Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 598: Tình Huống Nguy Hiểm!
PJH
06/12/2019
Âu Dương Thiên Thiên được Kỳ Ân và Elsa dẫn ra
khỏi thư viện, thế nhưng không ngờ bên ngoài lại như một cái mê cung,
không biết chỗ nào là chỗ nào, càng đừng nói đến chuyện chạy thoát.
Tuy đã từng nhìn sơ lược nhà thờ Siena một lần nhưng Âu Dương Thiên Thiên cũng không biết đường nào dẫn ra cổng chính nữa, cô càng không nhớ bản đồ ở nơi này, bây giờ làm sao có thể giúp được chứ?
Chỉ có thể nhớ tới đâu, đi như thế ấy thôi.
Cả ba ngã qua một đường rẽ, đúng lúc gặp một đám người mặc áo đen, bọn họ ngay lập tức đưa súng lên, hướng về phía Âu Dương Thiên Thiên bắn.
"Pằng pằng pằng" - Tiếng súng phát ra khiến Âu Dương Thiên Thiên giật mình, cô hoảng hốt cúi đầu.
Kỳ Ân ngay lập tức rút súng ra bắn trả, đồng thời hét:
- Chạy mau!
Elsa nghe thấy, ngay lập tức dìu Âu Dương Thiên Thiên đứng dậy, cúi người chạy sang hướng bên cạnh.
Kỳ Ân vừa bắn vừa lùi lại phía sau, cô nấp vào một bức tường, nhìn vào ổ đạn của mình. Chỉ còn 6 viên!
Đưa tay lục thử trong túi, cô chỉ rút ra được một băng đạn nữa.
- Shit! - Chửi thầm một tiếng, Kỳ Ân nắm chặt băng đạn trong tay.
"Pằng pằng pằng" - Một loạt tiếng súng nữa vang lên, bụi từ những bức tường bắn ra, văng vào người của Kỳ Ân.
Cô mím môi, nghiêng đầu giơ tay ra bắn vài phát về phía đám người áo đen, sau đó lại nấp vào trong.
Chỉ còn 2 viên đạn.
Kỳ Ân cắn răng, cô nhìn sang Elsa, hỏi:
- Elsa, trong túi cô có thứ gì không?
Elsa nghe thấy, ngay lập tức lục lọi chiếc túi đen bên hông mình, lấy ra một số thứ hữu dụng.
Nhìn một lượt, cô ném qua cho Kỳ Ân một thanh đạn nữa, còn bản thân thì cầm một con dao và một quả pháo cay.
Nhìn người phụ nữ, Elsa lên tiếng:
- Chúng ta chỉ có những thứ này thôi!
Kỳ Ân cắn môi, nhìn sang hướng rẽ đối diện, nói:
- Được rồi, đưa tôi pháo cay.
Elsa lập tức ném cho cô quả pháo trong tay mình, hỏi:
- Chị định làm gì?
Kỳ Ân nuốt một ngụm bước bọt, thở dốc trả lời:
- Một lát tôi sẽ bắn dọa đám người ở ngoài kia, sau đó ném pháo ra ngoài, cô tranh thủ lúc đó mang theo Nhị tiểu thư chạy sang ngã bên kia, cứ đi được tới đâu hay tới đấy, đừng để đám Mafia bắt được.
Elsa cau mày, lên tiếng:
- Còn chị thì sao?
Kỳ Ân liếm môi, lắc đầu đáp:
- Không cần lo cho tôi, trong tay tôi có súng.
"Pằng pằng pằng" - Người phụ nữ vừa dứt lời, một loạt súng nữa vang lên, Kỳ Ân nhăn mặt, nói:
- Không bàn cãi nữa, cô cứ ở sát bên cạnh Nhị tiểu thư, khi nào tôi ra hiệu thì cô phải lập tức đưa cô ấy chạy thật nhanh, đã nghe rõ chưa?
Elsa cắn môi, gật đầu:
- Rõ!
Kỳ Ân thấy vậy, cũng yên tâm hơn nhiều. Cô nhắm mắt hít vào một hơi sâu, rồi mở mắt ra, rút nắp quả pháo trên tay mình, sau đó ném về phía đám người bên ngoài.
Khi khói bắt đầu có tác dụng, Kỳ Ân bước chân ra khỏi bức tường, cô dang tay, bắn hai phát súng về phía trước, hét lớn:
- Chạy!
Kỳ Ân vừa nói xong, từ phía sau cô, ngay lập tức vụt ra hai bóng đen, Elsa cùng Âu Dương Thiên Thiên nhanh chóng chạy vút qua.....
Tuy đã từng nhìn sơ lược nhà thờ Siena một lần nhưng Âu Dương Thiên Thiên cũng không biết đường nào dẫn ra cổng chính nữa, cô càng không nhớ bản đồ ở nơi này, bây giờ làm sao có thể giúp được chứ?
Chỉ có thể nhớ tới đâu, đi như thế ấy thôi.
Cả ba ngã qua một đường rẽ, đúng lúc gặp một đám người mặc áo đen, bọn họ ngay lập tức đưa súng lên, hướng về phía Âu Dương Thiên Thiên bắn.
"Pằng pằng pằng" - Tiếng súng phát ra khiến Âu Dương Thiên Thiên giật mình, cô hoảng hốt cúi đầu.
Kỳ Ân ngay lập tức rút súng ra bắn trả, đồng thời hét:
- Chạy mau!
Elsa nghe thấy, ngay lập tức dìu Âu Dương Thiên Thiên đứng dậy, cúi người chạy sang hướng bên cạnh.
Kỳ Ân vừa bắn vừa lùi lại phía sau, cô nấp vào một bức tường, nhìn vào ổ đạn của mình. Chỉ còn 6 viên!
Đưa tay lục thử trong túi, cô chỉ rút ra được một băng đạn nữa.
- Shit! - Chửi thầm một tiếng, Kỳ Ân nắm chặt băng đạn trong tay.
"Pằng pằng pằng" - Một loạt tiếng súng nữa vang lên, bụi từ những bức tường bắn ra, văng vào người của Kỳ Ân.
Cô mím môi, nghiêng đầu giơ tay ra bắn vài phát về phía đám người áo đen, sau đó lại nấp vào trong.
Chỉ còn 2 viên đạn.
Kỳ Ân cắn răng, cô nhìn sang Elsa, hỏi:
- Elsa, trong túi cô có thứ gì không?
Elsa nghe thấy, ngay lập tức lục lọi chiếc túi đen bên hông mình, lấy ra một số thứ hữu dụng.
Nhìn một lượt, cô ném qua cho Kỳ Ân một thanh đạn nữa, còn bản thân thì cầm một con dao và một quả pháo cay.
Nhìn người phụ nữ, Elsa lên tiếng:
- Chúng ta chỉ có những thứ này thôi!
Kỳ Ân cắn môi, nhìn sang hướng rẽ đối diện, nói:
- Được rồi, đưa tôi pháo cay.
Elsa lập tức ném cho cô quả pháo trong tay mình, hỏi:
- Chị định làm gì?
Kỳ Ân nuốt một ngụm bước bọt, thở dốc trả lời:
- Một lát tôi sẽ bắn dọa đám người ở ngoài kia, sau đó ném pháo ra ngoài, cô tranh thủ lúc đó mang theo Nhị tiểu thư chạy sang ngã bên kia, cứ đi được tới đâu hay tới đấy, đừng để đám Mafia bắt được.
Elsa cau mày, lên tiếng:
- Còn chị thì sao?
Kỳ Ân liếm môi, lắc đầu đáp:
- Không cần lo cho tôi, trong tay tôi có súng.
"Pằng pằng pằng" - Người phụ nữ vừa dứt lời, một loạt súng nữa vang lên, Kỳ Ân nhăn mặt, nói:
- Không bàn cãi nữa, cô cứ ở sát bên cạnh Nhị tiểu thư, khi nào tôi ra hiệu thì cô phải lập tức đưa cô ấy chạy thật nhanh, đã nghe rõ chưa?
Elsa cắn môi, gật đầu:
- Rõ!
Kỳ Ân thấy vậy, cũng yên tâm hơn nhiều. Cô nhắm mắt hít vào một hơi sâu, rồi mở mắt ra, rút nắp quả pháo trên tay mình, sau đó ném về phía đám người bên ngoài.
Khi khói bắt đầu có tác dụng, Kỳ Ân bước chân ra khỏi bức tường, cô dang tay, bắn hai phát súng về phía trước, hét lớn:
- Chạy!
Kỳ Ân vừa nói xong, từ phía sau cô, ngay lập tức vụt ra hai bóng đen, Elsa cùng Âu Dương Thiên Thiên nhanh chóng chạy vút qua.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.