Chương 18
Song Mộc Thành Băng
22/01/2022
Mấy ngày nay Long Lâm âm thầm hỏi thăm bất động sản của Hoàng Hiến, gần
đây Triệu lão sư định thay đổi tràng quán, anh hỏi thăm xem nơi nào phù
hợp hơn, anh cũng tham gia với lý do rèn luyện, điều này đã làm rõ ràng
hơn, ngay cả khi bạn tìm hiểu về trang web của Hoàng Hiến, nó sẽ không
làm cho nhóm của Hoàng Hiến nghi ngờ.
Giang Mộ Nghĩa kể cho anh nghe về những khu phố lụp xụp, chắc chắn sau khi tạnh mưa, Hoàng Hiến bắt đầu dọn đi, sau đó, hầu hết các hộ còn lại đều đã được họ bãi bình.
"Cậu định điều tra thêm sao?" Giang Mộ Nghĩa dùng hết sức kéo cây lau nhà hai lần trên mặt đất, sau khi lau sạch vết nước cuối cùng, cậu vừa nói chuyện với Long Lâm vừa thu dọn cây lau nhà.
"Liệu Toa Xe bọn họ có ổn không?"
"Hoàng Hiến động tác quá nhanh, Toa xe nói rằng ngôi nhà vừa đi qua nên buộc họ phải ký một thỏa thuận, nhiều hộ gia đình không trả hết tiền, một số người đã đến gây rối đã bị đánh đến nửa sống nửa chết, đên nay Không có câu trả lời, hầu hết mọi người không dám gây rắc rối.(dịch đến đoạn này mình mới biết được Toa Xe hình như là tên người, chứ không phải là xe như mình nghĩ)
"Cẩu không đổi được ăn phân, phía trước công ty bất đông sản của Hoành Hiến cơ hồ đều làm ra loại chuyện này." Long Lâm híp mắt, chuyện này nếu là ở vài năm sau, anh ta đã thu thập chứng cứ và gửi cho Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật bên trên, sao lại phức tạp như vậy, "Đừng lo lắng về việc này, hãy cẩn thận với Trần Nguyên một chút."
"Cậu ta gần đây không có nhiều thời gian để tìm tớ gây rắc rối." Giang Mộ Nghĩa cầm lấy quả táo mà Long Lâm đưa cho cậu ta, cắn một miếng rồi nói," Lúc trước cậu ta bắt nạt một nữ sinh, nhưng bây giờ bố mẹ cô ấy đã tìm đến cửa nhà, hiện tại mọi chuyện nháo rất lớn."
Long Lâm lộ ra vẻ chán ghét," Cái gì ngoạn ý."
"Rác rưởi." Giang Mạt nhẹ giọng nói.
"Chuẩn xác."
Hai người cười nhẹ một tiếng, Long Lâm lúc này mới hỏi, "Thông báo về cuộc thi của trường cậu đã phát ra chưa?"
Giang Mộ Nghĩa gật đầu, "Sáng thứ bảy này, tại trung tâm hoạt động thiếu nhi thành phố, trong nhóm trung học cơ sở.
"Vậy thì chính là đối thủ." Long Lâm nắm chặt tay đối với Giang Mộ Nghĩa," Ta không thể buông ra thủy. "
"Đi ra ngoài." Giang Mộ Nghĩa cong khóe miệng. Truyện Nữ Phụ
Đúng lúc này, điện thoại cố định trong phòng khách vang lên, Long Lâm lập tức nhấc máy.
"Xin chào, đây có phải là Long Lâm tiên sinh không?" Có một giọng nữ dễ chịu ở đầu dây bên kia.
"Đúng vậy, ngài là?" Long Lâm sửng sốt một chút, ngoại trừ mẫu thân cùng một ít giáo viên, sẽ không có người gọi điện thoại, đây là ai?
"Xin chào, tôi làTô Tuyết Ca, biên tập viên của truyện cổ ngày rằm, tác phẩm của bạn đã được chọn cho cuộc gọi viết luận của chúng tôi, vì bạn chỉ có số điện thoại trong thư của bạn, chúng tôi muốn hỏi phí bản thảo sẽ được thanh toán cho bạn như thế nào." Bên kia thở phào nhẹ nhõm.
