Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Chương 228: Giết Chết Hạo Thiên

Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

02/01/2023

Nhiếp Ngôn vụt biến mất trong nháy mắt làm cho trái tim mọi người như có ma, trở nên căng thẳng. Nhiếp Ngôn hoàn toàn xứng đáng là vương giả trong giới đạo tặc

Muốn bắt được tung tích của hắn là một chuyện không dễ dàng gì.

Dùng Cuồng Tặc làm tên

Niết Viêm đã ra tay là phải thấy máu, tuyệt đối không có chuyện thất thủ!

“Tất cả mọi người lên hết cho ta” Hạo Thiên hô. Bọn thủ hạ lao ra, nhưng hắn vẫn có điểm do dự không tiến, Niết Viên bỗng nhiên biến mất làm cho lòng hắn lo sợ bất an, chẳng lẽ Niết Viêm muốn nhắm vào mình? Hắn chưa chiến đã sợ.

Chung quanh mấy trăm người chơi Bích Lạc Thương Khung bố trí khắp nơi tạo thành một đạo phòng tuyến vững chắc. Mà Hạo Thiên thì ở ngay giữa cái phòng tuyến này, coi như là Cuồng Tặc Nhiếp Viêm cũng không uy hiếp được hắn!

“Mục sư chiếu sáng!”

“Thánh kỵ sĩ thần nhãn!”

Đám người Bích Lạc Thương Khung khẩn trương hô lên, từng đạo chiếu sáng thuật bay ào lên trời, đổ ánh sáng xuống mặt đất. Người chơi Bích Lạc Thương Khung cố tìm tung tích của Nhiếp Ngôn.

Ở đó!

Một mục sư phát hiện ra cách mình năm mét có một thân ảnh. Nhưng mà không đợi hắn phản ứng. Người chơi bên cạnh cũng chưa kịp làm ra bất kỳ động tác gì. Một bóng dáng xẹt qua bên cạnh hắn, hắn sợ hãi lui lại một bước, cảm thấy như có một lưỡi chủy thủ xẹt qua cổ họng.

Một loại cảm giác sợ hãi chết chóc dâng lên, mục sư sờ sờ cổ họng của mình, hoàn hảo không tổn hao gì, vừa rồi chỉ là ảo giác mà thôi

Thời điểm mà Nhiếp Ngôn xẹt qua bên cạnh mục sư. Chủy thủ trong tay hắn chỉ cách cổ họng mục sư vài cm mà thôi.

Nhiếp Ngôn chỉ muốn làm cho hắn cảm nhận một tia hàn ý, không có công kích trúng hắn. nếu công kích trúng hắn, ẩn hình của Nhiếp Ngôn sẽ mất đi hiệu quả.

Loại đe dọa này cực kỳ hữu hiệu, mục sư này sẽ nghi ngờ vào cảm giác của mình, chẳng phân biệt được thật giả nữa. Nếu không Nhiếp Ngôn trực tiếp cho hắn một đao cho rồi, hắn tới chết cũng không biết tại sao mình chết.

Nhiếp Ngôn lợi dụng khe hở, xuyên qua mười mấy người chơi khác, bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh, giống như một đạo ảo ảnh xẹt qua, những người chơi Bích Lạc Thương Khung căn bản không có thời gian công kích hắn.

Nhiếp Ngôn xuyên qua các kẽ hở của các người chơi Bích Lạc Thương Khung. Tốc độ đạt đến cực hạn.

Đây là tốc độ của ảnh vũ!

Tốc độ cùng linh hoạt hình thành một sự cộng hưởng kỳ diệu, hiệu quả đại tăng.

Đây là cùng cực thể hiện của trí não. Một vật thể tại thời điểm đang vận động, nó ở vào một loại trạng thái chấn động. Trí não dùng nó làm một phương thức đặc biệt, mô phỏng lại để tiếp cận sự thực của vũ trụ, làm cho tất cả các quy tắc đều do nó chế định, nhỏ thì đến trọng lực tính toán, quy luật vận động của vật thể, ma pháp giới định, lực lượng, trí lực, linh hoạt… Lớn thì đến lịch sử, đại lục, vũ trụ. Đây là tín ngưỡng, một thế giới mê người.

Sau này nếu ai lên tới cùng cực của chức nghiệp sẽ có cơ hội tìm hiểu sự huyển ảo của Tín Ngưỡng, tìm hiểu quy tắc của nó.

Tất cả quy tắc đều dùng một loại số liệu để thể hiện.

Mà hiểu được quy tắc thì có thể đem số liệu lực lượng cơ bản gia tăng nhanh nhất. Ví dụ cùng một loại số liệu cơ bản, các ngoạn gia bình thường chỉ có thể làm cho nó gia tăng từ từ theo kiểu cộng thêm, nhân đôi. Mà cùng cực chức nghiệp lại tìm được cách đem nó đi lũy thừa lên, như vậy sẽ thấy rõ sự chênh lệch.

Cùng cực chức nghiệp chiến sĩ là lực lượng, pháp sư là ma pháp, thánh kỵ sĩ là thánh quang, mà ảnh vũ chính là tốc độ!

Một người chơi thiên tài là một người biết tính toán, vận dụng số liệu! Đem số liệu lực lượng vận dụng đến cực hạn!

Đây là Nhiếp Ngôn ngộ ra trong ảnh vũ.



Nhiếp Ngôn vượt qua một đống người chơi của Bích Lạc Thương Khung như một cái bóng. Trong thời gian ngắn đã tiếp cận Hạo Thiên. Vào lúc tốc độ cực hạn cùng cước bộ biến ảo như điện cộng hưởng, nội tâm Nhiếp Ngôn sinh ra một loại cảm giác vô cùng thoải mái một cách tinh tế.

Sau khi hiểu được kỹ xảo ảnh vũ, hắn còn có một con đường dài phải đi.

Nhớ tới trước kia nghiên cứu các đoạn clip về ảnh vũ. Nguyên một đám tàn ảnh trong đầu Nhiếp Ngôn hiện lên, những cước bộ đó phảng phất cùng hắn bây giờ trùng hợp đến từng chi tiết.

Một loại cực cảnh thể nghiệm!

Nhiếp Ngôn sực nhớ tới kiếp trước có một loại kỹ xảo mà vô số ảnh vủ lấy làm tự hào: tử vong vũ bước!

Trong lúc di chuyển nhanh, thu liễm khí tức, ẩn tàng sát khí, làm cho người chơi không hể cảm nhận được mình. Đến sau lưng đối thủ cho hắn một kích trí mạng! Như tử thần lặng yên cướp đi tánh mạng của đối thủ.

Tốc độ Nhiếp Ngôn thoáng giảm xuống, chậm hơn so với tốc độ lúc nhanh nhất, nhưng vận động quỹ tích đại tăng, không cách gì nắm được, phiêu hốt bất định.

“Hắn kìa! Cản hắn lại!”

Vài thánh kỵ sĩ mở thần nhãn thấy nguyên một đám thân ảnh nhàn nhạt mơ hồ, chúng buff skill khí thế ngút trời lên rồi lao vô chặn đường Nhiếp Ngôn, rất tiếc là quá chậm, bóng dáng Nhiếp Ngôn càng lúc càng nhạt dần, càng khó có thể bắt được.

Mọi công kích vào Nhiếp Ngôn như đánh vào khoảng không.

Nhiếp Ngôn nhếch miệng cười quỷ dị, theo khe hở giữa các đợt công kích của thánh kỵ sĩ mà xuyên qua.

“Hắn nói gì thế?”

“Không biết!”

Hạo Thiên buff thần nhãn lên, chỉ thấy năm sáu chục mét bên trái có một thân ảnh mơ hồ chợt lóe lên sau đó biến mất không rõ tung tích. Cự ly còn xa như vậy, huống chi còn có nhiều mục sư cùng thánh kỵ sĩ ngăn đón hắn, tâm thần Hạo Nhiên thoáng buông lỏng một chút. Đúng lúc này, phòng công tác Khô Diệp đối diện truyền đến một tiếng hét to, một thân ảnh lao đến hắn công kích. Tàn Thuốc Màu Nước mắt xạ phệ quang, quơ cặp kiếm to tổ bố vọt tới.

