Trọng Sinh Không Gian: Thành Cô Vợ Quân Y Của Thủ Trưởng
Chương 1:
Bách Điểu Triều Phong
05/04/2023
【 Hiện tại đài đang báo tin tức tang lễ, chúng tôi xin thông báo một tin tức, ngày 30 tháng 6 năm 2017, thủ trưởng Ngụy Chấn Huy của quân khu Bắc Bộ lục quân Hoa Quốc ở bệnh viện tổng quân khu qua đời, hưởng thọ 58 tuổi. Ngụy Chấn Huy cả đời không có con cái, tro cốt của ông theo như lúc ông còn sống yêu cầu, được mang về quê của mẹ ông.
Ngụy Chấn Huy 18 tuổi nhập ngũ, tham gia chiến dịch biên phòng sáu lần, chỉ huy nhiều lần hành động cơ mật quan trọng, chiến công hiển hách……】
Người đàn ông trên màn hình một thân quân trang màu xanh, mặt lạnh nghiêm túc, khí thế bức người.
Thật là Ngụy Chấn Huy…… anh đã chết!
Nhà ăn, Tô Miên ngơ ngác mà nhìn chằm chằm màn hình TV, dưới bàn hai bàn tay già nua gắt gao mà nắm chặt, hàm răng liều mạng mà cắn môi dưới, cố nén nước mắt vẫn luôn đảo quanh ở vành mắt.
“Tô Miên, cô làm sao vậy? Vị thủ trưởng kia cùng cô quen biết sao?”
“Đừng nói bừa, thủ trưởng như thế nào sẽ nhận thức tội phạm giết người như chúng ta?”
“Tô Miên, nghe nói cô thời điểm tuổi trẻ làm quân y, như thế nào đi giết người vậy?”
Đúng vậy, nhân sinh như là kịch vậy, cô đã từng là quân y bộ đội ưu tú nhất, hiện tại cô là tội phạm giết người vạn người thống hận, còn bị phán ở tù chung thân.
Chuyện cũ giống như điện ảnh trắng đen ở trong đầu chiếu lại.
Một năm kia, Tô Miên 18 tuổi, vừa mới nhập ngũ, bị phân đến thực tập sở vệ sinh, Cao quân y là người hướng dẫn thực tập của cô.
Ngụy Chấn Huy cùng cô ở một thôn, cô đã sớm nghe qua đại danh anh.
Chỉ là không biết anh là anh hùng chiến đấu, vẫn là người giỏi như vậy, càng không biết anh còn có cái ngoại hiệu là “đại ma vương”.
Ngày đó ban đêm mưa rền gió dữ, thời điểm Ngụy Chấn Huy bị đưa vào đội vệ sinh, áo ngụy trang toàn thân đều ướt đẫm, trên người bị nước mưa làm vết máu loang lổ, nhìn thấy ghê người.
Thủ trưởng chỉ thị, không tiếc hết thảy phải cứu được Ngụy Chấn Huy.
Ngụy Chấn Huy trúng 4 phát đạn, một viên đạn vừa lúc bắn vào ngực bên trái trúng hai xương sườn, yêu cầu lập tức phải tiến hành giải phẫu, tình huống thập phần nguy cấp.
Tô Miên vẫn là tân binh, nơi nào gặp qua trường hợp như vậy, vành mắt lập tức đỏ lên, nhiệt kế trong tay suýt nữa cầm không xong.
“Còn thất thần làm gì? Đem áo trên hắn cởi bỏ, lập tức đo nhiệt độ cơ thể cho hắn!”
Bác sỹ Cao đã đổi quần áo giải phẫu một lần nữa đi đến.
Ngụy Chấn Huy tình huống thập phần không tốt, sốt cao 40 độ.
“Thầy Cao, không cần sử dụng thuốc mê cho tôi, tôi có thể chịu được!”
Ngụy Chấn Huy nói xong tiếp nhận một miếng băng gạc Tô Miên đưa qua, nhét vào trong miệng cắn một ngụm.
Cái niên đại này hiệu quả thuốc mê cũng không tốt, tác dụng phụ rất lớn, thậm chí sẽ có nguy hiểm tính mạng. Chính là không sử dụng thuốc mê, muốn lấy bốn viên đạn ra, kia phải cần cứng cỏi bao nhiêu a?
Tô Miên bị kinh hãi rồi, người đàn ông nằm ở trên bàn phẫu thuật rốt cuộc là làm cái gì?
Anh không sợ đau sao?
Giải phẫu giằng co suốt hơn 5 giờ đồng hồ, toàn bộ quá trình Ngụy Chấn Huy cắn băng gạc kia, đỉnh mày cũng chỉ là ngẫu nhiên nhíu nhíu, cả hừ cũng chưa hừ một tiếng.
“Thầy Cao, cậu tổng cộng ở trên người tôi rạch 34 đao, tôi nhớ kỹ!” Sau khi kết thúc giải phẫu, Ngụy Chấn Huy nói xong liền ngất đi.
Không hổ là đại ma vương Ngụy Chấn Huy!
Đây là lần đầu tiên Tô Miên nhìn thấy Ngụy Chấn Huy, người đàn ông mày kiếm mắt sáng, khí chất kiên cường cùng cứng cỏi lập tức liền hấp dẫn của quân nhân làm cô thấy vô cùng hấp dẫn.
Sau khi giải phẫu, Ngụy Chấn Huy suốt đêm đực phi cơ trực thăng đưa đến bệnh viện tiến hành trị liệu kế tiếp.
Sau này lại, Ngụy Chấn Huy hồi phục về đơn vị, thầy Cao cùng Sư trưởng giật dây, Tô Miên cùng Ngụy Chấn Huy đơn độc gặp qua vài lần.
Ngay sau đó, Ngụy Chấn Huy bắt đầu theo đuổi cô, bản thân cô đối người đàn ông này có hảo cảm, cho nên cũng tiếp nhận anh theo đuổi.
Ngụy Chấn Huy 18 tuổi nhập ngũ, tham gia chiến dịch biên phòng sáu lần, chỉ huy nhiều lần hành động cơ mật quan trọng, chiến công hiển hách……】
Người đàn ông trên màn hình một thân quân trang màu xanh, mặt lạnh nghiêm túc, khí thế bức người.
Thật là Ngụy Chấn Huy…… anh đã chết!
Nhà ăn, Tô Miên ngơ ngác mà nhìn chằm chằm màn hình TV, dưới bàn hai bàn tay già nua gắt gao mà nắm chặt, hàm răng liều mạng mà cắn môi dưới, cố nén nước mắt vẫn luôn đảo quanh ở vành mắt.
“Tô Miên, cô làm sao vậy? Vị thủ trưởng kia cùng cô quen biết sao?”
“Đừng nói bừa, thủ trưởng như thế nào sẽ nhận thức tội phạm giết người như chúng ta?”
“Tô Miên, nghe nói cô thời điểm tuổi trẻ làm quân y, như thế nào đi giết người vậy?”
Đúng vậy, nhân sinh như là kịch vậy, cô đã từng là quân y bộ đội ưu tú nhất, hiện tại cô là tội phạm giết người vạn người thống hận, còn bị phán ở tù chung thân.
Chuyện cũ giống như điện ảnh trắng đen ở trong đầu chiếu lại.
Một năm kia, Tô Miên 18 tuổi, vừa mới nhập ngũ, bị phân đến thực tập sở vệ sinh, Cao quân y là người hướng dẫn thực tập của cô.
Ngụy Chấn Huy cùng cô ở một thôn, cô đã sớm nghe qua đại danh anh.
Chỉ là không biết anh là anh hùng chiến đấu, vẫn là người giỏi như vậy, càng không biết anh còn có cái ngoại hiệu là “đại ma vương”.
Ngày đó ban đêm mưa rền gió dữ, thời điểm Ngụy Chấn Huy bị đưa vào đội vệ sinh, áo ngụy trang toàn thân đều ướt đẫm, trên người bị nước mưa làm vết máu loang lổ, nhìn thấy ghê người.
Thủ trưởng chỉ thị, không tiếc hết thảy phải cứu được Ngụy Chấn Huy.
Ngụy Chấn Huy trúng 4 phát đạn, một viên đạn vừa lúc bắn vào ngực bên trái trúng hai xương sườn, yêu cầu lập tức phải tiến hành giải phẫu, tình huống thập phần nguy cấp.
Tô Miên vẫn là tân binh, nơi nào gặp qua trường hợp như vậy, vành mắt lập tức đỏ lên, nhiệt kế trong tay suýt nữa cầm không xong.
“Còn thất thần làm gì? Đem áo trên hắn cởi bỏ, lập tức đo nhiệt độ cơ thể cho hắn!”
Bác sỹ Cao đã đổi quần áo giải phẫu một lần nữa đi đến.
Ngụy Chấn Huy tình huống thập phần không tốt, sốt cao 40 độ.
“Thầy Cao, không cần sử dụng thuốc mê cho tôi, tôi có thể chịu được!”
Ngụy Chấn Huy nói xong tiếp nhận một miếng băng gạc Tô Miên đưa qua, nhét vào trong miệng cắn một ngụm.
Cái niên đại này hiệu quả thuốc mê cũng không tốt, tác dụng phụ rất lớn, thậm chí sẽ có nguy hiểm tính mạng. Chính là không sử dụng thuốc mê, muốn lấy bốn viên đạn ra, kia phải cần cứng cỏi bao nhiêu a?
Tô Miên bị kinh hãi rồi, người đàn ông nằm ở trên bàn phẫu thuật rốt cuộc là làm cái gì?
Anh không sợ đau sao?
Giải phẫu giằng co suốt hơn 5 giờ đồng hồ, toàn bộ quá trình Ngụy Chấn Huy cắn băng gạc kia, đỉnh mày cũng chỉ là ngẫu nhiên nhíu nhíu, cả hừ cũng chưa hừ một tiếng.
“Thầy Cao, cậu tổng cộng ở trên người tôi rạch 34 đao, tôi nhớ kỹ!” Sau khi kết thúc giải phẫu, Ngụy Chấn Huy nói xong liền ngất đi.
Không hổ là đại ma vương Ngụy Chấn Huy!
Đây là lần đầu tiên Tô Miên nhìn thấy Ngụy Chấn Huy, người đàn ông mày kiếm mắt sáng, khí chất kiên cường cùng cứng cỏi lập tức liền hấp dẫn của quân nhân làm cô thấy vô cùng hấp dẫn.
Sau khi giải phẫu, Ngụy Chấn Huy suốt đêm đực phi cơ trực thăng đưa đến bệnh viện tiến hành trị liệu kế tiếp.
Sau này lại, Ngụy Chấn Huy hồi phục về đơn vị, thầy Cao cùng Sư trưởng giật dây, Tô Miên cùng Ngụy Chấn Huy đơn độc gặp qua vài lần.
Ngay sau đó, Ngụy Chấn Huy bắt đầu theo đuổi cô, bản thân cô đối người đàn ông này có hảo cảm, cho nên cũng tiếp nhận anh theo đuổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.