Cầm microphone trong tay, Long Lâm tim đập loạn xạ vài cái, tuy rằng kiếp trước hắn là một nhà văn nổi tiếng, nhưng lại trở thành phát súng đầu tiên trong đời này, khiến hắn mãnh liệt kích động, "Thực xin lỗi, tôi không có thấy công ty của bạn yêu cầu giữ một tài khoản vào thời điểm đó, tôi sẽ gửi các tài liệu liên quan cho bạn. "
" Được rồi, xin lỗi, cảm ơn bạn, gửi cho tôi lafd tốt rồi. "tô Tuyết ca nói nhanh, "Sau lựa chọn, tiền thưởng sẽ được trao thưởng theo cách này phát đến nơi, bạn nên chú ý kiểm tra. "
" Tôi mượn lời tốt lành của bạn. "Long Lâm cười nói.
Vừa cúp điện thoại, Long Lâm khoát tay tại chỗ, cảm thấy sảng khoái, "Giang Mộ Nghĩa, tối nay cậu có đi làm không?"
"Tối nay tám giờ đi làm, có chuyện gì sao?" Giang Mộ Nghĩa nhìn Long Lâm vẻ mặt vui mừng hỏi.
"Tâm trạng thoải mái, mời cậu đi ăn tối, lát nữa sẽ Chuột cùng đi." Long Lâm cười hai tiếng.
--------------------
Ngay sau khi tập truyện cổ ngày rằm được phát hành một nửa, Long Lâm đã đến quầy báo mua một bản trở về, mở ra, quả nhiên vành với mười cuốn tiểu thuyết tràn đầy.
Truyện cổ ngày rằm là một tạp chí nửa tháng, hoạt động viết này chỉ mới kết thúc sau cả tháng 10, nửa đầu của mười cuốn tiểu thuyết đã được xuất bản vào nửa đầu tháng, nửa sau của tháng chỉ làkết thúc.
Anh đọc kỹ, ba bài văn chương kiếp trước anh biết đều ở trong đó, nhưng sau khi đọc kỹ lại, anh phát hiện cấp bậc Nhất phẩm cung trăng so với hai bài đoạt giải kia, sự khác biệt rõ ràng trong nháy mắt, làm thế nào có được vị trí đầu tiên?
"A Lâm, cậu làm sao vậy?" Đinh Hạo Triệt vỗ vai Long Lâm, "Trương lão sư mời cậu vào phòng làm việc."
"Được rồi."
Long Lâm định cất tạp chí đi.
"Này, đây không phải là cuốn sách mà Mộ Kiến Quốc đã nói lần trước sao?" Sau đó Đinh Hạo Triệt mở to mắt nhìn Long Lâm, "A Lâm, cậu đã tham gia chưa?"
Long Lâm gật đầu và đặt ngón trỏ lên miệng, "Suỵt, tớ không muốn gây chuyện."
Đinh Hạo Triệt sợ hãi che miệng lại, nuốt xuống câu cảm thán sắp vội vàng ra khỏi miệng, vội vàng gật đầu.
"Chờ kết quả, cậu thích nói gì thì nói, bây giờ ngoại trừ cậu ra không ai biết tin tức." Long Lâm buồn cười thu tay xuống.
"Hừ - ngạt thở chết tớ rồi." Đinh Hạo Triệt nhìn Long Lâm với đôi mắt sáng ngời, "Đừng lo lắng, A Lâm, tớ là người kín miệng nhất."
"Tớ sẽ đến chỗ của Trương lão sư."
"Tớ có thể đọc sách một chút không? "
" Cậu tự lấy đi. "Long Lâm xua tay.
"Trương lão sư."
"Long Lâm, ngồi đi."
Long Lâm ngồi xuống theo lời.
"Chà, em đã sẵn sàng cho trận đấu thứ bảy này chưa?" Trương lão sư ngước mắt hỏi.
Long Lâm gật đầu, "Tất cả đã sẵn sàng."
"Tốt rồi, trường trung học cơ sở đã đề xuất năm địa điểm cho cuộc thi này, thầy nghĩ rằng những bài thơ mà em gửi trước đây rất cảm động, có chút khác biệt so với những bài trước của em,bây giờ, hãy yên tâm đi thi đấu." Trương lão sư cười nói.
