Đô thịKhoa họcQuân sựNgôn TìnhTrọng SinhTruyện SủngNữ CườngĐiền VănHiện Đại
Dịch giả: Summer Endless
0
Đang cập nhật
15:11:39 15/07/2024
Trọng Sinh Niên Đại: Nàng Dâu Ở Đại Viện Vừa Xinh Đẹp Lại Hiên Ngang
Trọng Sinh Niên Đại: Nàng Dâu Ở Đại Viện Vừa Xinh Đẹp Lại Hiên Ngang
Tác giả: Xuân Quang Mãn Viên
– Văn án –
Một buổi sáng tỉnh dậy, Vân Y bất ngờ xuyên không trở thành Sở Vân Nhất, cô gái đáng thương mang biệt danh ‘não yêu đương’ đồng âm với tên của cô.
Nguyên chủ không chỉ bị người ta tính kế trong công việc, còn bị lừa gạt báo danh, chuẩn bị xuống nông thôn.
Trong lúc vô tình phát hiện người nói thích mình, thế nhưng sau lưng cô lại lén lút gặp riêng người khác, lúc đó cô mới hiểu rằng hóa ra tất cả chỉ là âm mưu của bọn họ mà thôi.
Lúc thất hồn lạc phách, lại nhận được tin tức ông nội gặp chuyện không may, khiến cô nản lòng thoái chí, cuối cùng mất mạng ở trên linh đường.
Vân Y dùng cách của kẻ khác trả lại cho chính họ, bằng thủ đoạn sấm sét lấy lại công việc, khiến người một nhà tính kế nguyên chủ trở thành chuột chạy qua đường bị người người hô đánh.
Cô còn thuận tay hủy luôn cuộc hôn nhân sắp đặt mà nguyên chủ không ưa, hừ, tương lai còn chưa biết ai chướng mắt ai đâu?
Nhìn bàn tay vàng vô tình có được, trong lòng cô thầm cảm thán: “Không ngờ trong họa còn có phúc.”
Về phần tìm người thân?
Cứ thuận theo tự nhiên thôi, cô cũng không muốn tìm cho mình một đống tổ tông trở về, thân phận cô nữ này cũng rất tốt.
Lần đầu tiên gặp mặt, bị người đàn ông ném bóng rổ trúng người chảy máu mũi…
Lần thứ hai gặp mặt, bị người khác hiểu lầm là đồng bọn, hai người ăn ý hợp tác, cùng nhau chạy trốn…
Lần thứ ba gặp mặt, suýt chút nữa thành thuốc giải của người đàn ông, đây là cái kiểu duyên phận gì vậy…
Nhưng một bức tranh thêu hai mặt lại khiến cho Hoắc Tứ thiếu, người được Đại Viện công nhận là nhạt nhẽo vô tình, không gần nữ sắc lại vì cô mà điên, vì cô mà phát cuồng, vì cô mà đâm đầu vào tường.
Người trong khu Đại Viện ai mà không nói rằng Hoắc Tứ thiếu đại nghĩa, nhưng không biết rằng sự hy sinh vì gia tộc của anh chỉ là cái cớ, thực chất là để có thể quang minh chính đại ở bên người cô.
Cô gái nhỏ tựa vào vai anh, giọng nũng nịu uất ức nói: “Bọn họ đều không thích em, còn nói em là hồ ly tinh, đùa giỡn thủ đoạn mới quyến rũ được anh đó.”
Đối với những kẻ đã tổn thương và tính toán hại cô, Hoắc Tứ thiếu mạnh mẽ tuyên bố: “Không khoan nhượng.”
Anh dùng hành động thực tế để khiến bọn họ phải xấu hổ.
Cô chính là nghịch lân của anh!