Trọng Sinh Phượng Hoàng Truyền Kỳ

Chương 44: Tình cảm khó đè nén( hạ)

Minh Nguyệt Bách Niên Tâm

17/03/2013

Vừa dứt lời, Mộ Dung Thanh Tư hoảng sợ phát hiện ra Tiêu Tân mở hai tay mình ra, từ trong ngực mình lùi ra ngoài.Không đợi nàng kịp phản ứng, đột nhiên cả thân thể cảm thấy ấm áp, cả người trái lại đã bị đối phương gắt gao ôm vào trong lòng.

Ngươi ! Mộ Dung Thanh Tư sợ hãi nhịn không được khẽ kêu một tiếng,khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt ngẩng lên, tức thì chạm phải một ánh mắt trong suốt sáng ngời.

“ Mộ Dung lão sư, nàng có thích ta không ?” Tiêu Tân thấp giọng hỏi.

Mộ Dung Thanh Tư tưởng như không thể tin vào lỗ tai mình được nữa. Vừa rồi hắn cuồng nộ muốn đi giết người, trong nháy mắt như thế nào lại đột nhiên thay đổi? Còn có, hắn vừa rồi là đang nói cái gì?

Tiêu Tân khoé miệng nhếch lên khẽ mỉm cười một tia xấu xa, thấp giọng nói :” Ta lặp lại lần nữa, nàng có thích ta không ?”

Lần này, Mộ Dung Thanh Tư rốt cục nghe rõ, xác định, hiểu được đối phương đang nói với mình cái gì, đột nhiên cảm thấy dưới chân trời đất như đang xoay chuyển.

Qua một hồi lâu, nàng cũng đã từ trong con mê muội ngắn ngủi tỉnh dậy,phát hiện mình bị cái tên xấu xa này ôm vào trong ngực. Ta vừa rồi rõ ràng ôm hắn, như thế nào lại trở thành hắn ôm ta? Mộ Dung lão sư khả ái có chút hồ đồ chưa hiểu.

Mộ Dung Thanh Tư bỗng nhiên cảm thấy được đối phương ôm ấp thật là ấm áp!Nàng trong hai mươi lăm năm qua, lần đầu tiên có cảm giác ấm áp như thế.

Loại cảm giác này thật…..

Tốt !

Mộ Dung Thanh Tư cả người ngây ngốc một chỗ, cũng không khác Tiêu Tân lúc này bao nhiêu.Chứng kiến mỹ nữ lão sư như con chim nhỏ nép cả người dựa vào trong lồng ngực mình, nhẹ giọng nói nhỏ bên tại nàng:” Uy , nàng vẫn chưa có trả lời vấn đề của ta đâu?”

Mộ Dung Thanh Tư chậm rãi ngẩng đẩu, ánh mắt mê mang nhẹ giọng hỏi :” Ngươi hỏi ta cái gì a?”

“ Nàng có từng thích ta chút nào không ?” Tiêu Tân gằn từng tiếng hỏi.

Nghe tên gia hoả hỏi một câu, Mộ Dung Thanh Tư khuôn mặt nhỏ nhắn cảm tưởng như đang phát sốt lên.

“ Người ta, người ta mới không thích ngươi ! “ Mỹ nữ lão sư xấu hổ rúc thẳng vào trong lồng ngực Tiêu Tân.

Tiêu Tân thanh âm nhẹ nhàng thản nhiên nói :” Nàng không thích ta, sao lại đem ta ôm gắt gao như vậy?”



“ Ta có ôm ngươi đâu! Rõ ràng là ngươi….. “

Lời còn chưa dứt, Mộ Dung Thanh Tư chợt phát hiện đôi bàn tay nhỏ bé của mình đang gắt gao xoắn lấy đối phương.Gã xấu xa này làm bộ để cho người ta mắc bẫy. Ta trước kia như thế nào không phát hiện ra, hắn cư nhiên lại hư hỏng như vậy !

“Đồ bại hoại !” Mộ Dung Thanh Tư hai gò má ửng hồng, nhẹ giọng mắng. Đôi bàn tay nhỏ bé đang muốn thu về, lại bị hai bàn tay to bản, ấm áp giữ chặt lấy,bên tai truyền đến một thanh âm trầm ấp:” Đàn ông không xấu, đàn bà không yêu .”

Hai người ở cửa thang máy gắt gao âu yếm nhau, đến khi có người ở trong thang máy đi ra, không còn cách nào khác, chỉ có thể tạm thời tách rời nhau ra.

Nhìn người đàn ông anh tuấn thầm yêu trộm nhớ trong lòng, mỹ nữ lão sư tâm tình ngọt ngào dị thường. Hạnh phúc tới đột ngột như thế, nàng hoàn toàn không thể tin vào chính mình. Mộ Dung Thanh Tư thật không có nghĩ đến ,bản thân không thể tưởng tượng được lại đi yêu thích học sinh của chính mình.

Trên thực tế, mỗi người đều cũng không có rõ ràng bản thân mình sẽ cùng ai đó gắn bó cả đời, rồi đến một ngày nào đó tình cờ gặp nhau, mới có thể biết được đối phương chính là mục tiêu duy nhất mà mình tìm kiếm. Nhìn thấy mục tiêu, nhất định sẽ cảm thấy rạo rực trong lòng.

Lúc này, Mộ Dung Thanh Tư phát hiện Tiêu Tân đang kéo mình tới hướng trái rẽ vào, nghi hoặc hỏi :” Chúng ta bây giờ đi đâu?”

Tiêu Tân trả lời:” Đi làm một việc quan trọng.”

Mộ Dung Thanh Tư ngay lập tức hiểu được ý tứ của đối phương, trong lòng bỗng nhiên sợ hãi nhảy dựng lên nói :” Ngươi như thế nào còn muốn…”

Tiêu Tân quay lại, nhìn nàng mỉm cười:” Ngươi yên tâm đi! Ta chỉ là cho hắn một chút trừng phạt nho nhỏ thôi.”

“ Uhm !” Mỹ nữ lão sư nhu thuận gật một tiếng, lựa chọn tin tưởng đối phương.Cái trừng phạt nhỏ này, hẳn là, sẽ không quá nghiêm trọng a ?

Tiêu Tân trên mặt có chút hài lòng, cước bộ bình tĩnh nhanh hơn, cầm bàn tay nhỏ bé của Mộ Dung Thanh Tư kéo đi về phía trước. Một lát sau, hai người đã đi tới cửa phòng cấp cứu, trong phòng không có một bóng người.

“ Người đâu?” Mộ Dung Thanh Tư kì quái hỏi.

Tiêu tân cũng cảm thấy ngoài ý muốn, nghiêng tai lắng nghe một chút, phát hiện ra bên phòng trực ban sát vách tường kia truyền đến một tràng âm thanh rất nhỏ.

Vặn chốt cửa, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, nhất thời cảnh tưởng nóng bỏng đang diễn ra như một bộ phim cấp ba.Chỉ thấy gã mục tiêu kia đang quay lưng về phía bọn họ,tay chân đang vuốt ve trên người một nữ y tá mặc đồ blue màu trắng. Bộ ngực sữa của cô nàng y tá nhỏ bé được bày ra một bên,khuôn mặt mơ màng che kín những lớp ửng hồng, thân thể mềm mại uốn éo như rắn nước, trong miệng phát ra từng đợt âm thanh như rên rỉ.

“ Na Na của ta, em cảm thấy khó chịu không…?”Tên bác sĩ cầm thú không ngừng trêu đùa hạ thể đối phương, thưởng thức phản ứng phấn khích của cô nàng y tá nhỏ bé.

Tràng cảnh không khác gì những thước phim thấp kém của bọn đảo quốc.