Long Lâm sững sờ một lúc, không rõ nhìn về phía Trương lão sư, rồi nhớ lại bài thơ hiện đại mà anh đã nộp khi đó, rồi nhớ lại trận mưa lớn ngày hôm đó, anh đắm chìm trong suy nghĩ về Hoàng Hiến cùng Mao Xương Vân, cuối cùng, tất cả những uất ức đè nén trong lòng đều được trút bỏ, anh đã hoàn thành việc sửa bài thơ với một cơn tức giận dữ dội, chắc hẳn Trương lão sư đã không nhìn thấy gì trong bài thơ.
Trương lão sư không đợi Long Lâm trả lời, tiếp tục nói: "Chủ đề của vòng sơ khảo này là mặt trời mùa thu ấm áp, thơ của em rất mạnh mẽ, ngôn từ rất mới lạ, nhưng những điều trong đó có một chút khác biệt. Thời gian đấu bán kết chú ý, đừng đi chệch chủ đề, lần này do các em đều được khuyến khích nên tuy bài thơ của em có một số lạc đề nhưng nó rất hay như một bài văn nên vẫn được thông qua. "
Long Lâm nghe đến đây, anh biết rằng lẽ ra thơ của mình đã phải vượt qua vòng sơ loại một cách nguy hiểm, hoặc dưới tiền thưởng của cuộc dạo chơi, đã bỏ bê.
"Em hiểu." Long Lâm vội vàng gật đầu.
Trương lão sư nhẹ nhàng cười, dịu dàng nói: "Chờ em sống đến tuổi của thầy sẽ biết rất nhiều thứ, hiện tại lại lộ vẻ oán hận, khi qua một đoạn thời gian, có thể quay trở lại đi, nếu không hãy nhìn anh ấy, em sẽ thấy rằng đó không phải là vấn đề gì to tát cả, đừng để những chuyện đó ảnh hưởng đến cảm xúc của mình. "
Long Lâm liếc nhìn Trương lão sư, là một giáo viên đã nghỉ hưu của trường, mái tóc hoa râm, mắt cũng đã đeo kính cận một mảnh dày trên sống mũi, Long Lâm nghĩ kiếp này nếu có thể sống đến tuổi của thầy, hắn có thể bi quan, nhưng hắn kiếp trước cũng không có sống đến bi quan đâu.
Giang Mộ Nghĩa kể cho anh nghe về những khu phố lụp xụp, chắc chắn sau khi tạnh mưa, Hoàng Hiến bắt đầu dọn đi, sau đó, hầu hết các hộ còn lại đều đã được họ bãi bình.
"Cậu định điều tra thêm sao?" Giang Mộ Nghĩa dùng hết sức kéo cây lau nhà hai lần trên mặt đất, sau khi lau sạch vết nước cuối cùng, cậu vừa nói chuyện với Long Lâm vừa thu dọn cây lau nhà.
"Liệu Toa Xe bọn họ có ổn không?"
"Hoàng Hiến động tác quá nhanh, Toa xe nói rằng ngôi nhà vừa đi qua nên buộc họ phải ký một thỏa thuận, nhiều hộ gia đình không trả hết tiền, một số người đã đến gây rối đã bị đánh đến nửa sống nửa chết, đên nay Không có câu trả lời, hầu hết mọi người không dám gây rắc rối.(dịch đến đoạn này mình mới biết được Toa Xe hình như là tên người, chứ không phải là xe như mình nghĩ)
"Cẩu không đổi được ăn phân, phía trước công ty bất đông sản của Hoành Hiến cơ hồ đều làm ra loại chuyện này." Long Lâm híp mắt, chuyện này nếu là ở vài năm sau, anh ta đã thu thập chứng cứ và gửi cho Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật bên trên, sao lại phức tạp như vậy, "Đừng lo lắng về việc này, hãy cẩn thận với Trần Nguyên một chút."
"Cậu ta gần đây không có nhiều thời gian để tìm tớ gây rắc rối." Giang Mộ Nghĩa cầm lấy quả táo mà Long Lâm đưa cho cậu ta, cắn một miếng rồi nói," Lúc trước cậu ta bắt nạt một nữ sinh, nhưng bây giờ bố mẹ cô ấy đã tìm đến cửa nhà, hiện tại mọi chuyện nháo rất lớn."
Long Lâm lộ ra vẻ chán ghét," Cái gì ngoạn ý."
"Rác rưởi." Giang Mạt nhẹ giọng nói.
"Chuẩn xác."
Hai người cười nhẹ một tiếng, Long Lâm lúc này mới hỏi, "Thông báo về cuộc thi của trường cậu đã phát ra chưa?"
Giang Mộ Nghĩa gật đầu, "Sáng thứ bảy này, tại trung tâm hoạt động thiếu nhi thành phố, trong nhóm trung học cơ sở.
"Vậy thì chính là đối thủ." Long Lâm nắm chặt tay đối với Giang Mộ Nghĩa," Ta không thể buông ra thủy. "
"Đi ra ngoài." Giang Mộ Nghĩa cong khóe miệng. Truyện Nữ Phụ
Đúng lúc này, điện thoại cố định trong phòng khách vang lên, Long Lâm lập tức nhấc máy.
"Xin chào, đây có phải là Long Lâm tiên sinh không?" Có một giọng nữ dễ chịu ở đầu dây bên kia.
"Đúng vậy, ngài là?" Long Lâm sửng sốt một chút, ngoại trừ mẫu thân cùng một ít giáo viên, sẽ không có người gọi điện thoại, đây là ai?
"Xin chào, tôi làTô Tuyết Ca, biên tập viên của truyện cổ ngày rằm, tác phẩm của bạn đã được chọn cho cuộc gọi viết luận của chúng tôi, vì bạn chỉ có số điện thoại trong thư của bạn, chúng tôi muốn hỏi phí bản thảo sẽ được thanh toán cho bạn như thế nào." Bên kia thở phào nhẹ nhõm.
Cầm microphone trong tay, Long Lâm tim đập loạn xạ vài cái, tuy rằng kiếp trước hắn là một nhà văn nổi tiếng, nhưng lại trở thành phát súng đầu tiên trong đời này, khiến hắn mãnh liệt kích động, "Thực xin lỗi, tôi không có thấy công ty của bạn yêu cầu giữ một tài khoản vào thời điểm đó, tôi sẽ gửi các tài liệu liên quan cho bạn. "
" Được rồi, xin lỗi, cảm ơn bạn, gửi cho tôi lafd tốt rồi. "tô Tuyết ca nói nhanh, "Sau lựa chọn, tiền thưởng sẽ được trao thưởng theo cách này phát đến nơi, bạn nên chú ý kiểm tra. "
" Tôi mượn lời tốt lành của bạn. "Long Lâm cười nói.
Vừa cúp điện thoại, Long Lâm khoát tay tại chỗ, cảm thấy sảng khoái, "Giang Mộ Nghĩa, tối nay cậu có đi làm không?"
"Tối nay tám giờ đi làm, có chuyện gì sao?" Giang Mộ Nghĩa nhìn Long Lâm vẻ mặt vui mừng hỏi.
"Tâm trạng thoải mái, mời cậu đi ăn tối, lát nữa sẽ Chuột cùng đi." Long Lâm cười hai tiếng.
--------------------
Ngay sau khi tập truyện cổ ngày rằm được phát hành một nửa, Long Lâm đã đến quầy báo mua một bản trở về, mở ra, quả nhiên vành với mười cuốn tiểu thuyết tràn đầy.
Truyện cổ ngày rằm là một tạp chí nửa tháng, hoạt động viết này chỉ mới kết thúc sau cả tháng 10, nửa đầu của mười cuốn tiểu thuyết đã được xuất bản vào nửa đầu tháng, nửa sau của tháng chỉ làkết thúc.
Anh đọc kỹ, ba bài văn chương kiếp trước anh biết đều ở trong đó, nhưng sau khi đọc kỹ lại, anh phát hiện cấp bậc Nhất phẩm cung trăng so với hai bài đoạt giải kia, sự khác biệt rõ ràng trong nháy mắt, làm thế nào có được vị trí đầu tiên?
"A Lâm, cậu làm sao vậy?" Đinh Hạo Triệt vỗ vai Long Lâm, "Trương lão sư mời cậu vào phòng làm việc."
