Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống
Chương 492: Đánh lâu dài, làm tiêu hao vật lực
Lưu Li Chi
05/01/2022
Thế nhưng giờ khắc đó thật sự đến, Tần Nhất lại phát hiện nội tâm mình
vô cùng bình tĩnh, trong lòng cô có hận ý, thế nhưng càng nhiều hơn là
sự khắc chế.
Bởi vì, cô muốn sống sót, muốn sau khi gϊếŧ được tiến sĩ Lâm có thể bình an trở về, có người còn đang chờ cô. Cô thừa nhận, cô muốn an toàn trở lại bên cạnh người đó.
Khoảng thời gian vừa mới trọng sinh, trong lòng cô chỉ có hận ý và chấp niệm, động lực để cô sống tiếp chính là báo thù. Cô có thể vì báo thù mà liều lĩnh, dù cho kết cục cuối cùng là ngọc đá cùng vỡ.
Nhưng bây giờ lại không giống như vậy, trong lòng cô có lo lắng. Cô biết có người đang đợi cô, cô không thể chết, cô muốn còn sống trở về, cô còn chưa được nhìn thấy nhà mà anh đã hứa hẹn với cô.
Cho nên giờ khắc này, trong lòng Tần Nhất rất bình tĩnh. Lần này, cô chỉ là đến tìm hiểu ngọn nguồn mà thôi. Gϊếŧ tiến sĩ Lâm, vẫn nên đợi một thời gian nữa.
Tâm Tần Nhất bình tĩnh lại, Thanh Tuyệt và tiến sĩ Lâm bên kia cũng vừa dùng xong bữa.
Sau khi lấp đầy bụng, Thanh Tuyệt không kịp chờ đợi hỏi: "Lâm, lúc nào chúng ta tiến công, chẳng lẽ cứ đợi như vậy?"
Tính tình Thanh Tuyệt nôn nóng, căn bản ngồi không yên, hiện tại có một nhà kho lương thực lớn như thế, hắn hận không thể xông thẳng vào. Hơn nữa, hắn còn nhớ mong tới "cực phẩm" mà tiến sĩ Lâm nói tới kia.
Tiến sĩ Lâm duỗi tay ra sau, A Sâm cung kính đưa lên một chiếc khăn tay màu trắng. Tiến sĩ Lâm ưu nhã lau miệng, gương mặt tuấn tú, cả người tràn đầy hơi thở thư sinh, vô cùng nho nhã ôn nhu.
Thế nhưng Tần Nhất biết, bên dưới túi da nho nhã kia là một trái tim tàn nhẫn biếи ŧɦái.
Tiến sĩ Lâm đưa khăn tay cho A Sâm đằng sau, sau đó cười với Thanh Tuyệt đang gấp như khỉ: "Vương sao phải gấp gáp như vậy? Không uổng phí một binh một tốt mà có thể lấy được căn cứ không phải càng tốt hơn sao? Hiện tại chúng ta vây bọn hắn ở trong căn cứ, chỉ cần bọn hắn không có đồ ăn, bắt đầu rơi vào khủng hoảng, tự mình hại mình, đó chính là thời cơ tốt nhất để chúng ta tiến công."
Thanh Tuyệt nghe xong cười to vài tiếng, đưa tay vỗ vỗ vai tiến sĩ Lâm, mặc dù trong đáy mắt tiến sĩ Lâm hiện lên từng tia ghét bỏ, nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười.
"Cao, thật là cao minh! Lâm, tâm kế của ngươi ta thật rất bội phục." Thanh Tuyệt không tiếc lời lên tiếng khen ngợi.
Đợi sau khi tiến sĩ Lâm rời đi, nụ cười trên mặt Thanh Tuyệt lập tức biến mất, người hầu Zombie Nguyệt Lạc vẫn luôn yên lặng đứng phía sau Thanh Tuyệt đi lên phía trước: "Vương, cái tên Lâm này quỷ kế đa đoan, quá mức thông minh, chúng ta không thể tin hắn hoàn toàn."
Thanh Tuyệt khoát khoát tay: "Ta biết, hắn chẳng qua là muốn lợi dụng ta thôi, nhưng đến cùng là ai lợi dụng ai thì chưa chắc đâu."
Nguyệt Lạc thở phào một hơi: "Vương đã có tính đoán thì tốt."
Nguyệt Lạc thật lòng không thích tiến sĩ Lâm, hắn luôn cảm thấy mặc dù tên nhân loại đó đang cười, thế nhưng lại rất âm trầm, so với nhân loại bình thường còn đáng sợ hơn nhiều. Hắn sợ tên nhân loại nham hiểm đó dùng hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt Vương nhà hắn.
Trong lòng Tần Nhất khẽ động, quả nhiên tiến sĩ Lâm định dùng kế tiêu hao chiến*, muốn bức chết thành phố Z.
(*Tiêu hao chiến hay chiến tranh tiêu hao là một chiến thuật quân sự được một bên sử dụng để thắng cuộc chiến bằng cách làm suy yếu đối phương tới mức sụp đổ khi thiệt hại liên tục về người, lương thực và trang thiết bị. Phe sở hữu lượng tài nguyên lớn hơn thường là phe chiến thắng.)
Hừ, cô sẽ không để cho mọi chuyện diễn ra như hắn mong muốn, căn cứ Z cần nhanh chóng giải quyết đám Zombie này.
Đầu óc Tần Nhất linh hoạt, bầy Zombie này đều nghe theo lời Zombie Vương, nếu như cô gϊếŧ hắn...
Tần Nhất mới nảy ra suy nghĩ này liền lập tức bác bỏ, không được, cô không thể động đến Zombie Vương! Nếu như động đến, không chừng đám Zombie này thẹn quá hóa giận. Hơn nữa nghe Tiểu Tứ nói, ngoại trừ Thanh Tuyệt, còn có những con Zombie Vương khác. Nếu như cô tùy tiện gϊếŧ Thanh Tuyệt, như vậy thành phố Z rất có thể sẽ lọt vào công kích của Zombie Vương khác.
Giữa nhân loại và Zombie, cuối cùng cũng sẽ có một trận ác chiến. Nhưng Tần Nhất không muốn thành phố Z trở thành ngòi nổ, một khi tất cả Zombie Vương đều đến công kích thành phố Z, cô tin tưởng, các căn cứ khác cũng sẽ không đến giúp đỡ thành phố Z.
Bởi vì, cô muốn sống sót, muốn sau khi gϊếŧ được tiến sĩ Lâm có thể bình an trở về, có người còn đang chờ cô. Cô thừa nhận, cô muốn an toàn trở lại bên cạnh người đó.
Khoảng thời gian vừa mới trọng sinh, trong lòng cô chỉ có hận ý và chấp niệm, động lực để cô sống tiếp chính là báo thù. Cô có thể vì báo thù mà liều lĩnh, dù cho kết cục cuối cùng là ngọc đá cùng vỡ.
Nhưng bây giờ lại không giống như vậy, trong lòng cô có lo lắng. Cô biết có người đang đợi cô, cô không thể chết, cô muốn còn sống trở về, cô còn chưa được nhìn thấy nhà mà anh đã hứa hẹn với cô.
Cho nên giờ khắc này, trong lòng Tần Nhất rất bình tĩnh. Lần này, cô chỉ là đến tìm hiểu ngọn nguồn mà thôi. Gϊếŧ tiến sĩ Lâm, vẫn nên đợi một thời gian nữa.
Tâm Tần Nhất bình tĩnh lại, Thanh Tuyệt và tiến sĩ Lâm bên kia cũng vừa dùng xong bữa.
Sau khi lấp đầy bụng, Thanh Tuyệt không kịp chờ đợi hỏi: "Lâm, lúc nào chúng ta tiến công, chẳng lẽ cứ đợi như vậy?"
Tính tình Thanh Tuyệt nôn nóng, căn bản ngồi không yên, hiện tại có một nhà kho lương thực lớn như thế, hắn hận không thể xông thẳng vào. Hơn nữa, hắn còn nhớ mong tới "cực phẩm" mà tiến sĩ Lâm nói tới kia.
Tiến sĩ Lâm duỗi tay ra sau, A Sâm cung kính đưa lên một chiếc khăn tay màu trắng. Tiến sĩ Lâm ưu nhã lau miệng, gương mặt tuấn tú, cả người tràn đầy hơi thở thư sinh, vô cùng nho nhã ôn nhu.
Thế nhưng Tần Nhất biết, bên dưới túi da nho nhã kia là một trái tim tàn nhẫn biếи ŧɦái.
Tiến sĩ Lâm đưa khăn tay cho A Sâm đằng sau, sau đó cười với Thanh Tuyệt đang gấp như khỉ: "Vương sao phải gấp gáp như vậy? Không uổng phí một binh một tốt mà có thể lấy được căn cứ không phải càng tốt hơn sao? Hiện tại chúng ta vây bọn hắn ở trong căn cứ, chỉ cần bọn hắn không có đồ ăn, bắt đầu rơi vào khủng hoảng, tự mình hại mình, đó chính là thời cơ tốt nhất để chúng ta tiến công."
Thanh Tuyệt nghe xong cười to vài tiếng, đưa tay vỗ vỗ vai tiến sĩ Lâm, mặc dù trong đáy mắt tiến sĩ Lâm hiện lên từng tia ghét bỏ, nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười.
"Cao, thật là cao minh! Lâm, tâm kế của ngươi ta thật rất bội phục." Thanh Tuyệt không tiếc lời lên tiếng khen ngợi.
Đợi sau khi tiến sĩ Lâm rời đi, nụ cười trên mặt Thanh Tuyệt lập tức biến mất, người hầu Zombie Nguyệt Lạc vẫn luôn yên lặng đứng phía sau Thanh Tuyệt đi lên phía trước: "Vương, cái tên Lâm này quỷ kế đa đoan, quá mức thông minh, chúng ta không thể tin hắn hoàn toàn."
Thanh Tuyệt khoát khoát tay: "Ta biết, hắn chẳng qua là muốn lợi dụng ta thôi, nhưng đến cùng là ai lợi dụng ai thì chưa chắc đâu."
Nguyệt Lạc thở phào một hơi: "Vương đã có tính đoán thì tốt."
Nguyệt Lạc thật lòng không thích tiến sĩ Lâm, hắn luôn cảm thấy mặc dù tên nhân loại đó đang cười, thế nhưng lại rất âm trầm, so với nhân loại bình thường còn đáng sợ hơn nhiều. Hắn sợ tên nhân loại nham hiểm đó dùng hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt Vương nhà hắn.
Trong lòng Tần Nhất khẽ động, quả nhiên tiến sĩ Lâm định dùng kế tiêu hao chiến*, muốn bức chết thành phố Z.
(*Tiêu hao chiến hay chiến tranh tiêu hao là một chiến thuật quân sự được một bên sử dụng để thắng cuộc chiến bằng cách làm suy yếu đối phương tới mức sụp đổ khi thiệt hại liên tục về người, lương thực và trang thiết bị. Phe sở hữu lượng tài nguyên lớn hơn thường là phe chiến thắng.)
Hừ, cô sẽ không để cho mọi chuyện diễn ra như hắn mong muốn, căn cứ Z cần nhanh chóng giải quyết đám Zombie này.
Đầu óc Tần Nhất linh hoạt, bầy Zombie này đều nghe theo lời Zombie Vương, nếu như cô gϊếŧ hắn...
Tần Nhất mới nảy ra suy nghĩ này liền lập tức bác bỏ, không được, cô không thể động đến Zombie Vương! Nếu như động đến, không chừng đám Zombie này thẹn quá hóa giận. Hơn nữa nghe Tiểu Tứ nói, ngoại trừ Thanh Tuyệt, còn có những con Zombie Vương khác. Nếu như cô tùy tiện gϊếŧ Thanh Tuyệt, như vậy thành phố Z rất có thể sẽ lọt vào công kích của Zombie Vương khác.
Giữa nhân loại và Zombie, cuối cùng cũng sẽ có một trận ác chiến. Nhưng Tần Nhất không muốn thành phố Z trở thành ngòi nổ, một khi tất cả Zombie Vương đều đến công kích thành phố Z, cô tin tưởng, các căn cứ khác cũng sẽ không đến giúp đỡ thành phố Z.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.