Trọng Sinh: Nữ Vương Chế Tạo Thương

Chương 44: Tuyên Bố

Giang Sơn Thương Lan

30/05/2022

Chuyện hình như Công ty WeYan có chút xích mích với công ty họ đã có lời đồn từ trước, chẳng qua lời đồn còn chưa kịp chứng thực thì Công ty WeYan đã xảy ra chuyện, bảng đề tài hotsearch thành địa bàn mà họ có thể qua lại tự nhiên. Mấy tháng trôi qua, mọi người cũng dần dần quên chuyện này.

Ban đầu phòng marketing còn không dám nghĩ theo chiều hướng này, gọi điện cho Công ty WeYan trước.

“Xin lỗi, các anh cũng biết lúc trước công ty chúng tôi xảy ra chút sự cố mà, bây giờ mới giải quyết xong nên ít nhiều gì sẽ có chút vấn đề, bên chúng tôi sẽ cố gắng giải quyết giúp các anh, xin lỗi nhé.” Bên kia trả lời như thế. Còn chuyện khi nào giải quyết thì vẫn là ẩn số, có lẽ vĩnh viễn cũng sẽ không giải quyết.

Bây giờ là thời đại internet, mọi người đa phần thu hoạch đủ loại tin tức từ trên mạng, thậm chí đa số người trẻ tuổi không xem TV, WeYan chặn thời gian họp báo tuyên bố sản phẩm mới của họ gây ảnh hưởng rất lớn tới Điện tử Rainbow. Vốn dĩ nếu có một vạn người biết sắp đưa ra di động mới thì có lẽ sẽ có một ngàn người đi mua, bây giờ số người biết sắp có di động mới còn chưa đủ 500, có thể có được mấy người tới mua di động đây?

Phòng marketing không lập tức báo cáo cho Bạc Dĩ Nhu, chung quy chuyện gì cũng phải nhờ bà chủ giải quyết thì còn cần họ làm gì? Cứ cách nửa tiếng họ lại gọi điện cho WeYan một lần để giục bên kia, kết quả chỉ nhận được đáp án có lệ là cố gắng cố gắng cố gắng.

Cuối cùng, tin tức này vẫn được báo đến tai Bạc Dĩ Nhu.

Bạc Dĩ Nhu không hề bất ngờ: “Tôi đã biết rồi, không cần quan tâm tới WeYan làm gì, làm công việc khác cho tốt đi.”

Sau khi giám đốc marketing rời đi, Bạc Dĩ Nhu nhìn về phía Hạng Điềm ngồi sau bàn làm việc: “Được rồi, anh đừng phá hệ thống của họ nữa.”

Hạng Điềm ^^: “Tôi không có ý định làm gì hết đâu nhé.” Lặng lẽ lùi bàn tay từ trên bàn phím về.

Bạc Dĩ Nhu liếc nhìn anh: “Anh đã làm rất tốt rồi, dừng ở đây cũng vừa lúc, đừng làm thêm nữa. Có câu nói Thượng đế muốn kẻ này diệt vong thì phải khiến hắn điên cuồng trước, cho hắn vui vẻ thêm một lát cái đã.” Vậy thì cô vả mặt mới sướng tay, mặt ông ta mới lộ ra biểu cảm thú vị, không thì chẳng phải sẽ rất nhàm chán hay sao?

Hạng Điềm sửng sốt: “Hả? Cô… đang khen tôi à?”

Bạc Dĩ Nhu: “Anh nghĩ vậy thì là như vậy.”

Hạng Điềm nhất thời bất mãn, miễn cưỡng giữ nguyên vẻ mặt làm chảnh ^^: “Con người đúng là dối trá, đúng thì nói đúng, không đúng thì nói không đúng, câu trả lời như thật mà là giả này rốt cuộc muốn biểu đạt ý gì?”

Bạc Dĩ Nhu cảm thấy vô cùng thú vị: “Đến con virus như anh còn nghĩ một đằng nói một nẻo, trong lòng nghĩ cái này ngoài miệng nói cái khác cơ mà.”

Hạng Điềm bị chặn họng, nhất thời trợn tròn đôi mắt hoa đào xinh đẹp không nói lời nào, ngón tay mảnh khảnh khó chịu xoay bút máy liên tục, bút máy đó như thể sắp bị anh xoay tới mức bay lên.

Bạc Dĩ Nhu ngồi lâu, bưng ly nước đứng dậy, vào phòng trà nước lấy nước nhân tiện đi qua đi lại một chút.

Đi ra văn phòng, các chị gái trong phòng trợ lý tổng giám đốc đều nhìn qua. Nhận thấy tầm mắt của họ, Bạc Dĩ Nhu mới phát hiện Hạng Điềm đang bám theo sau lưng mình như hồn ma sau lưng.

Bạc Dĩ Nhu: “Anh làm gì đấy?”

Hạng Điềm rõ ràng cao hơn Bạc Dĩ Nhu một cái đầu, lúc này đi theo sau lưng cô, cúi đầu nhỏ giọng hỏi bằng ngữ khí tràn đầy bất mãn: “Cô bảo chỉ cần tôi thành thật nói những lời suy nghĩ trong lòng thì cô sẽ thỏa mãn yêu cầu của tôi, đúng không?”

“Anh nói ra thì tôi mới biết có thể thỏa mãn anh được hay không.” Bạc Dĩ Nhu đi vào phòng trà nước, lựa chọn giữa café và trà xanh đựng trong giỏ, cuối cùng chọn uống nước sôi để nguội.

Hạng Điềm: “Khen tôi đi!”

Bạc Dĩ Nhu: “?”

Hạng Điềm lớn tiếng lên án: “Tôi nấu cơm không ngon à? Rõ ràng cô siêu thích ăn cơ mà! Lần nào cũng ăn hết sạch! Dựa vào đâu mà không khen tôi! Lần trước cô còn khen Edward, tên vô dụng đó chẳng làm một tí gì hết! Khen tôi đi!”

Sau khi đúng lý hợp tình lên án xong, Hạng Điềm quay sang lục tung giỏ đựng đồ uống, tiện tay lấy một gói sữa bột, động tác thô lỗ bỏ vào ly, vành tai đỏ nhừ.

Bạc Dĩ Nhu nhìn anh, cúi đầu nhấp một ngụm nước, trong đầu hiện lên cảnh tượng anh lăn lộn cáu kỉnh trong Bộ Não của mình, khóe miệng cong lên, đến khi ngẩng đầu, cô đã khôi phục dáng vẻ nữ vương ngạo mạn như trước.

“Thì ra anh muốn tôi khen anh. Muốn thì anh cứ nói ra, anh không nói sao tôi biết anh muốn được tôi khen ngợi chứ?”

“Bớt nói lời vô nghĩa, mau khen tôi!” Cảm xúc muốn được cô khích lệ nghẹn trong lòng mấy ngày, gấp tới mức cuống cả lên, lại thẹn thùng ngượng nghịu, anh vội vàng uống một ngụm sữa để che giấu, kết quả là sữa mới pha xong quá nóng, vừa chạm vào môi thì lại vội vàng bỏ ra.

“Được rồi. Cơm anh nấu cực kỳ ngon, ngoài mẹ tôi ra không ai có thể so sánh với anh được, tôi cực kỳ thích ăn, cảm ơn anh nhé.” Bạc Dĩ Nhu nhìn anh nói, không hiểu sao trong lòng lại dâng lên cảm giác trìu mến, chợt vươn ngón cái nhẹ nhàng lau khóe miệng dính một chút bọt sữa của anh.

Hạng Điềm ngơ ngác tại chỗ, kinh ngạc nhìn đôi mắt xinh đẹp dịu dàng trong thoáng chốc của Bạc Dĩ Nhu.

Bạc Dĩ Nhu không để ý tới anh, bưng ly nước rời khỏi phòng trà nước. Cô đi vào phòng thí nghiệm, không lâu sau đã cảm nhận được sau lưng lại gắn một chiếc đuôi nhỏ.

Cô không cần ngoảnh đầu lại cũng biết là Hạng Điềm, huống chi anh còn lên tiếng, giọng điệu ngoan ngoãn: “Cần tôi giúp em sửa lại hệ thống vệ tinh với sửa phần mềm bị hư không?”