"Được rồi."
Long Lâm định cất tạp chí đi.
"Này, đây không phải là cuốn sách mà Mộ Kiến Quốc đã nói lần trước sao?" Sau đó Đinh Hạo Triệt mở to mắt nhìn Long Lâm, "A Lâm, cậu đã tham gia chưa?"
Long Lâm gật đầu và đặt ngón trỏ lên miệng, "Suỵt, tớ không muốn gây chuyện."
Đinh Hạo Triệt sợ hãi che miệng lại, nuốt xuống câu cảm thán sắp vội vàng ra khỏi miệng, vội vàng gật đầu.
"Chờ kết quả, cậu thích nói gì thì nói, bây giờ ngoại trừ cậu ra không ai biết tin tức." Long Lâm buồn cười thu tay xuống.
"Hừ - ngạt thở chết tớ rồi." Đinh Hạo Triệt nhìn Long Lâm với đôi mắt sáng ngời, "Đừng lo lắng, A Lâm, tớ là người kín miệng nhất."
"Tớ sẽ đến chỗ của Trương lão sư."
"Tớ có thể đọc sách một chút không? "
" Cậu tự lấy đi. "Long Lâm xua tay.
"Trương lão sư."
"Long Lâm, ngồi đi."
Long Lâm ngồi xuống theo lời.
"Chà, em đã sẵn sàng cho trận đấu thứ bảy này chưa?" Trương lão sư ngước mắt hỏi.
Long Lâm gật đầu, "Tất cả đã sẵn sàng."
"Tốt rồi, trường trung học cơ sở đã đề xuất năm địa điểm cho cuộc thi này, thầy nghĩ rằng những bài thơ mà em gửi trước đây rất cảm động, có chút khác biệt so với những bài trước của em,bây giờ, hãy yên tâm đi thi đấu." Trương lão sư cười nói.
Long Lâm sững sờ một lúc, không rõ nhìn về phía Trương lão sư, rồi nhớ lại bài thơ hiện đại mà anh đã nộp khi đó, rồi nhớ lại trận mưa lớn ngày hôm đó, anh đắm chìm trong suy nghĩ về Hoàng Hiến cùng Mao Xương Vân, cuối cùng, tất cả những uất ức đè nén trong lòng đều được trút bỏ, anh đã hoàn thành việc sửa bài thơ với một cơn tức giận dữ dội, chắc hẳn Trương lão sư đã không nhìn thấy gì trong bài thơ.
Trương lão sư không đợi Long Lâm trả lời, tiếp tục nói: "Chủ đề của vòng sơ khảo này là mặt trời mùa thu ấm áp, thơ của em rất mạnh mẽ, ngôn từ rất mới lạ, nhưng những điều trong đó có một chút khác biệt. Thời gian đấu bán kết chú ý, đừng đi chệch chủ đề, lần này do các em đều được khuyến khích nên tuy bài thơ của em có một số lạc đề nhưng nó rất hay như một bài văn nên vẫn được thông qua. "
Long Lâm nghe đến đây, anh biết rằng lẽ ra thơ của mình đã phải vượt qua vòng sơ loại một cách nguy hiểm, hoặc dưới tiền thưởng của cuộc dạo chơi, đã bỏ bê.
"Em hiểu." Long Lâm vội vàng gật đầu.
Trương lão sư nhẹ nhàng cười, dịu dàng nói: "Chờ em sống đến tuổi của thầy sẽ biết rất nhiều thứ, hiện tại lại lộ vẻ oán hận, khi qua một đoạn thời gian, có thể quay trở lại đi, nếu không hãy nhìn anh ấy, em sẽ thấy rằng đó không phải là vấn đề gì to tát cả, đừng để những chuyện đó ảnh hưởng đến cảm xúc của mình. "
Long Lâm liếc nhìn Trương lão sư, là một giáo viên đã nghỉ hưu của trường, mái tóc hoa râm, mắt cũng đã đeo kính cận một mảnh dày trên sống mũi, Long Lâm nghĩ kiếp này nếu có thể sống đến tuổi của thầy, hắn có thể bi quan, nhưng hắn kiếp trước cũng không có sống đến bi quan đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.