Trọng Sinh Phượng Hoàng Truyền Kỳ
Chương 31: NHÂN CÙNG CHÍ ĐOẢN
Minh Nguyệt Bách Niên Tâm
17/03/2013
Tiêu Tân trong gương, làn da vẫn đen, nhưng lại nhẵn nhụi, diện mạo hoàn toàn khác hẳn, nhưng không thể nghi ngờ có thể xưng là dễ nhìn, nhất là cặp mắt thâm thúy sáng ngời, giống như mang theo vô cùng vô tận ma lực, làm cho gương mặt tuấn dật bất phàm càng có thêm vài phần thần thái khác thường.
Đây là hiệu quả do đắp mặt nạ mang đến sao? Quả thật rất thần kỳ!
Chứng kiến vẻ mặt si ngốc của Tiêu Tân, Viên Lệ Na ở bên cạnh nhịn không được nở nụ cười.
“ Thế nào? Hiệu quả mặt nạ của ta không tệ a!”
Tức khắc, các vị phu nhân vẻ mặt mừng như điên, trăm miệng một lời kêu lên: “ Đây là nam nhân vừa rồi mới vào sao? Lệ Na tỷ, ta cũng muốn thử loại mặt nạ này!”
Sau một lát, nhóm phu nhân được Viên Lệ Na an bài toàn bộ lên lầu làm thẩm mỹ, bên tai Tiêu Tân rốt cục thanh tĩnh rất nhiều. Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ lầu một trở nên trống trơn lãng đãng, có vẻ có điểm lạnh lùng.
“ Tiêu tiên sinh, mời ngồi trong này.” Bên tai truyền đến một thanh âm ngọt ngào.
Tiêu Tân quay đầu, chứng kiến một cô gái dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, chỉ chừng hai mươi tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn, đôi mày cong, sóng mắt như nước, môi anh đào như bức tranh, mái tóc dùng một cây trâm gài tóc tùy ý búi ở sau đầu, toàn thân hiển lộ vẻ phong tư cùng thanh tú của cô gái Giang Nam.
“ Được!” Lúc này Tiêu Tân đã hoàn toàn từ trong khiếp sợ hồi phục lại. Trên thực tế, Mạc Bất Ly trị liệu phi thường thành công, chẳng qua thời gian Tiêu Tân hồi phục lại sớm hơn một chút. Dựa theo tốc độ khôi phục của da tay hắn, qua không được bao lâu sẽ hoàn toàn hồi phục như cũ, nhưng do Viên Lệ Na châm cứu cùng kết hợp trị liệu thẩm mỹ bằng mặt nạ nên làm gia tốc tiến trình này.
Khi nói chuyện, Viên Lệ Na từ trên lầu đi xuống, ở bên cô thợ cắt tóc chuyên nghiệp nói nhỏ vài câu bên tai, đem thiết kế của Mộ Dung Thanh Tư nói cho nàng nghe. Tiểu Tú mỉm cười, cũng không hỏi Tiêu Tân có ý kiến gì, liền giơ cây kéo bắt đầu làm việc. Theo tiếng kéo vang lên, mái tóc rơi xuống. Hai mươi phút sau, Tiêu Tân lại đem ánh mắt hướng trong kính nhìn mình, lập tức bị cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
Này…đây chính là ta sao?
Nếu nói Tiêu Tân sau khi đắp mặt nạ thẩm mỹ, có thể gọi là dễ nhìn, như vậy sau khi thay đổi kiểu tóc, dung mạo hắn từ “ dễ nhìn” biến thành “ siêu cấp”. Khuôn mặt hình dáng rõ ràng, ánh mắt u buồn không kiềm chế được, mũi thẳng cao, khóe môi hơi nhếch lên, làn da hơi đen, hơn nữa với kiểu tóc lộ ra vẻ tang thương khí tức mới nhất, hết thảy hết thảy, quả thực cực kỳ hoàn mỹ.
Này quả thực là kỳ tích!