Bạc Dĩ Nhu không ngoảnh đầu lại: “Anh có thể dùng trạm phóng trực tiếp tiến vào hệ thống của vệ tinh trong vũ trụ à?”

“Có thể, tôi còn có thể kiếm mấy cái vệ tinh cho em nữa cơ. Em muốn mấy cái? Toàn bộ vệ tinh còn chưa bị hủy hoại trong những trạm vũ trụ rác rưởi bỏ trống có đủ không? Nếu không đủ thì toàn bộ vệ tinh ngoài trái đất cũng được…”

Anh càng nói càng phấn khởi, nóng lòng muốn thử, Bạc Dĩ Nhu nghiêm khắc nói: “Anh có chừng có mực một chút cho tôi.” Nếu toàn bộ vệ tinh trên trái đất đều bị anh khống chế thì sẽ gây ra sự khủng hoảng rất lớn đối với Chính phủ của các quốc gia, không chừng họ sẽ cho rằng tận thế sắp ập đến… Mặc dù nói nếu thực sự có ngày đó thì đích xác là tận thế sắp đến thật. Quả nhiên tên này nguy hiểm thật sự, một mình đã có thể tấn công toàn bộ trái đất.

“… Ờ.” Ỉu xìu.

Hạng Điềm và Bạc Dĩ Nhu vào phòng thí nghiệm lượn một vòng rồi lại đi theo Bạc Dĩ Nhu ra ngoài, cùng trở về văn phòng.

Các chị gái trong phòng trợ lý tổng giám đốc đưa mắt nhìn nhau, có người đột nhiên nhỏ giọng biểu diễn: “Khen tôi đi! Tôi nấu cơm không ngon à? Rõ ràng cô siêu thích ăn! Lần nào cũng ăn hết sạch! Dựa vào đâu mà không khen tôi! Lần trước cô còn khen Edward, tên vô dụng đó chẳng làm một tí gì hết! Khen tôi đi!”

“A a a a a…”

“Ha ha ha ha…”

“Đáng yêu quá đi mất thôi!”

“Đây là Tiểu Điềm Điềm tuyệt thế gì vậy!”

“Nữ vương mau *beep* ảnh đi!”



Công ty WeYan.

“Bên Điện tử Rainbow không gọi điện thoại tới nữa, chắc đã nhận thấy ý của chúng ta rồi.” Trợ lý nói như vậy.

Trịnh Viễn Siêu sung sướng ngồi trên ghế chủ tịch, cảm giác lại nắm quyền lực trong tay thật thoải mái, cuối cùng trong lòng ông ta cũng kiên định trở lại.

“Hừ, cuối cùng cũng biết điều, làm người thì phải tự biết thân biết phận.” Ông ta nói.

Trợ lý cau mày không tán thành, cảm thấy Trịnh Viễn Siêu có dấu hiệu tìm đường chết: “Ông chủ, làm vậy không ổn lắm đâu. Bạc Dĩ Nhu đã mua hai quả vệ tinh, tất cả mọi người đang tò mò rốt cuộc cô ấy sẽ làm ra động tĩnh gì. Hơn nữa chẳng phải có tin đồn nội bộ là lúc trước Bạc Dĩ Nhu đã mời không ít nhân vật tầm cỡ trong ngành nghề viễn thông đến Điện tử Rainbow sao? Mặc dù cụ thể làm gì thì chưa rõ, nhưng cuối cùng những người đi dự đều phái luật sư…”

Trịnh Viễn Siêu không kiên nhẫn ngắt lời trợ lý: “Cậu quan tâm cô ta làm cái gì? Liên quan gì tới chúng ta? Sao? Cô ta làm một mẫu di động mà còn có thể ảnh hưởng tới công ty chúng ta chắc? Dù cô ta sản xuất di động xịn đến mấy, có tin nếu app của chúng ta từ chối đăng nhập và download trên hệ điều hành của cô ta thì lượng tiêu thụ di động của cô ta sẽ rất khó coi không?”

WeYan làm đầu tàu trong ngành nghề mạng xã hội bao nhiêu năm qua, rất nhiều người dùng đã quen với sự tồn tại của nó. Trong một chiếc điện thoại di động nếu không có app WeYan thì đối với người dùng cứ như thiếu thứ gì đó, sẽ toàn thân khó chịu.

Thấy ông ta như vậy, trợ lý cụp mi mắt không nói thêm gì. Một người ngồi trên địa vị cao nhiều năm, không có kẻ địch, nếu không có đủ tự chủ thì rất dễ dàng trở nên kiêu ngạo. Không thể nghi ngờ Trịnh Viễn Siêu chính là người như vậy, đã sớm quên mất lúc trước mình từng ngoi đầu lên bằng cách nào rồi.

Không đúng, anh ta chợt nhớ ra từng có một lời đồn, đồn rằng thực tế sáng ý WeYan là do Trịnh Viễn Siêu đánh cắp từ tay bạn cùng phòng thời đại học của mình. Vì thế mà người bạn cùng phòng này từng làm ầm ĩ một trận, nhưng cuối cùng vì không đủ bằng chứng nên thua kiện, từ đó mai danh ẩn tích. Đã nhiều năm trôi qua kể từ chuyện đó, lại nghĩ tới bộ mặt thật dưới lớp mặt nạ nho nhã cao quý của Tần Dịch Thanh, bạn thân của ông ta, nói không chừng đúng là rắn chuột một ổ.

Trịnh Viễn Siêu chưa vui vẻ được bao lâu, bởi vì mặc dù chuyện buổi họp báo sản phẩm mới của di động Rainbow bị ém xuống, không được lên hotsearch, nhưng độ chú ý vẫn nhanh chóng tăng lên.

Bởi vì xuất hiện một vài người quảng cáo có lưu lượng, hơn nữa còn không ít, cho nên họ căn bản không kịp động tay động chân.

Người đầu tiên quảng cáo cho nó là account official của chương trình thực tế “Điện ảnh chân thực”

Điện ảnh chân thực V: Sản phẩm mới của Nữ vương, đề cập tới hai quả vệ tinh, tài chính đổ vào vượt mức bốn tỷ tệ, vượt xa mức đầu tư cho thiết bị VR, sẽ mang lại bất ngờ gì cho chúng ta đây? Xin hãy mong chờ vào lúc 9 giờ sáng ngày 10 tháng 10”

Sau khi “Điện ảnh chân thực” làm quảng cáo, bên dưới xuất hiện một loạt người share bài, bao gồm những luyện tập sinh Chiêm Cầm, Vân Tùng nhân khí bùng nổ đều share bài viết này, ngay cả Tencent cũng bày tỏ thiện chí share một lần.

Trịnh Viễn Siêu nhìn mà nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không có cách nào khác. Ông ta vốn cũng định xử lý “Điện ảnh chân thực”, nhưng mà Lạc Quân Nghiêu sắp sửa trở thành ông lớn của giới chủ lưu, công ty nghiên cứu và phát triển thuốc siêu năng lực Lạc Phong của anh ta là công ty lớn nằm trong top đầu cả nước, bao nhiêu người siêu năng lực phát dục phi tự nhiên đều chờ mua thuốc tăng cường siêu năng lực của họ. Trịnh Viễn Siêu không hề sợ hãi đối với giới kinh doanh bình thường, nhưng lại sợ hãi giới chủ lưu. Dù sao siêu năng lực cũng có thể lặng lẽ giết chết ông ta không để lại dấu vết, là thứ khó lòng phòng bị.

Ngay sau đó, đại thần sport game Thẩm Băng, anh cả Kevin của khu live stream game online Lang Nha… Những người nổi tiếng trong giới sport game, livestream cũng lần lượt share bài bày tỏ sự mong chờ.

Dưới tình huống này, WeYan có chặn người dùng nhìn thấy bài đăng của trang chủ Điện tử Rainbow cỡ nào cũng vô ích.

Hơn nữa không lâu sau, mọi người phát hiện số lượng lượt share comment và like cao đến thế mà lại không được lên hot search?!

“Bằng chứng WeYan thật sự có mâu thuẫn với Bạc Dĩ Nhu.”



“WeYan vô lương tâm, nếu không phải vì nữ thần thì tôi còn lâu mới download!”

“Vừa lấy lại quyền khống chế là WeYan lại bắt đầu làm trò khiến người ta ghét, người nào đó có mười mấy bình luận mà đã lên hot search, trong khi ở đây mấy trăm ngàn bình luận lại không được lên.”

“Chó Trịnh với chó Tần là cá mè một lứa, ngẫm lại lúc trước muốn bóc phốt chó Tần trên WeYan là lập tức bị bay màu thì cũng không khó hiểu được.”

“Tức chết, rốt cuộc có ai đó có thể cho WeYan biết mặt được không? Hacker trâu bò kia có thể ra tay thêm lần nữa không?”

“Ra tay lần nữa thì nguy hiểm lắm, chắc chắn WeYan đã báo cảnh sát rồi, đây là vụ án hình sự đấy?”

“Mặc dù tôi không thích Bạc Dĩ Nhu nhưng lần này tôi đứng về phía Bạc Dĩ Nhu. WeYan thật ghê tởm.”

Những lời nhục mạ của cư dân mạng không hề khiến Trịnh Viễn Siêu sợ hãi dù chỉ một chút. Thậm chí ông ta còn hưởng thụ cảm giác họ muốn xử lý ông ta mà không làm được, còn phải hèn mọn tiếp tục dùng hàng của ông ta, móc tiền trong túi ra cho ông ta. Khỏi phải nói, thật phê.

Bạc Dĩ Nhu không ngờ lại có nhiều người trượng nghĩa lên tiếng đến thế. Nhóm người Thẩm Băng Kevin, cô nhớ đều từng đến dự buổi họp báo của Thần Châu. Vậy là cô nói với thư ký: “Gửi thư mời tham dự buổi họp báo cho họ đi.”

Cô vốn không định mời họ, dù sao cũng đã bỏ họ ra sau đầu rồi, nhưng nếu bây giờ họ đã thể hiện sự tồn tại thì cho một cái đi.

“Vâng thưa sếp.”



Quân Thủ vệ là quân Thủ vệ trái đất đặc thù, các tân binh mới nhập ngũ đều phải tiến hành huấn luyện khép kín dài tới mấy tháng, do đó Tần Hinh Dĩnh cũng cắt đứt tin tức với bên ngoài mấy tháng, vừa ra ngoài đã lập tức gọi điện cho Tào Tuyết.

Cô ta khẩn cấp muốn biết tin tức bên ngoài, ví dụ như Bạc Dĩ Nhu có gặp xui xẻo hay không, tình hình nhà họ lúc này thế nào rồi? Lúc cô ta nhập ngũ, bộ mặt thật của Tần Dịch Thanh vừa mới bị vạch trần, Tào Tuyết và cô ta bị mọi người dè bỉu, cô ta thật sự không chịu được, cũng không nghĩ ra cách khác thay đổi được hiện trạng và đánh bại Bạc Dĩ Nhu, cho nên mới chọn gia nhập quân Thủ vệ.

Sắc mặt Tào Tuyết rất khó coi. Mấy tháng qua bà ta chẳng mấy khi ra ngoài, lập một nick clone kết bạn với QQ của Bạc Lị, ai ngờ lại thấy bà khoe ảnh du lịch trong vòng bạn bè mỗi ngày, thỉnh thoảng selfie cũng mặt mày hồng hào, tuổi trẻ xinh đẹp, khiến bà ta tức giận tới mức nổ phổi.

Bởi vì không muốn thấy Bạc Dĩ Nhu sống tốt nên Tào Tuyết cũng không muốn nhắc tới sự thuận lợi của cô, chỉ kể Bạc Dĩ Nhu muốn làm di động, cuối cùng khoa trương tới mức đòi mua vệ tinh, cũng kể chuyện WeYan muốn phong sát cô.

“Để mẹ chống mắt lên xem rốt cuộc cô ta có thể làm ra loại di động trên trời dưới đất có một không hai gì.” Tào Tuyết cười khẩy nói.

Tần Hinh Dĩnh lại cảm thấy bất an. Bạc Dĩ Nhu dốc hết sức đầu tư như thế, có thật chỉ là đang đánh một trận đánh không nắm chắc, chỉ là một vụ cá cược xa hoa hay không?

“Cho dù cô ta có thể sản xuất ra di động lợi hại thì đã sao? Suy cho cùng cô ta không thể so sánh với con được, con trời sinh càng được ông trời chiếu cố ưu ái hơn cô ta. Con là người siêu năng lực, sẽ trở thành anh hùng nhân loại, sẽ được ghi vào sử sách, còn cô ta chỉ là một con buôn người đầy mùi tiền, hoàn toàn thua xa con.”

Tần Hinh Dĩnh lập tức thả lỏng. Đúng, không sai, mình với Bạc Dĩ Nhu khác biệt về mặt bản chất, cho nên mình mới được tới nơi này.

“Cố Văn cũng đã gia nhập quân Thủ vệ rồi, chắc các con cũng ở bên nhau. Thằng bé thế nào?” Tào Tuyết hỏi.

Tần Hinh Dĩnh cười khẩy: “Vẫn như thế. Con thấy anh ta vẫn còn thương nhớ Bạc Dĩ Nhu lắm, chắc còn đang nghĩ chờ lột xác đi ra ngoài thì lại đến trước mặt Bạc Dĩ Nhu ấy chứ.”

Tào Tuyết cau mày, rất tức giận nhưng lại không có cách nào.

Tần Hinh Dĩnh cũng không muốn nhiều lời về đề tài này. Cô ta tự có cách khiến Cố Văn hoàn toàn hết hy vọng. Họ đã ở gần nhau, gần quan được ban lộc, rồi cô ta sẽ tìm được cơ hội.

Biết thời gian họp báo di động của Bạc Dĩ Nhu, Tần Hinh Dĩnh quyết định hôm đó sẽ xem phát sóng trực tiếp. Nếu vẫn không tránh được thì cái bóng Bạc Dĩ Nhu sẽ vẫn chỉ bao phủ mình, nhưng mình cần thiết theo dõi cô ta, thấy mặt bình thường hoặc thất bại của cô ta, vậy thì mình sẽ lập tức thoát khỏi bóng ma, cảm thấy Bạc Dĩ Nhu cũng chỉ có thế mà thôi.



Ngày 10 tháng 10, chủ nhật.

Đây là ngày mà đa số học sinh và “nô lệ công sở” không cần đi làm, nhưng lại có rất nhiều người đặt đồng hồ báo thức mà dậy sớm, mở TV máy tính chuẩn bị xem buổi họp báo sản phẩm mới của Điện tử Rainbow.

Khác với lúc trước tuyên bố Thần Châu không ai quan tâm, hôm nay có rất nhiều phóng viên truyền thông không nhận được lời mời cũng đều đi đến bên ngoài nơi tổ chức buổi họp báo, mong tìm được điểm nóng có thể đăng báo hoặc danh nhân có thể phỏng vấn.

Các khách quý nhận được thư mời lần lượt trình diện, số người và địa vị cũng cao hơn nhiều hơn buổi họp báo Thần Châu rất nhiều. Bất kể có mong chờ di động do Bạc Dĩ Nhu chế tạo hay không, mọi người đều không ngại thu xếp công việc đến tham dự. Chung quy nếu cô thất bại, cuối cùng tạo ra một trò cười đáng kinh ngạc nào đó thì nếu có mặt ở hiện trường sẽ thú vị hơn là nghe người khác kể. Đương nhiên nếu cô thật sự chế tạo ra di động xuất sắc thì được thấy trước tiên ở hiện trường cũng là thu hoạch không tệ.

Dĩ nhiên là Bạc Dĩ Nhu sẽ không gửi thư mời cho Trịnh Viễn Siêu và Tần Dịch Thanh. Nhưng họ vẫn ở trong nhà mình chú ý buổi họp báo này, chờ xem trò hề của cô.

Đúng chín giờ, hiện trường náo nhiệt nhanh chóng tự động yên tĩnh, dưới ánh mắt chuyên chú của khán giả tại hiện trường và trước màn hình, Bạc Dĩ Nhu từ sau cánh gà bước đến trước sân khấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh: Nữ Vương Chế Tạo Thương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook