Trọng Sinh Không Gian: Thành Cô Vợ Quân Y Của Thủ Trưởng
Chương 40:
Bách Điểu Triều Phong
27/04/2023
Mấy đồ đệ nghe ra sư phó trêu chọc, đối với Tô Cẩm Long cười ha ha.
Tô Cẩm Long lại giống như không nghe thấy, nhìn xe jeep càng đi càng xa, trong lòng sốt ruột, hướng về phương hướng xe jeep cất bước liền chạy.
“Tiểu tử thúi, con đi làm gì?” Tô Giang Hải ở phía sau hắn hô to, kỳ thật hắn không lo lắng Tô Cẩm Long làm bậy.
Tháng này tới, Tô Cẩm Long thật sự trưởng thành, cũng không cùng Tô Cẩm Bưu bọn họ chạy loạn, mỗi ngày cùng ông ở trong phòng làm gia cụ, còn làm được ra dáng ra hình.
Tô Cẩm Long như tên rời cung thẳng đến xe jeep mà đi, vừa chạy vừa gọi, “Con muốn đi tham gia quân ngũ, xe jeep tới đón con!”
“Tiểu tử thúi!” Tô Giang Hải nhìn Tô Cẩm Long càng chạy càng xa thấp gọi một tiếng, đứa nhỏ này, muốn làm binh nghĩ đến đều si ngốc, để nó đi theo nhìn xem cũng tốt.
Xe jeep ở đường núi thong thả mà chạy, Tô Cẩm Long theo đường thẳng trên đồng ruộng, hắn trong khoảng thời gian này vẫn luôn ở rèn luyện thân thể, một đường theo tới cửa thôn, cũng thấy xe jeep dừng lại.
Tiểu đội trưởng sớm đã thấy từ kính chiếu hậu thân ảnh mạnh mẽ, anh ấy nếu là không nhìn lầm, tiểu tử kia đều phải cùng bọn họ chạy 10 dặm, “Chỉ đạo viên, anh xem vị tiểu đồng chí kia theo chúng ta một đường.”
Ngô Phong nhảy xuống ghế phụ, xoay người về phía sau nhìn.
Lúc này Tô Cẩm Long cũng chạy tới trước mặt, sau khi đứng yên, còn làm một cái chào theo kiểu quân nhân, “Chú, chào các chú, tôi đuổi theo các chú.”
Ngô Phong trên dưới đánh giá hắn vài lần, cuối cùng vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Tiểu đồng chí, cậu đi theo chúng ta làm cái gì?”
“Tôi muốn đi tham gia quân ngũ!”
“Cậu năm nay bao lớn?”
“Tôi 15!”
“Rèn luyện thân thể thật tốt, tròn 18 tuổi liền có thể báo danh tòng quân!”
“Được, chú giải phóng quân.” Tô Cẩm Long trong lòng miễn bàn cảm thấy thật tốt, chú giải phóng quân không ghét bỏ hắn!
Đem xe dừng tốt, bọn họ nghe được tin tức thần y ở tại phía đông thôn, hẳn chính là phụ cận nơi này, “Tiểu đồng chí, cậu là ở thôn này?”
Tô Cẩm Long gật gật đầu.
“Thôn Hạnh có Tô thần y cậu quen biết không?”
“Sao, các chú tìm chị ấy?”
Tiểu đội trưởng gật đầu, “Chúng tôi tìm cô ấy có chút việc gấp!”
Tô Cẩm Long lập tức tinh thần tỉnh táo, “Vậy các chú nhưng tìm đúng người, tôi hiểu rõ chị ấy nhất, đi theo tôi.”
Tô Cẩm Long ở phía trước dẫn đường, chạy tiến vào sân mình, “Chị, chị, mau ra đây, có hai vị giải phóng quân tìm chị!”
Chị?
Ngô Phong cùng tiểu đội trưởng đều sửng sốt, bọn họ nghe nói Tô thần y là một cụ ông, chân cẳng không quá nhanh nhẹn, bọn họ còn làm người chuyên môn chuẩn bị cáng.
Tô Miên đang ở phòng bếp giúp Hà Cần chuẩn bị cơm chiều, nghe thấy tiếng la ra cửa.
Chỉ thấy Tô Cẩm Long mang hai vị giải phóng quân đã chạy tới cửa.
“Các anh tìm tôi?” Tô Miên dùng tạp dề xoa xoa tay mới vừa đốt củi lửa xong.
“Cô chính là Tô thần y?”
Mặc dù vừa mới đã làm tốt chuẩn bị trong lòng, tiểu đội trưởng vẫn là thiếu chút nữa bị dọa đến. Thần y nổi tiếng phạm vi trăm dặm cư nhiên là một cô gái chỉ có mười tám chín tuổi.
Cô gái mặt trứng ngỗng, làn da trắng nõn, một đôi mắt to linh động thanh triệt, hai bánh quai chèo biện rũ ở trước ngực, duyên dáng yêu kiều mà đứng ở kia, sao lại đẹp như vậy chứ.
Khụ khụ, Ngô Phong thấy tiểu đội trưởng nhìn chằm chằm cô gái người ta nửa ngày không chớp mắt, ho khan hai tiếng, tiểu đội trưởng lúc này mới ngượng ngùng mà gãi gãi cái ót.
Cô gái này lớn lên thật đẹp, chính là con gái trong đoàn văn công trong quân khu bọn họ cũng không có cô gái đẹp như vậy!
“Gọi tôi Tô Miên là được, mời vào trong phòng nói tỉ mỉ, bên ngoài lạnh lẽo.” Tô Miên đem bọn họ mời đến trong phòng.
Tiểu đội trưởng vừa rồi bị mỹ mạo Tô Miên kinh diễm, hiện tại lại thanh tỉnh, nhỏ giọng nói với Ngô Phong: “Chỉ đạo viên, chúng ta có phải tìm nhầm người hay không, nha đầu này còn không tới 20 đi, thật sự có thể chữa khỏi cho các chiến sĩ? Bác sĩ bệnh viện huyện cũng đều bó tay không biện pháp đâu!”
Tô Miên tuổi còn nhỏ, nhìn xác thật không giống thần y, bất quá Ngô Phong mới vừa vào nhà đã nghe được một cổ mùi hương thảo dược nhàn nhạt, cho nên hắn xác định, bọn họ muốn tìm chính là vị này.
Tô Cẩm Long lại giống như không nghe thấy, nhìn xe jeep càng đi càng xa, trong lòng sốt ruột, hướng về phương hướng xe jeep cất bước liền chạy.
“Tiểu tử thúi, con đi làm gì?” Tô Giang Hải ở phía sau hắn hô to, kỳ thật hắn không lo lắng Tô Cẩm Long làm bậy.
Tháng này tới, Tô Cẩm Long thật sự trưởng thành, cũng không cùng Tô Cẩm Bưu bọn họ chạy loạn, mỗi ngày cùng ông ở trong phòng làm gia cụ, còn làm được ra dáng ra hình.
Tô Cẩm Long như tên rời cung thẳng đến xe jeep mà đi, vừa chạy vừa gọi, “Con muốn đi tham gia quân ngũ, xe jeep tới đón con!”
“Tiểu tử thúi!” Tô Giang Hải nhìn Tô Cẩm Long càng chạy càng xa thấp gọi một tiếng, đứa nhỏ này, muốn làm binh nghĩ đến đều si ngốc, để nó đi theo nhìn xem cũng tốt.
Xe jeep ở đường núi thong thả mà chạy, Tô Cẩm Long theo đường thẳng trên đồng ruộng, hắn trong khoảng thời gian này vẫn luôn ở rèn luyện thân thể, một đường theo tới cửa thôn, cũng thấy xe jeep dừng lại.
Tiểu đội trưởng sớm đã thấy từ kính chiếu hậu thân ảnh mạnh mẽ, anh ấy nếu là không nhìn lầm, tiểu tử kia đều phải cùng bọn họ chạy 10 dặm, “Chỉ đạo viên, anh xem vị tiểu đồng chí kia theo chúng ta một đường.”
Ngô Phong nhảy xuống ghế phụ, xoay người về phía sau nhìn.
Lúc này Tô Cẩm Long cũng chạy tới trước mặt, sau khi đứng yên, còn làm một cái chào theo kiểu quân nhân, “Chú, chào các chú, tôi đuổi theo các chú.”
Ngô Phong trên dưới đánh giá hắn vài lần, cuối cùng vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Tiểu đồng chí, cậu đi theo chúng ta làm cái gì?”
“Tôi muốn đi tham gia quân ngũ!”
“Cậu năm nay bao lớn?”
“Tôi 15!”
“Rèn luyện thân thể thật tốt, tròn 18 tuổi liền có thể báo danh tòng quân!”
“Được, chú giải phóng quân.” Tô Cẩm Long trong lòng miễn bàn cảm thấy thật tốt, chú giải phóng quân không ghét bỏ hắn!
Đem xe dừng tốt, bọn họ nghe được tin tức thần y ở tại phía đông thôn, hẳn chính là phụ cận nơi này, “Tiểu đồng chí, cậu là ở thôn này?”
Tô Cẩm Long gật gật đầu.
“Thôn Hạnh có Tô thần y cậu quen biết không?”
“Sao, các chú tìm chị ấy?”
Tiểu đội trưởng gật đầu, “Chúng tôi tìm cô ấy có chút việc gấp!”
Tô Cẩm Long lập tức tinh thần tỉnh táo, “Vậy các chú nhưng tìm đúng người, tôi hiểu rõ chị ấy nhất, đi theo tôi.”
Tô Cẩm Long ở phía trước dẫn đường, chạy tiến vào sân mình, “Chị, chị, mau ra đây, có hai vị giải phóng quân tìm chị!”
Chị?
Ngô Phong cùng tiểu đội trưởng đều sửng sốt, bọn họ nghe nói Tô thần y là một cụ ông, chân cẳng không quá nhanh nhẹn, bọn họ còn làm người chuyên môn chuẩn bị cáng.
Tô Miên đang ở phòng bếp giúp Hà Cần chuẩn bị cơm chiều, nghe thấy tiếng la ra cửa.
Chỉ thấy Tô Cẩm Long mang hai vị giải phóng quân đã chạy tới cửa.
“Các anh tìm tôi?” Tô Miên dùng tạp dề xoa xoa tay mới vừa đốt củi lửa xong.
“Cô chính là Tô thần y?”
Mặc dù vừa mới đã làm tốt chuẩn bị trong lòng, tiểu đội trưởng vẫn là thiếu chút nữa bị dọa đến. Thần y nổi tiếng phạm vi trăm dặm cư nhiên là một cô gái chỉ có mười tám chín tuổi.
Cô gái mặt trứng ngỗng, làn da trắng nõn, một đôi mắt to linh động thanh triệt, hai bánh quai chèo biện rũ ở trước ngực, duyên dáng yêu kiều mà đứng ở kia, sao lại đẹp như vậy chứ.
Khụ khụ, Ngô Phong thấy tiểu đội trưởng nhìn chằm chằm cô gái người ta nửa ngày không chớp mắt, ho khan hai tiếng, tiểu đội trưởng lúc này mới ngượng ngùng mà gãi gãi cái ót.
Cô gái này lớn lên thật đẹp, chính là con gái trong đoàn văn công trong quân khu bọn họ cũng không có cô gái đẹp như vậy!
“Gọi tôi Tô Miên là được, mời vào trong phòng nói tỉ mỉ, bên ngoài lạnh lẽo.” Tô Miên đem bọn họ mời đến trong phòng.
Tiểu đội trưởng vừa rồi bị mỹ mạo Tô Miên kinh diễm, hiện tại lại thanh tỉnh, nhỏ giọng nói với Ngô Phong: “Chỉ đạo viên, chúng ta có phải tìm nhầm người hay không, nha đầu này còn không tới 20 đi, thật sự có thể chữa khỏi cho các chiến sĩ? Bác sĩ bệnh viện huyện cũng đều bó tay không biện pháp đâu!”
Tô Miên tuổi còn nhỏ, nhìn xác thật không giống thần y, bất quá Ngô Phong mới vừa vào nhà đã nghe được một cổ mùi hương thảo dược nhàn nhạt, cho nên hắn xác định, bọn họ muốn tìm chính là vị này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.