Trọng Sinh Mang Khối Rubik Không Gian Làm Ruộng Ở Mạt Thế
Chương 45: Trứng Nở
Ái Cật Đích Miên Hoa Đường
15/06/2022
Trong không gian Rubik của Tĩnh Xu hiện tại có hai việc cần phải sắp xếp. Thứ nhất là gà con và vịt con đã nở, Tĩnh Xu liền tiến hành đánh số cho bọn chúng. Những con được nở bởi trứng của nhóm gà mái, vịt mái được đánh số thứ nhất thì nhóm gà con và vịt con cũng được đánh số tương tự.
Những con gà vịt được đánh số một đã phát triển rất lớn, Tĩnh Xu chờ thêm bẩy ngày nữa sẽ thay đổi lại liều lượng của linh tuyền, giảm xuống chỉ còn một nửa lượng linh tuyền mà thôi. Hơn nữa cô cũng bắt đầu uống nước có linh tuyền pha loãng.
Tĩnh Xu làm một quyết định: Số gà mái được đánh số thứ nhất cô sẽ vẫn tiếp tục cho chúng nó uống linh tuyền đến khi chúng chết, cô muồn nhìn xem hiệu quả của linh tuyền như thế nào. Hơn nữa nhóm gà này quản lý cả đàn gà rất tốt, cảm giác toàn bộ bầy gà đẻ trứng đều có quy luật cùng kỷ luật. Tĩnh Xu cũng chính là luyến tiếc mang chúng đi hầm canh.
Việc thứ hai là đám thỏ mang thai đã sinh hạ ra một nhóm thỏ con. Cô chính là ngày hôm qua mới phát hiện ra thỏ bụng đã to, hôm nay chúng đã sinh ra thỏ con rồi, cái tốc độ này phải nói như thế nào đây…Cô còn cảm thấy nhóm thỏ này còn hướng về phía mình mà vẫy vary tay. Làm cho cô phải hút khí.
Hôm nay Tĩnh Xu về đến nhà thì trời đã khuya, sau khi mở cửa ra nhưng lại phát hiện không hề có mùi hương của đồ ăn. Thay vào đó chính là một mùi nước hoa nồng nặc buồn nôn, còn có cả âm thanh nói chuyện ồn ào.
“Lan Chi, cô cũng biết đấy, tôi một người mẹ đơn thân mang theo hai đứa con nhỏ cũng không dễ dàng. Tôi coi trọng khu phòng này của cô chính là gần khu trường học. Thằng thứ hai nhà tôi vẫn còn đang đi học. Phòng này nhà cô không còn muốn ở nữa cô có thể tiện nghi bán nó cho tôi coi như là tiền thuê của mười năm trong tương lai đương không?” Một người phụ nữ trung niên mặc bộ đồ công sở đang nói với Tĩnh mẹ.
“Đúng vậy Lan Chi, chủ nhiệm nghe nói cô muốn bán phòng ở, liền đã nhanh chóng chạy tới đưa tiền cho cô đây.”
“Chủ nhiệm chính là thật vất vả hướng cô mở miệng, cô nếu bán được thì bán chút tiện nghi cho chủ nhiệm, về sau cô sẽ có cơ hội thăng chức không chừng.”
Mọi người mồm năm miệng mười nói.
Tĩnh mẹ bị vây quanh ở giữa trong thế khó xử, “Chủ nhiệm, nhà tôi là thiếu tiền mới phải bán phòng ở. Cô lại ra giá quá thấp. Giá thị trường là một trăm bốn mươi vạn, nhà tôi có đày đủ bìa cứng cùng toàn bộ nội thất mà mới bán có một trăm ba mươi vạn. Ngài mở miệng lại chỉ có một trăm vạn, còn ba mươi vạn lại tính là tiền cho thuê… Chúng tôi cũng không tính toán cho thuê mà là bán phòng ở nha.”
“Lan Chi a lời nói không thể như vậy...”
Tĩnh Xu ở cửa nghe xong một hồi liền che mặt, cô trọng sinh đúng là gặp được người người đều là những người đều thích chiếm tiện nghi của người khác. Nghe khẩu khí này thì đâu phải là Tĩnh mẹ làm chủ đâu. Nếu mà bán phòng ở cho bọn họ, đến khi mạt thế đến không phải một nhóm đánh tới cửa sao…
Những con gà vịt được đánh số một đã phát triển rất lớn, Tĩnh Xu chờ thêm bẩy ngày nữa sẽ thay đổi lại liều lượng của linh tuyền, giảm xuống chỉ còn một nửa lượng linh tuyền mà thôi. Hơn nữa cô cũng bắt đầu uống nước có linh tuyền pha loãng.
Tĩnh Xu làm một quyết định: Số gà mái được đánh số thứ nhất cô sẽ vẫn tiếp tục cho chúng nó uống linh tuyền đến khi chúng chết, cô muồn nhìn xem hiệu quả của linh tuyền như thế nào. Hơn nữa nhóm gà này quản lý cả đàn gà rất tốt, cảm giác toàn bộ bầy gà đẻ trứng đều có quy luật cùng kỷ luật. Tĩnh Xu cũng chính là luyến tiếc mang chúng đi hầm canh.
Việc thứ hai là đám thỏ mang thai đã sinh hạ ra một nhóm thỏ con. Cô chính là ngày hôm qua mới phát hiện ra thỏ bụng đã to, hôm nay chúng đã sinh ra thỏ con rồi, cái tốc độ này phải nói như thế nào đây…Cô còn cảm thấy nhóm thỏ này còn hướng về phía mình mà vẫy vary tay. Làm cho cô phải hút khí.
Hôm nay Tĩnh Xu về đến nhà thì trời đã khuya, sau khi mở cửa ra nhưng lại phát hiện không hề có mùi hương của đồ ăn. Thay vào đó chính là một mùi nước hoa nồng nặc buồn nôn, còn có cả âm thanh nói chuyện ồn ào.
“Lan Chi, cô cũng biết đấy, tôi một người mẹ đơn thân mang theo hai đứa con nhỏ cũng không dễ dàng. Tôi coi trọng khu phòng này của cô chính là gần khu trường học. Thằng thứ hai nhà tôi vẫn còn đang đi học. Phòng này nhà cô không còn muốn ở nữa cô có thể tiện nghi bán nó cho tôi coi như là tiền thuê của mười năm trong tương lai đương không?” Một người phụ nữ trung niên mặc bộ đồ công sở đang nói với Tĩnh mẹ.
“Đúng vậy Lan Chi, chủ nhiệm nghe nói cô muốn bán phòng ở, liền đã nhanh chóng chạy tới đưa tiền cho cô đây.”
“Chủ nhiệm chính là thật vất vả hướng cô mở miệng, cô nếu bán được thì bán chút tiện nghi cho chủ nhiệm, về sau cô sẽ có cơ hội thăng chức không chừng.”
Mọi người mồm năm miệng mười nói.
Tĩnh mẹ bị vây quanh ở giữa trong thế khó xử, “Chủ nhiệm, nhà tôi là thiếu tiền mới phải bán phòng ở. Cô lại ra giá quá thấp. Giá thị trường là một trăm bốn mươi vạn, nhà tôi có đày đủ bìa cứng cùng toàn bộ nội thất mà mới bán có một trăm ba mươi vạn. Ngài mở miệng lại chỉ có một trăm vạn, còn ba mươi vạn lại tính là tiền cho thuê… Chúng tôi cũng không tính toán cho thuê mà là bán phòng ở nha.”
“Lan Chi a lời nói không thể như vậy...”
Tĩnh Xu ở cửa nghe xong một hồi liền che mặt, cô trọng sinh đúng là gặp được người người đều là những người đều thích chiếm tiện nghi của người khác. Nghe khẩu khí này thì đâu phải là Tĩnh mẹ làm chủ đâu. Nếu mà bán phòng ở cho bọn họ, đến khi mạt thế đến không phải một nhóm đánh tới cửa sao…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.