Toàn Phong Trảm!

Skill hơn năm trăm thương tổn được tung ra.

Cuồng bạo kiếm khí dùng một loại khí thế vô cùng hung mãnh càng tới, chúng chiến sĩ bị kiếm khí quạt lui, lo sợ tránh đông tránh tây. HP tuột ào ào.

Lãnh Phong Tuyệt Kiếm cùng Mộc Ân từ phía sau giết lên, đem những người chơi còn có miến HP cho về thành dưỡng sức, xác chết la liệt một mảng.

Từng đạo hỏa cầu ào ạt nổ bung trên người Tàn Thuốc Màu Nước. HP của Màu Nước đại giảm. Nhưng trị liệu đằng sau liên tục phóng lên người hắn.

Đây là cuộc so tài giữa pháp sư Bích Lạc Thương Khung và mục sư phòng công tác Khô Diệp. Nhưng mục sư của phòng công tác Khô Diệp có phần đẳng cấp hơn, một phát trị liệu của họ bằng ba bốn phát gây damage của pháp sư Bích Lạc Thương Khung. Cho nên các mục sư phòng công tác Khô Diệp chiếm một ít ưu thế.

Người chơi của Bích Lạc Thương Khung giống như bị rẽ nước. Phàm là ai ngăn cản trước mặt Tàn Thuốc Màu Nước đều bị xé nát!

Bên cạnh là Lãnh Phong Tuyệt Kiếm mặc nguyên bộ giáp hoàng kim hộ tống.

Từng đạo ma pháp oanh kích lên người Lãnh Phong Tuyệt Kiếm, mục sư phòng công tác Khô Diệp đều tập trung hồi máu cho Màu Nước hết rồi thành ra không hồi kịp cho Lãnh Phong, vậy là Lãnh Phong Tuyệt Kiếm bị oanh bay mất xác.

Lãnh Phong Tuyệt Kiếm là một trong những thành viên chủ lực của phòng công tác Khô Diệp, là hảo huynh đệ của Tàn Thuốc Màu Nước. Chứng kiến cảnh huynh đệ bị oanh bay, Tàn Thuốc Màu Nước càng thêm nổi giận.

Xông Lên!



Tàn Thuốc Màu Nước phá khai vòng vây hơn mười người, đánh về phía Hạo Thiên.

“Lão đại, để ta chặn một lúc!” Mộc Ân hô lớn. Hắn dùng một loại công kích liều chết tiến lên cản lại sáu bảy tên chiến sĩ mặc giáp vàng.

Hạo Thiên gần ngay trước mắt!

Tàn Thuốc Màu Nước dùng một cỗ khí thế kiên quyết, giết phá vòng vây nặng nề xung quanh, vọt tới trước mặt Hạo Thiên.

Đối mặt Tàn Thuốc Màu Nước, Hạo Thiên không có bất kỳ sợ hãi gì. Hắn buff vài kỹ năng cầu nguyện lên, thuộc tính đại tăng, buff thêm skill tăng def, giơ cây kiếm to tổ bố trong tay, chuẩn bị đón đánh Tàn Thuốc Màu Nước.

“Hạo Thiên, đi chết đê!”, Tàn Thuốc Màu Nước đột nhiên nhảy lên, xã skill Đại Thuận Phách Trảm vào cây kiếm của Hạo Thiên, kiếm khí như trường hồng quán nhật.

Hạo Thiên nhanh chóng lui về phía sau, làm ra tư thế đón đỡ, nếu là đấu tay đôi, thực lực hắn cũng không kém Tàn Thuốc Màu Nước. Đường lui của Tàn Thuốc Màu Nước đã bị cắt đứt, chỉ cần ngăn chặn Tàn Thuốc Màu Nước vài chục giây, Tàm Thuốc Màu Nước hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Hạo Thiên vừa mới làm tốt tư thế phòng ngự, chỉ cảm thấy sau lưng dâng lên một tia hàn ý.

Trong đầu hắn chợt lóe lên một ý niệm: Cuồng Tặc Niết Viêm!

Niết Viêm làm như thế nào vượt qua nhiều mục sư và thánh kỵ sĩ như vậy? Hắn có phải là con người không thế!

Nếu như bị Niết Viêm ở sau lưng cho một phát chóng mặt. Còn bị Tàn Thuốc Màu Nước cuồng mãnh công kích, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Thì ra hai người bọn họ đã sớm hẹn ước, khi ở dưới sự bảo vệ của rất nhiều người chơi Bích Lạc Thương Khung, Hạo Thiên cho là hắn rất an toàn, không nghĩ tới phòng tuyến chắc chắn như vậy lại không chịu nổi một kích, bị Tàn Thuốc Màu Nước và Nhiếp Ngôn hai người thoải mái đột phá, đến trước mặt của hắn.

“Cuồng Tặc Niết Viêm phải không, đến đây đi!” Hạo Thiên gia trì cho mình Thần Kỳ Thuật, thi triển skill chấn kích, muốn chấn lui Nhiếp Ngôn ra ngoài, sau đó tránh né công kích của Thủy Sắc Yên Đầu.

Động tác của hắn cực nhanh.

Kinh Sợ!

Hạo Thiên còn chưa kịp thi triển xong chấn kích, Nhiếp Ngôn đã cho hắn ăn một cái Kinh Sợ, làm cho công kích của hắn bị gián đoạn.

Hạo Thiên dừng lại ngay tại chỗ. Không bỏ lỡ cơ hội, Tàn Thuốc Màu Nước bem một phát Đại Thuận Phách Trảm vào người Hạo Thiên, oanh bạt Hạo Thiên ra ngoài.

Bên cạnh, đệ nhất mục sư chuyên hồi máu cho Hạo Thiên pháp trượng vừa giơ lên. Một thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn, đúng là Nhiếp Ngôn!

Nhiếp Ngôn đạp cho hắn một phát, làm ma pháp hồi máu của hắn bị gián đoạn, trủy thủ trong tay phóng ra skill Công Kích Chỗ Hiểm. Xẹt qua cổ họng mục sư. Trên đầu mục sư hiện lên năm trăm điểm trị số thương tổn, về thành.

Hạo Thiên bị Đại Thuận Phách Trảm đánh bay, vừa mới lảo đảo đứng vững, Thủy Sắc Yên Đầu (Tàn Thuốc Màu Nước) đã vọt lên đâm một phát, Hạo Thiên buộc phải lùi lại vài bước để né tránh, bởi vì Thủy Sắc Yên Đầu đã tính trước phương hướng, Hạo Thiên bị bức lui về phía Nhiếp Ngôn.

Gia trì Thần Kỳ thuật làm cho HP(huyết lượng) Hạo thiên lên hơn một ngàn, nãy giờ bị Thủy Sắc Yên Đầu đập cho còn có ba trăm.

Bình Thường thì các mục sư ưu tiên hồi máu cho hắn, nhưng mấy người này nãy giờ lo hồi máu cho người khác, HP Hạo Thiên giờ đã xuống rất thấp, đệ nhất mục sư thì đã chết, giờ mấy người kia quay lại hồi máu thì đã muộn.

Hạo Thiên đang muốn tự buff thêm máu cho mình, tranh thủ một ít thời gian.

Không đợi hắn buff xong, một lưỡi chủy thủ xuất hiện ngay cổ Hạo Thiên, một phát Bôi Hầu cực kỳ linh hoạt và gọn gàng.

Đồng tử Hạo Thiên bỗng nhiên co rút, ánh mắt vẫn đang mờ mịt. Không thể tưởng tượng nổi, hắn như thế nào cũng không thể nghĩ ra, Nhiếp Ngôn ngay vào lúc đó lặng yên xuất hiện sau lưng cho hắn một kích trí mạng.

Nhiếp Ngôn cùng Thủy Sắc Yên Đầu phối hợp, quả nhiên là vô cùng ăn ý, từ lúc Thủy Sắc Yên Đầu vọt tới trước mặt Hạo Thiên tới lúc cùng Nhiếp Ngôn phối hợp giết chết hắn mới vài giây đồng hồ mà thôi, rất nhiều người thậm chí còn không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chiến đấu liền đã xong, xác Hạo Thiên đã nằm một đống dưới chân hai người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook