Trọng Sinh Hào Môn: Thiên Kim Ác Ma Trở Về
Chương 147: Không thể vượt qua sự chênh lệch
Do Tự
24/05/2021
Editor: Diệu Linh
Beta: Jenny Thảo
Sắc mặt Hạ Như Nhã trong nháy mắt trở lên lúng túng, giống như là người nhà quê mới lên thành phố: "Chị nghe nói điểm đặc biệt nhất ở Hoa Ngữ Hiên đó chính là phương pháp điều chế ra nước hoa của các phi tần ngày xưa được lưu truyền lại."
Ôn Du Nhã hết sức tò mò, vội vã hỏi: "Chị, chị nói gì vậy?( ý chị là gì?) Chẳng lẽ hương nước hoa nổi tiếng nhất được tạo ra từ nơi đó?"
Ôn Hinh Nhã cười nhạt nói: "Nước hoa giống nhau đều được điều chế từ các bông hoa tươi, bởi vì phương pháp điều chế bị thất truyền, cho nên mới được nâng lên cái giá cao, thật ra giá thành cũng không cao lắm, Hoa Ngữ Hiên cũng chỉ vì nắm giữ nhiều phương pháp điều chế nước hoa cho nên mới có chút tiếng tăm trong giới nước hoa."
"Thì ra là như vậy." Ôn Du Nhã tỏ ý đã hiểu, nhìn một thùng nước hoa đầy ắp (bồn tắm á mọi người), đôi mắt hưng phấn nóng rực và không kìm lòng được muốn thử.
Hạ Như Nhã nhìn vào trong thùng nước hoa, ánh mắt cũng dần thay đổi: "Xem ra hôm nay chúng ta thật may mắn."
Nụ cười trêи mặt Ôn Hinh Nhã từng chút từng chút mất dần, đứng lên nhìn hai người xin lỗi: "Hội viên Vip của nơi này còn phải đặt trước 3 ngày, người điều chế hương thơm sẽ dựa vào tài liệu cặn kẽ của từng hội viên, ngoài ra còn theo sở thích cá nhân, điều chế ra mùi hương thích hợp với cơ thể, cho nên....."
Cho nên... các cô cũng chỉ có thể đi cùng tôi đến đây ngắm thôi, nhìn tôi hưởng thụ dịch vụ tốt nhất ở SPA xa hoa cao cấp này.
Ngay lập tức sắc mặt của Ôn Du Nhã trở lên khó coi, đôi mắt to tròn chớp động như thế nào cũng không giấu được tia bén nhọn như muốn xuyên thấu qua con người cô: "Vậy chị mời chúng tôi cùng đi là có ý gì?"
Ôn Hinh Nhã rõ ràng đang sỉ nhục hai người bọn họ, hai tay Hạ Như Nhã nắm chặt thành quyền, móng tay bén nhọn cắm vào da thịt, chỉ có như vậy mới làm cho cô ta duy trì được sự tỉnh táo: "Chẳng lẽ chị mời chúng ta tới đây chính là để nhìn xem chị hưởng thụ dịch vụ xa hoa cao cấp như thế nào sao?"
"Tuy rằng chi phí của việc tắm bằng nước hoa ở đây rất đắt nhưng một lát nữa sẽ có chuyên viên mát-xa cao cấp của Hoa Ngữ Hiên phục vụ, tôi thật lòng gọi các cô đến là muốn cùng nhau hưởng thụ mà." Ôn Hinh Nhã không để ý, chậm rãi cởi quần áo, bước vào bồn tắm, ngay lập tức cảm giác lỗ chân lông toàn thân đều được giãn nở ra, toàn thân được nước hoa bao bọc, toàn thân thả lỏng mềm mại, đúng là hiệu quả đáng ngạc nhiên.
Ôn Du Nhã nhìn vẻ mặt thoải mái say mê của cô, hận không thể hung hăng tát một cái lên khuôn mặt ấy: "Thì ra là như vậy, vậy tôi phải cảm ơn chị rồi."
Hạ Như Nhã cắn môi thật chặt, nước mắt lã chã sắp khóc đến nơi, trong đôi mắt to tròn tràn đầy nước mắt, giống như chỉ cần chớp mắt một cái thì giọt nước mắt sẽ rơi xuống: "Thật đáng tiếc, em cứ tưởng rằng có thể được một lần hưởng thụ cảm giác tắm bằng nước hoa."
Ôn Hinh Nhã chậm rãi nhắm mắt lại, cảm giác lỗ chân lông toàn thân đang rất tham lam hấp thụ dưỡng chất từ nước hoa.
Lúc này nhân viên bưng hoa quả, điểm tâm và nước trà chiều đến.
Ôn Du Nhã nhìn sang, trêи mâm đựng trái cây đựng đầy những loại quả đắt tiền, có đến tận bảy tám loại nhiều như vậy, mà hình dáng điểm tâm ở đây hết sức tinh xảo mà cô ta chưa từng thấy qua.
Ôn Hinh Nhã tiện tay bứt lấy một quả nho nhét vào trong miệng, cảm giác chất lỏng ngọt ngào theo cổ họng trượt xuống, thật sự là quá tuyệt vời.
Đối mặt với cảnh này ánh mắt Hạ Như Nhã mơ hồ hiện lên vẻ đố kị muốn điên rồi, đối mặt với Ôn Hinh Nhã, cô ta cảm thấy không tốt vì có cảm giác Ôn Hinh Nhã ưu việt có thể nắm bắt hết mọi thứ, dù cho cô là Ôn đại tiểu thư thì sao, so với cô, cô ta được nuôi nấng càng tốt hơn, cô lưu lạc bên ngoài mười lăm năm, chỉ là một con nhóc lăn lộn đầu đường xó chợ, không biết đối nhân xử thế, cử chỉ thô lỗ, ăn nói không ý tứ, không có chút tu dưỡng, kiềm chế, lại không có học thức, thì cho dù có leo được lên trêи thì cũng có ngày ngã từ trêи cao xuống thôi, tất cả mọi thứ đều là của cô ta, một ngày nào đó sẽ lại thuộc về cô ta thôi.
Đó là lý do cô ta chưa bao giờ để Ôn Hinh Nhã vào mắt!
Cho dù cô có thay đổi thì sao, chỉ vừa mới trở lại Ôn gia, không có phe phái, lại không được bà nội và chú Ôn yêu thương, còn có dì Ninh và Ôn Du Nhã khắp nơi ngáng đường, ông nội cũng chỉ vì cô là huyết mạch duy nhất của Ôn gia mà yêu thương cô một chút, nhưng chỉ cần cô không cẩn thận bị làm bẽ mặt, bêu xấu, thì sẽ khiến cho cô trở thành đứa cháu bị Ôn gia vứt bỏ thôi.
Thế nhưng... cho tới bây giờ cô ta chợt cảm giác Ôn Hinh Nhã của trước kia và bây giờ không giống nhau, cảm giác rõ ràng được sự chênh lệch giữa Ôn gia đại tiểu thư đích thực và đứa con gái riêng của nhà họ Hạ, sự chênh lệch đó giữa cô và cô ta đã không thể vượt qua rồi.
Cô là hội viên Vip cao cấp nhất của Hoa Ngữ Hiên, hưởng thụ dịch vụ sang trọng bậc nhất, còn cô ta chỉ có thể đứng một bên nhìn vẻ mặt thỏa mãn của cô, trong lúc này cô ta cảm thấy trở thành hội viên thẻ bạch kim cũng là một thứ vô dụng.
"Dẫn hai người đó đi tắm hương liệu đi." Thanh âm lười nhác của Ôn Hinh Nhã vang lên, mang theo tiếng thở dài thật thấp.
Người phục vụ cúi đầu trả lời, rồi liền dẫn Ôn Du Nhã với đôi mắt đố kị phẫn nộ cùng với Hạ Như Nhã đang phẫn nộ không cam lòng cùng nhau đi đến phòng tắm khác.
Ngâm một giờ liền, toàn thân Ôn Hinh Nhã được ngâm nước đến mềm mại không còn sức lực nữa,mới được dẫn vào phòng xoa bóp.
Mà Ôn Du Nhã và Hạ Như Nhã đã chờ sẵn ở phòng chờ rồi, trong phòng xoa bóp không còn người khác nữa.
"Người phục vụ đâu?" Ôn Hinh Nhã thuận miệng hỏi một câu.
Ánh mắt Hạ Như Nhã chợt lóe sáng nói: "Điện thoại di động của em không thấy đâu nên nhờ người phục vụ quay lại phòng tắm bên kia xem có bị rơi ở đó không."
Ôn Hinh Nhã gật đầu rồi nằm lên giường xoa bóp.
Lúc này người phục vụ quay lại, cầm một chiếc điện thoại màu hồng đưa lại cho Hạ Như Nhã: "Tiểu thư, điện thoại của cô quả nhiên bị rơi ở phòng tắm bên kia, cô cầm lấy, lần sau nhớ cẩn thận chút."
Hạ Như Nhã cảm kϊƈɦ nói: "Thật sự cảm ơn cô, trong chiếc điện thoại này có rất nhiều thứ quan trọng đối với tôi, tôi cứ nghĩ sẽ không tìm lại được nữa cơ."
Người phục vụ cười nói: "Chỉ cần là bị rơi ở trong Hoa Ngữ Hiên thì nhất định có thể tìm được."
Hạ Như Nhã liên tục nói cảm ơn rồi cất điện thoại di động đi.
Người phục vụ vội vàng đến bên cạnh Ôn Hinh Nhã nói lời xin lỗi: "Xin lỗi Ôn đại tiểu thư, tôi lập tức mát xa cho cô đây."
Ôn Hinh Nhã gật đầu không nói gì.
Người phục vụ mở bản nhạc nhẹ nhàng, âm nhạc êm dịu giống như nước trong dòng suối đang lẳng lặng chảy, phút chốc làm thư giãn đầu óc căng thẳng.
Lúc này có ba người phục vụ mát xa đeo khẩu trang đi vào, trong đó có một người có vóc dáng cao gầy trực tiếp đi đến bên giường Ôn Hinh Nhã: "Ôn đại tiểu thư, chuyên viên mát xa số 9 xin phục vụ ngài ạ."
"Số 9." Ôn Du Nhã kinh ngạc hét chói tai, Hoa Ngữ Hiên có năm vị chuyên viên mát xa cao cấp đó là số 0, số 5, số 8, số 9 và số 99, mỗi một người đều có thủ pháp mát xa đặc biệt cao cấp nhất, có người nói với các cô thủ pháp mát xa này được một nhà trung y từ xưa truyền lại, giúp bảo vệ sức khỏe, có công hiệu chống lão hóa, thần kỳ không khác gì đi châm kim bấm huyệt cả.
"Không nghĩ tới mặt mũi chị Hinh Nhã lớn như vậy đấy, có thể để chuyên viên số 09 trong năm vị chuyên viên cao cấp của Hoa Ngữ Hiên phục vụ cho chị." Hạ Như Nhã dùng lực cố gắng kiềm chế sự đố kị trong lòng nhưng trong lời nói lại thể hiện rõ ràng.
Beta: Jenny Thảo
Sắc mặt Hạ Như Nhã trong nháy mắt trở lên lúng túng, giống như là người nhà quê mới lên thành phố: "Chị nghe nói điểm đặc biệt nhất ở Hoa Ngữ Hiên đó chính là phương pháp điều chế ra nước hoa của các phi tần ngày xưa được lưu truyền lại."
Ôn Du Nhã hết sức tò mò, vội vã hỏi: "Chị, chị nói gì vậy?( ý chị là gì?) Chẳng lẽ hương nước hoa nổi tiếng nhất được tạo ra từ nơi đó?"
Ôn Hinh Nhã cười nhạt nói: "Nước hoa giống nhau đều được điều chế từ các bông hoa tươi, bởi vì phương pháp điều chế bị thất truyền, cho nên mới được nâng lên cái giá cao, thật ra giá thành cũng không cao lắm, Hoa Ngữ Hiên cũng chỉ vì nắm giữ nhiều phương pháp điều chế nước hoa cho nên mới có chút tiếng tăm trong giới nước hoa."
"Thì ra là như vậy." Ôn Du Nhã tỏ ý đã hiểu, nhìn một thùng nước hoa đầy ắp (bồn tắm á mọi người), đôi mắt hưng phấn nóng rực và không kìm lòng được muốn thử.
Hạ Như Nhã nhìn vào trong thùng nước hoa, ánh mắt cũng dần thay đổi: "Xem ra hôm nay chúng ta thật may mắn."
Nụ cười trêи mặt Ôn Hinh Nhã từng chút từng chút mất dần, đứng lên nhìn hai người xin lỗi: "Hội viên Vip của nơi này còn phải đặt trước 3 ngày, người điều chế hương thơm sẽ dựa vào tài liệu cặn kẽ của từng hội viên, ngoài ra còn theo sở thích cá nhân, điều chế ra mùi hương thích hợp với cơ thể, cho nên....."
Cho nên... các cô cũng chỉ có thể đi cùng tôi đến đây ngắm thôi, nhìn tôi hưởng thụ dịch vụ tốt nhất ở SPA xa hoa cao cấp này.
Ngay lập tức sắc mặt của Ôn Du Nhã trở lên khó coi, đôi mắt to tròn chớp động như thế nào cũng không giấu được tia bén nhọn như muốn xuyên thấu qua con người cô: "Vậy chị mời chúng tôi cùng đi là có ý gì?"
Ôn Hinh Nhã rõ ràng đang sỉ nhục hai người bọn họ, hai tay Hạ Như Nhã nắm chặt thành quyền, móng tay bén nhọn cắm vào da thịt, chỉ có như vậy mới làm cho cô ta duy trì được sự tỉnh táo: "Chẳng lẽ chị mời chúng ta tới đây chính là để nhìn xem chị hưởng thụ dịch vụ xa hoa cao cấp như thế nào sao?"
"Tuy rằng chi phí của việc tắm bằng nước hoa ở đây rất đắt nhưng một lát nữa sẽ có chuyên viên mát-xa cao cấp của Hoa Ngữ Hiên phục vụ, tôi thật lòng gọi các cô đến là muốn cùng nhau hưởng thụ mà." Ôn Hinh Nhã không để ý, chậm rãi cởi quần áo, bước vào bồn tắm, ngay lập tức cảm giác lỗ chân lông toàn thân đều được giãn nở ra, toàn thân được nước hoa bao bọc, toàn thân thả lỏng mềm mại, đúng là hiệu quả đáng ngạc nhiên.
Ôn Du Nhã nhìn vẻ mặt thoải mái say mê của cô, hận không thể hung hăng tát một cái lên khuôn mặt ấy: "Thì ra là như vậy, vậy tôi phải cảm ơn chị rồi."
Hạ Như Nhã cắn môi thật chặt, nước mắt lã chã sắp khóc đến nơi, trong đôi mắt to tròn tràn đầy nước mắt, giống như chỉ cần chớp mắt một cái thì giọt nước mắt sẽ rơi xuống: "Thật đáng tiếc, em cứ tưởng rằng có thể được một lần hưởng thụ cảm giác tắm bằng nước hoa."
Ôn Hinh Nhã chậm rãi nhắm mắt lại, cảm giác lỗ chân lông toàn thân đang rất tham lam hấp thụ dưỡng chất từ nước hoa.
Lúc này nhân viên bưng hoa quả, điểm tâm và nước trà chiều đến.
Ôn Du Nhã nhìn sang, trêи mâm đựng trái cây đựng đầy những loại quả đắt tiền, có đến tận bảy tám loại nhiều như vậy, mà hình dáng điểm tâm ở đây hết sức tinh xảo mà cô ta chưa từng thấy qua.
Ôn Hinh Nhã tiện tay bứt lấy một quả nho nhét vào trong miệng, cảm giác chất lỏng ngọt ngào theo cổ họng trượt xuống, thật sự là quá tuyệt vời.
Đối mặt với cảnh này ánh mắt Hạ Như Nhã mơ hồ hiện lên vẻ đố kị muốn điên rồi, đối mặt với Ôn Hinh Nhã, cô ta cảm thấy không tốt vì có cảm giác Ôn Hinh Nhã ưu việt có thể nắm bắt hết mọi thứ, dù cho cô là Ôn đại tiểu thư thì sao, so với cô, cô ta được nuôi nấng càng tốt hơn, cô lưu lạc bên ngoài mười lăm năm, chỉ là một con nhóc lăn lộn đầu đường xó chợ, không biết đối nhân xử thế, cử chỉ thô lỗ, ăn nói không ý tứ, không có chút tu dưỡng, kiềm chế, lại không có học thức, thì cho dù có leo được lên trêи thì cũng có ngày ngã từ trêи cao xuống thôi, tất cả mọi thứ đều là của cô ta, một ngày nào đó sẽ lại thuộc về cô ta thôi.
Đó là lý do cô ta chưa bao giờ để Ôn Hinh Nhã vào mắt!
Cho dù cô có thay đổi thì sao, chỉ vừa mới trở lại Ôn gia, không có phe phái, lại không được bà nội và chú Ôn yêu thương, còn có dì Ninh và Ôn Du Nhã khắp nơi ngáng đường, ông nội cũng chỉ vì cô là huyết mạch duy nhất của Ôn gia mà yêu thương cô một chút, nhưng chỉ cần cô không cẩn thận bị làm bẽ mặt, bêu xấu, thì sẽ khiến cho cô trở thành đứa cháu bị Ôn gia vứt bỏ thôi.
Thế nhưng... cho tới bây giờ cô ta chợt cảm giác Ôn Hinh Nhã của trước kia và bây giờ không giống nhau, cảm giác rõ ràng được sự chênh lệch giữa Ôn gia đại tiểu thư đích thực và đứa con gái riêng của nhà họ Hạ, sự chênh lệch đó giữa cô và cô ta đã không thể vượt qua rồi.
Cô là hội viên Vip cao cấp nhất của Hoa Ngữ Hiên, hưởng thụ dịch vụ sang trọng bậc nhất, còn cô ta chỉ có thể đứng một bên nhìn vẻ mặt thỏa mãn của cô, trong lúc này cô ta cảm thấy trở thành hội viên thẻ bạch kim cũng là một thứ vô dụng.
"Dẫn hai người đó đi tắm hương liệu đi." Thanh âm lười nhác của Ôn Hinh Nhã vang lên, mang theo tiếng thở dài thật thấp.
Người phục vụ cúi đầu trả lời, rồi liền dẫn Ôn Du Nhã với đôi mắt đố kị phẫn nộ cùng với Hạ Như Nhã đang phẫn nộ không cam lòng cùng nhau đi đến phòng tắm khác.
Ngâm một giờ liền, toàn thân Ôn Hinh Nhã được ngâm nước đến mềm mại không còn sức lực nữa,mới được dẫn vào phòng xoa bóp.
Mà Ôn Du Nhã và Hạ Như Nhã đã chờ sẵn ở phòng chờ rồi, trong phòng xoa bóp không còn người khác nữa.
"Người phục vụ đâu?" Ôn Hinh Nhã thuận miệng hỏi một câu.
Ánh mắt Hạ Như Nhã chợt lóe sáng nói: "Điện thoại di động của em không thấy đâu nên nhờ người phục vụ quay lại phòng tắm bên kia xem có bị rơi ở đó không."
Ôn Hinh Nhã gật đầu rồi nằm lên giường xoa bóp.
Lúc này người phục vụ quay lại, cầm một chiếc điện thoại màu hồng đưa lại cho Hạ Như Nhã: "Tiểu thư, điện thoại của cô quả nhiên bị rơi ở phòng tắm bên kia, cô cầm lấy, lần sau nhớ cẩn thận chút."
Hạ Như Nhã cảm kϊƈɦ nói: "Thật sự cảm ơn cô, trong chiếc điện thoại này có rất nhiều thứ quan trọng đối với tôi, tôi cứ nghĩ sẽ không tìm lại được nữa cơ."
Người phục vụ cười nói: "Chỉ cần là bị rơi ở trong Hoa Ngữ Hiên thì nhất định có thể tìm được."
Hạ Như Nhã liên tục nói cảm ơn rồi cất điện thoại di động đi.
Người phục vụ vội vàng đến bên cạnh Ôn Hinh Nhã nói lời xin lỗi: "Xin lỗi Ôn đại tiểu thư, tôi lập tức mát xa cho cô đây."
Ôn Hinh Nhã gật đầu không nói gì.
Người phục vụ mở bản nhạc nhẹ nhàng, âm nhạc êm dịu giống như nước trong dòng suối đang lẳng lặng chảy, phút chốc làm thư giãn đầu óc căng thẳng.
Lúc này có ba người phục vụ mát xa đeo khẩu trang đi vào, trong đó có một người có vóc dáng cao gầy trực tiếp đi đến bên giường Ôn Hinh Nhã: "Ôn đại tiểu thư, chuyên viên mát xa số 9 xin phục vụ ngài ạ."
"Số 9." Ôn Du Nhã kinh ngạc hét chói tai, Hoa Ngữ Hiên có năm vị chuyên viên mát xa cao cấp đó là số 0, số 5, số 8, số 9 và số 99, mỗi một người đều có thủ pháp mát xa đặc biệt cao cấp nhất, có người nói với các cô thủ pháp mát xa này được một nhà trung y từ xưa truyền lại, giúp bảo vệ sức khỏe, có công hiệu chống lão hóa, thần kỳ không khác gì đi châm kim bấm huyệt cả.
"Không nghĩ tới mặt mũi chị Hinh Nhã lớn như vậy đấy, có thể để chuyên viên số 09 trong năm vị chuyên viên cao cấp của Hoa Ngữ Hiên phục vụ cho chị." Hạ Như Nhã dùng lực cố gắng kiềm chế sự đố kị trong lòng nhưng trong lời nói lại thể hiện rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.