Trọng Sinh Gả Cho Chú Của Tra Công

Chương 105: Ngoại truyện 2: Hoắc Thần x Mạc An Nhiên (1)

Chunyu

06/03/2024

Cậu đứng trên cát vàng của bãi biển, đưa tay lên che nắng, ánh mắt hướng về biển xanh bao la.

"Đang nhìn gì vậy?" Hoắc Thần từ đằng sau đi đến, anh đột nhiên chú ý tới cái áo sơ mi đang khoác trên người cậu. Áo sơ mi đi biển, tay ngắn, cậu không cài cúc áo nên phần ngực và bụng trắng nõn đều phơi ra trước nắng.

Mặt Hoắc Thần tối sầm lại, nhanh chóng cài cúc áo cho cậu "Sao lại không mặc áo cho đàng hoàng vậy, em từ khi nào mà có sở thích phơi ngực rồi!"

"..." Cậu lặng lẽ nhìn người đàn ông cài xong cúc áo, rồi lại nhìn anh híp mắt ngó nghiêng xung quanh.

Mới vài ngày trước cậu buộc miệng hỏi anh 'Chúng ta hình như chưa có đi hưởng tuần trăng mật đúng không?', thế là vài ngày sau cậu đã đứng ở bãi biển, địa điểm đầu tiên trong danh sách các địa điểm đi hưởng tuần trăng mật.

"Em muốn xuống biển, nhưng mà em không biết bơi..."

"Anh dạy em!" Hoắc Thần xoa đầu cậu, sau đó cúi người xuống "Nhưng phải có thù lao mới được."

Cậu suy nghĩ một hồi liền hôn cái 'chụt' lên môi Hoắc Thần, hôn xong ánh mắt cậu sáng lấp lánh nhìn anh.

"...Chưa đủ đâu bé cưng!"

"Vậy bao nhiêu mới đủ?"

"Em làm lại, hôn lâu thêm xíu nữa!" Con sói xám Hoắc Thần lại bắt đầu dụ dỗ cậu, anh vẫn giữ nguyên tư thế cúi người, vẻ mặt cực kỳ đứng đắn.

Cậu làm theo lời Hoắc Thần lại hôn lên môi anh, lần này cậu đúng thật đã giữ lâu hơn một chút, nhưng sau khi tách ra cậu lại nghe được người nào đó nói.

"Anh cảm thấy hình như vẫn chưa đủ..."

Cậu lại làm thêm vài lần nữa nhưng người nọ dường như vẫn luôn thấy không đủ, cuối cùng cậu tức giận trừng mắt "Hoắc Thần!!!"

"Được rồi, được rồi, để chồng dạy em tập bơi."

"Cục cưng à, em muốn tập bơi thì phải buông anh ra trước đã. Em cứ đu trên người anh như vậy thì sao mà tập được." Hoắc Thần bất lực vỗ nhẹ lên eo cậu.

"Không được, buông ra em sẽ chìm đó!"

"Anh đã giữ em lại rồi thì làm sao mà chìm được."



Cậu nghe xong thì có hơi buông lỏng tay một chút, Hoắc Thần nhân cơ hội kéo cậu ra, được một lúc thì cậu lại tiếp tục bám vào cánh tay anh.

"H..Hình như chân em bị chuột rút rồi!"

Hoắc Thần bất đắc dĩ lấy cái ván lướt sóng lại để cậu ngồi lên, tay xoa bóp cổ chân cậu "Đau ở đâu?"

"A...Chỗ đó chỗ đó."

"Ở đây sao?"

"Dạ." Một bên chân cậu đang được Hoắc Thần xoa bóp, một bên còn lại thì rảnh rỗi đung đưa dưới mặt nước. Cậu lại ngồi trên ván lướt sóng nghịch nước thêm một chút nữa, sau đó Hoắc Thần đã bế cậu trở về phòng.

Căn phòng của hai người nằm ở sát bờ biển, khu này cực kỳ yên tĩnh thường thì chỉ có thể nghe được tiếng sóng rì rào. Cậu vừa được Hoắc Thần vào phòng thì đã vọt vào phòng tắm ngay lập tức, cậu tắm rửa rồi thay ra một bộ đồ thoải mái khác. Tiếp theo sau đó cậu nằm ườn ra trên ghế sô pha, Hoắc Thần thấy cậu lại lười biếng thì cũng chẳng nói gì.

"Anh ơi, điện thoại của em đâu rồi?"

"Ở trên bàn đó!"

Cậu quơ lấy điện thoại, rồi bắt đầu dán mắt vào màn hình.

"Chồng ơi, em khát nước!"

Một tiếng động nhỏ vang lên, Hoắc Thần đã đặt ly nước lên bàn ngay cạnh cậu. Qua thêm một lúc, cậu đi tìm bịch bánh mãi mà không thấy.

"Chồng yêu ơi, anh để bánh của em ở đâu rồi!"

Hoắc Thần bước đến từ sau lưng, cả người cậu lọt thỏm trong lòng người đàn ông. Anh dùng một tay che trên đầu cậu, tay còn lại thì mở cửa tủ ở trên cao lấy ra một bịch đồ ăn vặt.

Cậu vui vẻ cầm bịch bánh, rồi hôn lên má anh "Cảm ơn anh!"

Hoắc Thần lại không nói không rằng, đột ngột bóp lấy mặt cậu sau đó hôn lên môi một cái. Ánh mắt Hoắc Thần từ từ tối dần, cổ họng trở nên khô khốc, anh còn đang định tiếp tục thì trong nháy mắt người đã chuồn đi mất.

".."

Hoắc Thần bứt rứt nhìn 'miếng thịt' cứ lắc lư trước mắt mình hàng ngày mà vẫn chưa có cơ hội 'ăn'.

Bất quá cho cậu thoải mái chơi thêm vài ngày...



Buổi tối cậu cùng Hoắc Thần đi dạo trên bãi biển, mỗi khi sóng biển vỗ vào bờ, những đốm xanh xinh đẹp lại sáng lên tạo thành một dải xanh dương sáng dưới bầu trời đêm.

Cậu tò mò chạy lại đó đi lòng vòng, những đốm sáng xanh lại sáng lên theo từng bước chân của cậu.

"Woa, anh xem nè!"

Hoắc Thần cưng chiều nhìn cậu chơi một lúc lâu, khi thấy cậu ngồi xổm ở một chỗ thì anh liền đi đến.

"Em đang làm gì vậy?"

"...Em nhặt được một cái vỏ sò!" Ánh mắt cậu sáng lấp lánh đưa cái vỏ sò cho anh xem, rồi lại đưa nó lên tai mình.

Hoắc Thần ngẩn ngơ sau khi nhìn vào đôi mắt cậu, anh cảm thấy nó còn sáng hơn những ngôi sao trên trời.

Cậu được anh kéo dậy, áo khoác mang theo hơi ấm được anh khoác lên người cậu.

"Buổi tối gió lạnh.."

"Em đem nó về được không?"

"Được!"

Hoắc Thần đan mười ngón tay với cậu, hai người đi dạo thêm một lát thì quay về phòng.

Cậu cúi đầu nhìn người đàn ông đang tập trung rửa chân cho mình, lòng cảm thấy ấm áp, vươn tay nghịch tóc anh.

Hoắc Thần vỗ nhẹ lên bàn chân cậu, sau đó đứng dậy "Được rồi, mau đi ngủ đi!"

Cậu cũng đứng dậy, nhưng không bước ra ngoài mà lại nhón chân hôn lên môi anh. Hoắc Thần có hơi bất ngờ, rồi cũng nhanh chóng đáp lại cậu.

"Em.có biết mình đang làm gì không vậy?" Hoắc Thần tách khỏi môi cậu, giọng nói có hơi khàn.

Hơi thở ấm nóng quẩn quanh chóp mũi, trong lúc hôn cậu đã được anh bế lên trên tay, cậu không đáp lời mà lại tiếp tục hôn.

Hoắc Thần vừa thâm tình hôn đôi môi đỏ ửng của cậu, vừa bế người lên giường. Bên ngoài là tiếng sóng vỗ rì rào, cùng với những cơn gió lạnh từ biển thổi vào. Bên trong phòng hai người quấn quýt lấy nhau, gương mặt cậu đỏ bừng, trừng mắt nhìn người đàn ông đang thì thầm mấy lời nói xấu xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Gả Cho Chú Của Tra Công

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook