Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống
Chương 168: Zombie dị năng
Lưu Li Chi
03/08/2021
Cao Viễn quay đầu nhìn về phía tiểu la lỵ Cốc Tiệp, cô gái nho nhỏ, gương mặt em bé tinh xảo giống như búp bê. Chỉ là búp bê có khuôn mặt than, ngược lại khiến người ta cảm thấy buồn cười không thôi.
"Bé con, Zombie mọi người gặp được có hình dáng gì? Có thể miêu tả cho chú được không?" Cao Viễn không tự chủ được giảm âm lượng xuống, sợ dọa đến bé con nhà người ta.
Cốc Tiệp vẫn gương mặt than tê liệt như cũ, mắt không gợn sóng nhìn chằm chằm Cao Viễn: "Tôi không phải bé con, chú không cần nói chuyện với tôi như vậy. Con Zombie đó tôi cũng nhìn thấy, nó quả thật biết phun lửa, còn mặc đồng phục y tá. Chỉ là không hiểu sao sau đó lại không đuổi theo chúng tôi nữa."
Cao Viễn nghe xong không khỏi rơi vào trầm tư, sau đó cảm thấy vô cùng đau đầu. Zombie cũng có dị năng, vậy tương lai nhân loại bọn họ phải sống sót bằng cách nào.
Tần Nhất cũng có chút kinh ngạc, đời trước Zombie có dị năng phải một năm sau mới xuất hiện. Thời điểm đó nhân loại đã hoàn toàn thích ứng với tận thế, dị năng giả cũng nhanh chóng quật khởi, đối với Zombie dị năng đã có thể đối phó được.
Nhưng hiện tại tận thế mới đến chưa được bốn tháng, Zombie dị năng đã xuất hiện, Tần Nhất có chút bất đắc dĩ, xem ra việc cô sống lại thật sự đã thay đổi rất nhiều chuyện. Nhân loại bây giờ căn bản không có khả năng đối phó với Zombie dị năng.
Càng làm cho cô lo lắng hơn chính là động thực vật biến dị, mấy thứ này so với Zombie dị năng còn nguy hiểm hơn. Tần Nhất có dự cảm, động thực vật biến dị chỉ sợ là cũng sẽ sớm xuất hiện thôi.
Cao Viễn nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Vân Hoán, mở miệng hỏi ý kiến: "Vân đội trưởng, anh thấy thế nào?"
Cao Viễn rất tin tưởng vào thực lực của Vân Hoán. Nói như thế nào đây, nó là một loại kính nể và tin tưởng từ trong linh hồn, chính là cảm giác giống như chỉ cần có người này ở đây thì không có bất kỳ vấn đề gì cả.
"Đương nhiên là đi vào xem thử."
Nhiệm vụ cỡ lớn không nhất định phải hoàn thành một trăm phần trăm, bọn họ có thể tùy thời từ bỏ nhiệm vụ. Nhưng Cao Viễn là người nhiệt huyết từ trong xương, dĩ nhiên là muốn đi vào nhìn một chút xem Zombie sở hữu dị năng là như thế nào.
Cao Viễn suy nghĩ giây lát liền đồng ý: "Ok, Zombie có dị năng đương nhiên phải đi gặp mặt một lần, trở về cũng có thể nói cho cấp trêи. Đúng rồi, ba người các cậu nếu muốn đi cùng có thể đi chung. Dù sao người nhiều lực lượng cũng lớn, nếu không muốn thì mau rời khỏi nơi này đi."
Ba người này không phải người của tiểu đội bọn họ, anh ta không thể cưỡng ép người ta. Nghĩ đến vấn đề này, Cao Viễn đột nhiên nhớ tới còn có một người không phải thanh viên đội bọn họ.
Cao Viễn lại nói: "Tần Hàn Mạt, cậu có muốn ở lại không, quay lại trạm xăng dầu chờ chúng tôi. Dù sao dị năng không gian của cậu không có lực sát thương, đi theo chúng tôi sẽ rất nguy hiểm."
Tần Hàn Mạt còn chưa mở miệng nói, bên cạnh đột nhiên vang lên thanh âm có chút chói tai: "Anh là Tần Hàn Mạt?"
Tần Nhất nhìn sang, là Đường Quất.
Cô vuốt vuốt lông ngốc của Tiểu Lam trong ngực, khóe miệng như có như không nhếch lên, trò hay sắp bắt đầu rồi.
Tần Hàn Mạt nhíu mày nhìn vẻ mặt tức giận của Đường Quất, trong lòng cảm thấy khó hiểu. Anh ta khẳng định mình chưa từng gặp người tên Đường Quất này, thế nhưng không biết tại sao sau khi thiếu niên này nghe thấy tên anh ta lại kinh ngạc như vậy, thậm chí là tức giận?
"Tôi là Tần Hàn Mạt, nhưng hình như chúng ta không quen nhau."
Đường Quất cắn răng nghiến lợi nhìn tên nhân mô cẩu dạng* Tần Hàn Mạt trước mặt, lửa giận trong mắt bắn ra bốn phía: "Cậu không biết tôi, nhưng tôi không tin cậu không biết..."
(*nhân mô cẩu dạng: mặt chó thân người hay thân chó mặt người (thành ngữ TQ), một cách nói mỉa mai, nôm na là chỉ hành vi và vẻ ngoài thoạt nhìn rất phong độ, quang minh chính đại, lịch sự nghiêm túc nhưng thật ra nội tâm hèn hạ nhát chết hoặc đang âm mưu suy tính gì đó.)
Lời Đường Quất còn chưa nói hết, Cốc Tiệp bên cạnh đã nhanh chóng kéo góc áo cậu ta, sau đó mặt than nhìn vẻ mặt không hiểu ra sao của Tần Hàn Mạt: "Không có gì, anh trai nhận nhầm người, hai người không quen biết."
"Bé con, Zombie mọi người gặp được có hình dáng gì? Có thể miêu tả cho chú được không?" Cao Viễn không tự chủ được giảm âm lượng xuống, sợ dọa đến bé con nhà người ta.
Cốc Tiệp vẫn gương mặt than tê liệt như cũ, mắt không gợn sóng nhìn chằm chằm Cao Viễn: "Tôi không phải bé con, chú không cần nói chuyện với tôi như vậy. Con Zombie đó tôi cũng nhìn thấy, nó quả thật biết phun lửa, còn mặc đồng phục y tá. Chỉ là không hiểu sao sau đó lại không đuổi theo chúng tôi nữa."
Cao Viễn nghe xong không khỏi rơi vào trầm tư, sau đó cảm thấy vô cùng đau đầu. Zombie cũng có dị năng, vậy tương lai nhân loại bọn họ phải sống sót bằng cách nào.
Tần Nhất cũng có chút kinh ngạc, đời trước Zombie có dị năng phải một năm sau mới xuất hiện. Thời điểm đó nhân loại đã hoàn toàn thích ứng với tận thế, dị năng giả cũng nhanh chóng quật khởi, đối với Zombie dị năng đã có thể đối phó được.
Nhưng hiện tại tận thế mới đến chưa được bốn tháng, Zombie dị năng đã xuất hiện, Tần Nhất có chút bất đắc dĩ, xem ra việc cô sống lại thật sự đã thay đổi rất nhiều chuyện. Nhân loại bây giờ căn bản không có khả năng đối phó với Zombie dị năng.
Càng làm cho cô lo lắng hơn chính là động thực vật biến dị, mấy thứ này so với Zombie dị năng còn nguy hiểm hơn. Tần Nhất có dự cảm, động thực vật biến dị chỉ sợ là cũng sẽ sớm xuất hiện thôi.
Cao Viễn nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Vân Hoán, mở miệng hỏi ý kiến: "Vân đội trưởng, anh thấy thế nào?"
Cao Viễn rất tin tưởng vào thực lực của Vân Hoán. Nói như thế nào đây, nó là một loại kính nể và tin tưởng từ trong linh hồn, chính là cảm giác giống như chỉ cần có người này ở đây thì không có bất kỳ vấn đề gì cả.
"Đương nhiên là đi vào xem thử."
Nhiệm vụ cỡ lớn không nhất định phải hoàn thành một trăm phần trăm, bọn họ có thể tùy thời từ bỏ nhiệm vụ. Nhưng Cao Viễn là người nhiệt huyết từ trong xương, dĩ nhiên là muốn đi vào nhìn một chút xem Zombie sở hữu dị năng là như thế nào.
Cao Viễn suy nghĩ giây lát liền đồng ý: "Ok, Zombie có dị năng đương nhiên phải đi gặp mặt một lần, trở về cũng có thể nói cho cấp trêи. Đúng rồi, ba người các cậu nếu muốn đi cùng có thể đi chung. Dù sao người nhiều lực lượng cũng lớn, nếu không muốn thì mau rời khỏi nơi này đi."
Ba người này không phải người của tiểu đội bọn họ, anh ta không thể cưỡng ép người ta. Nghĩ đến vấn đề này, Cao Viễn đột nhiên nhớ tới còn có một người không phải thanh viên đội bọn họ.
Cao Viễn lại nói: "Tần Hàn Mạt, cậu có muốn ở lại không, quay lại trạm xăng dầu chờ chúng tôi. Dù sao dị năng không gian của cậu không có lực sát thương, đi theo chúng tôi sẽ rất nguy hiểm."
Tần Hàn Mạt còn chưa mở miệng nói, bên cạnh đột nhiên vang lên thanh âm có chút chói tai: "Anh là Tần Hàn Mạt?"
Tần Nhất nhìn sang, là Đường Quất.
Cô vuốt vuốt lông ngốc của Tiểu Lam trong ngực, khóe miệng như có như không nhếch lên, trò hay sắp bắt đầu rồi.
Tần Hàn Mạt nhíu mày nhìn vẻ mặt tức giận của Đường Quất, trong lòng cảm thấy khó hiểu. Anh ta khẳng định mình chưa từng gặp người tên Đường Quất này, thế nhưng không biết tại sao sau khi thiếu niên này nghe thấy tên anh ta lại kinh ngạc như vậy, thậm chí là tức giận?
"Tôi là Tần Hàn Mạt, nhưng hình như chúng ta không quen nhau."
Đường Quất cắn răng nghiến lợi nhìn tên nhân mô cẩu dạng* Tần Hàn Mạt trước mặt, lửa giận trong mắt bắn ra bốn phía: "Cậu không biết tôi, nhưng tôi không tin cậu không biết..."
(*nhân mô cẩu dạng: mặt chó thân người hay thân chó mặt người (thành ngữ TQ), một cách nói mỉa mai, nôm na là chỉ hành vi và vẻ ngoài thoạt nhìn rất phong độ, quang minh chính đại, lịch sự nghiêm túc nhưng thật ra nội tâm hèn hạ nhát chết hoặc đang âm mưu suy tính gì đó.)
Lời Đường Quất còn chưa nói hết, Cốc Tiệp bên cạnh đã nhanh chóng kéo góc áo cậu ta, sau đó mặt than nhìn vẻ mặt không hiểu ra sao của Tần Hàn Mạt: "Không có gì, anh trai nhận nhầm người, hai người không quen biết."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.