Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 277: Cần cơ hội

Lưu Li Chi

03/08/2021

Nam, cơ thể Hứa Ninh run run, anh ta vậy mà bị một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch đùa bỡn, điều này khiến Hứa Ninh càng bốc hỏa.

Hứa Ninh thẹn quá thành giận, trông thấy Tần Nhất ra chiêu, anh ta lập tức lại ngưng tụ một bức tường lửa, "xoẹt xoẹt xoẹt", băng châm của Tần Nhất toàn bộ bị hòa tan.

Hứa Ninh khinh thường: "Lửa vốn khắc băng, đúng là ngu ngốc, lông còn chưa mọc đủ đã muốn cùng tao đấu, vẫn nên trở về bυ" sữa mẹ vài năm nữa đi."

Biết Tần Nhất là dị năng hệ băng, Hứa Ninh càng không kiêng nể gì. Tiểu tử này căn bản không phải đối thủ của anh ta, lửa giận vẫn luôn đè nén khiến Hứa Ninh tìm được đối tượng phát tiết, thế là một đống lớn dị năng hệ hỏa hướng tới khuôn mặt xinh đẹp của Tần Nhất chào hỏi.

Tần Nhất linh hoạt tránh đi, hai tay vung lên, trêи tay lập tức xuất hiện thêm một con dao găm, tia sáng lạnh sắc bén hiện ra nhàn nhạt: "Vậy sao, đại thúc đừng quên, tôi không phải là người chỉ có thể dùng dị năng."

Tay còn lại ngưng tụ ra một trận băng châm, nhân lúc Hứa Ninh né tránh, linh hoạt khom lưng lại như mèo, nhìn thấy phía sau lưng Hứa Ninh lộ ra khoảng trống liền hung hăng đâm xuống.

Hứa Ninh giật mình, vội vàng ngưng tụ một bức tường lửa sau lưng, nghìn cân treo sợi tóc tránh thoát con dao găm đang đâm tới của Tần Nhất.

ánh mắt Tần Nhất âm trâm, dị năng của Hứa Ninh đã đạt đến cấp ba trung cấp, dị năng hệ băng bây giờ của cô quả thực đánh không lại anh ta.

Nhưng đây đối với cô mà nói lại là một cơ hội thực hành khó có được. Thời kỳ tận thế, dị năng rất quan trọng, nhưng tương tự đó, tố chất thân thể cũng rất đáng được xem trọng. Dị năng giả quá mức ỷ lại dị năng, một khi dùng hết dị năng, chờ đợi bọn họ chỉ có đường chết.

Cô, không muốn làm cừu non đó.

Trần Triệt biếng nhác đối phó với dị năng giả hệ hỏa trước mắt, có chút nhàm chán ngáp một cái, quay đầu hỏi Vân Hoán đang bị ba bốn người vây quanh bên cạnh: Nè nè A Hoán, lúc nào mới có thể kết thúc? Có thời gian còn không bằng đi ngủ, thật sự là nhàm chán."

Đôi mắt đào hoa đạm mạc tùy ý nhìn lướt qua Trần Triệt, lạnh nhạt né tránh một cây thủy tiễn từ đối diện phóng tới: "Chờ một chút."



Ánh mắt của Vân Hoán lại nhẹ nhàng trở về dừng lại trêи người thiếu niên cách đó không xa, khuôn mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng đã nhu hòa hơn. Tiểu gia hỏa cần trưởng thành, anh muốn tạo cơ hội cho em ấy.

Vân Hoán vẫn luôn biết tố chất thân thể của Tần Nhất không tốt, một mặt là do dinh dưỡng không đầy đủ, mặt khác là do thiếu kinh nghiệm.

Hiện tại cơ thể Tần Nhất đã tốt lên rất nhiều, cũng rất có sức sống, cái thiếu chính là thực chiến. Mà so với đám Zombie vụng về, ngu ngốc, không biết thay đổi kia thì dị năng giả càng thêm phù hợp.

Trần Triệt nhìn bộ dáng đệ khống của Vân Hoán, âm thầm trợn trắng mắt, đúng là sủng đệ không ai bằng mà. Thế nhưng là nhìn thấy nụ cười nhạt thản nhiên và vẻ mặt tự tin của thiếu niên, con ngươi Trần Triệt cũng nhiễm lên sự ôn nhu mà chính bản thân anh ta cũng không chú ý tới.

Tần Nhất vừa trốn tránh công kϊƈɦ của Hứa Ninh, vừa tìm kiếm thời cơ tốt. Nhớ tới lời Vân Hoán từng nói, không động thì thôi, đã động phải là một kϊƈɦ trí mạng.

Hứa Ninh vô cùng bực bội, tên tiểu tử thối này giống như cá chạch, dị năng của anh ta hoàn toàn không đánh trúng đích được, còn tiếp tục, dị năng của anh ta sẽ cạn sạch.

Sau một lúc lâu, cuối cùng Hứa Ninh cũng không chống đỡ nổi, dị năng tiêu hao hầu như không còn. Mắt phượng của Tần Nhất sáng lên, tranh thủ cơ hội nhanh chóng di động, muốn một kϊƈɦ đâm thẳng vào nơi yếu hại của Hứa Ninh.

Hứa Ninh hoảng hốt, vội vàng la lớn: "Mày không thể giết tao! Lâm Minh, chẳng lẽ mày không muốn mạng của Vệ Liêu nữa sao?"

Nghìn cân treo sợi tóc, một tường chắn ngăn ở trước mặt Hứa Ninh, bức tường kim sắc bị lõm một góc, có thể thấy được sức lực của Tần Nhất lớn nhường nào.

Thu lại dao găm, ánh mắt Tần Nhất có chút lạnh, cô còn nhớ người thanh niên dễ ngượng ngùng đó.

"Nói, cậu ấy đang ở đâu?" Tần Hàn Vũ tiện tay giải quyết mấy người trước mắt, đi tới. Vầng trán luôn luôn ôn nhuận giờ phút này chứa đầy băng sương lạnh lẽo, khiến trái tim Hứa Ninh khẽ run lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook