Chương 511: Ma Lực Thược
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
02/01/2023
Nhóm tinh anh Ngưu Nhân Bộ Lạc bị đánh lén, hiềm nghi lớn nhất chính là Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ và Thiên Sứ Phách Nghiệp, nhưng hắn cũng không thể không đề những công hội khác. Đoán chừng mấy công hội khác cũng đang mong Ngưu Nhân Bộ Lạc và ba công hội kia đánh nhau chí chóe để bọn họ có thể làm ngư ông đắc lợi, cho nên bọn họ cũng có động cơ.
Cho dù tinh anh đoàn bị ám sát nhưng Ngưu Nhân Bộ Lạc tạm thời chỉ có thể chịu đựng, đề phòng để tránh xảy ra tổn thất quá lớn, đồng thời truy xét lý do tại sao Huyết Sát lại ám sát mình, xem rốt cuộc là ai làm.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một lát rồi giao chuyện này cho Aun, để Aun theo dõi đám người Huyết Sát xem có thể lần ra dấu vết gì đó không. Với bản lĩnh của Aun thì bất kể gặp phải tình huống gì cũng có thể chạy trốn.
Nhiếp Ngôn hiểu, lúc này công hội mình va chạm với Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ là việc không khôn ngoan, phải đợi công hội lớn mạnh hơn đã.
Nhân số Ngưu Nhân Bộ Lạc vẫn duy trì 6 vạn, nhưng năm phân hội ở dưới mỗi cái đều hơn 10 vạn người, tinh anh được chọn từ trong đó mới có thể gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc. Còn thành viên ở Ngưu Nhân Bộ Lạc nếu không đủ thực lực cũng có thể bị đẩy xuống phân hội. Nhờ đó mà tố chất của thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc ngày càng cao, trang bị cũng ngày càng tốt hơn, vượt xa mấy công hội như Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ.
Thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc có thực lực rất mạnh, so với người chơi khác thì nổi danh hơn nhiều. Cùng nhân số, tỷ như 10 thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc gặp 10 thành viên Pháp Sư Liên Minh, theo tình hình chung thì phe thua chắc chắn là Pháp Sư Liên Minh. Có những công hội khác, số thành viên vượt xa Ngưu Nhân Bộ Lạc nhưng khi đụng nhau vẫn phải bại thê thể, 1 vs 2, 1 vs 3 đối với thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc mà nói là chuyện bình thường như ăn cơm bữa. Có câu truyền miệng giữa các thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc với nhau, nếu PK với người chơi đồng cấp mà không 1 vs 2 nổi thì đâm đầu vô tường chết cho rồi! Đây chính là chênh lệch về tố chất!
Nhiếp Ngôn có thể cảm thấy rõ ràng việc Ngưu Nhân Bộ Lạc đang dần lớn mạnh lên, rồi sẽ có một ngày họ vượt mặt đám công hội Pháp Sư Liên Minh, không cần phải nhất thời nóng lòng làm gì.
“Ngươi phải cẩn thận một chút, ta nhận được tin tức người của Huyết Sát đang chuẩn bị ra tay với ngươi.” Quách Hoài nói, mặc dù hắn tin tưởng thực lực của Nhiếp Ngôn, bình thường khi PK sẽ không lỗ nhưng nếu năm sáu cao thủ đỉnh cấp vây công thì khó nói.
“Ta không sao đâu, bọn chúng muốn giết ta cũng hơi khó.” Nhiếp Ngôn tự tin cười cười, đây không phải tự phụ mà với một đống kỹ năng, cộng thêm trang bị khủng bố trên người như thế dù đánh giết không lại, chạy trốn cũng dư sức. Nếu hắn thật sự muốn chạy trốn thì gần như không ai cản nổi cả.
“Gần đây đám Địch Hạo, Lý Duệ sao rồi?”
“Bọn họ rất khá, đi theo đám Thiêu Bính một thời gian ngắn, kỹ thuật đã tiến bộ rất nhiều, trang bị xịn hẳn lên. Gần đây ta còn để cho bọn họ đi theo Đao Quang luyện tập, dù không thể trở thành cao thủ đỉnh cấp cũng sẽ mạnh hơn trước rất nhiều. Địch Hạo có cơ hội chen vào top 200, Lưu Thành Húc thì đang ở top 500. Còn về phần Lý Duệ thì thiên phú hơi kém hơn, ta không dám đảm bảo, đoán chừng phải ngoài mấy ngàn.”
Quách Hoài nói, có thể chen vào top 200, 500 ở Ngưu Nhân Bộ Lạc đã rất giỏi rồi, về phần Lý Duệ thì vẫn chưa biết được.
Biết tình huống hiện tại của đám Địch Hạo, Nhiếp Ngôn cũng yên lòng hơn, cứ để cho bọn họ tiếp tục tập luyện vậy. Lý Duệ kém một chút thì làm tiểu đội trưởng cũng dư sức.
“Cứ điểm Hi Nhĩ Đốn đã mở rồi, những công hội khác đã phái đoàn đội sang đó trước, nghe nói quái bên đó rớt trang bị cùng vinh dự còn ngon hơn chúng ta đi giết Tinh anh và Lĩnh chủ.” Quách Hoài nói, các công hội khác đã bắt đầu đi, bọn họ cũng không thể tuột lại phía sau nếu không bị vượt trang bị thì xui.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, giờ đi săn Cự ma Địch Luân Tư cũng không tăng cấp nhanh như trước nữa, không bằng sang cứ điểm Hi Nhĩ Đốn dạo một chút, vừa khéo đi nhận phần thưởng hoàn thành sự kiện tiên đoán bên đó luôn.
“Đám Đao Quang nghĩ sao? Bọn họ cũng muốn đi sang đó?” Nhiếp Ngôn hỏi, những đội viên này nhất định cũng sẽ có ý kiến riêng.
“Đao Quang bảo nhất định phải sang đó, săn giết ma vật sẽ được vinh dự, có thể mua vinh dự sáo trang từ NPC, trang bị vinh dự thuộc tính PK tốt hơn đồ thường rất nhiều. Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ cũng đi rồi, chúng ta cũng phải chen vào chứ sao. Có điều sang đấy sẽ phải chạm mặt nhau, PK là điều khó tránh khỏi.” Quách Hoài nói, kẻ thù của Ngưu Nhân Bộ Lạc không ít, nên việc PK đối với bọn họ là chuyện thường ngày.
“Cho bọn Đao Quang tổ đội đi trước đi, ta tăng thêm mấy cấp nữa rồi ngày mai sẽ sang sau.” Nhiếp Ngôn suy nghĩ một hồi rồi nói, nhất định phải đi cứ điểm Hi Nhĩ Đốn một chuyến.
“Được, ta sẽ chuyển lời cho họ.”
Bình thường đội tiên phong sang cứ điểm Hi Nhĩ Đốn ít nhất phải có hơn 1000 người, nếu không rất dễ ăn thua thiệt.
“Kêu bọn Già Lam Thần Điện, Thần Thánh La Mã Đế Quốc, Chiến Thần Bộ Lạc cùng Cuồng Chiến Liên Minh đi luôn đi.” Nhiếp Ngôn chợt nói, dù sao nhiều người vẫn có thể dễ giúp đỡ nhau hơn.
Trong Ngưu Nhân Bộ Lạc, các thành viên bắt đầu bận rộn, bọn họ đã chuẩn bị xong hành lý, sẵn sàng lên đường xuất phát sang cứ điểm Hi Nhĩ Đốn.
Đao Quang Sáng Chói và Thủy Sắc Yên Đầu cùng lĩnh đội, Ngưu Nhân Bộ Lạc xuất động hơn 1000 thành viên, Già Lam Thần Điện, Thần Thánh La Mã Đế Quốc cộng lại cũng hơn một hai ngàn người, hành quân lúc nhúc. Tinh anh đoàn của mấy công hội đứng đầu cũng rục rịch di chuyển.
“Ngươi có lời gì muốn nói không?” Đao Quang Sáng Chói pm Nhiếp Ngôn hỏi, chút xíu nữa bọn họ đã phải lên đường rồi.
“Đi đường cẩn thận một chút.” Nhiếp Ngôn nói, một câu đơn giản như vậy nhưng bao hàm rất nhiều ý tứ, chỉ có Đao Quang Sáng Chói mới hiểu được.
Đao Quang khẽ cười, nói: “Hiểu rồi, yên tâm đi, trừ khi Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ cùng Thiên Sứ Phách Nghiệp kéo hết người ra nếu không thì không có biện pháp lưu bọn ta lại đâu.”
Trên đường đi sang cứ điểm Hi Nhĩ Đốn hoặc lúc săn giết ma vật nhất định sẽ gặp rất nhiều phiền toái, Nhiếp Ngôn tin rằng chỉ có đám người Đao Quang mới có thể giải quyết tốt, nên hắn cũng không lo lắng nhiều.
“Quách Hoài, Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ có bao nhiêu người sang cứ điểm Hi Nhĩ Đốn?” Nhiếp Ngôn pm Quách Hoài hỏi, bên phía Quách Hoài nhất định là có tình báo.
“Khoảng năm sáu ngàn người, toàn là cao thủ của hai công hội, bất quá lúc này chúng ta đi gần 2000 người, dư sức đánh với bọn họ.” Quách Hoài nói, tố chất của Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng không phải đám loi choai đó có thể so sánh, nhiều trận chiến đã đủ chứng minh điều đó.
Nhiếp Ngôn vừa săn Cự ma Địch Luân Tư hai ngày đã tăng lên cấp 81, rốt cuộc trong xế chiều ngày thứ hai cũng đánh rớt ra Ma Lực Thược. Hình ảnh của nó giống với thứ kiếp trước hắn xem trên trang chủ, thanh Ma Lực Thược này dài khoảng một tấc, toàn thân đen nhánh, trong suốt như thủy tinh, tỏa ra hơi thở ma pháp vô cùng mạnh mẽ.
Ma Lực Thược (cấp Truyền kỳ): vật phẩm đặc thù.
Miêu tả vật phẩm: Xoay tròn vận mệnh, Đạo tặc truyền kỳ Khắc Lỗ Ni đã từng dùng qua chìa khóa này. Là vật phẩm trang sức, chiếm 1 ô hành trang.
Thuộc tính: Khi đeo, may mắn +3, sử dụng có xác suất mở và khóa bảo rương.
Sau khi nhặt, vật phẩm sẽ bị khóa, không thể giao dịch, không thể rơi ra.
Thuộc tính của Ma Lực Thược thoạt nhìn cũng không ra gì, nhưng chỉ có người trải qua hai kiếp như Nhiếp Ngôn mới biết nó quý giá cỡ nào. Với Nhiếp Ngôn, nó gần như là thần vật rồi, may mắn +3 có thể làm cho người chơi tăng phần trăm thành công lúc ép đồ, lúc đánh quái cũng dễ bạo đồ ngon hơn. Ngoài ra nó cũng còn rất nhiều công dụng ẩn dấu khác. Thật ra thuộc tính may mắn này cũng chỉ là phụ, cái sau đó mới là đáng giá nhất. Cái Ma Lực Thược này có xác suất mở bảo rương vượt cấp, lúc mở khóa nếu không đủ cấp kỹ năng thì dùng Ma Lực Thược cũng có phần trăm mở ra.
Quan trọng nhất là khi dùng Ma Lực Thược mở bảo rương, người chơi cũng có thể đạt được độ thành thục kỹ năng. Hơn nữa có thể đem cường hóa, tăng phần trăm sử dụng thành công vật phẩm. Kiếp trước có người dùng món này đi mở rương để up kỹ năng Mở Khóa lên cấp Tông sư.
Mở Khóa cấp Tông sư là việc vô cùng hiếm thấy, kiếp trước người đạt đến đẳng cấp này không vượt quá năm ngón tay. Một Đạo tặc nếu tăng được kỹ năng này lên cấp Tông sư thì lúc đi phó bản, tiền thuê là vô cùng cao, bởi vì bọn họ có thể mở những bảo rương mà người bình thường không mở được, đội ngũ bình thường thường không thuê nổi những người này. Nhớ năm đó, vì để tăng lên kỹ năng Mở Khóa cấp Đại sư mà Nhiếp Ngôn mất hơn sáu tháng, không ngừng tìm tòi bảo rương mà chỉ mới hoàn thành 35% thì đủ hiểu tăng lên cấp Tông sư khó cỡ nào.
“Vận khí không tệ, cuối cùng cũng có thể lấy được thứ đáng giá nhất trên người Cự ma Địch Luân Tư.”
Ma Lực Thược chỉ có thể để một mình Nhiếp Ngôn sử dụng mà thôi, nếu vứt ra thì nó sẽ mất đi tác dụng. Nhiếp Ngôn bỏ Ma Lực Thược vào hành trang, qua một thời gian ngắn nữa hắn sẽ để cho thứ này phát huy tác dụng lớn nhất.
Nhiếp Ngôn nhìn trong hành trang, thấy số lượng mũi tên đã không còn nhiều lắm, chỉ còn hai ba trăm bộ, cứ giữ lại trước không chừng sẽ có lúc dùng đến.
Sau khi tăng cấp, không biết nộp phù văn thạch còn lên được nhiêu cấp nữa đây.
Nhiếp Ngôn trở về thành Tạp La Nhĩ, Quách Hoài báo số phù văn thạch cũng đã gửi vào kho hàng của hắn nên hắn đi thẳng đến thủ khố, mở kho hàng ra rồi kiếm trang cuối cùng. Ở đó đựng đầy từng tổ phù văn thạch, nhìn qua hơi tráng lệ. Hắn tính sơ sơ thì chỗ này phải chừng hơn 600 tổ, mấy ngày qua xem ra Quách Hoài cũng cho người thu mua rất nhiều.
Hơn 600 tổ, Quách Hoài ít nhất cũng phải dùng hai ba chục vạn kim tệ để thu mua, nhưng qua mấy tháng nữa có khi đống này phải lên đến 500 vạn kim tệ. Bất quá đối với Nhiếp Ngôn mà nói thì tăng cấp so với kim tệ quan trọng hơn nhiều lắm. Cho dù bây giờ cầm 100 vạn kim tệ vứt ra ngoài hắn cũng không chớp mắt một cái.
Nhiếp Ngôn lấy hết phù văn thạch ra, sau đó đi về chỗ NPC Khắc Lai Mễ.
Cho dù tinh anh đoàn bị ám sát nhưng Ngưu Nhân Bộ Lạc tạm thời chỉ có thể chịu đựng, đề phòng để tránh xảy ra tổn thất quá lớn, đồng thời truy xét lý do tại sao Huyết Sát lại ám sát mình, xem rốt cuộc là ai làm.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một lát rồi giao chuyện này cho Aun, để Aun theo dõi đám người Huyết Sát xem có thể lần ra dấu vết gì đó không. Với bản lĩnh của Aun thì bất kể gặp phải tình huống gì cũng có thể chạy trốn.
Nhiếp Ngôn hiểu, lúc này công hội mình va chạm với Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ là việc không khôn ngoan, phải đợi công hội lớn mạnh hơn đã.
Nhân số Ngưu Nhân Bộ Lạc vẫn duy trì 6 vạn, nhưng năm phân hội ở dưới mỗi cái đều hơn 10 vạn người, tinh anh được chọn từ trong đó mới có thể gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc. Còn thành viên ở Ngưu Nhân Bộ Lạc nếu không đủ thực lực cũng có thể bị đẩy xuống phân hội. Nhờ đó mà tố chất của thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc ngày càng cao, trang bị cũng ngày càng tốt hơn, vượt xa mấy công hội như Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ.
Thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc có thực lực rất mạnh, so với người chơi khác thì nổi danh hơn nhiều. Cùng nhân số, tỷ như 10 thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc gặp 10 thành viên Pháp Sư Liên Minh, theo tình hình chung thì phe thua chắc chắn là Pháp Sư Liên Minh. Có những công hội khác, số thành viên vượt xa Ngưu Nhân Bộ Lạc nhưng khi đụng nhau vẫn phải bại thê thể, 1 vs 2, 1 vs 3 đối với thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc mà nói là chuyện bình thường như ăn cơm bữa. Có câu truyền miệng giữa các thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc với nhau, nếu PK với người chơi đồng cấp mà không 1 vs 2 nổi thì đâm đầu vô tường chết cho rồi! Đây chính là chênh lệch về tố chất!
Nhiếp Ngôn có thể cảm thấy rõ ràng việc Ngưu Nhân Bộ Lạc đang dần lớn mạnh lên, rồi sẽ có một ngày họ vượt mặt đám công hội Pháp Sư Liên Minh, không cần phải nhất thời nóng lòng làm gì.
“Ngươi phải cẩn thận một chút, ta nhận được tin tức người của Huyết Sát đang chuẩn bị ra tay với ngươi.” Quách Hoài nói, mặc dù hắn tin tưởng thực lực của Nhiếp Ngôn, bình thường khi PK sẽ không lỗ nhưng nếu năm sáu cao thủ đỉnh cấp vây công thì khó nói.
“Ta không sao đâu, bọn chúng muốn giết ta cũng hơi khó.” Nhiếp Ngôn tự tin cười cười, đây không phải tự phụ mà với một đống kỹ năng, cộng thêm trang bị khủng bố trên người như thế dù đánh giết không lại, chạy trốn cũng dư sức. Nếu hắn thật sự muốn chạy trốn thì gần như không ai cản nổi cả.
“Gần đây đám Địch Hạo, Lý Duệ sao rồi?”
“Bọn họ rất khá, đi theo đám Thiêu Bính một thời gian ngắn, kỹ thuật đã tiến bộ rất nhiều, trang bị xịn hẳn lên. Gần đây ta còn để cho bọn họ đi theo Đao Quang luyện tập, dù không thể trở thành cao thủ đỉnh cấp cũng sẽ mạnh hơn trước rất nhiều. Địch Hạo có cơ hội chen vào top 200, Lưu Thành Húc thì đang ở top 500. Còn về phần Lý Duệ thì thiên phú hơi kém hơn, ta không dám đảm bảo, đoán chừng phải ngoài mấy ngàn.”
Quách Hoài nói, có thể chen vào top 200, 500 ở Ngưu Nhân Bộ Lạc đã rất giỏi rồi, về phần Lý Duệ thì vẫn chưa biết được.
Biết tình huống hiện tại của đám Địch Hạo, Nhiếp Ngôn cũng yên lòng hơn, cứ để cho bọn họ tiếp tục tập luyện vậy. Lý Duệ kém một chút thì làm tiểu đội trưởng cũng dư sức.
“Cứ điểm Hi Nhĩ Đốn đã mở rồi, những công hội khác đã phái đoàn đội sang đó trước, nghe nói quái bên đó rớt trang bị cùng vinh dự còn ngon hơn chúng ta đi giết Tinh anh và Lĩnh chủ.” Quách Hoài nói, các công hội khác đã bắt đầu đi, bọn họ cũng không thể tuột lại phía sau nếu không bị vượt trang bị thì xui.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, giờ đi săn Cự ma Địch Luân Tư cũng không tăng cấp nhanh như trước nữa, không bằng sang cứ điểm Hi Nhĩ Đốn dạo một chút, vừa khéo đi nhận phần thưởng hoàn thành sự kiện tiên đoán bên đó luôn.
“Đám Đao Quang nghĩ sao? Bọn họ cũng muốn đi sang đó?” Nhiếp Ngôn hỏi, những đội viên này nhất định cũng sẽ có ý kiến riêng.
“Đao Quang bảo nhất định phải sang đó, săn giết ma vật sẽ được vinh dự, có thể mua vinh dự sáo trang từ NPC, trang bị vinh dự thuộc tính PK tốt hơn đồ thường rất nhiều. Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ cũng đi rồi, chúng ta cũng phải chen vào chứ sao. Có điều sang đấy sẽ phải chạm mặt nhau, PK là điều khó tránh khỏi.” Quách Hoài nói, kẻ thù của Ngưu Nhân Bộ Lạc không ít, nên việc PK đối với bọn họ là chuyện thường ngày.
“Cho bọn Đao Quang tổ đội đi trước đi, ta tăng thêm mấy cấp nữa rồi ngày mai sẽ sang sau.” Nhiếp Ngôn suy nghĩ một hồi rồi nói, nhất định phải đi cứ điểm Hi Nhĩ Đốn một chuyến.
“Được, ta sẽ chuyển lời cho họ.”
Bình thường đội tiên phong sang cứ điểm Hi Nhĩ Đốn ít nhất phải có hơn 1000 người, nếu không rất dễ ăn thua thiệt.
“Kêu bọn Già Lam Thần Điện, Thần Thánh La Mã Đế Quốc, Chiến Thần Bộ Lạc cùng Cuồng Chiến Liên Minh đi luôn đi.” Nhiếp Ngôn chợt nói, dù sao nhiều người vẫn có thể dễ giúp đỡ nhau hơn.
Trong Ngưu Nhân Bộ Lạc, các thành viên bắt đầu bận rộn, bọn họ đã chuẩn bị xong hành lý, sẵn sàng lên đường xuất phát sang cứ điểm Hi Nhĩ Đốn.
Đao Quang Sáng Chói và Thủy Sắc Yên Đầu cùng lĩnh đội, Ngưu Nhân Bộ Lạc xuất động hơn 1000 thành viên, Già Lam Thần Điện, Thần Thánh La Mã Đế Quốc cộng lại cũng hơn một hai ngàn người, hành quân lúc nhúc. Tinh anh đoàn của mấy công hội đứng đầu cũng rục rịch di chuyển.
“Ngươi có lời gì muốn nói không?” Đao Quang Sáng Chói pm Nhiếp Ngôn hỏi, chút xíu nữa bọn họ đã phải lên đường rồi.
“Đi đường cẩn thận một chút.” Nhiếp Ngôn nói, một câu đơn giản như vậy nhưng bao hàm rất nhiều ý tứ, chỉ có Đao Quang Sáng Chói mới hiểu được.
Đao Quang khẽ cười, nói: “Hiểu rồi, yên tâm đi, trừ khi Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ cùng Thiên Sứ Phách Nghiệp kéo hết người ra nếu không thì không có biện pháp lưu bọn ta lại đâu.”
Trên đường đi sang cứ điểm Hi Nhĩ Đốn hoặc lúc săn giết ma vật nhất định sẽ gặp rất nhiều phiền toái, Nhiếp Ngôn tin rằng chỉ có đám người Đao Quang mới có thể giải quyết tốt, nên hắn cũng không lo lắng nhiều.
“Quách Hoài, Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ có bao nhiêu người sang cứ điểm Hi Nhĩ Đốn?” Nhiếp Ngôn pm Quách Hoài hỏi, bên phía Quách Hoài nhất định là có tình báo.
“Khoảng năm sáu ngàn người, toàn là cao thủ của hai công hội, bất quá lúc này chúng ta đi gần 2000 người, dư sức đánh với bọn họ.” Quách Hoài nói, tố chất của Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng không phải đám loi choai đó có thể so sánh, nhiều trận chiến đã đủ chứng minh điều đó.
Nhiếp Ngôn vừa săn Cự ma Địch Luân Tư hai ngày đã tăng lên cấp 81, rốt cuộc trong xế chiều ngày thứ hai cũng đánh rớt ra Ma Lực Thược. Hình ảnh của nó giống với thứ kiếp trước hắn xem trên trang chủ, thanh Ma Lực Thược này dài khoảng một tấc, toàn thân đen nhánh, trong suốt như thủy tinh, tỏa ra hơi thở ma pháp vô cùng mạnh mẽ.
Ma Lực Thược (cấp Truyền kỳ): vật phẩm đặc thù.
Miêu tả vật phẩm: Xoay tròn vận mệnh, Đạo tặc truyền kỳ Khắc Lỗ Ni đã từng dùng qua chìa khóa này. Là vật phẩm trang sức, chiếm 1 ô hành trang.
Thuộc tính: Khi đeo, may mắn +3, sử dụng có xác suất mở và khóa bảo rương.
Sau khi nhặt, vật phẩm sẽ bị khóa, không thể giao dịch, không thể rơi ra.
Thuộc tính của Ma Lực Thược thoạt nhìn cũng không ra gì, nhưng chỉ có người trải qua hai kiếp như Nhiếp Ngôn mới biết nó quý giá cỡ nào. Với Nhiếp Ngôn, nó gần như là thần vật rồi, may mắn +3 có thể làm cho người chơi tăng phần trăm thành công lúc ép đồ, lúc đánh quái cũng dễ bạo đồ ngon hơn. Ngoài ra nó cũng còn rất nhiều công dụng ẩn dấu khác. Thật ra thuộc tính may mắn này cũng chỉ là phụ, cái sau đó mới là đáng giá nhất. Cái Ma Lực Thược này có xác suất mở bảo rương vượt cấp, lúc mở khóa nếu không đủ cấp kỹ năng thì dùng Ma Lực Thược cũng có phần trăm mở ra.
Quan trọng nhất là khi dùng Ma Lực Thược mở bảo rương, người chơi cũng có thể đạt được độ thành thục kỹ năng. Hơn nữa có thể đem cường hóa, tăng phần trăm sử dụng thành công vật phẩm. Kiếp trước có người dùng món này đi mở rương để up kỹ năng Mở Khóa lên cấp Tông sư.
Mở Khóa cấp Tông sư là việc vô cùng hiếm thấy, kiếp trước người đạt đến đẳng cấp này không vượt quá năm ngón tay. Một Đạo tặc nếu tăng được kỹ năng này lên cấp Tông sư thì lúc đi phó bản, tiền thuê là vô cùng cao, bởi vì bọn họ có thể mở những bảo rương mà người bình thường không mở được, đội ngũ bình thường thường không thuê nổi những người này. Nhớ năm đó, vì để tăng lên kỹ năng Mở Khóa cấp Đại sư mà Nhiếp Ngôn mất hơn sáu tháng, không ngừng tìm tòi bảo rương mà chỉ mới hoàn thành 35% thì đủ hiểu tăng lên cấp Tông sư khó cỡ nào.
“Vận khí không tệ, cuối cùng cũng có thể lấy được thứ đáng giá nhất trên người Cự ma Địch Luân Tư.”
Ma Lực Thược chỉ có thể để một mình Nhiếp Ngôn sử dụng mà thôi, nếu vứt ra thì nó sẽ mất đi tác dụng. Nhiếp Ngôn bỏ Ma Lực Thược vào hành trang, qua một thời gian ngắn nữa hắn sẽ để cho thứ này phát huy tác dụng lớn nhất.
Nhiếp Ngôn nhìn trong hành trang, thấy số lượng mũi tên đã không còn nhiều lắm, chỉ còn hai ba trăm bộ, cứ giữ lại trước không chừng sẽ có lúc dùng đến.
Sau khi tăng cấp, không biết nộp phù văn thạch còn lên được nhiêu cấp nữa đây.
Nhiếp Ngôn trở về thành Tạp La Nhĩ, Quách Hoài báo số phù văn thạch cũng đã gửi vào kho hàng của hắn nên hắn đi thẳng đến thủ khố, mở kho hàng ra rồi kiếm trang cuối cùng. Ở đó đựng đầy từng tổ phù văn thạch, nhìn qua hơi tráng lệ. Hắn tính sơ sơ thì chỗ này phải chừng hơn 600 tổ, mấy ngày qua xem ra Quách Hoài cũng cho người thu mua rất nhiều.
Hơn 600 tổ, Quách Hoài ít nhất cũng phải dùng hai ba chục vạn kim tệ để thu mua, nhưng qua mấy tháng nữa có khi đống này phải lên đến 500 vạn kim tệ. Bất quá đối với Nhiếp Ngôn mà nói thì tăng cấp so với kim tệ quan trọng hơn nhiều lắm. Cho dù bây giờ cầm 100 vạn kim tệ vứt ra ngoài hắn cũng không chớp mắt một cái.
Nhiếp Ngôn lấy hết phù văn thạch ra, sau đó đi về chỗ NPC Khắc Lai Mễ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.