Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống
Chương 566: Zombie biến mất
Lưu Li Chi
23/07/2022
Buổi sáng, đám người thức dậy rất sớm.
Tần Nhất thu dọn một lát, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.
Dương Kim Đệ cũng không biết là khoe khoang hay tức giận, buổi sáng hôm nay nấu một nồi cháo thịt băm đầy ự, thịt bên trong cũng cho rất nhiều, đám đàn ông nhìn thấy trong lòng dễ chịu đi nhiều.
Cũng cảm thấy miệng khô khốc nhiều thêm.
Đôi lông mày thanh tú của Tần Nhất nhướn lên, cũng không nói chuyện, chỉ là tiếp tục vả mặt.
Đợi đến khi Dương Kim Đệ mang theo cảm giác ưu việt đi ăn cháo thịt băm thì Tần Nhất lại lấy ra một nồi mì thịt bò thơm phức, phối thêm cốc sữa bò, vô cùng đầy đủ.
Lúc Dương Kim Đệ nhìn thấy cảnh này, kém chút đập nát cái bát của bà ta. Bà ta nghiến răng nghiến lợi, hận không thể xông lên xé rách mặt mấy người Tần Nhất.
Tuy rằng Vương Cường hôm qua được tu dưỡng một phen, nhưng tinh thần vẫn có phần uể oải như cũ, sắc mặt tái nhợt, vừa nhìn liền biết là bị thương gốc rễ, về sau cũng không biết có thể làm đàn ông hay không.
Nhưng những chuyện này đều không liên quan đến bọn họ.
Ăn sáng xong, đoàn người Tần Nhất tiến vào thành phố M. Thời gian năm năm đủ để khiến một tòa thành thị trở nên hoang phế, thành phố M hiện tại chính là như thế.
Có điều, Tần Nhất không hề nhìn thấy bất kỳ một con Zombie hay bán thú nhân nào.
Ban đầu Cổ Thành cũng không để ý, thế nhưng đi mãi đi mãi ông ta cũng cảm giác được có chỗ không bình thường: "Sao đến một con Zombie cũng không thấy, đã có chuyện gì xảy ra à?"
"Đúng đấy trưởng thôn, tôi cũng vừa mới phát hiện ra, hôm nay dường như không nhìn thấy con Zombie nào." Một người đàn ông trong đoàn lo lắng nói.
Zombie ở thành phố M tuy không phải rất nhiều, nhưng cũng không ít, chủ yếu là đẳng cấp Zombie nơi này không phải đặc biệt cao, bọn họ gϊếŧ cũng thuận tiện.
Nhưng bây giờ là tình cảnh quỷ dị gì? Không đúng, hiện tại ngay cả quỷ cũng không có lấy một con.
"Zombie đâu, sao không thấy con nào?" Dương Kim Đệ nói với giọng trách cứ.
Bà ta tới đây chính là vì Zombie, bây giờ đến một con Zombie cũng không thấy, bà ta lại là người không kiên nhẫn, thanh âm nói ra vô cùng chói tai.
"Làm sao chúng tôi biết, không phải đang tra xét à, yên tĩnh chút đi." Zombie không thấy, hắn so với ai khác đều gấp.
Toàn bộ tinh hạch bên trong thôn bọn họ đều lấy từ thành phố M, hơn nữa tinh hạch bây giờ có rất nhiều tác dụng, tiền tệ lưu thông chủ yếu hiện tại cũng chính là tinh hạch.
Thôn bọn họ không giàu có gì, trong thôn cũng không có dị năng giả hệ mộc, đồ ăn vật tư đều cần đi đổi với những căn cứ bên ngoài, thứ mang đi đổi chính là tinh hạch.
Bây giờ không có Zombie, bảo bọn họ phải sống thế nào đây.
Cổ Thành vô cùng phiền não, ông ta cảm thấy gần đây mình làm chuyện gì cũng đều không thuận lợi. Đầu tiên là Dương Kim Đệ không biết từ lúc nào thì biết được bí mật của ông ta, hiện tại Zombie lại không hiểu sao biến mất.
Trong lúc đang vô cùng phiền não như thế này thì cố ý còn có người nhảy ra.
Dương Kim Đệ bỗng nhiên vỗ đùi, kêu rên: "Ôi trời ơi, giờ bảo những người bình thường chúng ta phải sống thế nào đây? Không có Zombie, không phải muốn lấy mạng chúng ta à."
Dương Kim Đệ gào xong, bỗng nhiên hung tợn nhìn chằm chằm ba người Tần Nhất, ngón tay chỉ về phía nhóm các cô mắng: "Đều tại ba người đáng chết bọn mày, nếu không phải tại bọn mày thì thôn bọn tao sao lại thảm như vậy? Trước khi bọn mày đến, mọi chuyện đều bình thường, kết quả bọn mày vừa tới, nhà của tao liền sập, hiện tại Zombie trong thành phố M lại đột nhiên biến mất không thấy."
"Bọn mày, bọn mày chính là sao chổi, tai tinh."
Dương Kim Đệ chính nghĩa lên án chỉ trích ba người Tần Nhất.
Khóe môi Tần Nhất cười lạnh, lần đầu tiên nhìn thấy người không thèm nói đạo lý như thế, cô xem như lại được biết thêm chút kiến thức. Dương Kim Đệ và Tần Kiều Kiều phải nói là hoàn toàn không kém cạnh nhau, đều là loại người không biết xấu hổ là gì.
Tần Nhất thu dọn một lát, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.
Dương Kim Đệ cũng không biết là khoe khoang hay tức giận, buổi sáng hôm nay nấu một nồi cháo thịt băm đầy ự, thịt bên trong cũng cho rất nhiều, đám đàn ông nhìn thấy trong lòng dễ chịu đi nhiều.
Cũng cảm thấy miệng khô khốc nhiều thêm.
Đôi lông mày thanh tú của Tần Nhất nhướn lên, cũng không nói chuyện, chỉ là tiếp tục vả mặt.
Đợi đến khi Dương Kim Đệ mang theo cảm giác ưu việt đi ăn cháo thịt băm thì Tần Nhất lại lấy ra một nồi mì thịt bò thơm phức, phối thêm cốc sữa bò, vô cùng đầy đủ.
Lúc Dương Kim Đệ nhìn thấy cảnh này, kém chút đập nát cái bát của bà ta. Bà ta nghiến răng nghiến lợi, hận không thể xông lên xé rách mặt mấy người Tần Nhất.
Tuy rằng Vương Cường hôm qua được tu dưỡng một phen, nhưng tinh thần vẫn có phần uể oải như cũ, sắc mặt tái nhợt, vừa nhìn liền biết là bị thương gốc rễ, về sau cũng không biết có thể làm đàn ông hay không.
Nhưng những chuyện này đều không liên quan đến bọn họ.
Ăn sáng xong, đoàn người Tần Nhất tiến vào thành phố M. Thời gian năm năm đủ để khiến một tòa thành thị trở nên hoang phế, thành phố M hiện tại chính là như thế.
Có điều, Tần Nhất không hề nhìn thấy bất kỳ một con Zombie hay bán thú nhân nào.
Ban đầu Cổ Thành cũng không để ý, thế nhưng đi mãi đi mãi ông ta cũng cảm giác được có chỗ không bình thường: "Sao đến một con Zombie cũng không thấy, đã có chuyện gì xảy ra à?"
"Đúng đấy trưởng thôn, tôi cũng vừa mới phát hiện ra, hôm nay dường như không nhìn thấy con Zombie nào." Một người đàn ông trong đoàn lo lắng nói.
Zombie ở thành phố M tuy không phải rất nhiều, nhưng cũng không ít, chủ yếu là đẳng cấp Zombie nơi này không phải đặc biệt cao, bọn họ gϊếŧ cũng thuận tiện.
Nhưng bây giờ là tình cảnh quỷ dị gì? Không đúng, hiện tại ngay cả quỷ cũng không có lấy một con.
"Zombie đâu, sao không thấy con nào?" Dương Kim Đệ nói với giọng trách cứ.
Bà ta tới đây chính là vì Zombie, bây giờ đến một con Zombie cũng không thấy, bà ta lại là người không kiên nhẫn, thanh âm nói ra vô cùng chói tai.
"Làm sao chúng tôi biết, không phải đang tra xét à, yên tĩnh chút đi." Zombie không thấy, hắn so với ai khác đều gấp.
Toàn bộ tinh hạch bên trong thôn bọn họ đều lấy từ thành phố M, hơn nữa tinh hạch bây giờ có rất nhiều tác dụng, tiền tệ lưu thông chủ yếu hiện tại cũng chính là tinh hạch.
Thôn bọn họ không giàu có gì, trong thôn cũng không có dị năng giả hệ mộc, đồ ăn vật tư đều cần đi đổi với những căn cứ bên ngoài, thứ mang đi đổi chính là tinh hạch.
Bây giờ không có Zombie, bảo bọn họ phải sống thế nào đây.
Cổ Thành vô cùng phiền não, ông ta cảm thấy gần đây mình làm chuyện gì cũng đều không thuận lợi. Đầu tiên là Dương Kim Đệ không biết từ lúc nào thì biết được bí mật của ông ta, hiện tại Zombie lại không hiểu sao biến mất.
Trong lúc đang vô cùng phiền não như thế này thì cố ý còn có người nhảy ra.
Dương Kim Đệ bỗng nhiên vỗ đùi, kêu rên: "Ôi trời ơi, giờ bảo những người bình thường chúng ta phải sống thế nào đây? Không có Zombie, không phải muốn lấy mạng chúng ta à."
Dương Kim Đệ gào xong, bỗng nhiên hung tợn nhìn chằm chằm ba người Tần Nhất, ngón tay chỉ về phía nhóm các cô mắng: "Đều tại ba người đáng chết bọn mày, nếu không phải tại bọn mày thì thôn bọn tao sao lại thảm như vậy? Trước khi bọn mày đến, mọi chuyện đều bình thường, kết quả bọn mày vừa tới, nhà của tao liền sập, hiện tại Zombie trong thành phố M lại đột nhiên biến mất không thấy."
"Bọn mày, bọn mày chính là sao chổi, tai tinh."
Dương Kim Đệ chính nghĩa lên án chỉ trích ba người Tần Nhất.
Khóe môi Tần Nhất cười lạnh, lần đầu tiên nhìn thấy người không thèm nói đạo lý như thế, cô xem như lại được biết thêm chút kiến thức. Dương Kim Đệ và Tần Kiều Kiều phải nói là hoàn toàn không kém cạnh nhau, đều là loại người không biết xấu hổ là gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.