Trọng Sinh: Em Là Người Anh Yêu
Chương 72: Anh phải nuôi em béo lên thôi!
Kiều Uyển Ninh
24/07/2024
Tiếp đến là việc cân nặng, nói thật vấn đề về cân nặng cũng là một vấn đề nan giải không chỉ của mình cô mà còn là nỗi lo chung của nhiều người phụ nữ. Những cô gái hiện đại, thời thượng không thể chấp nhận được việc cơ thể mình không còn gọn gàng, thon thả. Nhưng còn Lãnh Vân Hy thì khác, sau sinh cô ốm đi khá nhiều thế nên vẫn luôn khiến Phó Thiên Hàn mất ăn mất ngủ, cũng khiến cô thấy có lỗi.
Chuyện bắt đầu sau khi cả hai đã vào phòng tắm. Phó Thiên Hàn cởi lớp áo bệnh nhân của vợ ra thì phát hiện ngực cô to bất thường, Lãnh Vân Hy thấy vậy đưa tay sờ thử thì thấy rất căng đau liền nói:
- Chắc là bị căng sữa rồi, lát nữa tắm xong em sẽ dùng máy hút.
Phó Thiên Hàn nghe vậy thì nhướng mày, anh chuyển tầm mắt xuống ngực vợ rồi nói:
- Không cần đâu! Để anh giúp em!
Lãnh Vân Hy vội vòng hai tay ôm lấy ngực mình sau đó lùi ra sau mấy bước híp mắt nói:
- Giúp? Anh định làm sao giúp?
Thấy hành động và biểu cảm của vợ Phó Thiên Hàn càng thêm thích thú, anh híp mắt nhướng mày, khuôn miệng khẽ cong lên một nửa nói:
- Thì... anh sẽ hi sinh giúp em hút ra.
Lãnh Vân Hy vừa nghe xong liền trở nên cảnh giác hơn, biết ngay người đàn ông này chẳng có ý gì tốt mà. Trước kia khi cô có thai anh đã không ít lần giày vò lần mò đến đôi gò bồng này rồi, giờ cô sinh em bé rồi tất nhiên anh lại càng không bỏ qua cơ hội. Nghĩ vậy Lãnh Vân Hy liền xí một cái rồi nói:
- Thôi đi! Biết ngay anh chẳng có ý gì tốt đâu mà, em không cần đâu nhé. Em có mang theo máy hút sữa, đợi lau người xong em sẽ dùng.
Dứt lời Lãnh Vân Hy xoay lưng về phía Phó Thiên Hàn rồi một mạch đi đến ngồi lên chiếc ghế có sẵn trong phòng tắm. Thấy vậy Phó Thiên Hàn khẽ nhếch môi cười, anh đi lon ton tới từ phía sau ôm lấy cô gái nhỏ. Vì cơ thể vạm vỡ và cường tráng nên chỉ một cái ôm Lãnh Vân Hy đã nằm gọn trong lòng Phó Thiên Hàn. Khi ôm cô trái với gương mặt ngạc nhiên của Lãnh Vân Hy thì Phó Thiên Hàn lại khẽ cau mày. Lúc này anh mới để ý sao cô gái nhỏ nhà anh lại ốm thế? Người ta sinh xong ai cũng tăng ít nhất 10 kg vậy mà vợ anh hình như còn ốm hơn cả lúc trước khi mang thai. Nghĩ rồi Phó Thiên Hàn nhất bổng Lãnh Vân Hy lên, anh ôm cô trong lòng rồi đặt ngồi lên bệ rửa tay.
Thấy chồng đột nhiên không nói gì làm Lãnh Vân Hy có chút thắc mắc, chẳng lẽ chỉ vì cô không cho anh chạm vào nên làm anh giận rồi? Nghĩ vậy cô nàng dang rộng hai tay trước mặt chồng mình rồi nói:
- Thiên Hàn, ôm em!
Phó Thiên Hàn lơ đễnh nãy giờ thấy vợ đưa hai tay ra thì vội vàng ôm lấy, sau khi ôm cô anh hỏi:
- Em vừa nói gì vậy? Anh không nghe rõ!
Câu hỏi chẳng đi vào câu chuyện này làm Lãnh Vân Hy hiểu ra rằng Phó Thiên Hàn đang không chú ý. Cô thả cơ thể anh ra rồi đưa tay giữ lấy mặt anh hỏi:
- Anh sao thế? Chẳng nghe em nói gì cả.
Lúc này Phó Thiên Hàn mới thở dài:
Không có gì, chỉ là đang suy nghĩ vài chuyện thôi.Chuyện gì thế?Anh thấy em ốm quá rồi, nên cần được bồi bổ. Anh định gọi nói người giúp việc nấu giúp vài món.Ra là nãy giờ anh đang nghĩ chuyện đó à? Em không sao, vì cơ địa em mang thai không tăng cân thôi.Phó Thiên Hàn nghe vậy thì cũng không nói gì nữa, anh dùng khăn thấm ướt nước rồi từ từ lau nhẹ từ đằng sau ra trước. Sau khi xong xuôi anh dùng khăn khô lau lại cơ thể Lãnh Vân Hy một lần nữa rồi mới giúp cô mặc quần áo mới. Trước khi thả cô gái nhỏ xuống đất anh còn không quên nhấc bổng cô một lúc lâu để ước lượng số ký.
Ra khỏi phòng tắm Lãnh Vân Hy vui vẻ chạy lại giường, cô lấy chiếc máy hút sữa trong túi ra vừa định vén áo lên thì bỗng nhiên có tiếng gọi vang lên:
- Vân Hy!
Lãnh Vân Hy nghe Phó Thiên Hàn đang gọi mình thì xoay đầu đáp:
- Dạ?
Phó Thiên Hàn lấy từ trong tủ bệnh viện ra một cái cân. Đặt chiếc cân điện tử xuống sàn anh nói:
- Em lại đây cân thử đi.
Nhìn thấy cảnh tượng này Lãnh Vân Hy liền hiểu ra mọi chuyện, thì ra người đàn ông này nãy giờ hành động kỳ lạ đều là vì thấy cô quá gầy. Nghĩ vậy Lãnh Vân Hy đáp:
- Không cần đâu, em thấy cân nặng của mình vẫn ổn mà.
Nghe vậy Phó Thiên Hàn khẽ cau mày, anh bước nhanh lại gần chiếc giường nơi cô gái nhỏ đang ngồi rồi thuận tay bế bổng cô lên. Máy hút sữa cô cầm trên tay cũng vì vậy mà rơi xuống nệm. Anh bế cô đi một mạch lại gần chiếc cân rồi đặt cô xuống. Ngay khi chân Lãnh Vân Hy vừa chạm cân đã thấy người đàn ông nào đó nhìn chằm chằm xuống nơi hiển thị số ký, thấy vậy dù không muốn Lãnh Vân Hy cũng đành phải chịu trận.
Chiếc cân điện tử nhảy số khoảng vài giây rồi dừng chững lai ở con số 45 kg. Ngay lập tức Phó Thiên Hàn liền tối sầm mặt. Trước khi mang thai cô gái nhỏ của anh rõ ràng vẫn được tận 47kg thế mà làm sao vừa sinh con xong lại tuột hẳn 2kg như thế. Công tình chăm bấm tẩm bổ bấy lâu coi như vô nghĩa.
Thật ra không phải Phó Thiên Hàn làm quá, chỉ là anh đang lo lắng thôi! Khi mang thai Lãnh Vân Hy bị nghén khá nặng, toàn bộ thực phẩm cô ăn vào chỉ vài phút sau là nôn ra hết. Lúc đó Phó Thiên Hàn rất cố gắng tìm tòi và học hỏi những món mới, sau này khi hết nghén khó khăn lắm vợ anh mới tăng được 4kg vậy mà sinh con ra bé con đã nặng tận 3kg6 nên cô xuống ký cũng phải. Nghĩ vậy Phó Thiên Hàn thở dài, anh nhìn vợ mình nói:
- Vân Hy, xem ra anh phải tìm cách nuôi em béo lên thôi.
Chuyện bắt đầu sau khi cả hai đã vào phòng tắm. Phó Thiên Hàn cởi lớp áo bệnh nhân của vợ ra thì phát hiện ngực cô to bất thường, Lãnh Vân Hy thấy vậy đưa tay sờ thử thì thấy rất căng đau liền nói:
- Chắc là bị căng sữa rồi, lát nữa tắm xong em sẽ dùng máy hút.
Phó Thiên Hàn nghe vậy thì nhướng mày, anh chuyển tầm mắt xuống ngực vợ rồi nói:
- Không cần đâu! Để anh giúp em!
Lãnh Vân Hy vội vòng hai tay ôm lấy ngực mình sau đó lùi ra sau mấy bước híp mắt nói:
- Giúp? Anh định làm sao giúp?
Thấy hành động và biểu cảm của vợ Phó Thiên Hàn càng thêm thích thú, anh híp mắt nhướng mày, khuôn miệng khẽ cong lên một nửa nói:
- Thì... anh sẽ hi sinh giúp em hút ra.
Lãnh Vân Hy vừa nghe xong liền trở nên cảnh giác hơn, biết ngay người đàn ông này chẳng có ý gì tốt mà. Trước kia khi cô có thai anh đã không ít lần giày vò lần mò đến đôi gò bồng này rồi, giờ cô sinh em bé rồi tất nhiên anh lại càng không bỏ qua cơ hội. Nghĩ vậy Lãnh Vân Hy liền xí một cái rồi nói:
- Thôi đi! Biết ngay anh chẳng có ý gì tốt đâu mà, em không cần đâu nhé. Em có mang theo máy hút sữa, đợi lau người xong em sẽ dùng.
Dứt lời Lãnh Vân Hy xoay lưng về phía Phó Thiên Hàn rồi một mạch đi đến ngồi lên chiếc ghế có sẵn trong phòng tắm. Thấy vậy Phó Thiên Hàn khẽ nhếch môi cười, anh đi lon ton tới từ phía sau ôm lấy cô gái nhỏ. Vì cơ thể vạm vỡ và cường tráng nên chỉ một cái ôm Lãnh Vân Hy đã nằm gọn trong lòng Phó Thiên Hàn. Khi ôm cô trái với gương mặt ngạc nhiên của Lãnh Vân Hy thì Phó Thiên Hàn lại khẽ cau mày. Lúc này anh mới để ý sao cô gái nhỏ nhà anh lại ốm thế? Người ta sinh xong ai cũng tăng ít nhất 10 kg vậy mà vợ anh hình như còn ốm hơn cả lúc trước khi mang thai. Nghĩ rồi Phó Thiên Hàn nhất bổng Lãnh Vân Hy lên, anh ôm cô trong lòng rồi đặt ngồi lên bệ rửa tay.
Thấy chồng đột nhiên không nói gì làm Lãnh Vân Hy có chút thắc mắc, chẳng lẽ chỉ vì cô không cho anh chạm vào nên làm anh giận rồi? Nghĩ vậy cô nàng dang rộng hai tay trước mặt chồng mình rồi nói:
- Thiên Hàn, ôm em!
Phó Thiên Hàn lơ đễnh nãy giờ thấy vợ đưa hai tay ra thì vội vàng ôm lấy, sau khi ôm cô anh hỏi:
- Em vừa nói gì vậy? Anh không nghe rõ!
Câu hỏi chẳng đi vào câu chuyện này làm Lãnh Vân Hy hiểu ra rằng Phó Thiên Hàn đang không chú ý. Cô thả cơ thể anh ra rồi đưa tay giữ lấy mặt anh hỏi:
- Anh sao thế? Chẳng nghe em nói gì cả.
Lúc này Phó Thiên Hàn mới thở dài:
Không có gì, chỉ là đang suy nghĩ vài chuyện thôi.Chuyện gì thế?Anh thấy em ốm quá rồi, nên cần được bồi bổ. Anh định gọi nói người giúp việc nấu giúp vài món.Ra là nãy giờ anh đang nghĩ chuyện đó à? Em không sao, vì cơ địa em mang thai không tăng cân thôi.Phó Thiên Hàn nghe vậy thì cũng không nói gì nữa, anh dùng khăn thấm ướt nước rồi từ từ lau nhẹ từ đằng sau ra trước. Sau khi xong xuôi anh dùng khăn khô lau lại cơ thể Lãnh Vân Hy một lần nữa rồi mới giúp cô mặc quần áo mới. Trước khi thả cô gái nhỏ xuống đất anh còn không quên nhấc bổng cô một lúc lâu để ước lượng số ký.
Ra khỏi phòng tắm Lãnh Vân Hy vui vẻ chạy lại giường, cô lấy chiếc máy hút sữa trong túi ra vừa định vén áo lên thì bỗng nhiên có tiếng gọi vang lên:
- Vân Hy!
Lãnh Vân Hy nghe Phó Thiên Hàn đang gọi mình thì xoay đầu đáp:
- Dạ?
Phó Thiên Hàn lấy từ trong tủ bệnh viện ra một cái cân. Đặt chiếc cân điện tử xuống sàn anh nói:
- Em lại đây cân thử đi.
Nhìn thấy cảnh tượng này Lãnh Vân Hy liền hiểu ra mọi chuyện, thì ra người đàn ông này nãy giờ hành động kỳ lạ đều là vì thấy cô quá gầy. Nghĩ vậy Lãnh Vân Hy đáp:
- Không cần đâu, em thấy cân nặng của mình vẫn ổn mà.
Nghe vậy Phó Thiên Hàn khẽ cau mày, anh bước nhanh lại gần chiếc giường nơi cô gái nhỏ đang ngồi rồi thuận tay bế bổng cô lên. Máy hút sữa cô cầm trên tay cũng vì vậy mà rơi xuống nệm. Anh bế cô đi một mạch lại gần chiếc cân rồi đặt cô xuống. Ngay khi chân Lãnh Vân Hy vừa chạm cân đã thấy người đàn ông nào đó nhìn chằm chằm xuống nơi hiển thị số ký, thấy vậy dù không muốn Lãnh Vân Hy cũng đành phải chịu trận.
Chiếc cân điện tử nhảy số khoảng vài giây rồi dừng chững lai ở con số 45 kg. Ngay lập tức Phó Thiên Hàn liền tối sầm mặt. Trước khi mang thai cô gái nhỏ của anh rõ ràng vẫn được tận 47kg thế mà làm sao vừa sinh con xong lại tuột hẳn 2kg như thế. Công tình chăm bấm tẩm bổ bấy lâu coi như vô nghĩa.
Thật ra không phải Phó Thiên Hàn làm quá, chỉ là anh đang lo lắng thôi! Khi mang thai Lãnh Vân Hy bị nghén khá nặng, toàn bộ thực phẩm cô ăn vào chỉ vài phút sau là nôn ra hết. Lúc đó Phó Thiên Hàn rất cố gắng tìm tòi và học hỏi những món mới, sau này khi hết nghén khó khăn lắm vợ anh mới tăng được 4kg vậy mà sinh con ra bé con đã nặng tận 3kg6 nên cô xuống ký cũng phải. Nghĩ vậy Phó Thiên Hàn thở dài, anh nhìn vợ mình nói:
- Vân Hy, xem ra anh phải tìm cách nuôi em béo lên thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.