Trọng Sinh Lên Như Diều Gặp Gió

Chương 16: Đã Gặp Qua Là Không Quên Được (2)

Hỏa Liễu Mãi Phi Cơ

16/02/2024

“Mọi người đều làm việc đi!” Nói xong, Hoắc Bá Nho liền đi về phía văn phòng của mình.

Sau khi nhìn theo Hoắc Bá Nho đi rồi, Mai Văn Kiệt nhìn về phía Tần Nghị bên cạnh, đáy lòng dâng lên một tia cảm giác nguy cơ!

Hắn hai năm qua, vẫn luôn là thư ký số một của bí thư.

Mấy đời thư ký trước đó, đều là vì năng lực không nổi bật, dẫn tới bị Hoắc Bá Nho đuổi đi.

Hắn có thể ngồi vững vị trí thư ký bí thư này, liên quan với năng lực viết tài liệu xuất chúng của hắn, hơn nữa hắn công tác khác năng lực nổi bật, mới có thể gắt gao chiếm cứ vị trí này.

Cho nên nói, hơn một năm qua, Hoắc Bá Nho chỉ có hắn một thư ký này. Lấy vị trí này của hắn, nói không chừng rèn luyện thêm hai năm, có cơ hội thăng chức phó khoa!

Bây giờ bỗng nhiên lại có thêm một người, trong lòng hắn không có cảm giác nguy cơ đó là giả!

Chẳng qua, trên mặt hắn lại tràn đầy nụ cười nhiệt tình: “Đồng chí Tần, tôi trước dẫn cậu làm quen một phen hoàn cảnh nơi này?”

“Vâng, đa tạ rồi!” Tần Nghị gật đầu.

Thật ra văn phòng đảng ủy nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ.

Mai Văn Kiệt sau khi giới thiệu đơn giản cho Tần Nghị các cương vị, coi như là làm quen xong.

“Làm thư ký, bình thường nội dung công tác nhiều nhất vẫn là viết tài liệu, cậu mới đến, nếu không xem trước một chút một ít tài liệu trước kia, học tập trước một phen?” Mai Văn Kiệt đưa ra đề nghị.

Hắn tuy trong lòng mơ hồ có cảm giác nguy cơ, tiềm thức đối với Tần Nghị là ôm địch ý.

Nhưng lãnh đạo phân phó công tác, vẫn phải làm, không thể biểu lộ ra!

Hắn cũng muốn xem xem Tần Nghị trước mắt này, rốt cuộc có trình độ hay không.

Nếu không có trình độ, như vậy uy hiếp đối với vị trí của hắn không lớn, thậm chí không có uy hiếp.



Cho dù có trình độ, nếu trình độ kém hắn, như vậy hắn cũng không sợ!

Hắn đối với năng lực của mình vẫn là cực kỳ tự tin!

Ngay cả Hoắc Bá Nho cũng nhiều lần khen hắn viết tài liệu là một hảo thủ.

“Được!” Tần Nghị gật gật đầu.

Tần Nghị kiếp trước lăn lộn nhiều năm như vậy, tự nhiên biết viết tài liệu không đơn giản bản thân có trình độ là được, còn cần xem lãnh đạo thích loại hình tài liệu bản thảo thế nào.

Thường thường mỗi một lãnh đạo thích bản thảo đều không giống nhau.

Chỉ riêng lấy bản thảo thuyết minh để nói, đầu tiên, cần phù hợp nội dung diễn thuyết lãnh đạo thích, hắn thích loại hình nào, ngươi liền viết phương hướng đó. Cho dù ngươi viết bản thảo hoa mỹ, nhưng lãnh đạo không thích loại hình đó, ngươi viết ra, lãnh đạo khẳng định không thích.

Mặt khác, cũng là một điểm rất quan trọng, nội dung diễn thuyết, còn phải phù hợp chủ đề.

Cũng là nói, một cái là cần phù hợp chủ đề, thứ hai cũng phải là loại hình lãnh đạo thích! Đây mới là bản thảo hoàn mỹ.

“Được, bên này là phòng tư liệu, tôi lấy trước cho cậu mấy chục phần để cậu đọc một chút rồi nói tiếp?”

“Được.”

Rất nhanh, hai người liền từ trong phòng tư liệu lấy ra mấy chục phần tài liệu.

Có bản thảo thuyết minh, có văn kiện phát xuống, tài liệu hướng bên trên xin chỉ thị, bản thảo tin tức vân vân.

Tần Nghị tìm cái bàn làm việc, ngồi xuống bắt đầu nghiêm túc đọc.

Về phần Mai Văn Kiệt, cũng là đi bận việc khác, nhưng hắn lại thỉnh thoảng âm thầm chú ý tình huống của Tần Nghị bên kia.



Tần Nghị ngồi trên ghế, mở ra phần tài liệu đầu tiên.

Mỗi một trang, hắn chỉ dừng lại khoảng ba mươi giây, sau đó lại lật tiếp trang thứ hai.

Từ sau khi trọng sinh, hắn chẳng những năng lực uống rượu tăng cường, còn có thể đã gặp qua là không quên được, loại suy, suy một ra ba, đầu óc cũng nhanh nhạy hơn không ít!

Cho nên nói, những tài liệu này, hắn đọc nhanh như gió xem một lần, đã có thể hoàn toàn nhớ kỹ.

Động tác đọc sách của hắn, rất nhanh đã dẫn tới Mai Văn Kiệt chú ý!

“Đọc nhanh như gió?” Mai Văn Kiệt nhíu mày thật chặt.

Loại tốc độ đọc sách này, trước không nói có thể nhớ kỹ bao nhiêu, nhắm chừng ngay cả đọc cũng không thể đọc rõ nhỉ?

Tiếp theo hắn lại âm thầm quan sát một phen, phát hiện Tần Nghị vẫn như cũ là xem tài liệu như vậy, chỉ chốc lát sau, đã xem xong một phần tài liệu.

Ngắn ngủn nửa giờ, Tần Nghị đã xem xong mấy chục phần tài liệu.

Tốc độ này, ở trong mắt người ngoài, quả thực chính là nước đổ đầu vịt —— Không vào trong lòng, không nhớ được!

“Nhanh như vậy đã đọc xong rồi?” Mai Văn Kiệt ghé tới.

“Vâng, đều đọc đại khái một chút rồi.” Tần Nghị gật gật đầu.

“Muốn xem thêm cái khác một chút hay không? Trong phòng tư liệu còn có không ít.” Mai Văn Kiệt nói.

“Không cần, có chuyện gì cho tôi làm không?” Tần Nghị cũng đã đọc mấy chục phần, cảm thấy cũng tương đối rồi.

Đã gặp qua là không quên được, mấy chục phần nội dung đều nhớ ở trong lòng, hơn nữa loại suy, suy một ra ba, lại thêm kiếp trước cũng lăn lộn mấy chục năm.

Vẻn vẹn viết tài liệu, hắn tự nhận là có thể đạt tới trình độ nhất định rất cao!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Lên Như Diều Gặp Gió

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook