Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chương 339: Phượng Hoàng Niết Bàn, Phượng nữ quật khởi

Lưu Li Chi

13/08/2021

Mạnh lên, giờ khắc này, suy nghĩ muốn mạnh lên trong đầu vô cùng mãnh liệt. Là Tần Nhất hay Phượng Khuynh Ca, trong lòng giờ phút này đều là cảm giác nhiệt huyết sôi trào, hai đôi mắt phượng giống nhau sáng rực thiêu đốt.

Nhìn thấy nhiều cường giả như vậy, tinh thần suy sụp chán chường trước đó đột nhiên biến mất, cỗ nhiệt huyết từ trong xương một lần nữa bị gọi lên. Nhặt lại ý niệm lúc mới trọng sinh của mình, Tần Nhất cảm giác mình như nhận được sinh mạng mới.

Hai thiếu nữ tuổi tác xấp xỉ nhau, một bạch y thanh lãnh cao quý, một hồng y trương dương xinh đẹp, các cô nhìn nhau cười một tiếng, đều thấy được chiến ý trong mắt đối phương.

Tiểu Linh Hồ xinh đẹp đang làm ổ trong ngực Tần Nhất cũng tràn đầy vui vẻ, nó có thể cảm giác được Tần Nhất có sự thay đổi, giống như tìm được một niềm tin, một mục tiêu mới, cả người tựa như được rót vào sinh mệnh lực, cả người phấn chấn tràn đầy sức sống.

Phượng Hoàng Niết Bàn, Phượng nữ quật khởi.

Sơn mạch Thú Ngân, bầu trời là một mảnh tím nhạt, đây là dấu hiệu có dị bảo sắp xuất hiện. Khi tím nhạt biến thành tím đậm, liền đại biểu cho dị bảo đã xuất thế.

"Theo như suy đoán hiện giờ, khả năng phải đợi tới ngày mai." Phượng Khuynh Ca sờ cằm, trong mắt phượng lóe lên tia tính toán: "Thú thủ hộ trông coi Tinh Linh Tử sợ là sắp đạt tới cấp bậc Thần thú."

Tần Nhất sâu xa nói, đôi mắt phẳng lặng như nước: "Vậy thì có quan hệ gì chứ, chúng ta lại không xông lên trước."

Tiểu Linh Hồ hưởng thụ bàn tay Tần Nhất vuốt lông cho nó, nghe cô nói vậy bất thình lình rùng mình một cái.

Phượng Khuynh Ca cười khẽ, mắt phượng giảo hoạt: "Hì hì, hớt tay trêи sao, ta rất thích."

Tần Nhất xoay người, bạch y phiêu phiêu theo gió, giống như tiên nhân từ trêи chín tầng trời bay xuống. Người có suy nghĩ giống hai người các cô cũng không ít, nhưng hươu chết vào tay ai thì phải xem bản lĩnh của người đó.

"Khuynh Ca, hắn tới." Quân Mặc Ly không cố ý che giấu hành tung của mình, cho nên khi hắn vừa đến Tần Nhất đã phát hiện ra.

Phượng Khuynh Ca đương nhiên đã sớm thấy, nhưng cô nhún vai, tùy ý nói: "Quản hắn làm gì, đường này cũng không phải chúng ta mở, ngươi lại không quản được một con chó đi như thế nào."



"Ừm." Tần Nhất rủ mí mắt xuống, tóc đen khẽ lay động.

Trêи đời này luôn tồn tại biến số, ví dụ như hiện tại, dị bảo vốn nên xuất thế vào buổi sáng hôm sau bỗng nhiên đến trước thời hạn, nửa đêm có dị hương nồng đậm tỏa ra.

Đám người vốn ngủ không sâu trong nháy mắt thanh tỉnh, ùa ra ngoài, phi nhanh về phía sơn động.

Tần Nhất và Phượng Khuynh Ca chậm rãi đi ở phía sau cùng, dương dương tự đắc, như là đi dạo trong hậu hoa viên nhà mình. Phượng Khuynh Ca còn thích thú bình luận vài người chạy phía trước.

"Ài, hán tử kia cũng quá không được rồi, một chiêu đã bị quật ngã, đúng là không thú vị."

"Ai ya, phong nhận kia ném kiểu gì thế hả, lệch cả mét rồi, suýt chút nữa cái bình hoa kia đã toi mạng."

"Ý, không đúng, cái bình hoa kia sao nhìn quen mắt như vậy nhỉ? Đó không phải là công chúa hoa si buồn nôn muốn cởi quần áo câu dẫn ngươi sao?"

Lăng Vân trốn trong bóng tối lén lút đi theo, thiếu chút nữa trượt chân ngã dập mặt. Tiểu gia của ta ơi, đó là Hương Hương công chúa được Nam hoàng sủng ái nhất đấy, ngươi nói nàng ta như vậy liệu có tốt không?

Phía trước điên cuồng chém giết, máu tươi nhuộm đỏ toàn bộ mặt đất, người người giết đến đỏ cả mắt, mùi thơm kỳ dị kϊƈɦ thích bọn hắn, động tác dưới tay càng thêm tàn nhẫn, chiêu nào chiêu nấy đều đoạt tính mạng người.

Lượng người trong nháy mắt giảm đi một nửa, chém giết trước mặt vẫn không ngừng, giống như là địa ngục A Tỳ, một mảnh nước sôi lửa bỏng. Thế nhưng hai người Tần Nhất lén lút trốn tránh đằng sau lại nhàn nhã uống rượu ăn đồ ăn, một mảnh xuân về hoa nở.

Lăng Vân ẩn trong chỗ tối khóe miệng giật giật, hắn còn kém chưa giơ ngón tay cái lên với hai người các nàng, được đấy, tiểu gia rất gì và này nọ.

Phía trước thỉnh thoảng truyền đến tiếng quỷ khóc sói gào, Tần Nhất và Phượng Khuynh Ca bình tĩnh ăn xong đồ ăn trêи tay.

Tần Nhất đứng dậy, phủi phủi vạt áo, mắt phượng đạm mạc như nước: "Ăn no rồi, có thể hoạt động một chút."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook