Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 551: Phải Cứu Anh Ấy!
PJH
27/11/2019
Âu Dương Thiên Thiên mở to mắt nhìn người đàn ông đang ngồi ở bên trong xe, khắp người anh ta be bét những máu, thân
thể.ngồi im, không một chút cử động.
Khi nhận ra người đó là ai, cô không kiềm chế được hét lên theo bản năng:
- Âu Dương Vô Thần!
Chân Âu Dương Thiên Thiên bất giác nặng như chì, cô tiến từng bước đến gần cửa kính, run rẩy đưa tay vào sờ mặt người đàn ông, lẩm bẩm âm, giọng chứa đầy sự sợ hãi:
- Âu Dương... Vô Thần.... Vô Thần.... Vô Thần....
Đúng lúc này, cửa xe bên phía đối diện đột nhiên bật mở, một thân ảnh lững thững bước ra, khắp thân thể người đó cũng dính đầy máu.
Nhìn Âu Dương Thiên Thiên, Elena lên tiếng:
- Không phải lúc ngạc nhiên đâu, đừng đứng đó nữa, mau đưa Phelan ra ngoài đi.
Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, bây giờ mới biết phải làm gì, cô ngay lập tức mở cửa xe ra, dùng hai tay kéo Âu Dương Vô Thần. Thế nhưng, dường như trọng lượng của anh ta là quá nặng, khiến Âu Dương Thiên Thiên không thể kéo ra ngoài được.
Elena thở từng cơn hổn hển, cô cắn răng, nhấc thân thể lắc lư đi từng bước về phía Âu Dương Thiên Thiên, giúp cô ấy mang Âu Dương Vô Thần ra khỏi xe.
Đám người Kỳ Ân liền chạy đến, bọn họ cũng hoảng hốt không kém, liên tiếp lên tiếng gọi:
- Cậu chủ!
- Cậu chủ!
Elena nuốt một ngụm nước bọt đầy khó khăn, cô ta cố gắng khống chế cơn quay cuồng trong đầu mình, nói với Kỳ Ân:
- Phelan bị bắn.... rất nhiều.... mau mang anh ấy vào bên trong... chữa trị.
Kỳ Ân và Elsa nghe xong, ngay lập tức cùng đỡ lấy thân thể của Âu Dương Vô Thần, nhanh chóng di chuyển.
Âu Dương Thiên Thiên đang khoác một bên tay của anh ta, cũng muốn đi vào, thế nhưng khi cô nhìn sang Elena, thì lại thấy người cô ấy loạng choạng như sắp ngã xuống đất.
Âu Dương Thiên Thiên buộc phải thả tay Âu Dương Vô Thần ra, đám người Kỳ Ân thấy vậy, liền đỡ lấy phần đó, rồi chạy nhanh vào trong nhà. Bọn họ bây giờ chỉ quan tâm đến tính mạng của người đàn ông, hoàn toàn không để ý đến ai nữa.
Âu Dương Thiên Thiên chạy đến đỡ lấy thân thể của Elena, cô hoảng hốt gọi:
- Elena!
Khắp người Elena đều run rẩy, da thịt của cô ta bị rách, khiến máu chảy ra trông rất đáng sợ.
Thở hổn hển, Elena vươn tay nắm lấy áo của Âu Dương Thiên Thiên, nói với giọng gần như lạc đi:
- Selina bị bắt rồi, hiện giờ... không ai có thể chữa thương cho Phelan, cô nhất định phải cứu anh ấy, dùng mọi cách.... để cứu anh ấy.
Dứt lời, Elena không gắng gượng được nữa, trực tiếp nhắm mắt ngất đi.
Âu Dương Thiên Thiên lắc đầu, liên tục lung lay người cô, lên tiếng:
- Đừng, Elena, Elena!
Khi nhận ra người đó là ai, cô không kiềm chế được hét lên theo bản năng:
- Âu Dương Vô Thần!
Chân Âu Dương Thiên Thiên bất giác nặng như chì, cô tiến từng bước đến gần cửa kính, run rẩy đưa tay vào sờ mặt người đàn ông, lẩm bẩm âm, giọng chứa đầy sự sợ hãi:
- Âu Dương... Vô Thần.... Vô Thần.... Vô Thần....
Đúng lúc này, cửa xe bên phía đối diện đột nhiên bật mở, một thân ảnh lững thững bước ra, khắp thân thể người đó cũng dính đầy máu.
Nhìn Âu Dương Thiên Thiên, Elena lên tiếng:
- Không phải lúc ngạc nhiên đâu, đừng đứng đó nữa, mau đưa Phelan ra ngoài đi.
Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, bây giờ mới biết phải làm gì, cô ngay lập tức mở cửa xe ra, dùng hai tay kéo Âu Dương Vô Thần. Thế nhưng, dường như trọng lượng của anh ta là quá nặng, khiến Âu Dương Thiên Thiên không thể kéo ra ngoài được.
Elena thở từng cơn hổn hển, cô cắn răng, nhấc thân thể lắc lư đi từng bước về phía Âu Dương Thiên Thiên, giúp cô ấy mang Âu Dương Vô Thần ra khỏi xe.
Đám người Kỳ Ân liền chạy đến, bọn họ cũng hoảng hốt không kém, liên tiếp lên tiếng gọi:
- Cậu chủ!
- Cậu chủ!
Elena nuốt một ngụm nước bọt đầy khó khăn, cô ta cố gắng khống chế cơn quay cuồng trong đầu mình, nói với Kỳ Ân:
- Phelan bị bắn.... rất nhiều.... mau mang anh ấy vào bên trong... chữa trị.
Kỳ Ân và Elsa nghe xong, ngay lập tức cùng đỡ lấy thân thể của Âu Dương Vô Thần, nhanh chóng di chuyển.
Âu Dương Thiên Thiên đang khoác một bên tay của anh ta, cũng muốn đi vào, thế nhưng khi cô nhìn sang Elena, thì lại thấy người cô ấy loạng choạng như sắp ngã xuống đất.
Âu Dương Thiên Thiên buộc phải thả tay Âu Dương Vô Thần ra, đám người Kỳ Ân thấy vậy, liền đỡ lấy phần đó, rồi chạy nhanh vào trong nhà. Bọn họ bây giờ chỉ quan tâm đến tính mạng của người đàn ông, hoàn toàn không để ý đến ai nữa.
Âu Dương Thiên Thiên chạy đến đỡ lấy thân thể của Elena, cô hoảng hốt gọi:
- Elena!
Khắp người Elena đều run rẩy, da thịt của cô ta bị rách, khiến máu chảy ra trông rất đáng sợ.
Thở hổn hển, Elena vươn tay nắm lấy áo của Âu Dương Thiên Thiên, nói với giọng gần như lạc đi:
- Selina bị bắt rồi, hiện giờ... không ai có thể chữa thương cho Phelan, cô nhất định phải cứu anh ấy, dùng mọi cách.... để cứu anh ấy.
Dứt lời, Elena không gắng gượng được nữa, trực tiếp nhắm mắt ngất đi.
Âu Dương Thiên Thiên lắc đầu, liên tục lung lay người cô, lên tiếng:
- Đừng, Elena, Elena!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.