“ Anh yêu, anh đừng trêu đùa người ta nữa! Người ta sắp không chịu nổi rồi…..?” Cô nàng y tá bé nhỏ cái mông vặn vẹo càng thêm lợi hại, thanh âm nghe thập phần khó chịu.

Mộ Dung Thanh Tư trợn mắt há hốc mồm khi chứng kiến tràng cảnh trước mắt. Người này thật vô sỉ, ngay trong bệnh viện mà dám làm những chuyện loại này !

“Nàng ở bên ngoài chờ một chút !” Tiêu Tân nói nhỏ bên tại Mộ Dung Thanh Tư.

Mộ Dung Thanh Tư không kịp phản ứng, trên mặt hơi đỏ lên,vội vàng nói:” Ngươi cẩn thận một chút.”

Vào lúc này, nàng rốt cục đã hiểu được tại sao Tiêu Tân lại kiên trì đến vậy?Nghĩ đến tình cảnh người thầm thương trộm nhớ gặp phải, mỹ nữ lão sư nguyên tắc xử sử bắt đầu có chút thay đổi.

“ Ba !” Đèn điện đột ngột tắt, động tác trong phòng lập tức ngừng lại.

“ Mẹ nó, như thế nào lại mất điện.”

Tên cầm thú khẩn trương, tiếp tục đè xuống không cho cô nàng nhúc nhích. Chỉ nghe tên bác sĩ cầm thú thấp giọng mắng một câu, trong bóng đêm rõ ràng đang cởi quần, chuẩn bị đề thương lên ngựa.

“ Na Na cưng, ta tới đây !”

Tên bác sĩ cầm thú hú lên một tiếng, đang muốn tiếp tục hành động, đột nhiên cảm thấy một luồng gió lạnh thổi tới lưng,một âm thanh lạnh lẽo vang lên ở bên tại của hắn.

“ Cảm giác thật sảng khoái a ?”

Tên bác sĩ cầm thú nhất thời tóc tai dựng đứng lên, giật mình hoảng sợ. Tiểu đệ đệ cũng cả kinh, nhanh chóng héo rũ lại còn không đến một tấc, chẳng khác nào một con tiểu trùng, mềm vẹo đi không thể thẳng đứng.

Dưới tình huống kinh sợ, tên bác sĩ cầm thú phản ứng đầu tiên là quay đầu lại, nhưng lại bị một bàn tay to lớn túm lấy cổ hắn. Cùng lúc đó, dưới thân cô nàng y ta đang phát ra những tiếng rên rỉ,cả người đang vặn vẹo cả lập tức ngừng lại.

“ Ngươi, ngươi, ngươi là ai?” Tên bác sĩ cầm thú trong đầu hiện ra những điều bí hiểm cổ xưa, một nỗi sợ hãi trước nay chưa từng có chợt nảy lên trong đầu. Hắn muốn giãy dụa, muốn hô to cứu mạng, nhưng trên cổ kia một bàn tay to lớn đang nắm chặt chẽ,làm cho hắn không thể nhúc nhích. Trong mồm miễn cưỡng khọt khẹt một thứ thanh âm đến ngay cả bản thân cũng không nghe được rõ ràng.

“ Không lãng phí thời gian nữa, đối phó với loại người như ngươi thì đây là biện pháp tốt nhất, chính là cho ngươi sau này không thể làm chuyện xấu được nữa.” Trong bóng tối thanh âm lại một lần nữa vang lên, khí lạnh thấu xương theo bản năng của tên bác sĩ cầm thú từ dưới chân chạy dọc lên đỉnh đầu.

“ Ngủ đi !” Đây là hai chữ cuối cùng trong cuộc đời này mà tên bác sĩ nghe được. Bàn tay kia nhẹ nhàng vỗ vào sau gáy hắn, cứ như vậy mà hôn mê bất tỉnh luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Phượng Hoàng Truyền Kỳ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook