Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống
Chương 351: Cô rất nghèo
Lưu Li Chi
20/08/2021
Vương Giang khoát tay áo: "Lão Vương, ông đừng nói như vậy, thành Hồng Nguyệt chúng ta chỉ là chiếm một phần ưu thế của bán thú nhân cấp chín mà thôi."
Lão Vương thấy Vương Giang tuy nói vậy, nhưng lại nhìn rõ sự khinh thường trong mắt ông ta, liền cười hắc hắc một tiếng: "Thành chủ, tôi nghe nói lần này căn cứ Đế Đô bên kia cũng phái người tới, không biết Vân Hoán có đến hay không?"
Nhắc tới Vân Hoán, đôi mắt Vương Giang sáng lên. Vân Hoán hành tung bất định, thần bí khó lường, thế nhưng anh ta rất mạnh. Vương Giang còn nhớ lời đồn về trận bộc phát Zombie triều ở căn cứ Z trước đó.
Hơn vạn Zombie, căn cứ Z căn bản không trụ nổi, cuối cùng vẫn là Vân Hoán đi ngang qua, vung tay lên, không gian dị năng khóa lại, mấy nghìn Zombie trong nháy mắt chia năm xẻ bảy trong không gian của Vân Hoán.
Đây chính là một vị cường giả, nếu như có thể lôi kéo, thành Hồng Nguyệt sẽ trở nên vô địch.
Thành và căn cứ thật ra không khác nhau lắm, chỉ là một bên chiếm nguyên một thành phố, ở ranh giới giữa các thành thị với nhau xây lên tường vây, Căn cứ trưởng thích tự xưng mình là Thành chủ.
Còn các căn cứ khác thì có thể tùy ý xây dựng ở bất cứ đâu, dù chỉ là ở một bãi đất trống, căn cứ Đế Đô chính là như vậy.
Thương Sơn vốn không có đường, Đế thiếu vung tay lên, Đế Đô nổi phong vân.
Căn cứ Đế Đô là do người của tiểu đội Vân Hoán từng chút từng chút tạo dựng lên, dị năng giả bên trong có lẽ không phải là nhiều nhất, nhưng là căn cứ đoàn kết nhất, thực lực thậm chí vượt qua cả căn cứ Kinh Đô.
Trong lòng Vương Giang bắt đầu gõ bàn tính, đầu óc đột nhiên thông suốt. Không phải ông ta còn có một cô con gái sao, đàn ông có thực lực và danh tiếng, phụ nữ bên người sao có thể ít.
Trong rừng cây bên ngoài thành Hồng Nguyệt, một bóng người chậm rãi đi ra. Thời tiết có chút nóng, Tần Nhất chỉ mặc một chiếc áo thun màu trắng, đơn giản nhưng tôn lên mặt mày như họa của cô.
Trong ngực có một cục lông màu trắng làm ổ, trêи vai thì có một con mèo nhỏ nằm sấp, cái đuôi phía sau khẽ đung đưa qua lại, màu lông dường như có lưu quang ẩn hiện.
Con mèo nhỏ bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt to màu vàng híp híp, nâng lên móng vuốt nhỏ ɭϊếʍ ɭϊếʍ. Con mèo nhỏ này chính là Diệu Thiên Bạch Hổ đệ đệ, tên Tịch. Nó nói thầm với Tần Nhất: "Chủ nhân, phía trước có thứ gì đó đang tới."
Bước chân Tần Nhất không hề dừng lại, nhưng lại thả nhẹ hô hấp, dị năng tinh thần lặng lẽ xoay tròn, trong nháy mắt thay đổi mùi của bản thân.
Tịch nói là "thứ", mà không phải người.
Làm Thần thú, cái mũi của Diệu Thiên Bạch Hổ đệ đệ so với Tần Nhất càng nhạy cảm hơn.
Tần Nhất đi tới, nghe thấy phía sau có âm thanh, lập tức ngồi xổm xuống. Trước mắt vừa vặn có bụi cây che lấp, từ góc độ của Tần Nhất có thể thấy rõ ràng "thứ" trước mặt.
Là một con Zombie, còn là một con Zombie cao cấp. Đẳng cấp Zombie càng cao, đặc trưng nhận dạng của con Zombie đó ngược lại càng ít. Nghe nói Zombie có đẳng cấp cao nhất cùng con người bình thường không khác nhau lắm, ngoại trừ không thể mở miệng nói chuyện.
Đây hẳn là một con Zombie vương, đời trước hay đời này Tần Nhất đều chưa từng gặp qua.
Con Zombie trước mặt có làn da màu xanh nhạt, răng nanh đã thu hồi, con mắt cũng rất bình thường, không có lồi ra, cho nên đẳng cấp khẳng định không thấp.
Giờ phút này nó đang ngồi trêи mặt đất hưởng thụ đồ ăn của mình, một đoạn cánh tay người.
Mắt phượng xinh đẹp đảo một vòng, đáy mắt hiện lên chiến ý nồng đậm. Zombie cao cấp, tinh thạch của nó là đồ tốt.
Tần Nhất hiện tại vô cùng thiếu thốn thú hạch và tinh thạch, bên trong không gian có đến mấy cái dạ dày vương, linh khí của vị diện này không bằng đại lục Tinh Thần, Tịch và Đỗ Quyên muốn tu luyện chỉ có thể dựa vào linh khí bên trong không gian.
Thế nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều, cũng may năng lượng bên trong thú hạch và tinh thạch đối với bọn chúng cũng hữu dụng. Tiểu Lam cũng sắp tỉnh lại, nó độ kiếp khẳng định cần lượng lớn năng lượng. Tiểu Mai hoa sau khi bị Tần Nhất thu phục, Tần Nhất không cho phép nó ăn người, cho nên nó cũng chỉ có thể dựa vào tinh thạch và thú hạch.
Cho nên, hiện tại Tần Nhất thật sự rất nghèo.
Lão Vương thấy Vương Giang tuy nói vậy, nhưng lại nhìn rõ sự khinh thường trong mắt ông ta, liền cười hắc hắc một tiếng: "Thành chủ, tôi nghe nói lần này căn cứ Đế Đô bên kia cũng phái người tới, không biết Vân Hoán có đến hay không?"
Nhắc tới Vân Hoán, đôi mắt Vương Giang sáng lên. Vân Hoán hành tung bất định, thần bí khó lường, thế nhưng anh ta rất mạnh. Vương Giang còn nhớ lời đồn về trận bộc phát Zombie triều ở căn cứ Z trước đó.
Hơn vạn Zombie, căn cứ Z căn bản không trụ nổi, cuối cùng vẫn là Vân Hoán đi ngang qua, vung tay lên, không gian dị năng khóa lại, mấy nghìn Zombie trong nháy mắt chia năm xẻ bảy trong không gian của Vân Hoán.
Đây chính là một vị cường giả, nếu như có thể lôi kéo, thành Hồng Nguyệt sẽ trở nên vô địch.
Thành và căn cứ thật ra không khác nhau lắm, chỉ là một bên chiếm nguyên một thành phố, ở ranh giới giữa các thành thị với nhau xây lên tường vây, Căn cứ trưởng thích tự xưng mình là Thành chủ.
Còn các căn cứ khác thì có thể tùy ý xây dựng ở bất cứ đâu, dù chỉ là ở một bãi đất trống, căn cứ Đế Đô chính là như vậy.
Thương Sơn vốn không có đường, Đế thiếu vung tay lên, Đế Đô nổi phong vân.
Căn cứ Đế Đô là do người của tiểu đội Vân Hoán từng chút từng chút tạo dựng lên, dị năng giả bên trong có lẽ không phải là nhiều nhất, nhưng là căn cứ đoàn kết nhất, thực lực thậm chí vượt qua cả căn cứ Kinh Đô.
Trong lòng Vương Giang bắt đầu gõ bàn tính, đầu óc đột nhiên thông suốt. Không phải ông ta còn có một cô con gái sao, đàn ông có thực lực và danh tiếng, phụ nữ bên người sao có thể ít.
Trong rừng cây bên ngoài thành Hồng Nguyệt, một bóng người chậm rãi đi ra. Thời tiết có chút nóng, Tần Nhất chỉ mặc một chiếc áo thun màu trắng, đơn giản nhưng tôn lên mặt mày như họa của cô.
Trong ngực có một cục lông màu trắng làm ổ, trêи vai thì có một con mèo nhỏ nằm sấp, cái đuôi phía sau khẽ đung đưa qua lại, màu lông dường như có lưu quang ẩn hiện.
Con mèo nhỏ bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt to màu vàng híp híp, nâng lên móng vuốt nhỏ ɭϊếʍ ɭϊếʍ. Con mèo nhỏ này chính là Diệu Thiên Bạch Hổ đệ đệ, tên Tịch. Nó nói thầm với Tần Nhất: "Chủ nhân, phía trước có thứ gì đó đang tới."
Bước chân Tần Nhất không hề dừng lại, nhưng lại thả nhẹ hô hấp, dị năng tinh thần lặng lẽ xoay tròn, trong nháy mắt thay đổi mùi của bản thân.
Tịch nói là "thứ", mà không phải người.
Làm Thần thú, cái mũi của Diệu Thiên Bạch Hổ đệ đệ so với Tần Nhất càng nhạy cảm hơn.
Tần Nhất đi tới, nghe thấy phía sau có âm thanh, lập tức ngồi xổm xuống. Trước mắt vừa vặn có bụi cây che lấp, từ góc độ của Tần Nhất có thể thấy rõ ràng "thứ" trước mặt.
Là một con Zombie, còn là một con Zombie cao cấp. Đẳng cấp Zombie càng cao, đặc trưng nhận dạng của con Zombie đó ngược lại càng ít. Nghe nói Zombie có đẳng cấp cao nhất cùng con người bình thường không khác nhau lắm, ngoại trừ không thể mở miệng nói chuyện.
Đây hẳn là một con Zombie vương, đời trước hay đời này Tần Nhất đều chưa từng gặp qua.
Con Zombie trước mặt có làn da màu xanh nhạt, răng nanh đã thu hồi, con mắt cũng rất bình thường, không có lồi ra, cho nên đẳng cấp khẳng định không thấp.
Giờ phút này nó đang ngồi trêи mặt đất hưởng thụ đồ ăn của mình, một đoạn cánh tay người.
Mắt phượng xinh đẹp đảo một vòng, đáy mắt hiện lên chiến ý nồng đậm. Zombie cao cấp, tinh thạch của nó là đồ tốt.
Tần Nhất hiện tại vô cùng thiếu thốn thú hạch và tinh thạch, bên trong không gian có đến mấy cái dạ dày vương, linh khí của vị diện này không bằng đại lục Tinh Thần, Tịch và Đỗ Quyên muốn tu luyện chỉ có thể dựa vào linh khí bên trong không gian.
Thế nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều, cũng may năng lượng bên trong thú hạch và tinh thạch đối với bọn chúng cũng hữu dụng. Tiểu Lam cũng sắp tỉnh lại, nó độ kiếp khẳng định cần lượng lớn năng lượng. Tiểu Mai hoa sau khi bị Tần Nhất thu phục, Tần Nhất không cho phép nó ăn người, cho nên nó cũng chỉ có thể dựa vào tinh thạch và thú hạch.
Cho nên, hiện tại Tần Nhất thật sự rất nghèo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.