Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 596: Tôi Là Món Quà Cuối Cùng!
PJH
06/12/2019
Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy giọng nói xa lạ,
cô bất giác quay đầu lại, liền thấy một người đàn ông đang đứng trước
cửa lối cầu thang.
Kỳ Ân và Elsa ngay lập tức đứng chắn trước mặt cô, cảnh giác với hắn ta.
Người đàn ông không để tâm, chỉ thản nhiên nhìn Âu Dương Thiên Thiên, khóe miệng nở nụ cười mỉm, hỏi:
- Sao cô lại biết số vũ khí đó không chia được làm 4 phần? Cô tính như thế nào?
Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, cô cảm thấy ngạc nhiên khi người đàn ông này lại nói tiếng Hoa, chứ không phải tiếng Anh như đám Mafia đó, anh ta là ai?
Dù có thắc mắc không giải đáp được, nhưng Âu Dương Thiên Thiên vẫn bình tĩnh trả lời câu hỏi:
- Không tính như thế nào hết. Chỉ là cảm giác thôi.
Người đàn ông nghe thấy, đương nhiên không tin, nhưng vẫn nói:
- Nếu đúng thật là cảm giác thì cô khá giỏi đấy, bởi vì cảm giác của cô đúng rồi, số vũ khí này không hề được giao dịch cho 4 nhà mua nào cả, đó chỉ là tin phao đi để làm nhiệm vụ của đám người Phelan khó khăn hơn mà thôi.
Dứt lời, anh ta đi đến gần số vũ khí, vươn tay sờ vào nó, lên tiếng:
- Thật ra trong chuyện này có rất nhiều cạm bẫy, đa số những thông tin đưa ra đều là sai, rất ít những thứ đúng sự thật, vậy nên, nhiệm vụ của cậu ta mới gặp nhiều trở ngại như vậy.
- Mafia chỉ thực hiện giao dịch với một tổ chức duy nhất, đó chính là thế lực ngầm ở Đông Nam Á. Tuy nhiên, trong quá trình đàm phán, có hai gia tộc lớn đã tham gia vào là Bush và Rostchild, nên tạo thành một tình thế ba lấy một. Mafia vốn là người bán nên có quyền quyết định, tuy nhiên, chúng e dè 2 gia tộc đó, nên không muốn bán cho thế lực ở Đông Nam Á nữa, chuyển qua giao dịch đen với hai gia tộc, bên nào lấy giá cao hơn thì bán cho bên đó.
- Thế lực ngầm ở Đông Nam Á đương nhiên tức giận, nên đã gây ra một cuộc hỗn chiến ngay trong ngày Mafia giao dịch với hai gia tộc Bush và Rostchild, không may lúc đó đám người Phelan lại nhận nhiệm vụ đến, nên cũng bị cuốn vào cuộc chiến bằng vũ khí của chúng. Người thì không giết được, còn bị nhầm tưởng là thế lực Đông Nam Á, nên bị bọn Mafia bắn không thương tiếc.
Dừng một chút, người đàn ông quay qua nhìn Âu Dương Thiên Thiên, nhếch môi hỏi:
- Phelan chắc bị thương nặng lắm, tôi thấy cậu ta trúng khá nhiều đạn khi ra sức cứu Selina, bây giờ cậu ta còn sống không?
Những lời nói của người trước mặt khiến Âu Dương Thiên Thiên đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, anh ta biết Âu Dương Vô Thần, biết Mã Nhược Anh, biết bí mật của Mafia, biết nhiệm vụ, gần như là biết hết mọi thứ. Anh ta là ai vậy chứ?
Âu Dương Thiên Thiên mím môi, cô nheo đôi mắt sắc bén lại, lên tiếng:
- Rốt cuộc... anh là ai? Tại sao anh lại biết nhiều như vậy?
Người đàn ông nghe xong, đột nhiên bật cười, trả lời:
- À, tôi quên mất, tôi vẫn chưa giới thiệu với cô nhỉ? Tôi tên Jackson, là thành viên đội chống khủng bố, trực thuộc cơ quan Tình báo Trung ương Hoa Kỳ - CIA.
- Tôi là món quà cuối cùng mà lão đại gửi tới để hỗ trợ nhiệm vụ của Phelan.
Vậy là một nhiệm vụ này, có đến tận 2 nguồn trợ giúp, một là Thời gia, hai là CIA
Kỳ Ân và Elsa ngay lập tức đứng chắn trước mặt cô, cảnh giác với hắn ta.
Người đàn ông không để tâm, chỉ thản nhiên nhìn Âu Dương Thiên Thiên, khóe miệng nở nụ cười mỉm, hỏi:
- Sao cô lại biết số vũ khí đó không chia được làm 4 phần? Cô tính như thế nào?
Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, cô cảm thấy ngạc nhiên khi người đàn ông này lại nói tiếng Hoa, chứ không phải tiếng Anh như đám Mafia đó, anh ta là ai?
Dù có thắc mắc không giải đáp được, nhưng Âu Dương Thiên Thiên vẫn bình tĩnh trả lời câu hỏi:
- Không tính như thế nào hết. Chỉ là cảm giác thôi.
Người đàn ông nghe thấy, đương nhiên không tin, nhưng vẫn nói:
- Nếu đúng thật là cảm giác thì cô khá giỏi đấy, bởi vì cảm giác của cô đúng rồi, số vũ khí này không hề được giao dịch cho 4 nhà mua nào cả, đó chỉ là tin phao đi để làm nhiệm vụ của đám người Phelan khó khăn hơn mà thôi.
Dứt lời, anh ta đi đến gần số vũ khí, vươn tay sờ vào nó, lên tiếng:
- Thật ra trong chuyện này có rất nhiều cạm bẫy, đa số những thông tin đưa ra đều là sai, rất ít những thứ đúng sự thật, vậy nên, nhiệm vụ của cậu ta mới gặp nhiều trở ngại như vậy.
- Mafia chỉ thực hiện giao dịch với một tổ chức duy nhất, đó chính là thế lực ngầm ở Đông Nam Á. Tuy nhiên, trong quá trình đàm phán, có hai gia tộc lớn đã tham gia vào là Bush và Rostchild, nên tạo thành một tình thế ba lấy một. Mafia vốn là người bán nên có quyền quyết định, tuy nhiên, chúng e dè 2 gia tộc đó, nên không muốn bán cho thế lực ở Đông Nam Á nữa, chuyển qua giao dịch đen với hai gia tộc, bên nào lấy giá cao hơn thì bán cho bên đó.
- Thế lực ngầm ở Đông Nam Á đương nhiên tức giận, nên đã gây ra một cuộc hỗn chiến ngay trong ngày Mafia giao dịch với hai gia tộc Bush và Rostchild, không may lúc đó đám người Phelan lại nhận nhiệm vụ đến, nên cũng bị cuốn vào cuộc chiến bằng vũ khí của chúng. Người thì không giết được, còn bị nhầm tưởng là thế lực Đông Nam Á, nên bị bọn Mafia bắn không thương tiếc.
Dừng một chút, người đàn ông quay qua nhìn Âu Dương Thiên Thiên, nhếch môi hỏi:
- Phelan chắc bị thương nặng lắm, tôi thấy cậu ta trúng khá nhiều đạn khi ra sức cứu Selina, bây giờ cậu ta còn sống không?
Những lời nói của người trước mặt khiến Âu Dương Thiên Thiên đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, anh ta biết Âu Dương Vô Thần, biết Mã Nhược Anh, biết bí mật của Mafia, biết nhiệm vụ, gần như là biết hết mọi thứ. Anh ta là ai vậy chứ?
Âu Dương Thiên Thiên mím môi, cô nheo đôi mắt sắc bén lại, lên tiếng:
- Rốt cuộc... anh là ai? Tại sao anh lại biết nhiều như vậy?
Người đàn ông nghe xong, đột nhiên bật cười, trả lời:
- À, tôi quên mất, tôi vẫn chưa giới thiệu với cô nhỉ? Tôi tên Jackson, là thành viên đội chống khủng bố, trực thuộc cơ quan Tình báo Trung ương Hoa Kỳ - CIA.
- Tôi là món quà cuối cùng mà lão đại gửi tới để hỗ trợ nhiệm vụ của Phelan.
Vậy là một nhiệm vụ này, có đến tận 2 nguồn trợ giúp, một là Thời gia, hai là CIA
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.