Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Chương 199: Chánh Chủ Xuất Hiện

Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

02/01/2023

Nhiếp Ngôn phát hiện, chính mình vẫn đánh giá thấp thực lực nhóm đội viên này. Như Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc, bình thường hắn chỉ trị liệu chưa từng thấy hắn PK, cho nên Nhiếp Ngôn cũng không rõ kỹ thuật PK hắn như thế nào, bây giờ đã được kiến thức.

Bị bốn Đạo Tặc giết đến nhưng vẫn không loạn, cho tên Đạo Tặc gần nhất chiêu Sợ hãi rồi nguyền rủa lên tên thứ hai, sau đó là Thánh thuẫn ngăn cản. Với kỹ thuật của hắn PK xử hai ba tên Đạo Tặc là dư dả.

Kỹ thuật như thế, rõ ràng không hề kém hơn một ít Pháp Sư thông thạo PK. Trước đó hắn cảm thấy Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc chỉ cần chống đỡ một thời gian, trong hơn mười giây không bị người ta xử lý, hắn sẽ có cơ hội giết chết vài tên Đạo Tặc kia. Không ngờ Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc có thể làm đến mức như thế. Lúc này hắn mới tận mắt biết được thực lực của Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc, dù sao cũng là một trong bảy vị Thần Mục kiếp trước, nếu như trong tay không có chút thực lực làm việc, vậy mới là việc lạ.

Một Mục Sư, muốn đạt được trình độ giống Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc như vậy thì phải không ngại PK, mới có thể thật sự thuần thục hơn. Lúc gặp được nguy hiểm thầm ỷ lại đội hữu, đó là hoàn toàn không được.

- Bọn họ sắp đuổi tới rồi, chúng ta nhanh chạy đi.

Nhiếp Ngôn nói, trang bị trên mặt đất cũng không có thời gian nhặt, đám Tung Hoành Thiên Hạ này không chừng cũng không rớt ra trang bị tốt gì.

Đám người Nhiếp Ngôn nhờ vào hiểu biết tình hình, khi thì xuyên qua Huyệt động dung nham, phát động đánh lén Tung Hoành Thiên Hạ, khi thì chui vào giữa rừng cây, chơi mèo vờn chuột với bọn họ, đám Tung Hoành Thiên Hạ không có cách gì làm được họ.

Đám người Nhiếp Ngôn càng giết càng nhiều, giết đến đỏ cả mắt rồi.

Trên forum trang chủ, đăng lên từng câu trả lời lại.

“10:29, số người giết 278″

“10:58, số người giết 308″

“11:27, số người giết 323″

...

Tuy rằng mỗi lần gia tăng không nhiều lắm, không khủng bố như trước, nhưng vẫn rất kinh người, số người tử vong của Tung Hoành Thiên Hạ tăng lên đều đều, mà mười người Nhiếp Ngôn vẫn không chết một người. Trước đó các gamer chỉ gần như là bội phục đám người Nhiếp Ngôn, bây giờ thì là kính sợ thật sự. Mười người có thể bức một nghiệp đoàn bức đến mức như thế, Bộ Lạc Ngưu Nhân thật đúng là khiến cho người ta phải sợ hãi.

Đám Tung Hoành Thiên Hạ bị đánh cho sợ hãi. Bọn họ vô cùng lo sợ, không biết đám người Nhiếp Ngôn khi nào và sẽ xuất hiện chỗ nào.

Đám người Nhiếp Ngôn giống như u linh, mỗi lần xuất hiện đều có thể giết chết hơn 10, 20 người. Sau đó chờ đám Tung Hoành Thiên Hạ đi qua vây lại thì phát hiện đối phương lại biến mất tung tích.

- Mụ nó, bọn họ làm như thế nào chứ!

Hắc Trác bị chọc tức không nhẹ, nổi trận lôi đình, nhìn số người thương vong không ngừng tăng lên, hắn rất buồn bực.

Ngự Long bình tĩnh suy nghĩ một lát, đây đã không phải ẩn hình dược tề có thể làm được, vấn đề có thể là Huyệt động dung nham dưới chân bọn họ, chẳng lẽ đám người đó có phương pháp gì xuyên qua Huyệt động dung nham bên dưới sao?

Người của Tung Hoành Thiên Hạ thực lực quá yếu, hơn nữa nhân số quá ít, không thể khống chế được toàn bộ Dong Hỏa rừng rậm, bọn họ vốn không ngăn được các đợt đánh lén của đám người Nhiếp Ngôn. Tung Hoành Thiên Hạ đã tiến thối không được, nếu rời khỏi Dong Hỏa rừng rậm, lại trở thành trò cười cho mọi người.

Còn người sắp đặt chuyện này là Đế Quốc Khải Hoàn, cũng sẽ bởi vì Tung Hoành Thiên Hạ mà hổ thẹn, người sáng suốt ai mà còn không nhìn ra được, Tung Hoành Thiên Hạ là Đế Quốc Khải Hoàn ở sau lưng thao túng chứ? Say lần này, thanh danh Đế Quốc Khải Hoàn rơi xuống mức thấp nhất, mà thanh danh đối thủ Bộ Lạc Ngưu Nhân của bọn họ lại cao dần. Lại cho Bộ Lạc Ngưu Nhân một thời gian, Đế Quốc Khải Hoàn thật sự phải ảm đạm thoái vị.

Ngự Long suy nghĩ một hồi, nếu bảo Tung Hoành Thiên Hạ tiếp tục đi qua đi lại, số người giết của mười người kia chỉ sẽ càng giết càng nhiều, nếu qua 1000 vậy đó chắc chắn là thanh danh thành tựu Bộ Lạc Ngưu Nhân! Thiên nhân trảm! Chuyện này sẽ tạo ra tiếng vang trên trang chủ!

Ngự Long và Phá Thiên thương nghị một lát, đến lúc Đế Quốc Khải Hoàn không thể không ra tay. Mặc dù vây không được đám người Nhiếp Ngôn, cũng phải xua đuổi hết đám người Nhiếp Ngôn ra khỏi Dong Hỏa rừng rậm, không thể để cho bọn họ ở trong Dong Hỏa rừng rậm tiếp tục kiêu ngạo!

Đám người Nhiếp Ngôn lại giết hơn 10 tên Tung Hoành Thiên Hạ, sau đó lui lại, bọn họ ưu tiên là vững, mỗi lần giết một ít người Tung Hoành Thiên Hạ rồi lập tức xoay người đi không hề lưu lại.

Lúc này kênh của Nhiếp Ngôn vang lên.

- Các ngươi nhanh rời khỏi Dong Hỏa rừng rậm đi!

Quách Hoài gửi tin đến cho Nhiếp Ngôn.

- Sao vậy?



Nhiếp Ngôn hỏi, nếu không phải đã xảy ra chuyện khẩn cấp, Quách Hoài sẽ không khẩn trương như thế.

- Rất nhiều gamer Đế Quốc Khải Hoàn bắt đầu tiến vào Dong Hỏa rừng rậm, bọn họ đi đến hướng các ngươi đi.

Quách Hoài nói, hắn không thể không cảm thấy lo lắng cho tình cảnh đám người Nhiếp Ngôn. Bây giờ an nguy của đám người Nhiếp Ngôn, tác động đến tư tưởng của các gamer toàn bộ Bộ Lạc Ngưu Nhân.

Nghe được lời của Quách Hoài, ánh mắt Nhiếp Ngôn nhíu lại hiện lên sát khí. Hắn thật vất vả làm ra động tĩnh lớn như vậy, rốt cuộc đã kéo được người Đế Quốc Khải Hoàn đi tới, đám Tung Hoành Thiên Hạ chỉ là đầy tớ của Đế Quốc Khải Hoàn thôi, cho dù giết đám Tung Hoành Thiên Hạ nhiều hơn, Đế Quốc Khải Hoàn cũng sẽ không cảm thấy đau lòng. Lúc này rốt cuộc chánh chủ đã đến đây.

- Yên tâm đi, chúng ta sẽ không dễ bị bắt đâu.

Nhiếp Ngôn cười cười nói, tiện thể nhìn lướt qua kênh chat của Bộ Lạc Ngưu Nhân, vô số gamer Bộ Lạc Ngưu Nhân đều đang duy trì đám người Nhiếp Ngôn, hơn nữa kêu gọi đám người Nhiếp Ngôn trở về.

Khúc bi thương của Kỵ Sĩ: Gửi Niết Viêm lão đại một phong thơ. Niết Viêm lão đại tôn kính, các người nhanh lên trở về đi, ở trong mắt tất cả các huynh đệ nghiệp đoàn, an toàn của các ngươi mới là quan trọng nhất. Các ngươi đã giết hơn 500 thằng nhóc Tung Hoành Thiên Hạ, các người là vinh quang của Bộ Lạc Ngưu Nhân…

Cây Mía: Lão đại, nhanh lên trở về đi, chúng tôi nhớ người…

Và còn nhiều nữa, mặc dù bị Quách Hoài áp chế, các gamer Bộ Lạc Ngưu Nhân không còn nghĩ tổ đội vọt vào Dong Hỏa rừng rậm, nhưng bọn hắn vẫn rất lo lắng cho an nguy của đám người Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn nhìn lời nói của các gamer trong nghiệp đoàn, nở nụ cười.

- Người của Khải Hoàn đến sao?

Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc nhìn về phía Nhiếp Ngôn, hỏi. Nhiếp Ngôn gật gật đầu.

- Bọn họ đến đây bao nhiêu người?

Đao Quang Sáng Chói sửng sốt một chút, hỏi.

- Có khoảng hai ba vạn người.

Nhiếp Ngôn nói, nếu có hai ba vạn gamer Khải Hoàn, chắc là có thể khống chế được Dong Hỏa rừng rậm, đám người Nhiếp Ngôn muốn đánh lén bọn họ, cơ bản là không có khả năng đắc thủ.

Số lượng gamer Khải Hoàn nhiều như thế bố trí phòng ngự trong Dong Hỏa rừng rậm, bọn họ còn dám đi đánh lén, nếu như bị người Khải Hoàn phát hiện, còn có thể chạy đi đâu?

Nhiếp Ngôn sẽ không ngốc đến mức lấy trứng chọi đá.

- Kế tiếp chúng ta làm sao bây giờ, có trở về hay không?

Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc hỏi, đôi khi, lui từng bước cũng đúng một sách lược. Bọn họ đã muốn lấy được thành quả lớn như vậy. Lui về Bộ Lạc Ngưu Nhân đã thắng, nhưng nếu mười người ở trong này cúp hết, kia chẳng khác nào bị đám Đế Quốc Khải Hoàn gỡ lại một ván.

Số người giết chết của mỗi người bọn họ ít nhất cũng hơn 50, nhiều người thậm chí qua 100, nếu như bị cúp, nói không chừng phải rớt 5, 6 cấp, tổn thất này quá lớn.

- Ta đưa các ngươi trở về.

Nhiếp Ngôn cười cười nói, những người này đều là tinh anh nghiệp đoàn, cúp một người là tổn thất rất lớn tới nghiệp đoàn.

Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc nhướng mày, đang suy đoán ẩn ý trong lời nói Nhiếp Ngôn. Chẳng lẽ Nhiếp Ngôn không quay về?

- Ngươi có tính toán gì không?

Đao Quang Sáng Chói hỏi, Nhiếp Ngôn sẽ không chuẩn bị một mình đối phó Khải Hoàn chứ?

- Các ngươi yên tâm đi, ta cũng sẽ không lấy cấp bậc và trang bị của mình ra đùa.

Nhiếp Ngôn nói, trong lòng hắn đã sớm lập kế hoạch, một loạt hành động lúc trước chỉ là khúc nhạc dạo của kế hoạch này mà thôi.



Đế Quốc Khải Hoàn, cảm thụ một chút lửa giận của Bộ Lạc Ngưu Nhân đi!

- Nhiếp Ngôn, ta giám sát tinh anh đoàn của Đế Quốc Khải Hoàn, bọn họ đang ở dưới Đầm lầy bóng ma!

Quách Hoài hưng phấn mà nói, thật vất vả nắm giữ được hướng đi tinh anh đoàn Đế Quốc Khải Hoàn, bọn họ đúng lúc này hạ Đầm lầy bóng ma.

- Đoàn Đạo Tặc thành lập chưa?

Nhiếp Ngôn hỏi, chắc là động tác của Quách Hoài sẽ không có nhanh như vậy.

- Tạm thời còn chưa thành lập được, nhưng mà đã có hơn 50 người, bọn họ đều là những Đạo Tặc lúc trước biểu hiện tốt. Nhưng mà bọn họ đối phó tinh anh đoàn Đế Quốc Khải Hoàn, chắc là đã đủ rồi. Mặc dù không có cách xử lý toàn bộ bọn họ cũng phải tước lớp da của chúng, đừng cho bọn họ nghĩ Bộ Lạc Ngưu Nhân là dễ khi.

Quách Hoài tự tin nói, hơn 50 Đạo Tặc, đều là lực lượng tinh anh nghiệp đoàn, đều từng ký thoả thuận, đã lấy được trang bị tốt nhất trong nghiệp đoàn, kỹ thuật PK tuyệt đối không kém.

- Nếu không có cơ hội thích hợp, không nên dễ dàng ra tay, để tránh đả thảo kinh xà!

Nhiếp Ngôn nói, Đế Quốc Khải Hoàn nếu dám xuống tay với tinh anh đoàn cuả Bộ Lạc Ngưu Nhân, tinh anh đoàn bọn họ nhất định sẽ rất cảnh giác, không thể dễ dàng bị tóm được đâu, cho nên không ra tay thì thôi, vừa ra tay là một nhát giết sạch!

- Chuyện này ta hiểu.

Quách Hoài nói.

Đám người Nhiếp Ngôn tiến vào Huyệt động dung nham, sau đó hướng đến cửa ra bên ngoài dung nham rừng rậm bên ngoài nhắm phương hướng cửa ra đi đến.

- Trên đường các ngươi phải cẩn thận một chút, khả năng hội ngộ đến người của Đế Quốc Khải Hoàn, tốt nhất là tìm một chỗ trốn trước đã.

Nhiếp Ngôn nói với đám người Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc, sau đó quay đầu dặn dò Sun:

- Ngươi phải chú ý hơn, chỉ có một mình ngươi là Đạo Tặc, giúp bọn họ chú ý đường đi hơn.

Sun gật mạnh đầu:

- Niết Viêm đại ca huynh yên tâm đi.

- Phải là mười người chúng ta đều còn nguyên vẹn, vui vẻ ung dung, phỏng chừng đám Đế Quốc Khải Hoàn bị chọc giận đến thất khiếu bốc khói.

Hạ Trùng Ngữ Băng cười nói. Bầu không khí đã thoải mái không ít.

- Lần này lời lớn rồi, vét về 567 cái, không chết một người.

Bại Hoại Giết Hoài Không Chết nói.

Đi xuyên qua huyệt động tối đen, luồng nhiệt trong lòng đất liên tục phả lên từng luồng, không khí rất nóng bức.

- Địa phương quỷ quái này, quá nóng.

Đám người Hắc Bạch không nhịn được oán giận.

- Đây chính là chỗ tốt.

Nhiếp Ngôn cười cười thần bí, nhưng không có nói cái gì nữa.

Đa số Kịch độc xà đăng đều tránh lui, đoàn người nhanh chóng hướng ra Dong Hỏa rừng rậm, rất nhanh sẽ đến cửa ra bên ngoài Dong Hỏa rừng rậm.

Trong Dong Hỏa rừng rậm, vô số người Khải Hoàn tập trung đến đây, khoảng hơn hai ba vạn, toàn bộ trong rừng rậm khắp nơi đều là người Đế Quốc Khải Hoàn, gần như đến mức năm bước là một trạm mười bước là một đồn, bố trí phòng ngự rất nghiêm mật chỉ là vì tìm ra đám người Nhiếp Ngôn, nhưng mà bọn họ không thể tưởng được là bọn Nhiếp Ngôn đã ở bên ngoài Dong Hỏa rừng rậm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook