đến đón chị ấy đi. Địa chỉ là khu XXX.
Tốt, tốt, tốt lắm. Hắn ta dám đụng đến cô. Anh tưởng mình đã chặt hết tay chân râu ria của hắn ta nhưng xem ra lại có vài con cá lọt lưới rồi.
Vốn dĩ nể tình anh em anh cũng định tha cho hắn mà thiên đường hắn không muốn đến lại cứ muốn xuống địa ngục. Anh sẽ thanh toàn cho hắn sống không bằng chết. Dám đụng đến cô. Anh sẽ không tha cho hắn ta đâu. Thù cũ nợ mới từ kiếp trước,lần này anh sẽ tính toán với hắn rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.