Tiêu Tân bỗng nhiên có loại cảm giác muốn khóc. Đã hơn một năm, hắn rốt cục khổ tận cam lai, dung mạo hồi phục, hơn nữa còn suất hơn vài phần so với trước kia. Nếu mẫu thân đã biết, sẽ cao hứng biết bao nhiêu a!
Tiểu Tú đứng bên cạnh, ánh mắt si mê nhìn nam nhân này, trên gương mặt nổi lên tia đỏ ửng. Chứng kiến một nam nhân tuấn tú sinh ra trong tay mình, nàng bỗng nhiên cũng bị cảm động. Lúc này, Tiêu Tân nghe được phía sau truyền đến thanh âm của Mộ Dung Thanh Tư cùng với Viên Lệ Na, nên quay đầu lại.
Tức khắc lúc này, hai vị mỹ nữ đồng thời ngây người, cằm của Mộ Dung Thanh Tư sắp rơi luôn xuống đất.
Này, này, này, này là Tiêu Tân sao? Cùng so sánh với vừa rồi, quả thực đúng là hai người.
Hắn như thế nào lại có bộ dạng suất như vậy?
Điều này cũng thật là thái quá a!
Cuối cùng, vẫn là Tiêu Tân đánh vỡ cục diện bế tắc này, thập phần thành khẩn nói: “ Lệ Na tỷ, không biết làm sao cảm tạ ngươi!”
Viên Lệ Na quả nhiên giao tế rộng khắp, lập tức kịp phản ứng, chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, dịu dàng nói: “ Nếu ngươi thành tâm tỏ vẻ cảm tạ, thỉnh đảm nhiệm hình tượng người phát ngôn của phòng thẩm mỹ của ta!”
Mộ Dung Thanh Tư ở một bên cười nói: “ Ta xem đề nghị này không sai! Không bằng thừa dịp hiện tại có rảnh, dẫn hắn đi chụp ảnh nghệ thuật để làm hình tượng tuyên truyền.”
Tiêu Tân nhất thời choáng váng. Ta còn không đáp ứng, như thế nào lập tức đã thành người phát ngôn? Chẳng phải là làm người mẫu bỏ trong tủ kính ngoài mặt bằng, mặc cho người tùy ý thưởng thức. Đây chính là sự riêng tư của ta.
Nghĩ đến đây, Tiêu Tân vẻ mặt đau khổ nói: “ Cũng không thể đổi lại việc khác sao?”
Mắt đẹp vòng vo chuyển, Viên Lệ Na vươn bàn tay trắng noãn ôn nhuận nhỏ bé, cười giống như con tiểu hồ ly.
“ Hôm nay cho ngươi thử dùng mặt nạ mỹ dung lại là thành quả mới nhất của bổn điếm, chọn dùng núi lửa tảo của quần đảo Nicaragoa, bùn nơi biển sâu của rãnh Mariana, cùng với hơn mười loại dược liệu quý báu với ngọc trai Nam Hải phối chế mà thành. Nếu ngươi không muốn làm người đại diện, trả tiền mặt hay thẻ đều có thể. Tiền mỹ dung là một vạn nguyên, thiết kế hình tượng một ngàn nguyên, nể mặt Thanh Tư, giảm phần trăm cho ngươi, tổng cộng là tám ngàn tám trăm nguyên, giá tiền này là tiện nghi rồi đó!”
Một chuỗi dài danh từ rối loạn linh tinh, đem Tiêu Tân làm cho choáng váng. Sau một lát, hắn lại bắt đầu lo lắng cho cái bóp của mình. Giữa trưa vừa mới tránh được một kiếp, như thế nào hiện tại lại là như vậy!
Mộ Dung Thanh Tư ở một bên âm thầm cười trộm. Cô nàng Lệ Na này thật sự là rất đáng yêu, cũng quá mức, thật không hổ là bạn thân của ta. Nàng đối với bổn sự kiếm tiền của vị chị em tốt này luôn luôn bội phục, căn bản không tin phối phương gì đó trong miệng đối phương. Rõ ràng chỉ là mặt nạ bằng thuốc đông y thôi, cùng cái gì mà núi lửa tảo, biển sâu bùn đất lại có quan hệ gì đâu? Rãnh biển Mariana là địa phương gì, chiều sâu mấy ngàn thước, ai sẽ ăn no rảnh rỗi, xuống dưới vớt bùn!
Về phần dược liệu quý báu cùng với bột ngọc trai thì còn vài phần tin được, nhưng giá cả cũng không đắt đến như vậy. Đổi lại là biểu hiện trước kia của Lệ Na, mồm mép hé ra, hét một cái đã tới mười hay hai mươi vạn cũng đều có thể. Mộ Dung Thanh Tư còn chưa biết, mặt nạ này chỉ còn trong giai đoạn thí nghiệm, Tiêu Tân chỉ là con chuột bạch, hiệu quả may mắn là phi thường không tệ.
Tiêu Tân lần đầu tiên nảy sinh ý tưởng phải mau chóng kiếm ra tiền. Mới bị Mộ Dung Thanh Tư chỉnh một hồi, hiện tại lại bị Viên Lệ Na hành tội, đây rõ ràng là khi dễ người thôi! Chi phiếu của Tiêu Tân cũng có thể trả được số tiền kia ( tuy rằng rất đau lòng), nhưng nghĩ đến hai an hem tiểu Đông còn chưa an trí, sao dám đem tiền tùy tiện tiêu hết.
Vì thế, trước khi còn chưa kiếm được tiền, Tiêu Tân đành phải ủy khuất chính mình, làm người mẫu một hồi, trong lòng chỉ biết kêu khổ! Cũng may Mộ Dung Thanh Tư còn muốn Tiêu Tân lên đài biểu diễn vào buổi tối, nên chỉ cho thợ chụp ảnh làm qua loa tùy tiện cho xong việc.
Tốc độ rửa ảnh so với mấy năm trước đã mau hơn, một giờ đã rửa xong. Chứng kiến ảnh của mình phóng to đặt nơi tủ kính, tâm tình Tiêu Tân thật không tốt. Nhưng màn kế tiếp làm cho Tiêu Tân thật sự buồn bực.
Viên Lệ Na cư nhiên đề xuất đem hình ảnh trước và sau khi mỹ dung của Tiêu Tân phóng lớn ra, cắt nối biên tập, cùng đặt cạnh nhau. Một xấu một đẹp, hình thành đối lập mãnh liệt, lấy hình ảnh này làm hấp dẫn những người đi ngang qua. Viên Lệ Na vốn đang tính toán ấn thành bản tuyên truyền phát ra nơi nơi hoặc là đăng báo, bị Tiêu Tân mãnh liệt phản đối, lúc này mới từ bỏ.
Ai, tám ngàn tám trăm nguyên, sẽ đem ta bán mất rồi!
Nhiều năm về sau, khi Tiêu Tân đã có hàng tỉ hàng tỉ nguyên, ngẫu nhiên hồi tưởng lại chuyện này, trong lòng thật sự là cảm khái hàng vạn hàng ngàn.
Lúc ấy, thật sự là “ nhân cùng chí đoản” a! ( người nghèo chí ngắn)
Viên Lệ Na cũng không “ keo kiệt” như Tiêu Tân, phóng khoáng mời hai người đến một nhà hàng bốn sao ăn cơm chiều, sau đó Mộ Dung Thanh Tư lái chiếc Beatle, cùng Tiêu Tân trở về trường học.
Dọc theo đường đi, Tiêu Tân trầm mặc không nói, môi mím chặt, sắc mặt dị thường trầm lặng. Mộ Dung Thanh Tư mấy lần mở miệng, đều không được đáp lại.
Mộ Dung Thanh Tư không khỏi âm thầm bừng tỉnh: “ Hôm nay ta cùng Lệ Na dường như có điểm quá mức, căn bản không có nghĩ đến cảm thụ của hắn. Nhưng người này còn thiếu nhân tình của ta, không lý do gì bắt ta đi giải thích! Mồ hôi, ta sao vậy! Nếu đã làm, cũng không có gì phải lo lắng. Đây cũng không giống phong cách của bổn tiểu thư, còn nữa, da mặt người này rất dày, không chuẩn ngày mai sẽ không sao. Nguy rồi, còn trông cậy vào hắn dạy ta khí công nữa! Như thế nào lại cao hứng, đem chuyện này bỏ quên mất!”
