Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Chương 586: Liều Mình Một Kích

Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

02/01/2023

Sau khi sử dụng một loạt kỹ năng khống chế, Nhiếp Ngôn điên cuồng ném ra rất nhiều những kỹ năng gây ra sát thương tới ba mươi vạn, lúc này bởi vì chịu hiệu quả của độc tố có tác dụng gây ra trạng thái xuất huyết, cứ mỗi giây, Bạch Mao Cự Thú phải chịu sát thương hơn một ngàn điểm.

Bạch Mao Cự Thú mới khôi phục lại từ trạng thái khống chế, hắn liền rơi vào trạng thái Cuồng Nộ, vung móng vuốt lớn, điên cuồng tấn công Nhiếp Ngôn, muốn xử lý Nhiếp Ngôn.

Công kích của nó thoạt nhìn vô cùng uy mãnh, nanh vuốt bén nhọn phát ra ánh sáng lạnh lẽo bạc trắng như tuyết.

Chỉ cần Nhiếp Ngôn bị đập trúng khoảng hai cái, như vậy, hắn chắc chắn sẽ bị nó giết chết.

Nhiếp Ngôn thi triển kỹ năng Ảnh vũ lui lại, sau lưng hắn dần dần biến hoá ra một loạt bóng dáng, mỗi lần ánh mắt nhìn thấy đòn tấn công của Bạch Mao Cự Thú sắp đánh trúng hắn, hắn đều có thể né tránh đúng lúc. Rầm rầm rầm, đòn tấn công của Bạch Mao Cự Thú thất bại, mỗi một chưởng đánh trúng trên mặt đất, mặt đất lập xuất hiện một đám hố sâu, đá vụn bắn ra xung quanh.

Cứ như vậy, chỉ hơi sai lệch một chút, Bạch Mao Cự Thú dù chỉ là góc áo của Nhiệp Ngôn cùng không sờ tới, mặc dù công kích của nó như thể thuỷ triều liên miên, lại không tạo thành bất cứ thương vong nào cho Nhiếp Ngôn, nó phẫn nộ rít gào, công kích càng hung mãnh.

Nhiếp Ngôn dùng kỹ năng Ảo Ảnh Vũ Bước, tránh thoát công kích của Bạch Mao Cự Thú, dùng kỹ năng Đá Chân đá trúng bụng của Bạch Mao Cự Thú.

Bạch Mao Cự Thú phát ra tiếng kêu đau đớn, lảo đảo vài bước.

Nhiếp Ngôn lập tức nhào tới, thanh kiếm Trạch Ân Nạp Đức trong tay hắn chém một nhát xượt qua cổ họng của Bạch Mao Cự Thú, một dòng máu tươi từ cổ họng nó bắn ra ngoài.

Kể cả khi đối mặt với quái vật khổng lồ như Bạch Mao Cự Thú, Nhiếp Ngôn vân rất tỉnh táo, tiết tấu tiến công ngay ngắn trật tự. Nếu chỉ có mười năm kinh nghiệm từ kiếp trước, Nhiếp Ngôn sẽ không thể nào làm được như vậy, cả đời này hắn đã có biến hóa thoát thai hoán cốt, bây giờ hắn là Cuồng Tặc Niết Viêm, mà không phải một Nhiếp Ngôn bình thường như kiếp trước.

Đây là một loại khí thế kiên quyết, sống lại, hoặc là vang danh thiên hạ, hoặc là tan xương nát thịt, tuyệt đối không chịu sống một cuộc sống tầm thường.

Thời gian trôi qua từng tí một, Bạch Mao Cự Thú chịu sự mạt sát của Nhiếp Ngôn, lượng máu dần giảm xuống từng đoạn từng đoạn, tầm mười phút trôi qua, lượng máu của nó đã bị hao tổn gần một nửa.

Nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, việc xử lý Bạch Mao Cự Thú chỉ là vấn đề thời gian.

Ngay thại thời điểm khi Nhiếp Ngôn tập trung đối phó với Bạch Mao Cự Thú, ở phía xa xa dưới chân núi, một bóng người xẹt qua cực kỳ nhanh.

Một người đạo tặc mặc áo giáp màu xám bạc sử dụng kỹ năng Gia Tốc, đang chạy như điên để né tránh công kích của một con tinh anh Cuồng Lang cấp một trăm mười, con tinh anh Cuồng Lang này di động với tốc độ rất nhanh, so với hắn nhanh hơn nhiều lắm, nhưng mà hắn chạy trốn rất có kỹ xảo, lợi dụng chướng ngại vật quanh người như là nham thạch, cây cối, dần dần trốn thoát sự truy đuổi của tinh anh Cuồng Lang.

Sau khi chạy ra một khoảng cách khá xa, hắn dùng kỹ năng Tật Phong Bộ, tiến nhập trạng thái Ẩn Thân, con Cuồng Lang này rốt cục mất đi mục tiêu.

Hắn cúi đầu nhìn qua ba lô, trong ba lô có một cái dây chuyền vàng cấp một trăm mười, trên dây truyền còn khảm nạm bảo thạch giảm uy cầu đẳng cấp, hẳn là cái trang bị này không tệ. Tuy mở cái bảo rương này gặp phải nguy hiểm rất lớn, nhưng vẫn là đáng giá.

Với đẳng cấp trung bình hiện tại, trên cơ bản là không ai dám đến địa đồ cao cấp như thế này, cho nên bảo rương đẳng cấp cao thường xuyên sẽ xuất hiện, hơn nữa vật phẩm có trong bảo rương cũng rất tốt. Cho nên hắn mới muốn tới nơi này, chuẩn bị kiếm lấy vài món trang bị cấp một trăm trở lên, chuẩn bị vì tương lai của mình.



Hắn mới cấp tám mươi mốt, lúc này bất luận một con quái vật nào, cũng có thể uy hiếp hắn được, cho nên hắn cũng đang mạo hiểm rất lớn.

Hắn đang chuẩn bị tìm kiếm bảo rương ở địa phương khác, lòng bàn chân bỗng truyền đến chấn động liên hồi, hẳn là con quái vật khổng lồ nào đó đang tấn công vào mặt đất, nhìn về phương hướng nơi phát ra âm thanh, xa xa ở bãi đất hoang trên triền núi, một con Bạch Mao Cự Thú đang vung tay tấn công lung tung, bên người Bạch Mao Cự Thú có một bóng người không ngừng chớp động. Cự ly quá xa, có chút thấy không quá rõ.

Là người chơi ư?

Hắn sửng sốt, chẳng lẽ người chơi kia đang chiến đấu cùng con Bạch Mao Cự Thú này sao?

Chuyện này đúng là không thể nào tưởng tượng nổi, hắn im lặng một lát, qua bên kia nhìn kỹ rồi tính tiếp.

Cuộc chiến giữa Nhiếp Ngôn và Bạch Mao Cự Thú đã lâm vào gay cấn, công kích của Bạch Mao Cự Thú ngày càng hung hăng, tốc độ công kích cực nhanh, kể cả dùng kỹ năng Ảo Ảnh Vũ Bước để tránh né cũng đã trở nên có chút khó khăn, gặp phải tình huống không thể nào tránh khỏi đòn tấn công, hắn chỉ có thể dùng các loại kỹ năng như Tật Phong Bộ để tránh đòn.

Lượng máu của Bạch Mao Cự Thú chỉ còn thừa lại có một ít!

Hắn nhìn thoáng qua thanh kỹ năng của mình, kỹ năng Phản Chế trong thanh kỹ năng đã hết thời gian làm lạnh, chứng kiến Bạch Mao Cự Thú đánh tới, thân thể của hắn hơi nghiêng, tay phải một cái khuỷu tay đánh một kích, hung hăng nện vào lồng ngực của Bạch Mao Cự Thú, làm cho Bạch Mao Cự Thú lâm vào trạng thái Tàn Phế, sau đó lại dùng kỹ năng Ảnh Huyễn Ám Sát, một kiếm chém vào trên cổ Bạch Mao Cự Thú.

Trên đầu Bạch Mao Cự Thú bay lên một đám trị số sát thương hơn một vạn.

Ngay tại thời điểm khi Nhiếp Ngôn cùng Bạch Mao Cự Thú đang chiến đấu với nhau, một bóng người Ẩn Thân vào trong bụi cây ở phía xa xa, nhìn về hướng bên này.

Hắn căn bản không thể tưởng tượng được, hắn lại ở chỗ này nhìn thấy một tràng cảnh đáng kinh ngạc như vậy, một tên đạo tặc một mình chiến đấu với lĩnh chủ cấp một trăm mười, có người dám làm chuyện hoang đường như vậy sao? Nếu là trước hôm nay, hắn sẽ không tin, nếu như người khác nói với hắn, hắn thậm chỉ sẽ chẳng thèm quan tâm, đừng nói đùa, đạo tặc cấp tám mươi chín mươi một mình đánh nhau với lĩnh chủ cấp một trăm mười, đây cũng không phải là hành động vĩ đại gì hết, mà là muốn chết! Nhưng hôm nay, sự thật bày ở trước mắt hắn, người ở phía trước kia thật sự làm được!

Ánh mắt của hắn rơi vào thanh kiếm đang đốt lên ngọn lửa đen trong tay Nhiếp Ngôn, là Cuồng Tặc Niết Viêm!

Tên tuổi của Cuồng Tặc Niết Viêm, hắn không phải là lần đầu nghe nói, giữa tất cả các người chơi đạo tặc, Cuồng Tặc Niết Viêm chính là kẻ tồn tại như một vị thần, thật là thần tượng tinh thần của nhiều đạo tặc. Trước kia hắn chẳng thèm để ý đến Cuồng Tặc Niết Viêm, trên thế giới này lừa người khác để lấy danh tiếng có rất nhiều người, Cuồng Tặc Niết Viêm rốt cuộc có như tin vịt nói thần thánh thật hay không, sẽ rất khó nói, video lưu truyền ở trên mạng, liệu có mấy phần là sự thật?

Hắn không hay tiếp xúc cùng những người chơi khác, công tác duy nhất của hắn mỗi ngày, chính là luyện cấp, tôi luyện kỹ xảo, mở bảo rương, ngẫu nhiên sẽ bán đi những trang bị nhặt được, đổi lấy một ít điểm tín dụng. Làm một người chơi nhàn tản có thực lực cường đại, việc buôn bán của hắn từ trước đến nay không tệ, đảm bảo áo cơm không lo là tuyệt đối không có vấn đề gì. Tinh lực của hắn chủ yếu dùng để khiêu chiến điểm giới hạn của bản thân, bởi vì hắn làm người rất khiêm tốn, rất ít làm những chuyên gây náo động, người chơi bình thường cũng không biết đến Tiếu Dung Không Phải Vì Ta. Kiếp trước Tiếu Dung Không Phải Vì Ta sở dĩ nổi danh, là vì danh hào Thánh Ảnh Vũ, hắn là về sau mới tiến vào tầm mắt của những người chơi khác, mà ở hiện tại, hắn còn là một người chơi bừa bãi vô danh mà thôi. Nhưng là nói đến thực lực, những đạo tặc có thể thắng được hắn, chỉ có vài cái có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Cảnh Nhiếp Ngôn một mình tự tay chiến đấu với Bạch Mao Cự Thú, làm hắn triệt để chấn động, trong nội tâm không khỏi xuất hiện một vài suy nghĩ ngạc nhiên, chỉ sợ cũng chỉ có Cuồng Tặc Niết Viêm dám làm những chuyện gan lớn như thế này.

Nhiếp Ngôn một mình đấu Bạch Mao Cự Thú, vẻ mặt vô cùng thoải mái, nhanh nhẹn né tránh công kích hung mãnh của Bạch Mao Cự Thú, như nhàn nhã dạo chơi, Bạch Mao Cự Thú vẫn cứ không động được vào Nhiếp Ngôn chút nào, đôi khi chỉ hơi chút nữa là bị công kích trúng, Nhiếp Ngôn tổng có thể sử dụng tiến độ chạy trốn quỷ dị, vừa né tránh đồng thời còn có thể thỉnh thoảng ra chiêu công kích Bạch Mao Cự Thú, tại thời điểm khi Bạch Mao Cự Thú nhào lên, một cái Phản Chế, làm cho Bạch Mao Cự Thú Tàn Phế suốt ba giây.

Kỹ năng này thật đáng sợ!

Tiếu Dung Không Phải Vì Ta dùng trinh sát xem Bạch Mao Cự Thú, phát hiện lượng máu của Bạch Mao Cự Thú đã còn lại chỉ một chút, mà lúc này Nhiếp Ngôn còn ở vào trạng thái đầy máu.

Hắn tự đáy lòng khâm phục Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn là một đạo tặc đỉnh của đỉnh, tuyết đối là cường giả trong những người chơi đạo tặc!



Tuy không tham dự bất luận cuộc thi xếp hạng nào, Tiếu Dung Không Phải Vì Ta đối với kỹ thuật của chính mình hay là tương đương kiêu ngạo tự tin, rất nhiều đạo tặc thành danh, trong mắt hắn, hơn phân nửa là chỉ được bề ngoài, nhưng hiện tại, sự cường đại của Nhiếp Ngôn, làm cho hắn bác bỏ sự tự ngạo của bản thân, bắt đầu một lần nữa cân nhắc vị trí của mình trong những người chơi đạo tặc khác.

“Cuồng Tặc Niết Viêm, ngươi là mục tiêu của ta.” Tiếu Dung Không Phải Vì Ta kích động, nắm chặc nắm tay, hắn trong lòng so sánh sơ qua, liền có thể cảm giác ra chênh lệch cực lớn giữa hai người, nếu lúc này hắn đối mặt với Bạch Mao Cự Thú, cuối cùng chỉ có hai khả năng, hoặc là là chạy trốn, hoặc là bị giết, hắn căn bản không thể nào địch lại được Bạch Mao Cự Thú.

Ngưu Nhân Bộ Lạc được xưng là thiên đường của người chơi cấp cao, trước kia Tiếu Dung Không Phải Vì Ta chẳng thèm ngó tới cái này, mà hiện tại, hắn bắt đầu một lần nữa suy xét. Một người đóng cửa tự mình hành động, thành tựu cuối cùng cũng là có hạn, cuối cùng nói không chừng bị lạc vào những kẻ tầm thường.

Nếu để cho hắn tự mình một người lục lọi, không biết năm nào tháng nào mới có thể đạt tới cảnh giới như Nhiếp Ngôn.

Nghe nói Ngưu Nhân Bộ Lạc còn có mấy tên đạo tặc gần với Cuồng Tặc Niết Viêm, có lẽ đây không phải là giả, nhiều đạo tặc đỉnh cấp tụ tập lại xung quanh Nhiếp Ngôn, nhất định là có nguyên nhân. Trong lòng của hắn, làm một cái quyết định.

Dưới sự công kích mạnh mẽ dứt khoát của Nhiếp Ngôn, lượng máu của Bạch Mao Cự Thú đột phá điểm báo động, hắn nổi giận vung móng vuốt lớn, động tác mạnh mẽ như sấm chớp, bộ lông trắng trên người dần dần biến thành màu máu đỏ tươi, hắn đã triệt để cuồng hóa .

Sau khi Cuồng Hóa, công kích của Bạch Mao Cự Thú trở nên càng thêm mãnh liệt, giống như mưa to gió lớn.

Bởi vì vậy, Nhiếp Ngôn càng thêm hết sức khó khăn, công kích của Bạch Mao Cự Thú so với hắn dự tính còn mãnh liệt hơn, hắn mỗi lần chỉ có thể dùng kỹ năng né tránh như Tật Phong Bộ, Âm Ảnh Vũ Bước, tất cả kỹ năng đều ở trạng thái làm lạnh.

Bạch Mao Cự Thú lại lần nữa đánh tới, tốc độ cực nhanh, mắt thấy không có biện pháp né tránh, Nhiếp Ngôn thêm cho mình một cái hắc diệu hộ thuẫn.

Bùm một tiếng, Bạch Mao Cự Thú một cái tát đánh trúng người của Nhiếp Ngôn, hắc diệu hộ thuẫn bị vỡ thành mảnh nhỏ, Nhiếp Ngôn bị đánh bay lộn đi ra ngoài.

Nhiếp Ngôn lập tức uống một bình dược tề Hồi Phục Trong Nháy mắt cấp đại sư, lượng máu thoáng cái khôi phục đến đầy, vết thương trên người truyền đến cảm giác đau đớn nóng bỏng, trên mặt có hiệu quả ăn mòn! Hắn tranh thủ thời gian lại uống thêm dược tề! Bình dược tề kháng hủ thực, chứng kiến Bạch Mao Cự Thú nhào lên, hắn một cái Ảnh Huyễn Ám Sát, tránh thoát công kích của Bạch Mao Cự Thú, một kiếm đâm vào cổ họng của nó.

Lúc này Nhiếp Ngôn không dám dùng Luyện Ngục Chém Giết, vẫn đang dùng những kỹ năng công kích mạnh kia, hiệu quả xuất huyết cùng kịch độc không ngừng gây sát thương cho Bạch Mao Cự Thú, làm cho lượng máu của nó càng ngày càng ít.

Dưới sự bức bách của Bạch Mao Cự Thú, Nhiếp Ngôn nhanh chóng lui về phía sau, mắt thấy lượng máu của Bạch Mao Cự Thú không nhiều lắm, chỉ còn lại có một chút, lập tức, hắn đột nhiên bổ nhào lên.

Liều Mình Một Kích!

Liều Mình Một Kích là kỹ năng trên Ám Chi Lượt Ảnh, cái kỹ năng này bình thường hắn rất ít dùng đến, hy sinh lượng máu của mình, tạo thành hiệu quả tấn công cường đại hung mãnh.

Bùm một tiếng, Nhiếp Ngôn dùng Liều Mình Một Kích đâm vào ngực Bạch Mao Cự Thú, máu tươi phun ra như suối.

-52091

Trị số sát thương công kích cực mạnh từ trên đầu Bạch Mao Cự Thú bay lên, Bạch Mao Cự Thú thê lương gào một tiếng, cuối cùng hóa nhỏ thành giọng nức nở nghẹn ngào, thân hình to lớn nặng nề mà đập vào trên mặt đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook