Chương 513: Lấy Độc Trị Độc
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
02/01/2023
Năm tên Đạo tặc này hiển nhiên thường xuyên phối hợp cùng nhau, vô cùng ăn ý. Bọn họ bao vây Nhiếp Ngôn không chừa đường nào, dưới luồng sáng chiếu xuống, Nhiếp Ngôn cũng không thể Tiềm Hành thoát đi, chỉ có thể ứng chiến.
Năm người nếu chọn ra một người đem so với đám Nhiếp Ngôn, Aun với Vương Giả Thiên Hạ thì vẫn có một chút chênh lệch. Nhưng năm bọn họ hợp sức thì sự ăn ý đó trong cả Tín Ngưỡng sợ rằng không tìm được mấy người chống nổi.
Tỏa Định!
Liệt thi triển một kỹ năng, vừa mới lóe lên thì Nhiếp Ngôn đã dùng Âm Ảnh Vũ Bộ hóa giải.
Liệt giật mình, Tỏa Định cũng có thể tránh né? Đây là tốc độ phản ứng cỡ nào!
Kỹ năng Tỏa Định gần như là thuấn phát, trừ khi người chơi có thể phán đoán trước rồi dùng các kỹ năng như Tật Phong Bộ né tránh, nếu không chắc chắn sẽ dính chiêu. Sau khi bị Tỏa Định, thân thể sẽ bị giữ chặt một thời gian, lúc này đồng đội của hắn sẽ xông lên công kích. Nhưng hắn không nghĩ tới dưới tình huống này Cuồng tặc Niết Viêm vẫn có thể tránh thoát.
Liệt kinh hô, vừa giơ chủy thủ đánh tới vừa la lên: “Mọi người cẩn thận, tên này nhanh quá!”
Nhiếp Ngôn thi triển Huyễn Tượng Vũ Bộ hóa ra cả đống hư ảnh, tránh hết công kích, thân thể vọt qua sát bên người Liệt, tay phải cầm Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm lật một cái Phản Thủ Bối Thứ đâm thẳng vào lưng Liệt.
Động tác của Nhiếp Ngôn gọn gàng vô cùng, không có chút điểm dư thừa.
Liệt không nghĩ tới động tác của Nhiếp Ngôn lại nhanh như thế, không kịp chuẩn bị gì. Lúc công kích Nhiếp Ngôn sắp trúng mục tiêu, chợt thấy Minh đã vọt tới, tay phải giơ chủy thủ ra ghim thẳng vào trán Nhiếp Ngôn.
Nếu Nhiếp Ngôn đánh Liệt thì đương nhiên cũng sẽ bị dính chiêu Kích Vựng này.
Ba Đạo tặc khác cũng từ bên hông đánh tới.
Tỏa Định!
Ảnh bên hông cũng dùng một đòn Tỏa Định, gặp một đội ngũ nếu có hơn hai người học Tỏa Định thì sẽ rất nguy hiểm, không cẩn thận một chút liền dính chiêu.
Trong nháy mắt đó, kỹ năng Âm Ảnh Vũ Bộ của Nhiếp Ngôn cũng làm lạnh xong, hắn dùng Âm Ảnh Vũ Bộ né qua.
Ba Đạo tặc cũng theo sát bên, chủy thủ không khách khí đâm tới.
Bạo Phong Đột Tập!
Nhiếp Ngôn bật trạng thái Bạo Phong Đột Tập, né khỏi đòn tấn công của ba tên Đạo tặc kia, sau đó đột nhiên tăng tốc lao về phía Minh.
Nhiếp Ngôn và năm tên Đạo tặc này quần nhau, tốc độ nhanh vô cùng, sống chết trong chớp mắt. Kỹ năng khống chế của Đạo tặc vô cùng nhiều, nếu Nhiếp Ngôn ăn một chiêu cũng đủ chết. Nhiếp Ngôn sở dĩ không muốn dùng Tùy cơ Truyền tống quyển trục bỏ chạy là muốn xem xem thực lực của năm người đến mức nào, cũng muốn xem thành viên tinh anh của công hội khác ra sao. Ngoài ra, hắn còn muốn mượn việc này tôi luyện kỹ thuật của mình một chút. Hắn càng đánh càng kinh hãi, năm người Huyết sát này thực lực vô cùng kinh người, cũng chỉ là Nhiếp Ngôn mới có thể giao thủ với bọn họ lâu như thế, đổi lại là thành viên khác của công hội, ngoại trừ vài người Đao Quang, Thủy Sắc Yên Đầu, Aun ra thì khó có ai có thể chạy thoát. Những người khác nếu bị đánh lén thì lành ít dữ nhiều.
Khó trách đám Bại Hoại, Hạ Trùng Ngữ Băng bị năm người này đánh lén cũng gục. Bọn họ kỹ thuật tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ, nhưng đồng thời bị năm người vây đánh cũng chỉ chịu chết, trừ khi trước khi giao thủ kịp dùng quyển trục chạy mất. Bất quá với tính cách của đám tinh anh Ngưu Nhân Bộ Lạc, chuyện chưa chiến đã chạy là không có khả năng.
Năm tên này nếu cứ canh me người của Ngưu Nhân Bộ Lạc thì phiền phức rồi.
Sau lần này, nhất định phải bảo thành viên công hội đề cao cảnh giác, tuyệt đối không thể hành động một mình, tránh bị đánh lén.
Kỹ năng của một mình Nhiếp Ngôn có nhiều cỡ nào cũng không thể một mình chống năm Đạo tặc cao thủ như này được, ứng phó được cũng đã cố hết sức rồi.
Tật Tốc Triệt Thối!
Mượn hiệu quả gia tốc của kỹ năng Tật Tốc Triệt Thối, Nhiếp Ngôn nhanh chóng lui về sau.
Minh thấy Nhiếp Ngôn muốn chạy trốn liền bật Đột Kích lên, tăng tốc lao đến tấn công.
Mắt thấy Minh xông đến trước mặt, Nhiếp Ngôn lướt sang một bên, Phản Chế!
Động tác của Nhiếp Ngôn cực nhanh, sau khi Minh vừa xông tới công kích, khuỷu tay của Nhiếp Ngôn đã chỏ xuống lưng Minh.
Là kỹ năng tự do!
Minh bất ngờ không đề phòng đã dính đòn, lảo đảo, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi. Hắn cắn răng nuốt ngược vào, thân thể lâm vào trạng thái tàn phế. Đây là hiệu quả của Phản Chế Trử Kích!
Kỹ năng này của Nhiếp Ngôn cũng không tệ lắm, vừa thấy Minh bị khống chế liền vung Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm đâm xuống đầu hắn.
Trong năm người, kỹ năng của Minh và Liệt là cao nhất, tiếp theo là Ảnh, nếu có thể giết chết một trong hai người Minh và Liệt thì Nhiếp Ngôn cũng có cơ hội thắng.
Ngọn lửa trên thân Trạch Ân Nạp Đức kiếm bùng lên dữ dội, Nhiếp Ngôn buff thêm một cái Tai Họa Ngập Đầu, dính một kiếm này Minh chắc chắn phải chết!
Nhưng ngay lúc này, đám đồng đội của Minh thấy tình thế không ổn liền lao đến, Đột Kích! Đột Kích!
Cả đám cùng nhau lao lên.
Đón Đỡ!
Nhiếp Ngôn không thể không rút kiếm về dùng Đón Đỡ chặn lại đòn Đột Kích. Đúng lúc này, một thanh chủy thủ khác đâm thẳng vào ót Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn dùng Tiêu Thất ngăn đòn công kích sau lưng, sau đó lại dùng Khiêu Dược lẻn ra sau đám người đang công kích, điên cuồng lao ra ngoài.
Năm tên Đạo tặc phía sau cũng đuổi sát theo, Minh vừa được đồng đội cứu, hồi phục lại từ trạng thái tàn phế, cũng bắt đầu đuổi theo Nhiếp Ngôn.
Không được, Nhiếp Ngôn thi triển hết tuyệt học cũng không có biện pháp phá vỡ sự phối hợp của năm người này, nếu có thể giết một hai người thì đơn giản rồi. Nhưng bọn hắn năm người cứu giúp lẫn nhau vô cùng kịp thời, Nhiếp Ngôn căn bản là không có cơ hội giết chết bất cứ người nào.
Kỹ năng Nhiếp Ngôn cũng có hạn, nháy mắt đã dùng hết mà kỹ năng của năm người cộng lại đúng là liên miên không dứt khiến Nhiếp Ngôn khó thể chịu nổi.
Xem bộ lần này không giết được bọn chúng, bất quá giao thủ xong, Nhiếp Ngôn cũng có vài thu hoạch, ít nhất hắn cũng biết thực lực đối phương đến mức nào.
Nhiếp Ngôn lấy ra một tờ Tùy cơ Truyền tống quyển trực, đánh không lại thì chạy thôi, quân tử báo thù 10 năm chưa muộn nha!
“Đừng để hắn chạy, nhất định phải chôn hắn! Thần thoại bất bại của Cuồng tặc Niết Viêm hôm nay phải bị phá trong tay chúng ta.”
Thấy Nhiếp Ngôn lấy ra một tờ quyển trục, Minh cắn răng hét lên. Động tác của hắn cũng không chậm lại chút nào, nhanh chóng đánh về phía Nhiếp Ngôn. Nếu năm người bọn họ hợp tác giết chết được Nhiếp Ngôn thì giá trị của bọn hắn ít nhất cũng phải tăng lên gấp năm lần.
Đây là kỳ ngộ của bọn hắn, không thể bỏ qua được!
“Đi chết đi!” Phong dùng một cái Kích Vựng đâm vào trán Nhiếp Ngôn, Liệt và Minh thì lách ra sau chặn đường, Ảnh bên hông thì ngâm nga chú ngữ rồi quăng ra một tờ Cao cấp Chu võng phược thuật, một cái lưới khổng lồ trên trời rơi xuống.
Nhiếp Ngôn đã không còn đường lui, đúng lúc chủy thủ sắp đâm vào trán hắn thì đột nhiên…
Ảnh Huyễn Thứ Sát!
Thân thể Nhiếp Ngôn đột nhiên biến ra một đống hư ảnh, tránh thoát khỏi công kích của đám người, sau đó thừa cơ bóp tờ Tùy cơ Truyền tống quyển trục.
Ngay lúc Nhiếp Ngôn bóp nát tờ quyển trục thì ba thanh chủy thủ cũng đồng thời đâm vào ót, trán và ngực hắn.
Trúng!
Đám người Minh hô lên vui mừng.
Đúng lúc này, thân thể Nhiếp Ngôn đột nhiên lay động, biến mất ngay tại chỗ.
“Mẹ nó, là Tùy cơ Truyền tống quyển trục!”
Động tác của Nhiếp Ngôn quá nhanh, nếu chậm hơn chỉ một giây thì Tùy cơ Truyền tống quyển trục cũng không cứu nổi hắn.
“Má, vẫn để hắn thoát.”
Liệt và Minh nhìn nhau, thất kinh trong lòng.
“Lúc đầu Cuồng tặc Niết Viêm còn đủ thời gian dùng quyển trục nhưng không dùng, chơi một hồi mới chịu dùng. Xem ra hắn muốn xem thử thực lực của chúng ta đến đâu. Bị năm người chúng ta vây giết mà không chết, Cuồng tặc Niết Viêm quả nhiên danh bất hư truyền.” Minh hơi bội phục, nói. Sau khi giao thủ, ngay cả hắn cũng không thể không cúi đầu trước kỹ thuật của Nhiếp Ngôn.
Liệt hỏi: “Kế tiếp chúng ta làm gì đây? Làm sao báo cho cố chủ?”
Minh nói: “Quên đi, lần sau tìm cơ hội tiếp. Theo ước định, nếu giết không được Cuồng tặc Niết Viêm thì giết thêm mấy thành viên tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc là được rồi. Lần sau nếu gặp bọn họ bàn giá tiền thì nhớ bảo tiền thuê ám sát Cuồng tặc Niết Viêm phải tăng ít nhất gấp đôi.”
Hôm nay giao thủ với Cuồng tặc Niết Viêm, hắn xác định một điều là Cuồng tặc Niết Viêm tuyệt đối xứng với giá ấy.
“Chúng ta về thôi.” Ảnh ở một bên nói. Bọn họ mới mai phục Cuồng tặc Niết Viêm ở đây, chỗ này đã không còn an toàn, phải rời đi thật nhanh mới được.
Năm người lục tục biến mất trong rừng rậm.
Nhiếp Ngôn dùng xong Tùy cơ Truyền tống quyển trục liền xuất hiện ở vị trí cách đó hơn 1000 mét, trên đầu bay lên ba giá trị thương tổn, lại bị choáng váng thêm vài giây mới hết.
Nhiếp Ngôn trốn trong góc, dùng một cái băng vải hồi HP. May mà không có chuyện gì, xém tí nữa là lật thuyền trong mương rồi, may nhờ kịp dùng Tùy cơ Truyền tống quyển trục mới thoát, điểm này cũng thể hiện một ít kỹ thuật. Nếu không phải động tác của hắn nhanh sợ rằng đã chết rồi, tiếc là Phúc Nhĩ Khắc Nạp chiến mã chắc phải rớt một ít độ trung thành rồi.
Năm tên này quả thật là khó nhây vào.
Nhiếp Ngôn gửi video giao thủ với đám người Liệt, Minh sang cho Quách Hoài. Quách Hoài xem một chút, kinh ngạc hỏi lại: “Ngươi bị mai phục?”
Nhiếp Ngôn nói: “Là đám người Huyết Sát, năm tên này thực lực rất mạnh, ta thiếu chút nữa chạy không thoát. Dặn mọi người chú ý một chút, đừng ra ngoài một mình.”
“Ngay cả ngươi cũng xém chút bỏ mạng?” Xem xong video, Quách Hoài nhíu mày. Đến cả Nhiếp Ngôn xíu chút nữa bị giết, nếu người chơi bình thường gặp đám Huyết Sát này không cần nói cũng biết kết quả như thế nào.
“Lần theo dấu chân bọn hắn, nếu biết vị trí thì lập tức báo cho ta.” Nhiếp Ngôn nói. Huyết Sát kiêu ngạo như thế, hắn cũng không khách khí thông báo nhiệm vụ đuổi giết trên Thích Khách Liên Minh. Giết một tên, làm tên đó giảm một cấp sẽ nhận được 100 kim tệ, về phần năm người Liệt, Minh thì phần thưởng đến tận 1000 kim tệ.
Cái này gọi là lấy độc trị độc!
“Được, ta lập tức đi làm ngay.” Quách Hoài gật đầu nói. Hắn đã ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, đám Huyết Sát quá mạnh mẽ, luôn luôn ám sát người của công hội khiến công hội tổn thất thảm trọng. Chuyện này nhất định phải giải quyết cho xong!
Đúng lúc này, Nhiếp Ngôn chợt ngận được một thông báo nhiệm vụ.
Tiến độ nhiệm vụ: đi tìm Y Cách Nội Tu Tư, hắn có chuyện rất vội muốn kiếm ngươi.
Năm người nếu chọn ra một người đem so với đám Nhiếp Ngôn, Aun với Vương Giả Thiên Hạ thì vẫn có một chút chênh lệch. Nhưng năm bọn họ hợp sức thì sự ăn ý đó trong cả Tín Ngưỡng sợ rằng không tìm được mấy người chống nổi.
Tỏa Định!
Liệt thi triển một kỹ năng, vừa mới lóe lên thì Nhiếp Ngôn đã dùng Âm Ảnh Vũ Bộ hóa giải.
Liệt giật mình, Tỏa Định cũng có thể tránh né? Đây là tốc độ phản ứng cỡ nào!
Kỹ năng Tỏa Định gần như là thuấn phát, trừ khi người chơi có thể phán đoán trước rồi dùng các kỹ năng như Tật Phong Bộ né tránh, nếu không chắc chắn sẽ dính chiêu. Sau khi bị Tỏa Định, thân thể sẽ bị giữ chặt một thời gian, lúc này đồng đội của hắn sẽ xông lên công kích. Nhưng hắn không nghĩ tới dưới tình huống này Cuồng tặc Niết Viêm vẫn có thể tránh thoát.
Liệt kinh hô, vừa giơ chủy thủ đánh tới vừa la lên: “Mọi người cẩn thận, tên này nhanh quá!”
Nhiếp Ngôn thi triển Huyễn Tượng Vũ Bộ hóa ra cả đống hư ảnh, tránh hết công kích, thân thể vọt qua sát bên người Liệt, tay phải cầm Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm lật một cái Phản Thủ Bối Thứ đâm thẳng vào lưng Liệt.
Động tác của Nhiếp Ngôn gọn gàng vô cùng, không có chút điểm dư thừa.
Liệt không nghĩ tới động tác của Nhiếp Ngôn lại nhanh như thế, không kịp chuẩn bị gì. Lúc công kích Nhiếp Ngôn sắp trúng mục tiêu, chợt thấy Minh đã vọt tới, tay phải giơ chủy thủ ra ghim thẳng vào trán Nhiếp Ngôn.
Nếu Nhiếp Ngôn đánh Liệt thì đương nhiên cũng sẽ bị dính chiêu Kích Vựng này.
Ba Đạo tặc khác cũng từ bên hông đánh tới.
Tỏa Định!
Ảnh bên hông cũng dùng một đòn Tỏa Định, gặp một đội ngũ nếu có hơn hai người học Tỏa Định thì sẽ rất nguy hiểm, không cẩn thận một chút liền dính chiêu.
Trong nháy mắt đó, kỹ năng Âm Ảnh Vũ Bộ của Nhiếp Ngôn cũng làm lạnh xong, hắn dùng Âm Ảnh Vũ Bộ né qua.
Ba Đạo tặc cũng theo sát bên, chủy thủ không khách khí đâm tới.
Bạo Phong Đột Tập!
Nhiếp Ngôn bật trạng thái Bạo Phong Đột Tập, né khỏi đòn tấn công của ba tên Đạo tặc kia, sau đó đột nhiên tăng tốc lao về phía Minh.
Nhiếp Ngôn và năm tên Đạo tặc này quần nhau, tốc độ nhanh vô cùng, sống chết trong chớp mắt. Kỹ năng khống chế của Đạo tặc vô cùng nhiều, nếu Nhiếp Ngôn ăn một chiêu cũng đủ chết. Nhiếp Ngôn sở dĩ không muốn dùng Tùy cơ Truyền tống quyển trục bỏ chạy là muốn xem xem thực lực của năm người đến mức nào, cũng muốn xem thành viên tinh anh của công hội khác ra sao. Ngoài ra, hắn còn muốn mượn việc này tôi luyện kỹ thuật của mình một chút. Hắn càng đánh càng kinh hãi, năm người Huyết sát này thực lực vô cùng kinh người, cũng chỉ là Nhiếp Ngôn mới có thể giao thủ với bọn họ lâu như thế, đổi lại là thành viên khác của công hội, ngoại trừ vài người Đao Quang, Thủy Sắc Yên Đầu, Aun ra thì khó có ai có thể chạy thoát. Những người khác nếu bị đánh lén thì lành ít dữ nhiều.
Khó trách đám Bại Hoại, Hạ Trùng Ngữ Băng bị năm người này đánh lén cũng gục. Bọn họ kỹ thuật tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ, nhưng đồng thời bị năm người vây đánh cũng chỉ chịu chết, trừ khi trước khi giao thủ kịp dùng quyển trục chạy mất. Bất quá với tính cách của đám tinh anh Ngưu Nhân Bộ Lạc, chuyện chưa chiến đã chạy là không có khả năng.
Năm tên này nếu cứ canh me người của Ngưu Nhân Bộ Lạc thì phiền phức rồi.
Sau lần này, nhất định phải bảo thành viên công hội đề cao cảnh giác, tuyệt đối không thể hành động một mình, tránh bị đánh lén.
Kỹ năng của một mình Nhiếp Ngôn có nhiều cỡ nào cũng không thể một mình chống năm Đạo tặc cao thủ như này được, ứng phó được cũng đã cố hết sức rồi.
Tật Tốc Triệt Thối!
Mượn hiệu quả gia tốc của kỹ năng Tật Tốc Triệt Thối, Nhiếp Ngôn nhanh chóng lui về sau.
Minh thấy Nhiếp Ngôn muốn chạy trốn liền bật Đột Kích lên, tăng tốc lao đến tấn công.
Mắt thấy Minh xông đến trước mặt, Nhiếp Ngôn lướt sang một bên, Phản Chế!
Động tác của Nhiếp Ngôn cực nhanh, sau khi Minh vừa xông tới công kích, khuỷu tay của Nhiếp Ngôn đã chỏ xuống lưng Minh.
Là kỹ năng tự do!
Minh bất ngờ không đề phòng đã dính đòn, lảo đảo, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi. Hắn cắn răng nuốt ngược vào, thân thể lâm vào trạng thái tàn phế. Đây là hiệu quả của Phản Chế Trử Kích!
Kỹ năng này của Nhiếp Ngôn cũng không tệ lắm, vừa thấy Minh bị khống chế liền vung Trạch Ân Nạp Đức chi kiếm đâm xuống đầu hắn.
Trong năm người, kỹ năng của Minh và Liệt là cao nhất, tiếp theo là Ảnh, nếu có thể giết chết một trong hai người Minh và Liệt thì Nhiếp Ngôn cũng có cơ hội thắng.
Ngọn lửa trên thân Trạch Ân Nạp Đức kiếm bùng lên dữ dội, Nhiếp Ngôn buff thêm một cái Tai Họa Ngập Đầu, dính một kiếm này Minh chắc chắn phải chết!
Nhưng ngay lúc này, đám đồng đội của Minh thấy tình thế không ổn liền lao đến, Đột Kích! Đột Kích!
Cả đám cùng nhau lao lên.
Đón Đỡ!
Nhiếp Ngôn không thể không rút kiếm về dùng Đón Đỡ chặn lại đòn Đột Kích. Đúng lúc này, một thanh chủy thủ khác đâm thẳng vào ót Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn dùng Tiêu Thất ngăn đòn công kích sau lưng, sau đó lại dùng Khiêu Dược lẻn ra sau đám người đang công kích, điên cuồng lao ra ngoài.
Năm tên Đạo tặc phía sau cũng đuổi sát theo, Minh vừa được đồng đội cứu, hồi phục lại từ trạng thái tàn phế, cũng bắt đầu đuổi theo Nhiếp Ngôn.
Không được, Nhiếp Ngôn thi triển hết tuyệt học cũng không có biện pháp phá vỡ sự phối hợp của năm người này, nếu có thể giết một hai người thì đơn giản rồi. Nhưng bọn hắn năm người cứu giúp lẫn nhau vô cùng kịp thời, Nhiếp Ngôn căn bản là không có cơ hội giết chết bất cứ người nào.
Kỹ năng Nhiếp Ngôn cũng có hạn, nháy mắt đã dùng hết mà kỹ năng của năm người cộng lại đúng là liên miên không dứt khiến Nhiếp Ngôn khó thể chịu nổi.
Xem bộ lần này không giết được bọn chúng, bất quá giao thủ xong, Nhiếp Ngôn cũng có vài thu hoạch, ít nhất hắn cũng biết thực lực đối phương đến mức nào.
Nhiếp Ngôn lấy ra một tờ Tùy cơ Truyền tống quyển trực, đánh không lại thì chạy thôi, quân tử báo thù 10 năm chưa muộn nha!
“Đừng để hắn chạy, nhất định phải chôn hắn! Thần thoại bất bại của Cuồng tặc Niết Viêm hôm nay phải bị phá trong tay chúng ta.”
Thấy Nhiếp Ngôn lấy ra một tờ quyển trục, Minh cắn răng hét lên. Động tác của hắn cũng không chậm lại chút nào, nhanh chóng đánh về phía Nhiếp Ngôn. Nếu năm người bọn họ hợp tác giết chết được Nhiếp Ngôn thì giá trị của bọn hắn ít nhất cũng phải tăng lên gấp năm lần.
Đây là kỳ ngộ của bọn hắn, không thể bỏ qua được!
“Đi chết đi!” Phong dùng một cái Kích Vựng đâm vào trán Nhiếp Ngôn, Liệt và Minh thì lách ra sau chặn đường, Ảnh bên hông thì ngâm nga chú ngữ rồi quăng ra một tờ Cao cấp Chu võng phược thuật, một cái lưới khổng lồ trên trời rơi xuống.
Nhiếp Ngôn đã không còn đường lui, đúng lúc chủy thủ sắp đâm vào trán hắn thì đột nhiên…
Ảnh Huyễn Thứ Sát!
Thân thể Nhiếp Ngôn đột nhiên biến ra một đống hư ảnh, tránh thoát khỏi công kích của đám người, sau đó thừa cơ bóp tờ Tùy cơ Truyền tống quyển trục.
Ngay lúc Nhiếp Ngôn bóp nát tờ quyển trục thì ba thanh chủy thủ cũng đồng thời đâm vào ót, trán và ngực hắn.
Trúng!
Đám người Minh hô lên vui mừng.
Đúng lúc này, thân thể Nhiếp Ngôn đột nhiên lay động, biến mất ngay tại chỗ.
“Mẹ nó, là Tùy cơ Truyền tống quyển trục!”
Động tác của Nhiếp Ngôn quá nhanh, nếu chậm hơn chỉ một giây thì Tùy cơ Truyền tống quyển trục cũng không cứu nổi hắn.
“Má, vẫn để hắn thoát.”
Liệt và Minh nhìn nhau, thất kinh trong lòng.
“Lúc đầu Cuồng tặc Niết Viêm còn đủ thời gian dùng quyển trục nhưng không dùng, chơi một hồi mới chịu dùng. Xem ra hắn muốn xem thử thực lực của chúng ta đến đâu. Bị năm người chúng ta vây giết mà không chết, Cuồng tặc Niết Viêm quả nhiên danh bất hư truyền.” Minh hơi bội phục, nói. Sau khi giao thủ, ngay cả hắn cũng không thể không cúi đầu trước kỹ thuật của Nhiếp Ngôn.
Liệt hỏi: “Kế tiếp chúng ta làm gì đây? Làm sao báo cho cố chủ?”
Minh nói: “Quên đi, lần sau tìm cơ hội tiếp. Theo ước định, nếu giết không được Cuồng tặc Niết Viêm thì giết thêm mấy thành viên tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc là được rồi. Lần sau nếu gặp bọn họ bàn giá tiền thì nhớ bảo tiền thuê ám sát Cuồng tặc Niết Viêm phải tăng ít nhất gấp đôi.”
Hôm nay giao thủ với Cuồng tặc Niết Viêm, hắn xác định một điều là Cuồng tặc Niết Viêm tuyệt đối xứng với giá ấy.
“Chúng ta về thôi.” Ảnh ở một bên nói. Bọn họ mới mai phục Cuồng tặc Niết Viêm ở đây, chỗ này đã không còn an toàn, phải rời đi thật nhanh mới được.
Năm người lục tục biến mất trong rừng rậm.
Nhiếp Ngôn dùng xong Tùy cơ Truyền tống quyển trục liền xuất hiện ở vị trí cách đó hơn 1000 mét, trên đầu bay lên ba giá trị thương tổn, lại bị choáng váng thêm vài giây mới hết.
Nhiếp Ngôn trốn trong góc, dùng một cái băng vải hồi HP. May mà không có chuyện gì, xém tí nữa là lật thuyền trong mương rồi, may nhờ kịp dùng Tùy cơ Truyền tống quyển trục mới thoát, điểm này cũng thể hiện một ít kỹ thuật. Nếu không phải động tác của hắn nhanh sợ rằng đã chết rồi, tiếc là Phúc Nhĩ Khắc Nạp chiến mã chắc phải rớt một ít độ trung thành rồi.
Năm tên này quả thật là khó nhây vào.
Nhiếp Ngôn gửi video giao thủ với đám người Liệt, Minh sang cho Quách Hoài. Quách Hoài xem một chút, kinh ngạc hỏi lại: “Ngươi bị mai phục?”
Nhiếp Ngôn nói: “Là đám người Huyết Sát, năm tên này thực lực rất mạnh, ta thiếu chút nữa chạy không thoát. Dặn mọi người chú ý một chút, đừng ra ngoài một mình.”
“Ngay cả ngươi cũng xém chút bỏ mạng?” Xem xong video, Quách Hoài nhíu mày. Đến cả Nhiếp Ngôn xíu chút nữa bị giết, nếu người chơi bình thường gặp đám Huyết Sát này không cần nói cũng biết kết quả như thế nào.
“Lần theo dấu chân bọn hắn, nếu biết vị trí thì lập tức báo cho ta.” Nhiếp Ngôn nói. Huyết Sát kiêu ngạo như thế, hắn cũng không khách khí thông báo nhiệm vụ đuổi giết trên Thích Khách Liên Minh. Giết một tên, làm tên đó giảm một cấp sẽ nhận được 100 kim tệ, về phần năm người Liệt, Minh thì phần thưởng đến tận 1000 kim tệ.
Cái này gọi là lấy độc trị độc!
“Được, ta lập tức đi làm ngay.” Quách Hoài gật đầu nói. Hắn đã ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, đám Huyết Sát quá mạnh mẽ, luôn luôn ám sát người của công hội khiến công hội tổn thất thảm trọng. Chuyện này nhất định phải giải quyết cho xong!
Đúng lúc này, Nhiếp Ngôn chợt ngận được một thông báo nhiệm vụ.
Tiến độ nhiệm vụ: đi tìm Y Cách Nội Tu Tư, hắn có chuyện rất vội muốn kiếm ngươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.