Chương 462: Mục Sư Cũng Có Thể Giết Người
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
02/01/2023
Ngưu Nhân Bộ Lạc chỉ có sáu mươi ngàn người. Tuy thực lực không sánh bằng Thiên Sứ Phách Nghiệp, Pháp Sư Liên Minh và Thần Thánh Thủ Hộ, nhưng số người chơi có kỹ thuật cao không chỉ là nhiều, thậm chí còn hơn cả Thiên Sứ Phách Nghiệp.
Trò chơi chỉ vừa bắt đầu, những công hội như Thiên Sứ Phách Nghiệp phải không ngừng tìm kiếm nhân tài, thu nhận họ, từ đó cao thủ mới ngày một nhiều. Còn Ngưu Nhân Bộ Lạc, nhờ có ký ức của Nhiếp Ngôn, trong thời gian ngắn đã có được rất nhiều cao thủ, còn cung cấp cho họ điều kiện và sân khấu tốt nhất, từ đó cho họ có được cơ hội phát triển tốt nhất. Vì thế số lượng kẻ mạnh của Ngưu Nhân Bộ Lạc ngày càng nhiều, những công hội khác sẽ không thể nào tưởng tượng nổi.
Ngoại trừ Thủy Sắc Yên Đầu, Đao Quang Sáng Chói, nhóm người Hắc Bạch, Vô Phong, Nhiễm Chỉ Thanh Xuân, Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử cũng có thực lực không kém gì so với Cuồng Thần, hơn nữa sự rèn luyện của họ hơn xa Cuồng Thần.
“Đao Quang lão đại tự mình lên, Cuồng Thần chỉ là một trò cười.” Hắc Bạch nói một cách chắc chắn.
“Chuyện này không cần phải lo lắng, Đao Quang lão đại hành hạ hắn cũng như một bữa ăn sáng.”
Mọi người vẫn đang bàn luận.
Trong tình huống bình thường khi kiếm sĩ đánh nhau với Thuẫn Chiến sĩ, nếu Thuẫn Chiến sĩ có phòng ngự cao, Kiếm sĩ rất khó để thắng. Bởi phòng ngự của Thuẫn Chiến sĩ quá cao, Thuẫn Chiến sĩ có nhiều hơn Kiếm sĩ một tấm thuẫn, hiệu quả mà tấm thuẫn này tạo ra rất rõ ràng. Một ít tấm thuẫn có tỉ lệ đón đỡ lên tới hơn 30%, còn có xác suất nhất định để làm mất hiệu quả của công kích vật lý, còn có thể giảm mất một phần sát thương.
Một tiếng “Đùng” vang lên, Đao Quang Sáng Chói sử dụng Thuẫn Kích, trọng thuẫn của hắn va vào người Cuồng Thần, làm hắn lui về sau mấy bước, sau đó lại tiếp tục công kích.
Cuồng Thần bị thuẫn tấn công, không còn chút lực để phản kích, mấy kỹ năng được hắn thi triển ra đều bị Đao Quang cắt đứt.
“Thời gian mà Đao Quang công kích còn chuẩn hơn ta.” Thủy Sắc Yên Đầu cảm khái nói. Hắn và Đao Quang Sáng Chói đều có được chuyên môn riêng. Trong việc lựa chọn thời gian tấn công thì Đao Quang Sáng Chói giỏi hơn hắn, dù sao Đao Quang Sáng Chói cũng là Thuẫn Chiến sĩ, một số lúc, ánh mắt rất quan trọng.
Trên sân đầu Đao Quang Sáng Chói vẫn luôn tấn công Cuồng Thần. Cho dù hắn đang có ưu thế, thì vẫn luôn cẩn thận từng bước, khi công kích không nhanh không chậm, lại khiến người khác nhận phải áp lực to lớn, hơn nữa không chừa lại bất kỳ cơ hội nào để Cuồng Thần phản kích.
Thực lực mạnh mẽ của Đao Quang Sáng Chói và Thủy Sắc Yên Đầu đang thể hiện ra khiến cho những người chơi dưới sân khấu phải nói lên một tiếng “Kỳ lạ”. Thực lực của Ngưu Nhân Bộ Lạc thật không đơn giản.
Đúng lúc này, những người chơi đang xem thi đấu bạo động, tách ra hai bên.
“Cuồng tặc Niết Viêm tới rồi!”
“Lão đại Niết Viêm của Ngưu Nhân Bộ Lạc đến rồi!”
Nhiếp Ngôn xuất hiện ngoài sân thi đấu. Phía trước là nhóm người đông đúc làm hắn không nhìn thấy được tình huống bên trong. Khi hắn đi tới gần, nhóm người tự động tách ra hai bên, những người xung quanh dùng ánh mắt kính sợ nhìn Nhiếp Ngôn, nhìn chăm chú hành động của Nhiếp Ngôn.
Đó là Cuồng tặc Niết Viêm với một kiếm đỉnh cao ở Rừng Rậm Dong Hỏa!
Đó là Cuồng tặc Niết Viêm trong cuộc chiến với Chiến Đao Thị HUyết ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư!
Niết Viêm là một truyền kỳ trên đỉnh vinh quang, tràn ngập màu sắc thần bí.
Sự xuất hiện của Nhiếp Ngôn làm cho không khí lên tới đỉnh, mọi người đều sôi trào.
“Xin chào Niết Viêm lão đại.”
“Niết Viêm lão đại, nhận ta vào Ngưu Nhân Bộ Lạc đi.”
“Niết Viêm lão đại…”
Những người chơi này dù có biết Nhiếp Ngôn hay không đều nhiệt tình chào hỏi.
Nhiếp Ngôn cười cười, đi tới chỗ của Thủy Sắc Yên Đầu. Lúc này hắn thấy được một màn cuối cùng trên sân thi đấu, Cuồng Thần bị Đao Quang Sáng Chói dùng Thuẫn Kích đánh ra ngoài, ngã trên mặt đất.
Trong đám người vang lên những tiếng ủng hộ.
“Đao Quang lão đại uy vũ.”
“Cuồng Thần bi kịch.”
Lúc này Nhiếp Ngôn đang ở bên ngoài sân thi đấu cùng với nhóm người Đao Quang Sáng Chói nhìn nhau cười.
Sa Đọa biết được Nhiếp Ngôn tới thì đứng lên. Cuồng tặc Niết Viêm cuối cùng cũng tới!
Chỉ chốc lát sau, Cuồng Thần được hồi sinh, việc liên tục thua hai lần làm tinh thần hắn cực kỳ sa sút.
“Ngươi thua thêm một kiện trang bị, lần này ta muốn bảo vệ đùi.” Thủy Sắc Yên Đầu nói với Cuồng Thần. Trang bị Chiến sĩ của hắn đã có đảm bảo.
“Ta nhận thua, nhưng các ngươi để Thuẫn Chiến sĩ đánh với ta, ta không phục.” Cuồng Thần có chút oan ức nói. Hơn nữa hắn còn có ý nghĩ, có lẽ trong Ngưu Nhân Bộ Lạc chỉ có Thủy Sắc Yên Đầu và Đao Quang Sáng Chói tương đối mạnh, những người khác có lẽ không mạnh lắm.
Đao Quang Sáng Chói và Thủy Sắc Yên Đầu tương đối nổi tiếng, những người khác cơ bản không ai biết đến.
Cuồng Thần vừa nói xong, dưới sân khấu ngập tràn tiếng nói.
“Thua còn không phục, Thiên Sứ Phách Nghiệp cũng chỉ có thế.”
“Đúng rồi, thua hết hai trận liên tục, lại còn muốn khiêu chiến Cuồng tặc Niết Viêm, chi bằng chạy về nhà uống sữa mẹ đi.”
Thủy Sắc Yên Đầu híp mắt, khẽ cười: “Trong tám người ở đây ngoại trừ Cuồng tặc Niết Viêm ngươi có thể tự do chọn, kể cả hai mục sư. Cho ngươi thêm một cơ hội, tiền cược vẫn là một trang bị, thế nào?”
Thủy Sắc Yên Đầu vừa nói xong, tất cả mọi người đều xôn xao. Thủy Sắc Yên Đầu và Đao Quang Sáng Chói có thể thắng được Cuồng Thần mọi người không thấy ngoài ý muốn. Nhưng thực lực của Cuồng Thần mọi người đều thấy được, cũng chỉ kém hơn Đao Quang Sáng Chói và Thủy Sắc Yên Đầu một chút. Thủy Sắc Yên Đầu lại đưa ra điều kiện là 6 người cho Cuồng Thần tùy tiện chọn, nhưng Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử và Thập Lý Họa Sa đều là mục sư.
Mục sư PK với Chiến sĩ, không phải tìm chết sao? Huống chi là chiến sĩ đỉnh cao như Cuồng Thần.
Nhưng lời này lại được nói ra bởi Thủy Sắc Yên Đầu, tất cả người chơi đều có chút nghi ngờ. Chẳng lẽ hai mục sư kia thực sự mạnh như vậy?
Lời nói này của Thủy Sắc Yên Đầu cực kỳ kiêu ngạo, mục sư của Ngưu Nhân Bộ Lạc vẫn có thể thắng ngươi.
Cuồng Thần có chút do dự, khi hắn nhìn Sa Đọa đứng ngoài sân thi đấu, Sa Đọa đang cau mày. Hắn đang suy nghĩ xem lời này của Thủy Sắc Yên Đầu có phải là thật không, hay chỉ là đang phô trương.
Những người chơi dưới sân nhìn thấy sự do dự của Cuồng Thần thì bắt đầu châm biếm hắn.
“Nhóc con, sợ rồi sao, Tạp La Nhĩ thành không phải là nơi Thiên Sứ Phách Nghiệp có thể càn rỡ.”
“Ngay cả Mục sư cũng không dám PK, Thiên Sứ Phách Nghiệp thật mất mặt.”
...
Khi Cuồng Thần nghe được những lời này cảm thấy vô cùng chói tai.
Thực lực của Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử và Thập Lý Họa Sa Thủy Sắc Yên Đầu biết rất rõ. Câu nói Mục sư không thể PK căn bản không thể áp dụng cho hai người này. Kỹ xảo chiến đấu của họ cực kỳ xuất sắc, khi PK với nhóm Thủy Sắc Yên Đầu có được tỉ lệ thắng hơn 30%, nếu PK với Cuồng Thần, có thể có hơn 60% thắng. Khi này Cuồng Thần lại bị họ kích thích, khi PK không thể nào bình tĩnh, nhất định là làm giảm thực lực, phần thắng của Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử và Thập Lý Họa Sa sẽ được tăng lên rất lớn, cho nên Thủy Sắc Yên Đầu mới dám kiêu ngạo như vậy.
Sa Đọa nghe được những lời này của người chơi ở Tạp La Nhĩ thành, Sa Đọa nhíu mày, đây đúng là không trâu bắt chó đi cày, nếu Cuồng Thần không đánh, người mất mặt không chỉ có Cuồng Thần.
Không còn cách khác!
“Cuồng Thần, lên đi, phải đánh, nhất định không được để thua!” Sa Đọa, lần này không giống với lúc nãy, bây giờ Cuồng Thần đánh với Mục sư, sao có thể để thua! Ánh mắt của Sa Đọa chuyển tới nơi nhóm người Nhiếp Ngôn đang đứng, chính chủ chỉ vừa xuất hiện, mục tiêu của hắn là Cuồng tặc Niết Viêm.
“Con mẹ nó, Ngưu Nhân Bộ Lạc các ngươi cứ lên một người, ông đây chơi tới cùng!” Cuồng Thần nhìn chằm chằm vào sáu người còn lại.
Thủy Sắc Yên Đầu nhìn nhóm người Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử nói: “Các ngươi ai lên, hắn còn một kiện Á Truyền kỳ, thắng thêm một trận nữa là có thể lột sạch hắn.”
Những người chơi đứng không xa nghe được lời của Thủy Sắc Yên Đầu thì có chút choáng váng, trong suy nghĩ của họ, Thủy Sắc Yên Đầu là loại người có phần bảo thủ, nghiêm túc, không hề nghĩ tới hắn lại gian trá đến vậy. Từ đầu đã suy nghĩ tới trang bị của Cuồng Thần, rồi từng bước từng bước đào bẫy cho Cuồng Thần nhảy vào, chẳng lẽ hắn muốn lấy hết trang bị trên người Cuồng Thần sao?
Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử đứng cạnh bên nói: “Ta lên, đã lâu không chơi đùa.”
Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử nhảy lên sân khấu, Mục sư mặc pháp bào màu trắng vừa xuất hiện là cho người chơi phía dưới hoa mắt choáng váng.
“A, ta không nhìn nhầm, Ngưu Nhân Bộ Lạc thật sự để một mục sư đi lên?”
“Mạnh thật, Ngưu Nhân Bộ Lạc vậy mà thực sự để Mục sư đánh với Chiến sĩ!”
Trong suy nghĩ của người chơi, mục sư là tượng trưng cho máu giấy, yếu ớt, rất ít mục sư có thể đánh thắng người chơi cùng cấp vì họ không am hiểu PK, chỉ hiểu rõ việc trị liệu, một số mục sư sẽ học các kỹ năng khống chế nhưng chỉ là dùng để phòng thân.
Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử không quá nổi tiếng, ít khi xuất hiện, đa phần mọi người đều không biết hắn, nhưng cũng có một số người nhận ra.
“Đó là Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, Mục sư đứng đầu của Ngưu Nhân Bộ Lạc.”
“Mục sư cho dù mạnh đến cỡ nào, chẳng lẽ có thể đánh thắng chiến sĩ?”
“Cái này khó mà nói được! Thủy Sắc lão đại phải chắc chắn mới để Mục sư lên đấu chứ?”
Có một số người mang video của Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử ra, đây đều là những chiến tích huy hoàng của hắn. 1 đấu 3, 1 đấu 5, lúc mạnh nhất là 1 đấu 6, thế nhưng vẫn có thể hành hạ được kẻ địch. Đây là những video thi đấu thể thao nội bộ của Ngưu Nhân Bộ Lạc, bình thường rất ít khi truyền ra ngoài.
Mục sư cũng có thể giết người!
Đương nhiên là thực lực của những người chơi kia không thể nào sánh bằng Cuồng Thần.
“Con mẹ nó, đây là Mục sư sao?” Sau khi nhìn thấy những video đó, một người chơi trợn mắt, Mục sư có thể mạnh đến trình độ đó, bảo người chơi bình thường sống thế nào.
Video chậm rãi được truyền ra, ban đầu mọi người cũng không xem trọng Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử nhưng khi những video này xuất hiện, họ đã có thêm tin tưởng đối với Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử. Nếu hắn thắng được Cuồng Thần, đây là một tin tức cực kỳ chấn động.
Nhiếp Ngôn nhìn thấy Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử lên sân khấu thì mỉm cười. Điều khiến hắn khá đắc ý đó là Ngưu Nhân Bộ Lạc có tới 3 mục sư đỉnh cấp, Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, Thập Lý Họa Sa, Hắc Sắc Thiên Đường. Đây là ba người chơi có khả năng trở thành Thần Mục, những công hội khác có thể có được một người đã là rất tốt.
Trò chơi chỉ vừa bắt đầu, những công hội như Thiên Sứ Phách Nghiệp phải không ngừng tìm kiếm nhân tài, thu nhận họ, từ đó cao thủ mới ngày một nhiều. Còn Ngưu Nhân Bộ Lạc, nhờ có ký ức của Nhiếp Ngôn, trong thời gian ngắn đã có được rất nhiều cao thủ, còn cung cấp cho họ điều kiện và sân khấu tốt nhất, từ đó cho họ có được cơ hội phát triển tốt nhất. Vì thế số lượng kẻ mạnh của Ngưu Nhân Bộ Lạc ngày càng nhiều, những công hội khác sẽ không thể nào tưởng tượng nổi.
Ngoại trừ Thủy Sắc Yên Đầu, Đao Quang Sáng Chói, nhóm người Hắc Bạch, Vô Phong, Nhiễm Chỉ Thanh Xuân, Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử cũng có thực lực không kém gì so với Cuồng Thần, hơn nữa sự rèn luyện của họ hơn xa Cuồng Thần.
“Đao Quang lão đại tự mình lên, Cuồng Thần chỉ là một trò cười.” Hắc Bạch nói một cách chắc chắn.
“Chuyện này không cần phải lo lắng, Đao Quang lão đại hành hạ hắn cũng như một bữa ăn sáng.”
Mọi người vẫn đang bàn luận.
Trong tình huống bình thường khi kiếm sĩ đánh nhau với Thuẫn Chiến sĩ, nếu Thuẫn Chiến sĩ có phòng ngự cao, Kiếm sĩ rất khó để thắng. Bởi phòng ngự của Thuẫn Chiến sĩ quá cao, Thuẫn Chiến sĩ có nhiều hơn Kiếm sĩ một tấm thuẫn, hiệu quả mà tấm thuẫn này tạo ra rất rõ ràng. Một ít tấm thuẫn có tỉ lệ đón đỡ lên tới hơn 30%, còn có xác suất nhất định để làm mất hiệu quả của công kích vật lý, còn có thể giảm mất một phần sát thương.
Một tiếng “Đùng” vang lên, Đao Quang Sáng Chói sử dụng Thuẫn Kích, trọng thuẫn của hắn va vào người Cuồng Thần, làm hắn lui về sau mấy bước, sau đó lại tiếp tục công kích.
Cuồng Thần bị thuẫn tấn công, không còn chút lực để phản kích, mấy kỹ năng được hắn thi triển ra đều bị Đao Quang cắt đứt.
“Thời gian mà Đao Quang công kích còn chuẩn hơn ta.” Thủy Sắc Yên Đầu cảm khái nói. Hắn và Đao Quang Sáng Chói đều có được chuyên môn riêng. Trong việc lựa chọn thời gian tấn công thì Đao Quang Sáng Chói giỏi hơn hắn, dù sao Đao Quang Sáng Chói cũng là Thuẫn Chiến sĩ, một số lúc, ánh mắt rất quan trọng.
Trên sân đầu Đao Quang Sáng Chói vẫn luôn tấn công Cuồng Thần. Cho dù hắn đang có ưu thế, thì vẫn luôn cẩn thận từng bước, khi công kích không nhanh không chậm, lại khiến người khác nhận phải áp lực to lớn, hơn nữa không chừa lại bất kỳ cơ hội nào để Cuồng Thần phản kích.
Thực lực mạnh mẽ của Đao Quang Sáng Chói và Thủy Sắc Yên Đầu đang thể hiện ra khiến cho những người chơi dưới sân khấu phải nói lên một tiếng “Kỳ lạ”. Thực lực của Ngưu Nhân Bộ Lạc thật không đơn giản.
Đúng lúc này, những người chơi đang xem thi đấu bạo động, tách ra hai bên.
“Cuồng tặc Niết Viêm tới rồi!”
“Lão đại Niết Viêm của Ngưu Nhân Bộ Lạc đến rồi!”
Nhiếp Ngôn xuất hiện ngoài sân thi đấu. Phía trước là nhóm người đông đúc làm hắn không nhìn thấy được tình huống bên trong. Khi hắn đi tới gần, nhóm người tự động tách ra hai bên, những người xung quanh dùng ánh mắt kính sợ nhìn Nhiếp Ngôn, nhìn chăm chú hành động của Nhiếp Ngôn.
Đó là Cuồng tặc Niết Viêm với một kiếm đỉnh cao ở Rừng Rậm Dong Hỏa!
Đó là Cuồng tặc Niết Viêm trong cuộc chiến với Chiến Đao Thị HUyết ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư!
Niết Viêm là một truyền kỳ trên đỉnh vinh quang, tràn ngập màu sắc thần bí.
Sự xuất hiện của Nhiếp Ngôn làm cho không khí lên tới đỉnh, mọi người đều sôi trào.
“Xin chào Niết Viêm lão đại.”
“Niết Viêm lão đại, nhận ta vào Ngưu Nhân Bộ Lạc đi.”
“Niết Viêm lão đại…”
Những người chơi này dù có biết Nhiếp Ngôn hay không đều nhiệt tình chào hỏi.
Nhiếp Ngôn cười cười, đi tới chỗ của Thủy Sắc Yên Đầu. Lúc này hắn thấy được một màn cuối cùng trên sân thi đấu, Cuồng Thần bị Đao Quang Sáng Chói dùng Thuẫn Kích đánh ra ngoài, ngã trên mặt đất.
Trong đám người vang lên những tiếng ủng hộ.
“Đao Quang lão đại uy vũ.”
“Cuồng Thần bi kịch.”
Lúc này Nhiếp Ngôn đang ở bên ngoài sân thi đấu cùng với nhóm người Đao Quang Sáng Chói nhìn nhau cười.
Sa Đọa biết được Nhiếp Ngôn tới thì đứng lên. Cuồng tặc Niết Viêm cuối cùng cũng tới!
Chỉ chốc lát sau, Cuồng Thần được hồi sinh, việc liên tục thua hai lần làm tinh thần hắn cực kỳ sa sút.
“Ngươi thua thêm một kiện trang bị, lần này ta muốn bảo vệ đùi.” Thủy Sắc Yên Đầu nói với Cuồng Thần. Trang bị Chiến sĩ của hắn đã có đảm bảo.
“Ta nhận thua, nhưng các ngươi để Thuẫn Chiến sĩ đánh với ta, ta không phục.” Cuồng Thần có chút oan ức nói. Hơn nữa hắn còn có ý nghĩ, có lẽ trong Ngưu Nhân Bộ Lạc chỉ có Thủy Sắc Yên Đầu và Đao Quang Sáng Chói tương đối mạnh, những người khác có lẽ không mạnh lắm.
Đao Quang Sáng Chói và Thủy Sắc Yên Đầu tương đối nổi tiếng, những người khác cơ bản không ai biết đến.
Cuồng Thần vừa nói xong, dưới sân khấu ngập tràn tiếng nói.
“Thua còn không phục, Thiên Sứ Phách Nghiệp cũng chỉ có thế.”
“Đúng rồi, thua hết hai trận liên tục, lại còn muốn khiêu chiến Cuồng tặc Niết Viêm, chi bằng chạy về nhà uống sữa mẹ đi.”
Thủy Sắc Yên Đầu híp mắt, khẽ cười: “Trong tám người ở đây ngoại trừ Cuồng tặc Niết Viêm ngươi có thể tự do chọn, kể cả hai mục sư. Cho ngươi thêm một cơ hội, tiền cược vẫn là một trang bị, thế nào?”
Thủy Sắc Yên Đầu vừa nói xong, tất cả mọi người đều xôn xao. Thủy Sắc Yên Đầu và Đao Quang Sáng Chói có thể thắng được Cuồng Thần mọi người không thấy ngoài ý muốn. Nhưng thực lực của Cuồng Thần mọi người đều thấy được, cũng chỉ kém hơn Đao Quang Sáng Chói và Thủy Sắc Yên Đầu một chút. Thủy Sắc Yên Đầu lại đưa ra điều kiện là 6 người cho Cuồng Thần tùy tiện chọn, nhưng Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử và Thập Lý Họa Sa đều là mục sư.
Mục sư PK với Chiến sĩ, không phải tìm chết sao? Huống chi là chiến sĩ đỉnh cao như Cuồng Thần.
Nhưng lời này lại được nói ra bởi Thủy Sắc Yên Đầu, tất cả người chơi đều có chút nghi ngờ. Chẳng lẽ hai mục sư kia thực sự mạnh như vậy?
Lời nói này của Thủy Sắc Yên Đầu cực kỳ kiêu ngạo, mục sư của Ngưu Nhân Bộ Lạc vẫn có thể thắng ngươi.
Cuồng Thần có chút do dự, khi hắn nhìn Sa Đọa đứng ngoài sân thi đấu, Sa Đọa đang cau mày. Hắn đang suy nghĩ xem lời này của Thủy Sắc Yên Đầu có phải là thật không, hay chỉ là đang phô trương.
Những người chơi dưới sân nhìn thấy sự do dự của Cuồng Thần thì bắt đầu châm biếm hắn.
“Nhóc con, sợ rồi sao, Tạp La Nhĩ thành không phải là nơi Thiên Sứ Phách Nghiệp có thể càn rỡ.”
“Ngay cả Mục sư cũng không dám PK, Thiên Sứ Phách Nghiệp thật mất mặt.”
...
Khi Cuồng Thần nghe được những lời này cảm thấy vô cùng chói tai.
Thực lực của Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử và Thập Lý Họa Sa Thủy Sắc Yên Đầu biết rất rõ. Câu nói Mục sư không thể PK căn bản không thể áp dụng cho hai người này. Kỹ xảo chiến đấu của họ cực kỳ xuất sắc, khi PK với nhóm Thủy Sắc Yên Đầu có được tỉ lệ thắng hơn 30%, nếu PK với Cuồng Thần, có thể có hơn 60% thắng. Khi này Cuồng Thần lại bị họ kích thích, khi PK không thể nào bình tĩnh, nhất định là làm giảm thực lực, phần thắng của Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử và Thập Lý Họa Sa sẽ được tăng lên rất lớn, cho nên Thủy Sắc Yên Đầu mới dám kiêu ngạo như vậy.
Sa Đọa nghe được những lời này của người chơi ở Tạp La Nhĩ thành, Sa Đọa nhíu mày, đây đúng là không trâu bắt chó đi cày, nếu Cuồng Thần không đánh, người mất mặt không chỉ có Cuồng Thần.
Không còn cách khác!
“Cuồng Thần, lên đi, phải đánh, nhất định không được để thua!” Sa Đọa, lần này không giống với lúc nãy, bây giờ Cuồng Thần đánh với Mục sư, sao có thể để thua! Ánh mắt của Sa Đọa chuyển tới nơi nhóm người Nhiếp Ngôn đang đứng, chính chủ chỉ vừa xuất hiện, mục tiêu của hắn là Cuồng tặc Niết Viêm.
“Con mẹ nó, Ngưu Nhân Bộ Lạc các ngươi cứ lên một người, ông đây chơi tới cùng!” Cuồng Thần nhìn chằm chằm vào sáu người còn lại.
Thủy Sắc Yên Đầu nhìn nhóm người Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử nói: “Các ngươi ai lên, hắn còn một kiện Á Truyền kỳ, thắng thêm một trận nữa là có thể lột sạch hắn.”
Những người chơi đứng không xa nghe được lời của Thủy Sắc Yên Đầu thì có chút choáng váng, trong suy nghĩ của họ, Thủy Sắc Yên Đầu là loại người có phần bảo thủ, nghiêm túc, không hề nghĩ tới hắn lại gian trá đến vậy. Từ đầu đã suy nghĩ tới trang bị của Cuồng Thần, rồi từng bước từng bước đào bẫy cho Cuồng Thần nhảy vào, chẳng lẽ hắn muốn lấy hết trang bị trên người Cuồng Thần sao?
Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử đứng cạnh bên nói: “Ta lên, đã lâu không chơi đùa.”
Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử nhảy lên sân khấu, Mục sư mặc pháp bào màu trắng vừa xuất hiện là cho người chơi phía dưới hoa mắt choáng váng.
“A, ta không nhìn nhầm, Ngưu Nhân Bộ Lạc thật sự để một mục sư đi lên?”
“Mạnh thật, Ngưu Nhân Bộ Lạc vậy mà thực sự để Mục sư đánh với Chiến sĩ!”
Trong suy nghĩ của người chơi, mục sư là tượng trưng cho máu giấy, yếu ớt, rất ít mục sư có thể đánh thắng người chơi cùng cấp vì họ không am hiểu PK, chỉ hiểu rõ việc trị liệu, một số mục sư sẽ học các kỹ năng khống chế nhưng chỉ là dùng để phòng thân.
Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử không quá nổi tiếng, ít khi xuất hiện, đa phần mọi người đều không biết hắn, nhưng cũng có một số người nhận ra.
“Đó là Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, Mục sư đứng đầu của Ngưu Nhân Bộ Lạc.”
“Mục sư cho dù mạnh đến cỡ nào, chẳng lẽ có thể đánh thắng chiến sĩ?”
“Cái này khó mà nói được! Thủy Sắc lão đại phải chắc chắn mới để Mục sư lên đấu chứ?”
Có một số người mang video của Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử ra, đây đều là những chiến tích huy hoàng của hắn. 1 đấu 3, 1 đấu 5, lúc mạnh nhất là 1 đấu 6, thế nhưng vẫn có thể hành hạ được kẻ địch. Đây là những video thi đấu thể thao nội bộ của Ngưu Nhân Bộ Lạc, bình thường rất ít khi truyền ra ngoài.
Mục sư cũng có thể giết người!
Đương nhiên là thực lực của những người chơi kia không thể nào sánh bằng Cuồng Thần.
“Con mẹ nó, đây là Mục sư sao?” Sau khi nhìn thấy những video đó, một người chơi trợn mắt, Mục sư có thể mạnh đến trình độ đó, bảo người chơi bình thường sống thế nào.
Video chậm rãi được truyền ra, ban đầu mọi người cũng không xem trọng Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử nhưng khi những video này xuất hiện, họ đã có thêm tin tưởng đối với Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử. Nếu hắn thắng được Cuồng Thần, đây là một tin tức cực kỳ chấn động.
Nhiếp Ngôn nhìn thấy Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử lên sân khấu thì mỉm cười. Điều khiến hắn khá đắc ý đó là Ngưu Nhân Bộ Lạc có tới 3 mục sư đỉnh cấp, Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, Thập Lý Họa Sa, Hắc Sắc Thiên Đường. Đây là ba người chơi có khả năng trở thành Thần Mục, những công hội khác có thể có được một người đã là rất tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.