Chương 424: Đoàn Đội! Huynh Đệ! Vinh Quang!
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
02/01/2023
Nhiếp Ngôn truyền tống ra xa hơn 1000m, hắn liên lạc với các đội viên thất lạc, tụ tập mọi người lại.
Mọi người lại xuất hiện trong rừng, có vẻ vẫn còn rất hưng phấn.
Bọn họ sử dụng một lần Quần Thể Truyền Tống Quyển Trục, không tổn thất một người nào đã có thể giết chết hơn 1000 người chơi Chiến Đao Thị Huyết, mà Mục sư còn chiếm đa số, khoảng chừng ba bốn trăm người, có thể nói là thành tích huy hoàng.
“Các ngươi đánh chết được bao nhiêu?” Vô Phong hỏi các đội viên.
“Ta một trăm lẻ sáu.” Hắc Bạch cúi đầu nhìn thành tích của mình.
“Ta có mười hai.” Kỵ Sĩ Đích Vãn Ca nói.
…
Tính ra Chiến sĩ giết được nhiều người nhất, Đạo tặc thứ hai, Thánh Kỵ Sĩ và Mục sư còn mải trị liệu và buff nên không ăn thua. Trong số Chiến sĩ, Thủy Sắc Yên Đầu giết được nhiều nhất, một trăm sáu mươi ba mạng, Hắc Bạch, Vô Phong xếp sau, khoảng một trăm.
Tất nhiên, Nhiếp Ngôn giết nhiều nhất, năm trăm lẻ ba tên, nhưng phần lớn là công lao của Hoàng Kim Địa Long, bản thân Nhiếp Ngôn chỉ giết hơn năm mươi mạng mà thôi, có quần công ma pháp phải hơn chứ.
“Tiếc là không có Pháp sư, nếu có mấy Pháp sư ở đây thì thành quả còn nhiều hơn nữa.” Đao Quang Sáng Chói cười nói.
“Cũng may chúng ta đi nhanh, ta gặp phải mấy Cuồng Kiếm sĩ của Pháp Sư Liên Minh, kỹ thuật khá phết.” Thủy Sắc Yên Đầu nói nghiêm nghị, hắn đã đối mặt với mấy gã Cuồng Kiếm sĩ, cũng không chiếm được lợi gì.
Trong số Cuồng Kiếm sĩ của Ngưu Nhân Bộ Lạc, kỹ thuật của Thủy Sắc Yên Đầu mạnh nhất, hắn đã nói như vậy thì mấy tên kia phải rất khá.
Mặc dù Ngưu Nhân Bộ Lạc tụ tập rất nhiều người chơi tinh anh, nhưng mấy công hội Pháp Sư Liên Minh, Chiến Đao Thị Huyết, Thần Thánh Thủ Hộ cũng không kém, Thiên Sứ Phách Nghiệp càng không cần so sánh.
Chiến Đao Thị Huyết vác cả công hội ra, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ và Thiên Sứ Phách Nghiệp cũng điều động tất cả tinh anh, lúc này mới có thể tạo áp lực thực sự lên Ngưu Nhân Bộ Lạc. Mặc dù Ngưu Nhân Bộ Lạc có hơn mười vạn người chơi thủ thành, nhưng lực chiến đấu chính chỉ có năm vạn người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc mà thôi, hơn nữa, Chiến Đao Thị Huyết còn có máy ném đá bọc thép hỗ trợ, lực chiến đấu khá kinh khủng.
Thế nhưng, Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ, Thiên Sứ Phách Nghiệp có trâu cỡ nào thì cũng rất khó để đánh tan Ngưu Nhân Bộ Lạc tại thành Tạp La Nhĩ, địa bàn của Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Hành động của nhóm Nhiếp Ngôn cũng làm chậm lại bước tiến của Chiến Đao Thị Huyết, nhưng dưới tiếng nổ vang của đạn máy ném đá bọc thép, rốt cuộc thì tường thành của cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư cũng đổ mất một đoạn, một phần người chơi Chiến Đao Thị Huyết ùa vào như thủy triều.
Lúc này, tiễn tháp của Ngưu Nhân Bộ Lạc phát huy hiệu quả thật lớn, mũi tên bay như mưa xuống, miểu sát mấy trăm người chơi Chiến Đao Thị Huyết.
Người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc canh giữ ở lỗ hổng, hỗn chiến với người chơi Chiến Đao Thị Huyết.
Quách Hoài đứng trên tháp cao, tận mắt nhìn người chơi Chiến Đao Thị Huyết tràn vào điên cuồng, gào lên trong kênh công hội: “Tiểu đội thứ nhất, lên! Tiểu đội thức nhất chết sạch, tiểu đội thứ hai lên! Tiểu đội thứ hai chết sạch, tiểu đội thứ ba lên! Bằng mọi giá phải bảo vệ được cho ta! Cho dù còn sót một người, chúng ta nhất định sẽ thắng!”
Rất nhiều đội người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc bổ sung lấp lỗ hổng. cả đám đều liều mạng. Quách Hoài đã ra lệnh tử, tất nhiên bọn họ sẽ mang quyết tâm xả thân đi đối phó toàn lực.
Người chơi Chiến Đao Thị Huyết lao lên một lần, hai lần, nhưng hết lần này đến lần khác, bọn họ đều bị đánh bật lại.
Dưới sự hướng dẫn của mấy người chơi tinh anh, Chiến Đao Thị Huyết vọt vào, chỉ cần mở ra lỗ hổng, cả cứ điểm sẽ trở thành chiến trường!
“Mọi người theo ta! Giết sạch đám Chiến Đao Thị Huyết!” Một gã Kiếm sĩ cao lớn vung cự kiếm trong tay, cố gắng chặn lại lỗ hổng, chống đỡ từng đợt, từng đợt công kích.
Mấy người phía sau gào thét điên cuồng: “Buff máu cho Luân Hồi! Nhanh lên!”
Lượng máu của Đọa Nhập Luân Hồi nhấp nhô không ngừng, nếu không phải đằng sau có hơn 20 Mục sư đồng thời trị liệu, hắn đã chết lâu rồi, hơn nữa, trang bị của hắn cũng không tệ, phòng ngự đủ cao, nếu là những Chiến sĩ khác thì còn lâu mới trụ được.
Dưới từng đợt công kích, một đám huynh đệ Ngưu Nhân Bộ Lạc ngã xuống, Đọa Nhập Luân Hồi cũng giết đến đỏ mắt, hắn tức giận xông thẳng về phía quân địch.
Hắn gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc muộn, chưa từng tham gia lần đại chiến nào, mặc dù thực lực khá nhưng chưa thể tiến vào hạch tâm của công hội, lúc đầu hắn cũng chỉ gia nhập chơi bời, sau thân quen cùng các huynh đệ trong công hội nên đâm ra cực kỳ trung thành với Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Nếu cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư thất thủ, người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc chẳng khác nào chó nhà có tang, vinh quang xa cách, bách nhục cận kề.
Lúc này bọn họ mới hiểu vinh quang là như thế nào!
Vinh quang chính là ngươi có thể chà đạp người khác nhưng người khác không dám làm gì ngươi, người khác nhìn ngươi chỉ có kính sợ mà không phải khinh bỉ.
Nó được xây dựng bởi máu và lửa, phải dùng kiếm trong tay đi bảo vệ!
Đọa Nhập Luân Hồi đi đầu làm gương, đẩy lùi người chơi Chiến Đao Thị Huyết.
Đọa Nhập Luân Hồi điên cuồng làm mấy đồng đội kinh ngạc vô cùng, các huynh đệ thấy đồng đội xông lên, lập tức hừng hực khí thế.
“Các huynh đệ, giết lại!”
Các huynh đệ Ngưu Nhân Bộ Lạc bị không khí xung quanh kích thích, điên cuồng lao ra chém giết.
Người chơi Chiến Đao Thị Huyết cứ ngỡ sắp bước vào được cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư, không ngờ tình thế chuyển ngược, bị đám Đọa Nhập Luân Hồi đánh ngược, mấy chủ lực tinh anh bị loạn đao chém chết, lập tức mất đi người cầm trịch.
Đọa Nhập Luân Hồi thủ ở chỗ khá hẹp, lỗ hổng của tường thành được bọn họ bảo vệ vững vàng.
“Hắn là ai vậy?” Quách Hoài nhìn tình hình chiến đấu bên đó, kinh ngạc hỏi Triệu Lê, hắn không quản nhân sự, không biết nhiều thành viên lắm.
“Hắn là Đọa Nhập Luân Hồi, thành viên đời sau, nhưng kỹ thuật cũng không kém.” Triệu Lê nói, hắn cũng có chút ấn tượng về Đọa Nhập Luân Hồi.
Lúc chỗ này đang phát sinh hỗn chiến, tổng bộ công hội bất ngờ truyền đến tin tức, đã chế xong Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo.
Quách Hoài vội vàng thông báo cho Nhiếp Ngôn.
Lập tức nhóm Thuẫn Giáp Chiến sĩ như Đao Quang Sáng Chói được Nhiếp Ngôn phái trở về hộ tống Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo.
Cả cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư đều gấp gáp, một số con đường bị phong tỏa, không cho bất cứ người chơi nào tiến vào. Bọn họ vận chuyển Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo lên tầng cao nhất của ngọn tháp pháo trong cứ điểm, họng pháo ngăm đen hướng thẳng về phía máy ném đá bọc thép.
Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo chỉ có thể thủ thành, bởi vì quá nặng, vận chuyển cực kỳ khó khăn, nhưng có một khẩu pháo này thì ba cỗ máy ném đá bọc thép kia đừng nghĩ ra vẻ ta đây ở dưới cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư.
Kiếp trước, về thời kỳ cuối, công thành chiến thường chỉ có ma đạo hỏa pháo và máy ném đá đạn đạo chọi nhau, căn bản không có chỗ cho máy ném đá bọc thép. Tầm bắn của máy ném đá bọc thép quá gần, không thích hợp công thành. Chỉ cần một khẩu Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo là đủ để uy hiếp ba cỗ máy ném đá bọc thép.
Nhiếp Ngôn dẫn hơn 1000 người chơi tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc, từ từ nhích tới phía sau Chiến Đao Thị Huyết.
Phía Chiến Đao Thị Huyết vẫn phái ra một phần tinh anh, chuẩn bị phòng ngừa nhóm Ngưu Nhân Bộ Lạc cắn trộm.
Nhiếp Ngôn nhìn chiến trường trước mặt, ba cỗ máy ném đá bọc thép còn không biết sống chết oanh kích tường thành cứ điểm, Ngang Dực Thiên Sứ cùng đồng bọn còn đang háo hức chờ đợi tường thành cứ điểm bị đánh sập.
Nhiếp Ngôn trầm giọng nói trong kênh công hội: “Bắt đầu từ hiện tại, chuẩn bị tổng tiến công toàn lực! Để cho người của Chiến Đao Thị Huyết máu chảy thành sông dưới chân cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư, có đi mà không có về! Các huynh đệ Ngưu Nhân Bộ Lạc, mọi người còn nhớ một đoạn của tự chương Tín Ngưỡng không?” “Từ đó chúng ta hội hợp, cùng nhau tiến thối, đồng sinh cộng tử, cho đến khi mặt đất không chỗ nào không có dấu chân chúng ta, vinh diệu là mạng sống của ta. Hôm nay, để cho mọi người biết, cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư chính là Bất Lạc Chi Thành của Ngưu Nhân Bộ Lạc!”
Người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc được Nhiếp Ngôn nhắc nhở, lập tức nhớ lại đoạn tự chương của Tín Ngưỡng.
“Trong sương chiều trầm trầm,
Mượn đống lửa lóng lánh,
Để thần linh chứng kiến,
Ánh rạng đông và trăng sao giao hòa,
Quang minh tịch diệt, hắc ám tiêu tan,
Bước chân chúng ta thay đổi thế giới,
Từ đó chúng ta hội hợp,
Cùng nhau tiến thối,
Đồng sinh cộng tử,
Cho đến khi mặt đất không chỗ nào không có dấu chân chúng ta,
Vinh diệu là mạng sống của ta.”
Huynh đệ Ngưu Nhân Bộ Lạc lầm rầm đọc đoạn văn, đây chính là tinh túy của Tín Ngưỡng, nó có hàm nghĩa vô cùng sâu xa, đó chính là đoàn đội, huynh đệ, vinh quang! Đây chính là chủ đề của Tín Ngưỡng, trong thế giới thần linh chi phối, ma pháp và chiến kỹ giao hòa, mọi người dùng chiến hỏa và máu tươi chứng minh vinh quang và tình nghĩa!
“Từ đó chúng ta hội hợp, cùng nhau tiến thối, đồng sinh cộng tử, cho đến khi mặt đất không chỗ nào không có dấu chân chúng ta, vinh diệu là mạng sống của ta!”
Trong thời khắc Ngưu Nhân Bộ Lạc vô cùng khó khăn, dưới sự uy hiếp của Chiến Đao Thị Huyết, những lời này cực kỳ cảm động, đây chính là công hội, chính là huynh đệ.
“Cùng nhau tiến thối, đồng sinh cộng tử, vinh diệu là mạng sống của ta! Các huynh đệ, thành Tạp La Nhĩ là của Ngưu Nhân Bộ Lạc, đánh cho bè lũ Chiến Đao Thị Huyết cút sạch!”
“Giết sạch Chiến Đao Thị Huyết, vì Ngưu Nhân Bộ Lạc!”
Sĩ khí của tất cả huynh đệ Ngưu Nhân Bộ Lạc bị lời nói của Nhiếp Ngôn đốt cháy, lòng người sục sôi, tất cả mọi người tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
Chiến tranh đã bắt đầu!
Cửa thành cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư chuyển động kẽo kẹt, từ từ mở ra, hơn mười vạn người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc tụ tập trước cửa thành, chỉ cần cửa thành mở là đại chiến nổ ra.
Trên tháp pháo cao nhất cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư, nòng pháo của Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo đã điều chỉnh đường đạn, ngắm thẳng vào máy ném đá bọc thép.
“Bắt đầu, tấn công tổng lực, giết!” Nhiếp Ngôn quát lên trong kênh công hội.
Một tiếng rít gào bén nhọn vang lên, một quả cầu sắt đỏ bừng xẹt thành hình vòng cung trên bầu trời, đập thẳng vào máy ném đá bọc thép, đây chính là kèn lệnh báo hiệu chiến tranh bắt đầu!
Mọi người lại xuất hiện trong rừng, có vẻ vẫn còn rất hưng phấn.
Bọn họ sử dụng một lần Quần Thể Truyền Tống Quyển Trục, không tổn thất một người nào đã có thể giết chết hơn 1000 người chơi Chiến Đao Thị Huyết, mà Mục sư còn chiếm đa số, khoảng chừng ba bốn trăm người, có thể nói là thành tích huy hoàng.
“Các ngươi đánh chết được bao nhiêu?” Vô Phong hỏi các đội viên.
“Ta một trăm lẻ sáu.” Hắc Bạch cúi đầu nhìn thành tích của mình.
“Ta có mười hai.” Kỵ Sĩ Đích Vãn Ca nói.
…
Tính ra Chiến sĩ giết được nhiều người nhất, Đạo tặc thứ hai, Thánh Kỵ Sĩ và Mục sư còn mải trị liệu và buff nên không ăn thua. Trong số Chiến sĩ, Thủy Sắc Yên Đầu giết được nhiều nhất, một trăm sáu mươi ba mạng, Hắc Bạch, Vô Phong xếp sau, khoảng một trăm.
Tất nhiên, Nhiếp Ngôn giết nhiều nhất, năm trăm lẻ ba tên, nhưng phần lớn là công lao của Hoàng Kim Địa Long, bản thân Nhiếp Ngôn chỉ giết hơn năm mươi mạng mà thôi, có quần công ma pháp phải hơn chứ.
“Tiếc là không có Pháp sư, nếu có mấy Pháp sư ở đây thì thành quả còn nhiều hơn nữa.” Đao Quang Sáng Chói cười nói.
“Cũng may chúng ta đi nhanh, ta gặp phải mấy Cuồng Kiếm sĩ của Pháp Sư Liên Minh, kỹ thuật khá phết.” Thủy Sắc Yên Đầu nói nghiêm nghị, hắn đã đối mặt với mấy gã Cuồng Kiếm sĩ, cũng không chiếm được lợi gì.
Trong số Cuồng Kiếm sĩ của Ngưu Nhân Bộ Lạc, kỹ thuật của Thủy Sắc Yên Đầu mạnh nhất, hắn đã nói như vậy thì mấy tên kia phải rất khá.
Mặc dù Ngưu Nhân Bộ Lạc tụ tập rất nhiều người chơi tinh anh, nhưng mấy công hội Pháp Sư Liên Minh, Chiến Đao Thị Huyết, Thần Thánh Thủ Hộ cũng không kém, Thiên Sứ Phách Nghiệp càng không cần so sánh.
Chiến Đao Thị Huyết vác cả công hội ra, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ và Thiên Sứ Phách Nghiệp cũng điều động tất cả tinh anh, lúc này mới có thể tạo áp lực thực sự lên Ngưu Nhân Bộ Lạc. Mặc dù Ngưu Nhân Bộ Lạc có hơn mười vạn người chơi thủ thành, nhưng lực chiến đấu chính chỉ có năm vạn người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc mà thôi, hơn nữa, Chiến Đao Thị Huyết còn có máy ném đá bọc thép hỗ trợ, lực chiến đấu khá kinh khủng.
Thế nhưng, Chiến Đao Thị Huyết, Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ, Thiên Sứ Phách Nghiệp có trâu cỡ nào thì cũng rất khó để đánh tan Ngưu Nhân Bộ Lạc tại thành Tạp La Nhĩ, địa bàn của Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Hành động của nhóm Nhiếp Ngôn cũng làm chậm lại bước tiến của Chiến Đao Thị Huyết, nhưng dưới tiếng nổ vang của đạn máy ném đá bọc thép, rốt cuộc thì tường thành của cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư cũng đổ mất một đoạn, một phần người chơi Chiến Đao Thị Huyết ùa vào như thủy triều.
Lúc này, tiễn tháp của Ngưu Nhân Bộ Lạc phát huy hiệu quả thật lớn, mũi tên bay như mưa xuống, miểu sát mấy trăm người chơi Chiến Đao Thị Huyết.
Người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc canh giữ ở lỗ hổng, hỗn chiến với người chơi Chiến Đao Thị Huyết.
Quách Hoài đứng trên tháp cao, tận mắt nhìn người chơi Chiến Đao Thị Huyết tràn vào điên cuồng, gào lên trong kênh công hội: “Tiểu đội thứ nhất, lên! Tiểu đội thức nhất chết sạch, tiểu đội thứ hai lên! Tiểu đội thứ hai chết sạch, tiểu đội thứ ba lên! Bằng mọi giá phải bảo vệ được cho ta! Cho dù còn sót một người, chúng ta nhất định sẽ thắng!”
Rất nhiều đội người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc bổ sung lấp lỗ hổng. cả đám đều liều mạng. Quách Hoài đã ra lệnh tử, tất nhiên bọn họ sẽ mang quyết tâm xả thân đi đối phó toàn lực.
Người chơi Chiến Đao Thị Huyết lao lên một lần, hai lần, nhưng hết lần này đến lần khác, bọn họ đều bị đánh bật lại.
Dưới sự hướng dẫn của mấy người chơi tinh anh, Chiến Đao Thị Huyết vọt vào, chỉ cần mở ra lỗ hổng, cả cứ điểm sẽ trở thành chiến trường!
“Mọi người theo ta! Giết sạch đám Chiến Đao Thị Huyết!” Một gã Kiếm sĩ cao lớn vung cự kiếm trong tay, cố gắng chặn lại lỗ hổng, chống đỡ từng đợt, từng đợt công kích.
Mấy người phía sau gào thét điên cuồng: “Buff máu cho Luân Hồi! Nhanh lên!”
Lượng máu của Đọa Nhập Luân Hồi nhấp nhô không ngừng, nếu không phải đằng sau có hơn 20 Mục sư đồng thời trị liệu, hắn đã chết lâu rồi, hơn nữa, trang bị của hắn cũng không tệ, phòng ngự đủ cao, nếu là những Chiến sĩ khác thì còn lâu mới trụ được.
Dưới từng đợt công kích, một đám huynh đệ Ngưu Nhân Bộ Lạc ngã xuống, Đọa Nhập Luân Hồi cũng giết đến đỏ mắt, hắn tức giận xông thẳng về phía quân địch.
Hắn gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc muộn, chưa từng tham gia lần đại chiến nào, mặc dù thực lực khá nhưng chưa thể tiến vào hạch tâm của công hội, lúc đầu hắn cũng chỉ gia nhập chơi bời, sau thân quen cùng các huynh đệ trong công hội nên đâm ra cực kỳ trung thành với Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Nếu cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư thất thủ, người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc chẳng khác nào chó nhà có tang, vinh quang xa cách, bách nhục cận kề.
Lúc này bọn họ mới hiểu vinh quang là như thế nào!
Vinh quang chính là ngươi có thể chà đạp người khác nhưng người khác không dám làm gì ngươi, người khác nhìn ngươi chỉ có kính sợ mà không phải khinh bỉ.
Nó được xây dựng bởi máu và lửa, phải dùng kiếm trong tay đi bảo vệ!
Đọa Nhập Luân Hồi đi đầu làm gương, đẩy lùi người chơi Chiến Đao Thị Huyết.
Đọa Nhập Luân Hồi điên cuồng làm mấy đồng đội kinh ngạc vô cùng, các huynh đệ thấy đồng đội xông lên, lập tức hừng hực khí thế.
“Các huynh đệ, giết lại!”
Các huynh đệ Ngưu Nhân Bộ Lạc bị không khí xung quanh kích thích, điên cuồng lao ra chém giết.
Người chơi Chiến Đao Thị Huyết cứ ngỡ sắp bước vào được cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư, không ngờ tình thế chuyển ngược, bị đám Đọa Nhập Luân Hồi đánh ngược, mấy chủ lực tinh anh bị loạn đao chém chết, lập tức mất đi người cầm trịch.
Đọa Nhập Luân Hồi thủ ở chỗ khá hẹp, lỗ hổng của tường thành được bọn họ bảo vệ vững vàng.
“Hắn là ai vậy?” Quách Hoài nhìn tình hình chiến đấu bên đó, kinh ngạc hỏi Triệu Lê, hắn không quản nhân sự, không biết nhiều thành viên lắm.
“Hắn là Đọa Nhập Luân Hồi, thành viên đời sau, nhưng kỹ thuật cũng không kém.” Triệu Lê nói, hắn cũng có chút ấn tượng về Đọa Nhập Luân Hồi.
Lúc chỗ này đang phát sinh hỗn chiến, tổng bộ công hội bất ngờ truyền đến tin tức, đã chế xong Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo.
Quách Hoài vội vàng thông báo cho Nhiếp Ngôn.
Lập tức nhóm Thuẫn Giáp Chiến sĩ như Đao Quang Sáng Chói được Nhiếp Ngôn phái trở về hộ tống Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo.
Cả cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư đều gấp gáp, một số con đường bị phong tỏa, không cho bất cứ người chơi nào tiến vào. Bọn họ vận chuyển Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo lên tầng cao nhất của ngọn tháp pháo trong cứ điểm, họng pháo ngăm đen hướng thẳng về phía máy ném đá bọc thép.
Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo chỉ có thể thủ thành, bởi vì quá nặng, vận chuyển cực kỳ khó khăn, nhưng có một khẩu pháo này thì ba cỗ máy ném đá bọc thép kia đừng nghĩ ra vẻ ta đây ở dưới cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư.
Kiếp trước, về thời kỳ cuối, công thành chiến thường chỉ có ma đạo hỏa pháo và máy ném đá đạn đạo chọi nhau, căn bản không có chỗ cho máy ném đá bọc thép. Tầm bắn của máy ném đá bọc thép quá gần, không thích hợp công thành. Chỉ cần một khẩu Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo là đủ để uy hiếp ba cỗ máy ném đá bọc thép.
Nhiếp Ngôn dẫn hơn 1000 người chơi tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc, từ từ nhích tới phía sau Chiến Đao Thị Huyết.
Phía Chiến Đao Thị Huyết vẫn phái ra một phần tinh anh, chuẩn bị phòng ngừa nhóm Ngưu Nhân Bộ Lạc cắn trộm.
Nhiếp Ngôn nhìn chiến trường trước mặt, ba cỗ máy ném đá bọc thép còn không biết sống chết oanh kích tường thành cứ điểm, Ngang Dực Thiên Sứ cùng đồng bọn còn đang háo hức chờ đợi tường thành cứ điểm bị đánh sập.
Nhiếp Ngôn trầm giọng nói trong kênh công hội: “Bắt đầu từ hiện tại, chuẩn bị tổng tiến công toàn lực! Để cho người của Chiến Đao Thị Huyết máu chảy thành sông dưới chân cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư, có đi mà không có về! Các huynh đệ Ngưu Nhân Bộ Lạc, mọi người còn nhớ một đoạn của tự chương Tín Ngưỡng không?” “Từ đó chúng ta hội hợp, cùng nhau tiến thối, đồng sinh cộng tử, cho đến khi mặt đất không chỗ nào không có dấu chân chúng ta, vinh diệu là mạng sống của ta. Hôm nay, để cho mọi người biết, cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư chính là Bất Lạc Chi Thành của Ngưu Nhân Bộ Lạc!”
Người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc được Nhiếp Ngôn nhắc nhở, lập tức nhớ lại đoạn tự chương của Tín Ngưỡng.
“Trong sương chiều trầm trầm,
Mượn đống lửa lóng lánh,
Để thần linh chứng kiến,
Ánh rạng đông và trăng sao giao hòa,
Quang minh tịch diệt, hắc ám tiêu tan,
Bước chân chúng ta thay đổi thế giới,
Từ đó chúng ta hội hợp,
Cùng nhau tiến thối,
Đồng sinh cộng tử,
Cho đến khi mặt đất không chỗ nào không có dấu chân chúng ta,
Vinh diệu là mạng sống của ta.”
Huynh đệ Ngưu Nhân Bộ Lạc lầm rầm đọc đoạn văn, đây chính là tinh túy của Tín Ngưỡng, nó có hàm nghĩa vô cùng sâu xa, đó chính là đoàn đội, huynh đệ, vinh quang! Đây chính là chủ đề của Tín Ngưỡng, trong thế giới thần linh chi phối, ma pháp và chiến kỹ giao hòa, mọi người dùng chiến hỏa và máu tươi chứng minh vinh quang và tình nghĩa!
“Từ đó chúng ta hội hợp, cùng nhau tiến thối, đồng sinh cộng tử, cho đến khi mặt đất không chỗ nào không có dấu chân chúng ta, vinh diệu là mạng sống của ta!”
Trong thời khắc Ngưu Nhân Bộ Lạc vô cùng khó khăn, dưới sự uy hiếp của Chiến Đao Thị Huyết, những lời này cực kỳ cảm động, đây chính là công hội, chính là huynh đệ.
“Cùng nhau tiến thối, đồng sinh cộng tử, vinh diệu là mạng sống của ta! Các huynh đệ, thành Tạp La Nhĩ là của Ngưu Nhân Bộ Lạc, đánh cho bè lũ Chiến Đao Thị Huyết cút sạch!”
“Giết sạch Chiến Đao Thị Huyết, vì Ngưu Nhân Bộ Lạc!”
Sĩ khí của tất cả huynh đệ Ngưu Nhân Bộ Lạc bị lời nói của Nhiếp Ngôn đốt cháy, lòng người sục sôi, tất cả mọi người tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
Chiến tranh đã bắt đầu!
Cửa thành cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư chuyển động kẽo kẹt, từ từ mở ra, hơn mười vạn người chơi Ngưu Nhân Bộ Lạc tụ tập trước cửa thành, chỉ cần cửa thành mở là đại chiến nổ ra.
Trên tháp pháo cao nhất cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư, nòng pháo của Địa Tinh Ma Đạo Hỏa Pháo đã điều chỉnh đường đạn, ngắm thẳng vào máy ném đá bọc thép.
“Bắt đầu, tấn công tổng lực, giết!” Nhiếp Ngôn quát lên trong kênh công hội.
Một tiếng rít gào bén nhọn vang lên, một quả cầu sắt đỏ bừng xẹt thành hình vòng cung trên bầu trời, đập thẳng vào máy ném đá bọc thép, đây chính là kèn lệnh báo hiệu chiến tranh bắt đầu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.