Trọng Sinh Niên Đại Kiều Thê Có Không Gian
Chương 34: Phủ Nhận Sự Tồn Tại Của Anh
Du Nhiên Kiểm Tiền Tiền
31/10/2022
Editor: Cafe26
Kiều Uyển Uyển cười gật đầu, khóe mắt nhìn thoáng qua người đang đứng ở cầu thàng, Tống Duyên Minh sắc mặt trở nên khó coi, trong lòng nhất thời căng thẳng lên.
Cô không hề biết Tống Duyên Minh đã nghe được bao nhiêu, bất quá nhìn sắc mặt Tống Duyên Minh khó coi như vậy, thì chắc là tám phần đều đã nghe thấy.
Đúng lúc này, công an đã đến.
Kiều Uyển Uyển vội vàng chủ động đi ra nghênh đón, nói rõ quá trình bắt trộm, toàn bộ quá trình đó không dám nhìn lại Tống Duyên Minh.
Tống Duyên Minh là người sĩ diện, cho dù nghe thấy cô phủ nhận sự tồn tại của anh, lúc này cũng không phải là lúc không phù hợp, để cãi nhau ầm ĩ với cô.
Đúng như cô tưởng tượng, mãi cho đến khi cô đi theo công an ngồi xe cảnh sát rời đi, Tống Duyen Minh cũng không hề ra mặt.
Chỉ là, Tống Duyên Minh cũng theo lên ngồi trên chiếc xe cảnh sát.
Toa xe nhỏ hẹp, anh chân cao tay dài, vừa bước vào liền làm cho cả toa xe càng thêm hẹp và chật chội.
Anh cuộn tròn đôi chân dài, ngồi cạnh Kiều Uyển Uyển.
Kiều Uyển Uyển mới nói với dì là chưa có người yêu, nên chột dạ dịch người sang một bên.
Nhưng bị bàn tay của tống Duyên Minh túm lấy phía cổ áo, hơi dùng sức túm lấy, trực tiếp làm cho cả người cô như không trọng lượng, ngã nhào vào trong ngực Tống Duyên Minh.
“Này! Cậu thanh niên này lưu manh quá!”
Dì ngồi đối diện lập tức lên tiếng quát lớn, làm cho công an ngồi ở phía trước cũng quay đầu lại.
Tống Duyên Minh nắm chặt lấy vai Kiều Uyển Uyển vừa mới ngồi xuống, thanh đạm nhẹ nhàng nói: “Cô ấy là vơ chưa cưới của tôi, bản đồng ý kết hôn đều đã phê chuẩn rồi, chúng tôi dự định ngày mai sẽ đi nhận giấy chứng nhận kết hôn”.
Kiều Uyển Uyển muốn giãy dụa thoát khỏi sự trói buộc của anh, lại bị anh dùng sức kéo vào trong ngực, hai người lại càng kề sát nhau hơn.
Kiều Uyển Uyển thậm chí có thể cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của anh.
Kiều Uyển Uyển khó xử nhìn về phía dì, người đã kinh hoàng lúc lâu không nói nên lời, giải thích: “Hiểu lầm, đây là hiểu lầm”.
Người dì liền hiểu chuyện ngay.
Dì nói với cảnh sát: “Tất cả mọi người đều đã nghe thấy, cô gái này đang bị ép buộc ! Cô gái này không muốn gả cho tên lưu manh này”.
Kiều Uyển Uyển cười gật đầu, khóe mắt nhìn thoáng qua người đang đứng ở cầu thàng, Tống Duyên Minh sắc mặt trở nên khó coi, trong lòng nhất thời căng thẳng lên.
Cô không hề biết Tống Duyên Minh đã nghe được bao nhiêu, bất quá nhìn sắc mặt Tống Duyên Minh khó coi như vậy, thì chắc là tám phần đều đã nghe thấy.
Đúng lúc này, công an đã đến.
Kiều Uyển Uyển vội vàng chủ động đi ra nghênh đón, nói rõ quá trình bắt trộm, toàn bộ quá trình đó không dám nhìn lại Tống Duyên Minh.
Tống Duyên Minh là người sĩ diện, cho dù nghe thấy cô phủ nhận sự tồn tại của anh, lúc này cũng không phải là lúc không phù hợp, để cãi nhau ầm ĩ với cô.
Đúng như cô tưởng tượng, mãi cho đến khi cô đi theo công an ngồi xe cảnh sát rời đi, Tống Duyen Minh cũng không hề ra mặt.
Chỉ là, Tống Duyên Minh cũng theo lên ngồi trên chiếc xe cảnh sát.
Toa xe nhỏ hẹp, anh chân cao tay dài, vừa bước vào liền làm cho cả toa xe càng thêm hẹp và chật chội.
Anh cuộn tròn đôi chân dài, ngồi cạnh Kiều Uyển Uyển.
Kiều Uyển Uyển mới nói với dì là chưa có người yêu, nên chột dạ dịch người sang một bên.
Nhưng bị bàn tay của tống Duyên Minh túm lấy phía cổ áo, hơi dùng sức túm lấy, trực tiếp làm cho cả người cô như không trọng lượng, ngã nhào vào trong ngực Tống Duyên Minh.
“Này! Cậu thanh niên này lưu manh quá!”
Dì ngồi đối diện lập tức lên tiếng quát lớn, làm cho công an ngồi ở phía trước cũng quay đầu lại.
Tống Duyên Minh nắm chặt lấy vai Kiều Uyển Uyển vừa mới ngồi xuống, thanh đạm nhẹ nhàng nói: “Cô ấy là vơ chưa cưới của tôi, bản đồng ý kết hôn đều đã phê chuẩn rồi, chúng tôi dự định ngày mai sẽ đi nhận giấy chứng nhận kết hôn”.
Kiều Uyển Uyển muốn giãy dụa thoát khỏi sự trói buộc của anh, lại bị anh dùng sức kéo vào trong ngực, hai người lại càng kề sát nhau hơn.
Kiều Uyển Uyển thậm chí có thể cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của anh.
Kiều Uyển Uyển khó xử nhìn về phía dì, người đã kinh hoàng lúc lâu không nói nên lời, giải thích: “Hiểu lầm, đây là hiểu lầm”.
Người dì liền hiểu chuyện ngay.
Dì nói với cảnh sát: “Tất cả mọi người đều đã nghe thấy, cô gái này đang bị ép buộc ! Cô gái này không muốn gả cho tên lưu manh này”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.