Trọng Sinh Gả Cho Chú Của Tra Công
Chương 94
Chunyu
06/03/2024
Mặc dù Âu Dương Quang sẽ đến khám định kì, nhưng để chắc chắn Hoắc Thần vẫn đưa cậu đến bệnh viện theo lời dặn của bác sĩ.
"Em tính đặt tên cho con là gì đây?" Hoắc Thần để cậu nằm trên đùi mình, đưa tay xoa nhẹ mái tóc cậu.
"Em không biết nữa..." Cậu nhìn đi nhìn lại mấy cái tên trong cuốn sách, cảm thấy chẳng có cái nào mà mình thích. Cậu chớp mắt nhìn Hoắc Thần, muốn hỏi ý kiến của anh.
Hoắc Thần suy nghĩ một hồi rồi nhẹ giọng nói "Tử Sâm thì sao?"
"Tử Sâm... Vậy nếu là con gái thì tên là gì đây?"
"Con gái thì tên là Thư Di...".
Đột nhiên bụng nhói lên một cái, cậu nhăn mặt chịu đau dùng tay xoa bụng mình.
"Em sao vậy?!" Hoắc Thần lo lắng ôm cậu vào lòng, trái tim đập dồn dập như trống.
"Kh...không sao, hình như bé con rất thích cái tên này..."
Hoắc Thần cũng đặt tay lên bụng cậu, dịu dàng hôn lên khóe mắt người trong lòng "Vậy co gái cứ đặt là Thư Di đi, Hoắc Thư Di. Con trai là Tử Sâm, Hoắc Tử Sâm."
Ngày dự sinh càng tới gần Hoắc Thần lại càng bất an, suốt ngày cứ đứng ngồi không yên. Chủ tịch Hoắc lúc nào cũng kè kè bên cạnh vợ nhỏ của mình, thiếu điều muôn dính trên người cậu 24/24.
"Anh có cần phải làm tới vậy không..." Cậu ngán ngẩm nhỏ giọng hỏi Hoắc Thần.
"Anh lo lắm... Nếu em có bất trắc gì thì anh sống không nổi đâu, lúc trước mẹ anh suýt nữa đã mất khi sinh anh." Hoắc Thần xoa bụng cậu "Bé cưng à, nếu có thể anh muốn thay em..."
Hoắc Thần chưa kịp nói xong đã bị cậu hôn lấy "Không sao đâu!"
Một tuần sau, cậu vẫn lặp lại câu nói này, nhưng giờ phút đó bụng cậu đã đau đến quằn quại. Cậu suy yếu nằm trong lòng Hoắc Thần, gương mặt trắng bệch.
Lúc đầu cậu còn có thể trấn an người đàn ông đang run rẩy ôm mình, chỉ chốc lát sau cậu đã không nhịn được mà bật khóc.
"Chồng ơi, em đau quá..."
"Cục cưng ngoan, sẽ tới bệnh viện nhanh thôi, nếu đau quá thì em cứ cắn tay anh đi." Hoắc Thần xắn tay áo lên đưa đến trước mặt cậu, cậu không làm theo lời anh mà chỉ nắm chặt bàn tay anh không buông.
Ngay sau khi cậu được đưa vào phòng sinh thì ông cụ Hoắc cũng vừa đến nơi, Hoắc Thần chỉ nhìn ông một cái rồi lại hướng mắt về cánh cửa trước mặt.
Cậu ở bên trong bao lâu Hoắc Thần sẽ nhìn vào cánh cửa bấy lâu, cứ như làm vậy anh sẽ thấy được người mình yêu.
Thời gian càng trôi qua, sự bất an trong lớp Hoắc Thần ngày càng lớn. Đúng lúc đó cửa phòng sinh cuối cùng cũng được mở ra, một y tá ôm theo đứa bé vừa mới sinh bước ra ngoài.
Cô y tá còn chưa kịp nói lời thoại quen thuộc của mình, Hoắc Thần đã gấp rút muốn vào trong.
"Em ấy đâu? Bây giờ tôi có thể gặp em ấy chưa?" (
"À, được... ngài Hoắc đây..." Y tá có hơi bất ngờ, bình thường mọi người cha đều sẽ xem con mình trước tiên, xem là trai hay gái hình dáng ra sao. Cô chưa thấy người cha nào chưa liếc nhìn con mình lấy một lần đã gấp gáp chạy vào tìm vợ, tình huống luống cuống lần đầu gặp phải, cô chỉ đành ôm đến cho ông cụ Hoắc.
"Hoắc lão gia, là một bé trai..."
Ông cụ Hoắc ôm em bé trên tay, bỗng dưng nhớ lại ngày mình ôm Hoắc Thần vừa được hạ sinh, ông vui vẻ gọi kể cho Hoắc Kiến Quân.
Hoắc Kiến Quân nghe xong liền vội vã giao lại hết công việc cho Hoắc Cảnh Hành, rồi lên máy bay về Bắc thành ngay trong đêm để xem mặt cháu trai vừa chào đời.
"Em tính đặt tên cho con là gì đây?" Hoắc Thần để cậu nằm trên đùi mình, đưa tay xoa nhẹ mái tóc cậu.
"Em không biết nữa..." Cậu nhìn đi nhìn lại mấy cái tên trong cuốn sách, cảm thấy chẳng có cái nào mà mình thích. Cậu chớp mắt nhìn Hoắc Thần, muốn hỏi ý kiến của anh.
Hoắc Thần suy nghĩ một hồi rồi nhẹ giọng nói "Tử Sâm thì sao?"
"Tử Sâm... Vậy nếu là con gái thì tên là gì đây?"
"Con gái thì tên là Thư Di...".
Đột nhiên bụng nhói lên một cái, cậu nhăn mặt chịu đau dùng tay xoa bụng mình.
"Em sao vậy?!" Hoắc Thần lo lắng ôm cậu vào lòng, trái tim đập dồn dập như trống.
"Kh...không sao, hình như bé con rất thích cái tên này..."
Hoắc Thần cũng đặt tay lên bụng cậu, dịu dàng hôn lên khóe mắt người trong lòng "Vậy co gái cứ đặt là Thư Di đi, Hoắc Thư Di. Con trai là Tử Sâm, Hoắc Tử Sâm."
Ngày dự sinh càng tới gần Hoắc Thần lại càng bất an, suốt ngày cứ đứng ngồi không yên. Chủ tịch Hoắc lúc nào cũng kè kè bên cạnh vợ nhỏ của mình, thiếu điều muôn dính trên người cậu 24/24.
"Anh có cần phải làm tới vậy không..." Cậu ngán ngẩm nhỏ giọng hỏi Hoắc Thần.
"Anh lo lắm... Nếu em có bất trắc gì thì anh sống không nổi đâu, lúc trước mẹ anh suýt nữa đã mất khi sinh anh." Hoắc Thần xoa bụng cậu "Bé cưng à, nếu có thể anh muốn thay em..."
Hoắc Thần chưa kịp nói xong đã bị cậu hôn lấy "Không sao đâu!"
Một tuần sau, cậu vẫn lặp lại câu nói này, nhưng giờ phút đó bụng cậu đã đau đến quằn quại. Cậu suy yếu nằm trong lòng Hoắc Thần, gương mặt trắng bệch.
Lúc đầu cậu còn có thể trấn an người đàn ông đang run rẩy ôm mình, chỉ chốc lát sau cậu đã không nhịn được mà bật khóc.
"Chồng ơi, em đau quá..."
"Cục cưng ngoan, sẽ tới bệnh viện nhanh thôi, nếu đau quá thì em cứ cắn tay anh đi." Hoắc Thần xắn tay áo lên đưa đến trước mặt cậu, cậu không làm theo lời anh mà chỉ nắm chặt bàn tay anh không buông.
Ngay sau khi cậu được đưa vào phòng sinh thì ông cụ Hoắc cũng vừa đến nơi, Hoắc Thần chỉ nhìn ông một cái rồi lại hướng mắt về cánh cửa trước mặt.
Cậu ở bên trong bao lâu Hoắc Thần sẽ nhìn vào cánh cửa bấy lâu, cứ như làm vậy anh sẽ thấy được người mình yêu.
Thời gian càng trôi qua, sự bất an trong lớp Hoắc Thần ngày càng lớn. Đúng lúc đó cửa phòng sinh cuối cùng cũng được mở ra, một y tá ôm theo đứa bé vừa mới sinh bước ra ngoài.
Cô y tá còn chưa kịp nói lời thoại quen thuộc của mình, Hoắc Thần đã gấp rút muốn vào trong.
"Em ấy đâu? Bây giờ tôi có thể gặp em ấy chưa?" (
"À, được... ngài Hoắc đây..." Y tá có hơi bất ngờ, bình thường mọi người cha đều sẽ xem con mình trước tiên, xem là trai hay gái hình dáng ra sao. Cô chưa thấy người cha nào chưa liếc nhìn con mình lấy một lần đã gấp gáp chạy vào tìm vợ, tình huống luống cuống lần đầu gặp phải, cô chỉ đành ôm đến cho ông cụ Hoắc.
"Hoắc lão gia, là một bé trai..."
Ông cụ Hoắc ôm em bé trên tay, bỗng dưng nhớ lại ngày mình ôm Hoắc Thần vừa được hạ sinh, ông vui vẻ gọi kể cho Hoắc Kiến Quân.
Hoắc Kiến Quân nghe xong liền vội vã giao lại hết công việc cho Hoắc Cảnh Hành, rồi lên máy bay về Bắc thành ngay trong đêm để xem mặt cháu trai vừa chào đời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.