Đây là hiệu quả do đắp mặt nạ mang đến sao? Quả thật rất thần kỳ!
Chứng kiến vẻ mặt si ngốc của Tiêu Tân, Viên Lệ Na ở bên cạnh nhịn không được nở nụ cười.
“ Thế nào? Hiệu quả mặt nạ của ta không tệ a!”
Tức khắc, các vị phu nhân vẻ mặt mừng như điên, trăm miệng một lời kêu lên: “ Đây là nam nhân vừa rồi mới vào sao? Lệ Na tỷ, ta cũng muốn thử loại mặt nạ này!”
Sau một lát, nhóm phu nhân được Viên Lệ Na an bài toàn bộ lên lầu làm thẩm mỹ, bên tai Tiêu Tân rốt cục thanh tĩnh rất nhiều. Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ lầu một trở nên trống trơn lãng đãng, có vẻ có điểm lạnh lùng.
“ Tiêu tiên sinh, mời ngồi trong này.” Bên tai truyền đến một thanh âm ngọt ngào.
Tiêu Tân quay đầu, chứng kiến một cô gái dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, chỉ chừng hai mươi tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn, đôi mày cong, sóng mắt như nước, môi anh đào như bức tranh, mái tóc dùng một cây trâm gài tóc tùy ý búi ở sau đầu, toàn thân hiển lộ vẻ phong tư cùng thanh tú của cô gái Giang Nam.
“ Được!” Lúc này Tiêu Tân đã hoàn toàn từ trong khiếp sợ hồi phục lại. Trên thực tế, Mạc Bất Ly trị liệu phi thường thành công, chẳng qua thời gian Tiêu Tân hồi phục lại sớm hơn một chút. Dựa theo tốc độ khôi phục của da tay hắn, qua không được bao lâu sẽ hoàn toàn hồi phục như cũ, nhưng do Viên Lệ Na châm cứu cùng kết hợp trị liệu thẩm mỹ bằng mặt nạ nên làm gia tốc tiến trình này.
Khi nói chuyện, Viên Lệ Na từ trên lầu đi xuống, ở bên cô thợ cắt tóc chuyên nghiệp nói nhỏ vài câu bên tai, đem thiết kế của Mộ Dung Thanh Tư nói cho nàng nghe. Tiểu Tú mỉm cười, cũng không hỏi Tiêu Tân có ý kiến gì, liền giơ cây kéo bắt đầu làm việc. Theo tiếng kéo vang lên, mái tóc rơi xuống. Hai mươi phút sau, Tiêu Tân lại đem ánh mắt hướng trong kính nhìn mình, lập tức bị cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
Này…đây chính là ta sao?
Nếu nói Tiêu Tân sau khi đắp mặt nạ thẩm mỹ, có thể gọi là dễ nhìn, như vậy sau khi thay đổi kiểu tóc, dung mạo hắn từ “ dễ nhìn” biến thành “ siêu cấp”. Khuôn mặt hình dáng rõ ràng, ánh mắt u buồn không kiềm chế được, mũi thẳng cao, khóe môi hơi nhếch lên, làn da hơi đen, hơn nữa với kiểu tóc lộ ra vẻ tang thương khí tức mới nhất, hết thảy hết thảy, quả thực cực kỳ hoàn mỹ.
Này quả thực là kỳ tích!
Tiêu Tân bỗng nhiên có loại cảm giác muốn khóc. Đã hơn một năm, hắn rốt cục khổ tận cam lai, dung mạo hồi phục, hơn nữa còn suất hơn vài phần so với trước kia. Nếu mẫu thân đã biết, sẽ cao hứng biết bao nhiêu a!
Tiểu Tú đứng bên cạnh, ánh mắt si mê nhìn nam nhân này, trên gương mặt nổi lên tia đỏ ửng. Chứng kiến một nam nhân tuấn tú sinh ra trong tay mình, nàng bỗng nhiên cũng bị cảm động. Lúc này, Tiêu Tân nghe được phía sau truyền đến thanh âm của Mộ Dung Thanh Tư cùng với Viên Lệ Na, nên quay đầu lại.
Tức khắc lúc này, hai vị mỹ nữ đồng thời ngây người, cằm của Mộ Dung Thanh Tư sắp rơi luôn xuống đất.
Này, này, này, này là Tiêu Tân sao? Cùng so sánh với vừa rồi, quả thực đúng là hai người.
Hắn như thế nào lại có bộ dạng suất như vậy?
Điều này cũng thật là thái quá a!
Cuối cùng, vẫn là Tiêu Tân đánh vỡ cục diện bế tắc này, thập phần thành khẩn nói: “ Lệ Na tỷ, không biết làm sao cảm tạ ngươi!”
Viên Lệ Na quả nhiên giao tế rộng khắp, lập tức kịp phản ứng, chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, dịu dàng nói: “ Nếu ngươi thành tâm tỏ vẻ cảm tạ, thỉnh đảm nhiệm hình tượng người phát ngôn của phòng thẩm mỹ của ta!”
Mộ Dung Thanh Tư ở một bên cười nói: “ Ta xem đề nghị này không sai! Không bằng thừa dịp hiện tại có rảnh, dẫn hắn đi chụp ảnh nghệ thuật để làm hình tượng tuyên truyền.”
Tiêu Tân nhất thời choáng váng. Ta còn không đáp ứng, như thế nào lập tức đã thành người phát ngôn? Chẳng phải là làm người mẫu bỏ trong tủ kính ngoài mặt bằng, mặc cho người tùy ý thưởng thức. Đây chính là sự riêng tư của ta.
Nghĩ đến đây, Tiêu Tân vẻ mặt đau khổ nói: “ Cũng không thể đổi lại việc khác sao?”
Mắt đẹp vòng vo chuyển, Viên Lệ Na vươn bàn tay trắng noãn ôn nhuận nhỏ bé, cười giống như con tiểu hồ ly.
“ Hôm nay cho ngươi thử dùng mặt nạ mỹ dung lại là thành quả mới nhất của bổn điếm, chọn dùng núi lửa tảo của quần đảo Nicaragoa, bùn nơi biển sâu của rãnh Mariana, cùng với hơn mười loại dược liệu quý báu với ngọc trai Nam Hải phối chế mà thành. Nếu ngươi không muốn làm người đại diện, trả tiền mặt hay thẻ đều có thể. Tiền mỹ dung là một vạn nguyên, thiết kế hình tượng một ngàn nguyên, nể mặt Thanh Tư, giảm phần trăm cho ngươi, tổng cộng là tám ngàn tám trăm nguyên, giá tiền này là tiện nghi rồi đó!”
Một chuỗi dài danh từ rối loạn linh tinh, đem Tiêu Tân làm cho choáng váng. Sau một lát, hắn lại bắt đầu lo lắng cho cái bóp của mình. Giữa trưa vừa mới tránh được một kiếp, như thế nào hiện tại lại là như vậy!
Mộ Dung Thanh Tư ở một bên âm thầm cười trộm. Cô nàng Lệ Na này thật sự là rất đáng yêu, cũng quá mức, thật không hổ là bạn thân của ta. Nàng đối với bổn sự kiếm tiền của vị chị em tốt này luôn luôn bội phục, căn bản không tin phối phương gì đó trong miệng đối phương. Rõ ràng chỉ là mặt nạ bằng thuốc đông y thôi, cùng cái gì mà núi lửa tảo, biển sâu bùn đất lại có quan hệ gì đâu? Rãnh biển Mariana là địa phương gì, chiều sâu mấy ngàn thước, ai sẽ ăn no rảnh rỗi, xuống dưới vớt bùn!
Về phần dược liệu quý báu cùng với bột ngọc trai thì còn vài phần tin được, nhưng giá cả cũng không đắt đến như vậy. Đổi lại là biểu hiện trước kia của Lệ Na, mồm mép hé ra, hét một cái đã tới mười hay hai mươi vạn cũng đều có thể. Mộ Dung Thanh Tư còn chưa biết, mặt nạ này chỉ còn trong giai đoạn thí nghiệm, Tiêu Tân chỉ là con chuột bạch, hiệu quả may mắn là phi thường không tệ.
Tiêu Tân lần đầu tiên nảy sinh ý tưởng phải mau chóng kiếm ra tiền. Mới bị Mộ Dung Thanh Tư chỉnh một hồi, hiện tại lại bị Viên Lệ Na hành tội, đây rõ ràng là khi dễ người thôi! Chi phiếu của Tiêu Tân cũng có thể trả được số tiền kia ( tuy rằng rất đau lòng), nhưng nghĩ đến hai an hem tiểu Đông còn chưa an trí, sao dám đem tiền tùy tiện tiêu hết.
Vì thế, trước khi còn chưa kiếm được tiền, Tiêu Tân đành phải ủy khuất chính mình, làm người mẫu một hồi, trong lòng chỉ biết kêu khổ! Cũng may Mộ Dung Thanh Tư còn muốn Tiêu Tân lên đài biểu diễn vào buổi tối, nên chỉ cho thợ chụp ảnh làm qua loa tùy tiện cho xong việc.
Tốc độ rửa ảnh so với mấy năm trước đã mau hơn, một giờ đã rửa xong. Chứng kiến ảnh của mình phóng to đặt nơi tủ kính, tâm tình Tiêu Tân thật không tốt. Nhưng màn kế tiếp làm cho Tiêu Tân thật sự buồn bực.
Viên Lệ Na cư nhiên đề xuất đem hình ảnh trước và sau khi mỹ dung của Tiêu Tân phóng lớn ra, cắt nối biên tập, cùng đặt cạnh nhau. Một xấu một đẹp, hình thành đối lập mãnh liệt, lấy hình ảnh này làm hấp dẫn những người đi ngang qua. Viên Lệ Na vốn đang tính toán ấn thành bản tuyên truyền phát ra nơi nơi hoặc là đăng báo, bị Tiêu Tân mãnh liệt phản đối, lúc này mới từ bỏ.
Ai, tám ngàn tám trăm nguyên, sẽ đem ta bán mất rồi!
Nhiều năm về sau, khi Tiêu Tân đã có hàng tỉ hàng tỉ nguyên, ngẫu nhiên hồi tưởng lại chuyện này, trong lòng thật sự là cảm khái hàng vạn hàng ngàn.
Lúc ấy, thật sự là “ nhân cùng chí đoản” a! ( người nghèo chí ngắn)
Viên Lệ Na cũng không “ keo kiệt” như Tiêu Tân, phóng khoáng mời hai người đến một nhà hàng bốn sao ăn cơm chiều, sau đó Mộ Dung Thanh Tư lái chiếc Beatle, cùng Tiêu Tân trở về trường học.
Dọc theo đường đi, Tiêu Tân trầm mặc không nói, môi mím chặt, sắc mặt dị thường trầm lặng. Mộ Dung Thanh Tư mấy lần mở miệng, đều không được đáp lại.
Mộ Dung Thanh Tư không khỏi âm thầm bừng tỉnh: “ Hôm nay ta cùng Lệ Na dường như có điểm quá mức, căn bản không có nghĩ đến cảm thụ của hắn. Nhưng người này còn thiếu nhân tình của ta, không lý do gì bắt ta đi giải thích! Mồ hôi, ta sao vậy! Nếu đã làm, cũng không có gì phải lo lắng. Đây cũng không giống phong cách của bổn tiểu thư, còn nữa, da mặt người này rất dày, không chuẩn ngày mai sẽ không sao. Nguy rồi, còn trông cậy vào hắn dạy ta khí công nữa! Như thế nào lại cao hứng, đem chuyện này bỏ quên mất!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.