Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 600: Nước Mắt!
PJH
06/12/2019
Elsa vung tay về phía trước, đấm một cú
vào người của tên đầu tiên, tay còn lại dùng dao đâm vào ngực
kẻ bên cạnh..
Kỳ Ân phi tới, cô nâng đùi, húc thẳng vào cằm của một người đàn ông, một tay quay súng đánh mạnh vào lưng của hắn ta, tay còn lại tung cùi chỏ vào mặt người đối diện.
Giơ chân, cô đạp vào ngực của tên bên cạnh, sau đó bắn hai phát súng trúng ngay đầu của hai kẻ đứng phía sau.
Elsa lạnh lùng rút dao ra, cô xoay tay, lia muột đường lạnh lẽo ngang đám người, ngay lập tức bọn họ đổ rạp xuống đất.
Âu Dương Thiên Thiên vốn không biết võ, cô lùi người về phía sau, cố tránh đi chính mình, nếu đã không giúp được gì, vậy thì cô cũng không thể tạo thâm rắc rối cho hai người họ.
Thế nhưng, dường như ông trời không giúp cô, những kẻ mặc đồ đen nhanh chóng phát hiện ra Âu Dương Thiên Thiên, bốn người trong số đó đã nhanh chóng lao tới.
Âu Dương Thiên Thiên chỉ biết chạy, nhưng cũng không chạy lại bọn họ, cô né những cú đánh tới, nhưng né mãi cũng vẫn trúng. Cuối cùng, không thể đánh lại đám người, bản thân cũng bị xô vào tường, ngã xuống đất.
Khắp người Âu Dương Thiên Thiên đau nhức, cô thở hồng hộc, cố gắng ngồi dậy.
Elsa thấy vậy, cô liền quay người, lia con dao trong tay tới trước, đường dao đâm xuyên qua cổ họng của bốn người đàn ông, rồi trực tiếp ghim vào bức tường.
"Rầm" - Bốn kẻ đó cùng lúc ngã xuống đất.
Thế nhưng, vì quá quan tâm đến Âu Dương Thiên Thiên, mà Elsa không để ý đến những kẻ phía sau mình, đám người thấy cô phân tâm, ngay lập tức lao đến, đấm liên tiếp vào lưng của Elsa.
- Hự. - Kêu lên một tiếng, Elsa nhăn mặt, cô cắn răng quay người, vung tay đấm vào kẻ đứng phía sau mình. Sau đó liền nhảy lên, giơ hai chân sang ngang, đá trúng ngực của những người bên cạnh.
Quỳ xuống đất, cô phun ra một búng máu, mặt mũi tái xanh.
- Elsa!
Âu Dương Thiên Thiên phía xa thấy vậy, cô đứng lên, ngay lập tức chạy tới, nói:
- Elsa, cô có sao không?
Cô gái lắc đầu, nuốt một ngụm nước bọt, đáp:
- Tôi không sao, Nhị tiểu thư, cô lùi lại đi, đừng tới đây.
Âu Dương Thiên Thiên lắc đầu, nói:
- Không, cô bị thương rồi, chúng ta mau chạy thôi.
Đúng lúc này, thêm một đám người mặc đồ đen nữa xuất hiện, Elsa mím môi, cau mày nhìn số lượng, cảm thấy bị áp đảo.
Kỳ Ân đánh ngã tên cuối cùng, cô cũng hết sức, đứng thở dốc.
Thấy tình hình càng lúc càng xấu, cô nhanh chóng đảo mắt nhìn xung quanh, sau khi phát hiện có một lối hành lang dẫn ra ngoài, cô ngay lập tức giơ súng lên, bắn liên tiếp vào những bức tượng xung quanh đám người.
Bụi mù do đất cát tung ra, che lấp đi tầm nhìn của chúng, Kỳ Ân chạy lại chỗ của Elsa, cúi người đỡ cô dậy, nói:
- Đi mau!
Dứt lời, cả ba người cùng chạy về phía hành lang đối diện.
Thoát khỏi ngã rẽ, Kỳ Ân để Âu Dương Thiên Thiên đỡ Elsa, cô quay đầu lại nhìn tình hình phía sau, tiếp tục bắn vào các bức tường, ngăn cản không cho đám người chạy theo.
"Pằng pằng...." - Tiếng súng bị đứt đoạn, Kỳ Ân tháo vỏ đạn rỗng ra, thay vào một băng đạn mới, nhưng lần này cô không bắn nữa, mà quay người lại kéo hai cô gái vào trong một hốc tường thành.
Đó là phần nhô ra của một phiến đá ngay giữa hành lang, ba người trốn vào đó, cùng cúi đầu xuống nấp.
Lúc này, bên tai Kỳ Ân truyền tới một giọng nói:
- Kỳ Ân, nghe rõ không? Tôi là Anna đây. Kỳ Ân!
Tiếng gọi của cô gái làm cả Kỳ Ân và Elsa mừng rỡ, ngay lập tức đáp:
- Anna, chúng tôi đang ở nhà thờ Siena - Ý, mau tìm sơ đồ ở đây, chỉ đường cho chúng tôi thoát ra ngoài.
Anna cuối cùng cũng nghe được giọng nói của Kỳ Ân, liền trả lời:
- Được, đợi tôi một chút.
Dứt lời, các ngón tay của cô lướt trên bàn phím, màn hình máy tính trong chốc lát đã hiện ra sơ đồ của toàn nước Ý.
"Pằng pằng pằng" - Đột nhiên tiếng súng vang lên, Kỳ Ân cắn môi, cố gắng thu người vào bên trong.
- Anna, tìm được chưa? - Cô hét lên.
Sau vài giây, bộ đàm truyền tới tiếng nói:
- Đi thẳng, các cô đang ở trên hành lang đúng không? Đi thẳng đến căn phòng phía trước.
Kỳ Ân và Elsa nghe thấy, nhìn nhau gật đầu. Rồi như không hẹn mà cùng lao ra ngoài.
Kỳ Ân bắn súng về phía đám người, Elsa mang theo Âu Dương Thiên Thiên chạy, cả hai phối hợp cực kì ăn ý.
Vừa chạy vừa bắn, cho đến khi cả ba vào được trong căn phòng mà Anna nói, thì cũng là lúc băng đạn trong khẩu súng của Kỳ Ân cạn kiệt.
Chỉ còn đúng 1 viên mà thôi!
Kỳ Ân nuốt một ngụm nước bọt, hỏi tiếp:
- Anna, chúng tôi phải đi đâu nữa?
Ngay lúc đó, đột nhiên bộ đàm "rè" lên một tiếng, giọng Anna chập chờn xuất hiện, đan xen vào đó, là giọng của một người đàn ông:
- Kỳ Ân.... l.... ch....
Elsa liếc mắt nhìn ra ngoài, cô quan sát tình hình, thấy đám người Mafia sắp đuổi kịp đến nơi.
Rồi một thứ gì đó lọt vào tầm mắt, Elsa nhíu mày nhìn theo, chợt nhận ra nó là thứ gì, cô quay lại nói với Kỳ Ân:
- Kỳ Ân, chị thấy chiếc trực thăng kia không? Hình như là....
Lời đang nói đột nhiên dừng lại, Elsa và Âu Dương Thiên Thiên kinh ngạc nhìn Kỳ Ân, chỉ thấy nét mặt cô ấy ngưng trệ lại.
Một giọt nước mắt.... rơi xuống đất....
Kỳ Ân phi tới, cô nâng đùi, húc thẳng vào cằm của một người đàn ông, một tay quay súng đánh mạnh vào lưng của hắn ta, tay còn lại tung cùi chỏ vào mặt người đối diện.
Giơ chân, cô đạp vào ngực của tên bên cạnh, sau đó bắn hai phát súng trúng ngay đầu của hai kẻ đứng phía sau.
Elsa lạnh lùng rút dao ra, cô xoay tay, lia muột đường lạnh lẽo ngang đám người, ngay lập tức bọn họ đổ rạp xuống đất.
Âu Dương Thiên Thiên vốn không biết võ, cô lùi người về phía sau, cố tránh đi chính mình, nếu đã không giúp được gì, vậy thì cô cũng không thể tạo thâm rắc rối cho hai người họ.
Thế nhưng, dường như ông trời không giúp cô, những kẻ mặc đồ đen nhanh chóng phát hiện ra Âu Dương Thiên Thiên, bốn người trong số đó đã nhanh chóng lao tới.
Âu Dương Thiên Thiên chỉ biết chạy, nhưng cũng không chạy lại bọn họ, cô né những cú đánh tới, nhưng né mãi cũng vẫn trúng. Cuối cùng, không thể đánh lại đám người, bản thân cũng bị xô vào tường, ngã xuống đất.
Khắp người Âu Dương Thiên Thiên đau nhức, cô thở hồng hộc, cố gắng ngồi dậy.
Elsa thấy vậy, cô liền quay người, lia con dao trong tay tới trước, đường dao đâm xuyên qua cổ họng của bốn người đàn ông, rồi trực tiếp ghim vào bức tường.
"Rầm" - Bốn kẻ đó cùng lúc ngã xuống đất.
Thế nhưng, vì quá quan tâm đến Âu Dương Thiên Thiên, mà Elsa không để ý đến những kẻ phía sau mình, đám người thấy cô phân tâm, ngay lập tức lao đến, đấm liên tiếp vào lưng của Elsa.
- Hự. - Kêu lên một tiếng, Elsa nhăn mặt, cô cắn răng quay người, vung tay đấm vào kẻ đứng phía sau mình. Sau đó liền nhảy lên, giơ hai chân sang ngang, đá trúng ngực của những người bên cạnh.
Quỳ xuống đất, cô phun ra một búng máu, mặt mũi tái xanh.
- Elsa!
Âu Dương Thiên Thiên phía xa thấy vậy, cô đứng lên, ngay lập tức chạy tới, nói:
- Elsa, cô có sao không?
Cô gái lắc đầu, nuốt một ngụm nước bọt, đáp:
- Tôi không sao, Nhị tiểu thư, cô lùi lại đi, đừng tới đây.
Âu Dương Thiên Thiên lắc đầu, nói:
- Không, cô bị thương rồi, chúng ta mau chạy thôi.
Đúng lúc này, thêm một đám người mặc đồ đen nữa xuất hiện, Elsa mím môi, cau mày nhìn số lượng, cảm thấy bị áp đảo.
Kỳ Ân đánh ngã tên cuối cùng, cô cũng hết sức, đứng thở dốc.
Thấy tình hình càng lúc càng xấu, cô nhanh chóng đảo mắt nhìn xung quanh, sau khi phát hiện có một lối hành lang dẫn ra ngoài, cô ngay lập tức giơ súng lên, bắn liên tiếp vào những bức tượng xung quanh đám người.
Bụi mù do đất cát tung ra, che lấp đi tầm nhìn của chúng, Kỳ Ân chạy lại chỗ của Elsa, cúi người đỡ cô dậy, nói:
- Đi mau!
Dứt lời, cả ba người cùng chạy về phía hành lang đối diện.
Thoát khỏi ngã rẽ, Kỳ Ân để Âu Dương Thiên Thiên đỡ Elsa, cô quay đầu lại nhìn tình hình phía sau, tiếp tục bắn vào các bức tường, ngăn cản không cho đám người chạy theo.
"Pằng pằng...." - Tiếng súng bị đứt đoạn, Kỳ Ân tháo vỏ đạn rỗng ra, thay vào một băng đạn mới, nhưng lần này cô không bắn nữa, mà quay người lại kéo hai cô gái vào trong một hốc tường thành.
Đó là phần nhô ra của một phiến đá ngay giữa hành lang, ba người trốn vào đó, cùng cúi đầu xuống nấp.
Lúc này, bên tai Kỳ Ân truyền tới một giọng nói:
- Kỳ Ân, nghe rõ không? Tôi là Anna đây. Kỳ Ân!
Tiếng gọi của cô gái làm cả Kỳ Ân và Elsa mừng rỡ, ngay lập tức đáp:
- Anna, chúng tôi đang ở nhà thờ Siena - Ý, mau tìm sơ đồ ở đây, chỉ đường cho chúng tôi thoát ra ngoài.
Anna cuối cùng cũng nghe được giọng nói của Kỳ Ân, liền trả lời:
- Được, đợi tôi một chút.
Dứt lời, các ngón tay của cô lướt trên bàn phím, màn hình máy tính trong chốc lát đã hiện ra sơ đồ của toàn nước Ý.
"Pằng pằng pằng" - Đột nhiên tiếng súng vang lên, Kỳ Ân cắn môi, cố gắng thu người vào bên trong.
- Anna, tìm được chưa? - Cô hét lên.
Sau vài giây, bộ đàm truyền tới tiếng nói:
- Đi thẳng, các cô đang ở trên hành lang đúng không? Đi thẳng đến căn phòng phía trước.
Kỳ Ân và Elsa nghe thấy, nhìn nhau gật đầu. Rồi như không hẹn mà cùng lao ra ngoài.
Kỳ Ân bắn súng về phía đám người, Elsa mang theo Âu Dương Thiên Thiên chạy, cả hai phối hợp cực kì ăn ý.
Vừa chạy vừa bắn, cho đến khi cả ba vào được trong căn phòng mà Anna nói, thì cũng là lúc băng đạn trong khẩu súng của Kỳ Ân cạn kiệt.
Chỉ còn đúng 1 viên mà thôi!
Kỳ Ân nuốt một ngụm nước bọt, hỏi tiếp:
- Anna, chúng tôi phải đi đâu nữa?
Ngay lúc đó, đột nhiên bộ đàm "rè" lên một tiếng, giọng Anna chập chờn xuất hiện, đan xen vào đó, là giọng của một người đàn ông:
- Kỳ Ân.... l.... ch....
Elsa liếc mắt nhìn ra ngoài, cô quan sát tình hình, thấy đám người Mafia sắp đuổi kịp đến nơi.
Rồi một thứ gì đó lọt vào tầm mắt, Elsa nhíu mày nhìn theo, chợt nhận ra nó là thứ gì, cô quay lại nói với Kỳ Ân:
- Kỳ Ân, chị thấy chiếc trực thăng kia không? Hình như là....
Lời đang nói đột nhiên dừng lại, Elsa và Âu Dương Thiên Thiên kinh ngạc nhìn Kỳ Ân, chỉ thấy nét mặt cô ấy ngưng trệ lại.
Một giọt nước mắt.... rơi xuống đất....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.