Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Chương 558: Thế Như Chẻ Tre

Phát Tiêu Đích Oa Ngưu

02/01/2023

Ba chiếc Xe ném đá chậm rãi tới gần, Nhiếp Ngôn có chút vội vàng xao động lên, như Xe ném đá Bọc Thép này cùng với các loại dụng cụ công thành chính là khắc tinh của sủng vật và phi hành thú cưỡi.

Xe ném đá Bọc Thép đối với Hoàng Kim Địa Long Ám Dực Long có tính chất cực kỳ uy hiếp.

Nhiếp Ngôn ngâm xướng xong một đoạn chú ngữ, đem Hoàng Kim Địa Long triệu hồi, lúc này Ám Dực Long đã tiến vào phạm vi công kích của Xe ném đá Bọc Thép.

Chỉ nghe Cuồng Pháp hạ lệnh xuống, mười lăm viến cầu sắt bắn ra bay lên không trung, trên không trung xẹt qua từng đạo đường vòng cung, hướng Ám Dực Long bên này trút xuống.

Nhiếp Ngôn khẩn trương điều khiển Ám Dực Long tránh né, Ám Dực Long đập cánh, thoáng cái di chuyển ra bên ngoài.

Một quả cầu sắt từ trên không trung rớt xuống dưới, “rầm rầm rầm”, năm quả cầu sắt bắn ra rơi lên trên các tòa kiến trúc, nổ bung sau đó mãnh liệt phóng lên trời, đem những tòa kiến trúc này đánh thành phế tích. Mặt khác một ít cầu sắt bắn ra đã rơi vào trên đường cái, đem đường cái cày nát tạo thành những hố sâu vô cùng đáng sợ.

Có ba quả cầu sắt bắn trúng ngực và bả vai của Ám Dực Long, Ám Dực Long phát ra một tiếng kêu thảm thiết, có mấy khối lân vảy bị đốt cháy đen, lực lượng mạnh mẽ của đạn sắt khiến cho nó rơi xuống mặt đất lui lại liên tục. Ám Dực Long bị thương nhẹ, nhưng nó đối với uy lực của Xe ném đá Bọc Thép có chút sợ hãi.

Thời điểm Xe ném đá đucợ kéo đến, người chơi của Pháp Sư Liên Minh ở bên cạnh Ám Dực Long liền tranh thủ thời gian hướng hẻm nhỏ ở gần đó bỏ chạy, miễn cho bị tai bay vạ gió, nhưng mà vẫn có nhiều người bị Xe ném đá oanh chết.

“Xe ném đá Bọc Thép tiếp tục hướng phía trước tấn công, đập chết Ám Dực Long, mọi người cho ta xông lên!” Cuồng Pháp thấy Xe ném đá Bọc Thép đối với Ám Dực Long hữu hiệu, bàn tay nắm chặt, phấn chấn hô lên. Chỉ cần có thể đem Ám Dực Long của Cuồng tặc Niết Viêm đánh rơi, vậy bọn họ coi như buôn bán có lời!

Xe ném đá Bọc Thép hướng bên này xoay lại, lập tức bắn ra một viên đạn sắt, cường đại hỏa lực đè ép xuống. Mắt thấy Ám Dực Long sắp bị mười mấy viên đạn sắt bắn trúng, Nhiếp Ngôn thả người nhảy lên, nhảy đến nóc nhà một chỗ vị trí vững chắc, kéo gần cự ly với Ám Dực Long lại, ra lệnh cho Ám Dực Long, Ám Dực Long mở động cánh ra, bay lên trời, nhanh chóng bay lên.

“Oanh” một tiếng nổ lớn, mười lăm viên đạn sắc rơi đúng vị trí Ám Dực Long vừa mới đứng đó, tạo thành một cái hố sâu hơn ba mươi mét vô cùng bắt mắt.

Đây là chỗ đáng sợ của Xe ném đá Bọc Thép, nếu Ám Dực Long đồng thời chịu lên nhiều công kích như vậy. Không chết cũng phải rơi xuống nửa cái mạng.



Ám Dực Long là một loại sinh vật chiến đấu trên không, từ không trung lao xuống phía dưới, có rất ít đơn vị chiến đấu có thể ngăn cản được công kích của nó, nhưng trên đất bằng, bị Xe ném đá Bọc Théo này toàn diện áp chế, Ám Dực Long căn bản không cách nào phát huy ra sức chiến đấu mạnh nhất của nó, rất dễ dàng bị lửa đạn xử lý. Pháp Sư Liên Minh đều đem Xe ném đá lấy ra, tốc độ nhanh như vậy, Nhiếp Ngôn không khỏi thầm nghĩ, nếu Ám Dực Long xảy ra vấn đề, vậy thì chuyến này sẽ thua lỗ lớn.

Trong nháy mắt Ám Dực Long bay lên trời, Nhiếp Ngôn thả người nhảy lên, nhảy lên lưng Ám Dực Long, khống chế Ám Dực Chi Long hướng phía trên cao bay lên.

Ám Dực Long vừa mới bay đến giữa không trung, mấy tòa tiễn tháp ở gần đó liền nhắm tới Ám Dực Long, dày đặc mũi tên hướng bên này ập tới, có rất nhiều tên bởi vì cự ly quá xa, thời điểm bay đến nửa đường, bị Ám Dực Long dùng cánh vai hất ra ngoài.

Hơn mười mũi tên đánh trúng Ám Dực Long, mũi tên đụng chạm vào làn da cứng rắn như sắt của Ám Dực Long, phát ra những tiếng đinh đinh đinh giòn tai, tựa như đinh đập vào sắt, đều từ không trung rơi xuống. Cự ly quá xa, những nỗ tiễn này không cách nào phát huy ra uy lực mạnh nhất của nó.

Nhiếp Ngôn quay đầu nhìn lại, bọn người Cuồng Pháp càng ngày càng xa, Ám Dực Long ở trên bầu trời, hầu như không có bao nhiêu đồ vật có thể đối với nó tạo thành uy hiếp.

“Thật ngại quá, ta đi trước đây!” Nhiếp Ngôn lộ ra một nụ cười trêu tức, lúc này sĩ khí Pháp Sư Liên Minh giảm mạnh, buôn bán lời bỏ chạy, đây là phong cách từ trước đến nay của Nhiếp Ngôn.

Chứng kiến Ám Dực Long bay khỏi phạm vị công kích của máy ném đá cùng tiễn tháp, chở Nhiếp Ngôn càng ngày càng xa, cuối cùng biến mất tại không trung Cuồng Pháp tức giận đến muốn giết người, không nghĩ tới như vậy mà vẫn để Cuồng tặc Niết Viêm chạy.

“Aun, Vương Giả, các ngươi đều trở về a.” Nhiếp Ngôn nói ở trong kênh đồng đội, sau đó rời khỏi cứ điểm thành Nguyệt Quang.

Bọn người Aun cùng Vương Giả Thiên Hạ đánh giết vài người chơi của Pháp Sư Liên Minh xong, sau đó mới lục tục sử dụng tùy cơ truyền tống quyển trục, rời khỏi cứ điểm Nguyệt Quang.

Bọn họ nguyên một đám thoải mái rời đi, lưu lại một đống tường đổ.

Tin tức bọn người Nhiếp Ngôn thoải mái rời đi sau khi được phát trên kênh công hội, các người chơi của Ngưu Nhân Bộ Lạc lập tức thở dài một hơi, lão đại bọn họ rốt cục đã bình yên vô sự trở lại.



Rất nhanh sau đó, tin tức bọn người Nhiếp Ngôn ở tại cứ điểm Nguyệt Quang trắng trợn giết chóc, giống như là đâm cành nảy lọc, rất nhanh truyền khắp cả Cách Lâm Lan đế quốc, diễn đàn khắp nơi đều là đỏ tươi tiêu đề. Như là “Chiến thần trở về Cuồng tặc Niết Viêm tàn sát hàng loạt dân trong thành!” “Pháp Sư Liên Minh thất lạc!” “Sỉ nhục của Pháp Sư Liên Minh. Luận cứ điểm Nguyệt Quang bị tàn sát!”

Vô số các loại hình ảnh tin tức nhanh chóng tràn ngập diễn đàn, sự kiện lần này đối với Pháp Sư Liên Minh mà nói, là một sỉ nhục khó cỏ thể xóa bỏ, video truyền trên trang chủ làm cho người chơi Pháp Sư Liên Minh khó có thể ngẩng đầu, trong sự liện lần này, con số thương vong của Pháp Sự Liên Minh đạt tới một ngàn ba trăm người lần, trong đó hội trưởng công hội Pháp Sư Liên Minh Cuồng Pháp bị giết chết hai lần, hội trưởng công hội Thần Thánh Thủ Hộ Thánh Diễm bị giết chết một lần, nếu ở dã ngoại phát sinh chuyện như vậy, ngược lại cũng không phải chuyện gì kỳ lạ hiếm gặp, nhưng cứ điểm Nguyệt Quang là đại bản doanh của Pháp Sư Liên Minh, là địa phương phòng thủ nghiêm mật nhất của Pháp Sư Liên Minh, nhưng lại để cho Cuồng tặc Niết Viêm đi lại như ở trong nhà, còn bị giết nhiều người như vậy, làm sao không khiến người ta khiếp sợ.

Mắt thấy lỗ hổng trên tường thành lớn như vậy, Ngưu Nhân Bộ Lạc hoàn toàn có thể xông vào thành, nhưng Thủy Sắc Yên Đầu lại không nóng không vội, để cho mười lăm Xe ném đá Băng Sương từng cái từng cái tiến đến, qua vài tiếng liền đem tường thành cũng tiễn tháp phá bỏ, sau đó để cho thành viên công hội ép đến từng chút một, làm cho người chơi của Pháp Sư Liên Minh liền cơ hội phản kích cũng không có.

Loại này hỏa lực tầm xa này công kích làm cho Pháp Sư Liên Minh không ngừng ăn đau khổ.

Qua bảy giờ sau, cứ điểm Ai Kiệt Đốn bị san thành bình địa, trong thành chỉ còn lại một mảnh phế tích, cái gì cửa hàng các loại kiến trúc đều không lưu lại, tường thành cũng mất đi một phần tư, Pháp Sư Liên Minh bỏ xuống gần một vạn thi thể, sau đó toàn bộ theo truyền tống trận mà chạy trốn. Đây là một trận thắng lợi huy hoàng, Ngưu Nhân Bộ Lạc ngoài vài người không may bị nỏ tiễn bắn chết, cơ bản không có tổn thương, thương vong bảo trì ở vài con số.

Sau khi đánh hạ cứ điểm Ai Kiệt Đốn, sĩ khí của Ngưu Nhân Bộ Lạc càng tăng cao, mười lăm Xe ném đá Băng Sương như ngựa phi không ngừng vó đuổi theo vào tòa thành thị cứ điểm khác của Pháp Sư Liên Minh.

Quân đôi của Ngưu Nhân Bộ Lạc như một bọt nước một đường tiến lên, công thành nhổ trại, không có mọt chút bất lợi, trên đường gặp phải đám người của Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ đứng ra ngăn cản, nhưng những người kia rất nhanh trở thành oan hồn dưới uy lực của Xe ném đá Băng Sương, quân lính tan rã.

Hết thảy mọi chuyện đều phát triển theo chiều hướng tốt, Nhiếp Ngôn một bên chú ý tình hình chiến đấu bên kia, một bên thu nhặt đại cục, triệu tập Thần Thánh La Mã Đế Quốc, Chiến Thần Bộ Lạc tập trung binh lực, đối với Pháp Sư Liên Minh tập kích tạo thêm cho chúng thật nhiều áp lực.

Pháp Sư Liên Minh tổng cộng có hai mươi mốt tòa cứ điểm trong đó đã có năm tòa rơi vào trong tay Ngưu Nhân Bộ Lạc, một tòa bị phá hủy, ba tòa khác bị đẩy vào hỗn chiến, cả thành Nguyệt Quang đều biến thành chiến trường hỗn loạn.

Pháp Sư Liên Minh liên tiếp bại lui, cục diện hiện tại rất tốt, tuy nhân số của Ngưu Nhân Bộ Lạc không bằng Pháp Sư Liên Minh cùng Thần Thánh Thủ Hộ nhiều như vậy, nhưng là trên dưới một lòng, sĩ khí như tăng cao, một trận chiến lớn như vậy, sĩ khí là rất trọng yếu.

“Pháp Sư Liên Minh bên kia có động tác gì không?” Nhiếp Ngôn nhìn về phía Quách Hoài hỏi, Ngưu Nhân Bộ Lạc đã đánh tới cửa nhà, Pháp Sư Liên Minh không có khả năng một mực bị động bị đánh, nhất định sẽ phát động phản kích.

“Pháp Sư Liên Minh co rút phòng tuyến, gia cố tường thành cứ điểm Nguyệt Quang, phỏng chừng bọn họ là muốn tại cứ điểm thành Nguyệt Quang quyết một trận tử chiến với chúng ta!” Quách Hoài nói, nhìn số liệu ở các nơi báo về, tâm tình của hắn cũng dễ dàng không ít.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Làm Đạo Tặc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook