Trọng Sinh Phượng Hoàng Truyền Kỳ

Chương 54: Chống Khủng Bố Kinh Hồn *Thượng*

Minh Nguyệt Bách Niên Tâm

17/03/2013

Nữ cảnh sát tên là Âu Dương Đình, năm nay 26 tuổi, cùng ở ký túc xá với Mộ Dung Thanh Tư khi còn học đại học, nàng học chuyên ngành pháp luật, hiện giờ là chỉ đạo viên cho đồn công an Lâm Dương. Lần trước Tiêu Tân gặp xui xẻo, tin tức Mộ Dung Thanh Tư nhận được chính là do Âu Dương Đình báo lại. Nếu không Tiêu Tân mặc dù trong trại tạm giam mặc dù không quá khổ cực, nhưng khẳng định được ngồi trong đó vài ngày.

Nghe được Mộ Dung thanh tư đem mình ví thành “Nữ cảnh sát tiêu biểu cho thế hệ trẻ, là một siêu cấp cường giả trong phái nữ”, Âu Dương Đình lập tức vùng dậy chống đối, lớn tiếng nói:“Nhỏ này, vài ngày không thấy đã khá lắm, bây giờ cư nhiên dám đem lão nương ra bỡn cợt!”

“Không có, không có, không phải mình đang khen bạn sao?” Mộ Dung thanh tư bị bạn tốt chọt léc, né tránh đùa giỡn, trong miệng không ngừng xin tha thứ. Lâm hiểu nặc và Tiêu Tân đứng cạnh nhìn thấy mà trợn mắt há mồm. Thì ra tất cả biểu hiện của mỹ nữ lão sư trong trường học là chỉ ngụy tạo , bây giờ mới là bản tính hàng thật giá thật của nàng.

Hai nàng náo loạn trong chốc lát, lúc này mới phát hiện bên cạnh còn có hai người đứng xem. Âu Dương Đình phục hồi lại bộ dạng cảnh sát, làm như không có việc gì nghiêm chỉnh nhìn Tiêu Tân nói:“Đại suất ca, cậu thật lợi hại a! lại có thể cưa được đệ nhất hoa hậu giảng đường của đại học Z năm xưa nha!”

Tiêu tân cười nói:“Học tỷ quá khen. Tôi cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.”

Mộ Dung Thanh Tư đứng bên cạnh nghe được, giận hờn nói:“Anh giải thích cho em, cái gì là có chút ngoài ý muốn?”

Vừa nãy Tiêu Tân cũng chỉ thuận miệng nói, thấy người yêu chuẩn bị tức giận, không khỏi mỉm cười:“Ngoài ý có nghĩa là ‘Tâm hữu tình ý, ngoại đái cuồng truy.”

“Tiểu tử ngươi khá thật, câu này mà cũng có thể giải thích ra được!” Âu Dương đình đứng bên cạnh giơ giơ ngón tay cái lên, nghiêng đầu nói nhỏ với cô bạn tốt:“Tư tư, bạn cần phải chú ý hắn nhiều vào. Không ngờ miệng lưỡi tiểu tử này lại trơn tru như vậy, cẩn thận mắc mưu bị lừa.”

Mộ Dung thanh tư mỉm cười không nói, không nhịn được ngây ngô liếc mắt nhìn lén Tiêu Tân đang cười cười một cái, trong lòng tràn ngập ngọt ngào. Trước kia còn tưởng rằng tính cách tên này quái gỡ lạnh lung, không ngờ hắn còn có khiếu hài ước như thế.

Âu Dương Đình nhìn thấy bộ dạng dạt dào tình ý của Mộ Dung Thanh Tư, cảm thán: biết rằng bạn tốt đã rơi vào bể tình không thể khống chế, không khỏi cảm thấy mừng cho nàng. Lúc này trời đã bắt đầu tối, Mộ Dung thanh tư lúc này mới thấy mọi người vẫn còn đứng nói chuyện dưới lầu, vì thế nói với bạn tốt:“Đình đình, chúng ta đi lên lầu trò chuyện thôi!”

“Lên lầu?” Ánh mắt Âu Dương Đình xoay chuyển, nơi với Tiêu Tân:“Đại soái ca, anh còn thiếu tôi một cái nhân tình, không bằng hôm nay mời khách, để bổn cảnh quan tiến hành thêm một bước kiểm tra đối với chuẩn muội phu.”

Tiêu Tân rất có hảo cảm đối với nữ cảnh sát hào sảng này, lập tức đáp ứng, lên lầu kêu hai tiểu tử kia xuống cùng đi, cùng nhau ngồi trên xe cảnh sát.



Âu Dương Đình là người có tính cách hướng ngoại, miệng líu ríu, thỉnh thoảng vạch trần một ít chuyện của của Mộ Dung Thanh Tư khi học đại học, khiến mỹ nữ lão sư đỏ mặt, giận hờn liên tục. hai đứa nhóc Tiểu đông và Tiểu Nguyệt rất nhanh đã làm quen được với vị a di mới này, thỉnh thoảng góp vào hai- ba câu, cũng làm không khí thêm phần vui vẻ.

Làm người khác khó hiễu chính là Lâm Hiểu Nặc lại không nói tiếng nào, so với trước kia có chút không giống nhau. Tiêu Tân chú ý tới điểm này, nhẹ giọng hỏi vài câu, Lâm muội muội chỉ lắc đầu, không trả lời.

Đồng chí nữ cảnh sát đúng là một người thích tốc độ, vào làm ở đội cảnh sát rất hợp đúng là như cá gặp nước. Lúc này là lúc tan tầm nên là giờ cao điểm của xe cộ, mà cô nàng này ngược lại không giảm chút tốc độ nào, còn lái xe cảnh sát lách trái lạn phải, thỉnh thoảng vượt qua, thậm chí còn phấn khích làm một ít động tác rất nguy hiểm. Theo Tiêu Tân tính toán tốc độ của xe ít nhất là 80km/h. Nếu như đi trên đường cao tốc, không biết bà chị điên cuồng này sẽ ra dạng gì nữa?

“Đình Đình, chúng ta đi chỗ nào thế?” Mộ Dung thanh tư thấy đi hơn nữa ngày mà chưa tới nơi, nhịn không được mở miệng hỏi .

Âu Dương Đình cười nói:“Vất vả lắm mới có một người mời cơm, đương nhiên phải ăn một bữa cho no bụng. Nhưng mà mọi người cứ yên tâm, địa phương ta chọn cũng không tính là quá đắt, có tên là Tứ Hải Nhất Gia, cam đoan mọi người sẽ vừa lòng.”

Mộ Dung Thanh Tư lập tức phát ra một tiếng kêu kinh hãi:“Tứ Hải Nhất Gia còn không gọi là đắt? Món rẻ nhất cũng phải 1ngàn8 trăm nguyên. Đình đình, lòng của bạn cũng thật quá tàn nhẫn a?”

Âu Dương đình lặng lẽ cười nói:“Tiểu Tư Tư, bây giờ bạn bắt đầu đau lòng giùm bạn trai rồi hả?”

“Làm gì có?” Mộ Dung Thanh Tư đương nhiên sẽ không thừa nhận việc đó. Nàng cũng biết Tiêu Tân trước mắt túi còn đang rất “rách”, bắt đầu lo lắng đến mặt mũi của bạn trai, nếu như tình thế ép buộc phải ngầm ra tay tương trợ.

Trong lòng Tiêu Tân thầm hô không tốt. Lần trước thiếu chút nữa bị mỹ nữ lão sư làm thịt, không nghĩ tới vị nữ cảnh sát này cũng cùng một dạng, tiền, tiền, ta phải mau chóng kiếm tiền(:nn93:me too-DG).

Đang buồn rầu, tiêu tân bỗng nhiên có người kéo kéo, nghiêng đầu qua thấy Lâm Hiểu Nặc đang lén lúc cầm thẻ tín dụng đưa hắn.

Tiêu tân hơi hơi sửng sốt. Lâm muội muội trừng mắt với hắn, đôi môi anh đào lặng yên không động đậy phát ra vài tiếng.



“Cho anh mượn. Nếu anh không nhận, tôi sẽ tức giận!”

“Cái này sao được?” Tiêu tân cũng hiểu khẩu ngữ, đem thẻ tín dụng trả về. Không ngờ Lâm muội muội thật sự tức giận, chu cái miệng nhỏ nhắn, cai đầu dài xoay qua một bên.

“Cám ơn cô! Lúc này tôi sẽ tạm nhận, sau này sẽ trả lại.” Tiêu tân nhẹ giọng nói, trong lòng rất cảm động. Trải qua vài lần tiếp xúc, hắn thấy mỹ nữ kia rất dễ gần, bây giờ lại giúp hắn như đưa than vào ngày tuyết rơi, rất hiểu lòng ngươi, quả nhiên không hổ là hoa hậu giảng đường.

Lâm muội muội cũng không để ý đến hắn, cúi đầu quay qua nói chuyện với Tiểu Đông và Tiểu Nguyệt.

“Được rồi, so với lúc trước thì tốt hơn nhiêu lắm .” Tiêu tân trong lòng cảm thấy được an ủi.

Đúng lúc này, bộ đàm trong chiếc xe cảnh sát không ngừng vang lên tin tức:

“Các đơn vị chú ý, Tứ Hải Nhất Gia bên thành đông xảy ra vụ án bắt cóc con tin có vũ trang . Mời các đơn vị gần nơi tới trước, các đơn vị tới sau sẽ nhanh chóng phối hợp hỗ trợ. Mọi người cần chú ý, những ngượi bị bắt làm con tin là một cán bộ cấp cao của nhà nước và những doanh nhân, làm ơn bảo đảm an toàn cho tất cả những người đó.”

“Tứ Hải nhất gia? Đây không phải là nơi chúng ta bây giờ sẽ đến sao?” Mộ Dung Thanh Tư kinh hãi.

“Ta kháo, sao lại lớn chuyện như vậy! Thật quá trùng hợp, ăn một bữa cơm cũng không được yên.” Âu Dương Đình kêu rên một câu, từ chỗ ngồi lấy ra một còi báo hiệu, đặt lên nóc xe.

“Ô......” Tiếng cảnh báo vang lên, Âu Dương Đình trầm giọng gầm nhẹ:“Mọi người ngồi vững .”

Vừa dứt lời, chân đạp ga hết mức. Tức thì chiếc xe cảnh sát vang lên tiếng gầm rú, nhanh chóng lao về phía trước với tốc độ cao. Tiêu Tân cầm dây an toàn, đem bản thân, Lâm Hiểu Nặc và 2 đứa nhóc buộc chặc lại, đồng thời thấy chiếc xe lao như tia chớp, cảnh vật hai bên cửa sổ trôi đi vèo vèo.

Tất nhiêu Tiểu Đông và Tiểu Nguyệt không thể thích ứng với tốc độ cao như thế này nên cảm thấy rất sợ hãi. Lâm hiểu nặc chóng ôm hai đứa nhỏ vào lòng, hóa thân thành một con gà mái mẹ hiền lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Phượng Hoàng Truyền Kỳ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook