Trọng Sinh Quân Hôn: Cô Vợ Nhỏ Của Thủ Trưởng Mang Con Bỏ Chạy
Chương 42:
Tham Hoa Tam Miêu
31/01/2024
Khương Ngư thuộc về kiểu người gầy, nhưng dáng người có tỉ lệ rất tốt, cái gì cần có đều có, ngực mặc dù không đầy đặn giống như phụ nữ trưởng thành nhưng lại giống như một quả đào mật ngây ngô, ngược lại càng có sức hấp dẫn.
"Đại lưu manh."
Khương Ngư nhịn không được nói một câu.
Nhưng nói lời này cũng không có ý nghĩa, hơn nữa tối nay, Hoắc Diên Xuyên đi tìm cô, điểm này, Khương Ngư biết là nên cảm ơn anh.
Khương Ngư nhìn thoáng qua cái giỏ trong tay mình, được rồi, cùng lắm thì dùng cua chính mình bắt được nấu cho Hoắc Diên Xuyên một bữa ăn ngon, cô đặt giỏ xuống dưới đất, sau đó chuẩn bị đi thay một bộ quần áo, nhưng nhìn quần áo của mình không có nhiều, có chút phát sầu.
"Sao cô còn chưa thay quần áo?"
Hoắc Diên Xuyên vào phòng lấy đồ, lại thấy Khương Ngư đứng trong phòng, quần áo ướt vẫn còn mặc trên người.
"Tôi chỉ có hai chiếc quần."
Khương Ngư nhăn nhó khuôn mặt nhỏ, nhịn không được nói ra.
Nếu hiện tại thay quần, ngày mai sẽ không có gì mặc, thời tiết này, giặt quần áo nhất thời cũng sẽ không khô được.
Trước đó Khương Ngư dự định kiếm tiền đi mua một ít vải, tự mình làm mấy bộ quần áo, giống như là váy ngủ, áo ngủ, nội y gì đó đều đã được sắp xếp rồi, nhưng còn chưa kịp làm.
Sắc mặt Hoắc Diên Xuyên có chút cổ quái, anh quên mất, cô gái này căn bản không có mấy bộ quần áo có thể thay.
Hoắc Diên Xuyên hít sâu một hơi, đi lên phía trước, lấy từ trong ngăn tủ ra một chiếc áo sơ mi.
"Mặc dù không phải đồ mới, nhưng cũng đã giặt, rất rộng, cô mặc cái này trước đi."
Không đợi Khương Ngư từ chối, Hoắc Diên Xuyên đã nhét áo vào trong tay Khương Ngư.
Đầu ngón tay lạnh buốt xẹt qua, trái tim Khương Ngư đột nhiên đập thịch lên một cái.
Cô nhìn về phía Hoắc Diên Xuyên, còn có bộ quần áo trong tay, đầu tiên là sững sờ, tiếp theo nở một nụ cười với anh.
"Hoắc Diên Xuyên, anh rất tốt, làm em gái anh nhất định là rất hạnh phúc."
Nghe thấy Khương Ngư lần đầu tiên gọi anh là "Anh trai", Hoắc Diên Xuyên cảm thấy loại cảm giác này rất kỳ diệu, nhưng cũng không tệ.
"Ừm, biết là được."
Hoắc Diên Xuyên nhịn không được đưa tay xoa nhẹ đầu Khương Ngư một cái.
Xúc cảm quả nhiên là không tốt lắm.
"Được rồi, cô tranh thủ thay quần áo đi."
Hoắc Diên Xuyên nói xong cũng nhanh chóng đi ra ngoài.
Khương Ngư khẽ gật đầu, nhanh chóng thay quần áo ướt ra.
Hoắc Diên Xuyên rất cao, một mét tám bảy, Khương Ngư mới một mét sáu, mặc áo sơ mi của Hoắc Diên Xuyên giống như là trẻ con lén mặc quần áo của người lớn.
Mặc dù nói chân vẫn còn lộ ra một đoạn, cũng không cần mặc quần, Khương Ngư nhịn không được liếc nhìn trong gương, thật ra cơ thể của cô vẫn chưa dậy thì xong, năm nay cô đã 18 rồi, nhưng bà dì vẫn chưa tới.
Cũng là bởi vì trước đó làm việc ở nông thôn, dinh dưỡng không theo kịp, thật ra bà dì có tới hay không, Khương Ngư cũng không quan trọng, nhưng bản thân cô cũng phải đối tốt với chính mình một chút, bồi dưỡng thân thể cho tốt.
Nước nóng rất nhanh đã đun xong, vốn dĩ Hoắc Diên Xuyên chỉ cần ở trong sân dội tắm nước lạnh là được, nhưng thời tiết này, tắm nước lạnh chắc chắn là không được.
"Chờ sau khi cô tắm xong thì tôi lại tắm."
Khương Ngư cũng không khách khí, trực tiếp đi tắm, khