Trọng Sinh Lỗi, Bật Kim Chủ (3S)
Chương 4:
Tứ Gia Gia
02/10/2023
Vì có kinh nghiệm diễn xuất nhiều năm, Chu Hường dễ dàng qua được vòng một, chờ nửa buổi để được vào thử vai vòng 2. Cô dễ dàng đánh bại mười ba thí sinh, cùng với 2 người khác lọt vào vòng 3.
Đạo diễn và biên kịch hẹn cuối tuần đến diễn thử một cảnh trước máy quay để chốt hạ. Chu Hường mừng thầm vì cô biết 2 đối thủ còn lại kinh nghiệm diễn xuất không bằng mình. Đứng trước ống kính, khả năng nhập vai của cô rất tốt. Cô đã từng đánh bại cả những diễn viên gạo cội khi đi castinh vai bà thím 40 tuổi, chẳng có gì phải sợ hai diễn viên non nớt kia.
Thế nhưng oan nghiệt thay, cuối tuần cô đến trường quay thì bị trợ lý đạo diễn chặn lại, thông báo:
- Thật xin lỗi, chúng tôi đã chọn được diễn viên đóng vai chị gái. Cô đi một chuyến mất công rồi. Tôi có gọi điện nhưng không thấy cô nghe máy.
Chu Hường biết có cuộc gọi nhỡ của số lạ, chẳng qua cô đang vội nên chưa gọi lại. Thì ra là trợ lý đạo diễn gọi. Cô sửng sốt:
- Đã chọn được diễn viên? Xin hỏi người đó là ai ạ?
- Chuyện này… - Trợ lý đạo diễn tỏ vẻ khó xử.
Thấy anh ta còn trẻ và có vẻ hiền lành, Chu Hường hạ giọng, muốn hỏi ra chút tin tức:
- Chẳng phải lần trước thử vai, đạo diễn và biên kịch rất hài lòng về biểu hiện của tôi sao? Hôm nay chưa cho tôi diễn thử đã trực tiếp loại… quả thực khó hiểu.
- Có gì khó hiểu đâu. Không phải cô kém cỏi. Hai người thử vai cùng cô cũng bị loại.
Nói xong, trợ lý đạo diễn vội quay người chạy mất.
Ồ…
Hai người thử vai cùng cô cũng bị loại tức là có diễn viên khác chen ngang.
Người này hoặc là lưu lượng cực đỉnh hạ mình diễn vai phụ để cọ nhiệt với hai diễn viên chính, hoặc là mang vốn vào đoàn – bồ nhí của nhà đầu tư nào đó.
Cả hai kiểu trên Chu Hường đều không đọ được.
Cô ngậm ngùi quay ra.
Lúc đến khúc cua hành lang, cô đâm sầm vào một phụ nữ.
- A… tôi xin lỗi… - Chu Hường vội xin lỗi.
Đáp lại cô là khuôn mặt nhăn nhó kinh bỉ của Phùng Trúc Linh. Chất giọng chua chát đanh đá lập tức chọc vào tai cô:
- Mù à?
Biết người mình tông trúng là ả này, Chu Hường không xin lỗi nữa, chỉ cười trừ:
- Không mù. Tôi đang mất tập trung.
- Ha… Cô đến đây làm gì? Đến liếm gót giày năn nỉ đạo diễn cho thử vai hả? Thật đáng tiếc, vai diễn đó đã về tay tôi. – Phùng Trúc Linh ác ý mỉa mai, mắt loé sáng độc địa.
Chu Hường tức tối cười nhạt:
- Phùng Trúc Linh, tôi không hề đắc tội với cô, tại sao hết lần này đến lần khác cô cướp vai của tôi? Cô thừa khả năng dành được vai chính…
Phùng Trúc Linh là nhị tiểu thư của Phùng gia nào đó, nghe nói rất giàu, quen biết nhiều nhà đầu tư. Phùng gia cũng thường xuyên rót vốn đầu tư cho các bộ phim mà Phùng Trúc Linh thích diễn.
Ả nghênh ngang thách thức:
- Tôi thích cướp là cướp, cần gì lý do?
Đạo diễn và biên kịch hẹn cuối tuần đến diễn thử một cảnh trước máy quay để chốt hạ. Chu Hường mừng thầm vì cô biết 2 đối thủ còn lại kinh nghiệm diễn xuất không bằng mình. Đứng trước ống kính, khả năng nhập vai của cô rất tốt. Cô đã từng đánh bại cả những diễn viên gạo cội khi đi castinh vai bà thím 40 tuổi, chẳng có gì phải sợ hai diễn viên non nớt kia.
Thế nhưng oan nghiệt thay, cuối tuần cô đến trường quay thì bị trợ lý đạo diễn chặn lại, thông báo:
- Thật xin lỗi, chúng tôi đã chọn được diễn viên đóng vai chị gái. Cô đi một chuyến mất công rồi. Tôi có gọi điện nhưng không thấy cô nghe máy.
Chu Hường biết có cuộc gọi nhỡ của số lạ, chẳng qua cô đang vội nên chưa gọi lại. Thì ra là trợ lý đạo diễn gọi. Cô sửng sốt:
- Đã chọn được diễn viên? Xin hỏi người đó là ai ạ?
- Chuyện này… - Trợ lý đạo diễn tỏ vẻ khó xử.
Thấy anh ta còn trẻ và có vẻ hiền lành, Chu Hường hạ giọng, muốn hỏi ra chút tin tức:
- Chẳng phải lần trước thử vai, đạo diễn và biên kịch rất hài lòng về biểu hiện của tôi sao? Hôm nay chưa cho tôi diễn thử đã trực tiếp loại… quả thực khó hiểu.
- Có gì khó hiểu đâu. Không phải cô kém cỏi. Hai người thử vai cùng cô cũng bị loại.
Nói xong, trợ lý đạo diễn vội quay người chạy mất.
Ồ…
Hai người thử vai cùng cô cũng bị loại tức là có diễn viên khác chen ngang.
Người này hoặc là lưu lượng cực đỉnh hạ mình diễn vai phụ để cọ nhiệt với hai diễn viên chính, hoặc là mang vốn vào đoàn – bồ nhí của nhà đầu tư nào đó.
Cả hai kiểu trên Chu Hường đều không đọ được.
Cô ngậm ngùi quay ra.
Lúc đến khúc cua hành lang, cô đâm sầm vào một phụ nữ.
- A… tôi xin lỗi… - Chu Hường vội xin lỗi.
Đáp lại cô là khuôn mặt nhăn nhó kinh bỉ của Phùng Trúc Linh. Chất giọng chua chát đanh đá lập tức chọc vào tai cô:
- Mù à?
Biết người mình tông trúng là ả này, Chu Hường không xin lỗi nữa, chỉ cười trừ:
- Không mù. Tôi đang mất tập trung.
- Ha… Cô đến đây làm gì? Đến liếm gót giày năn nỉ đạo diễn cho thử vai hả? Thật đáng tiếc, vai diễn đó đã về tay tôi. – Phùng Trúc Linh ác ý mỉa mai, mắt loé sáng độc địa.
Chu Hường tức tối cười nhạt:
- Phùng Trúc Linh, tôi không hề đắc tội với cô, tại sao hết lần này đến lần khác cô cướp vai của tôi? Cô thừa khả năng dành được vai chính…
Phùng Trúc Linh là nhị tiểu thư của Phùng gia nào đó, nghe nói rất giàu, quen biết nhiều nhà đầu tư. Phùng gia cũng thường xuyên rót vốn đầu tư cho các bộ phim mà Phùng Trúc Linh thích diễn.
Ả nghênh ngang thách thức:
- Tôi thích cướp là cướp, cần gì lý do?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.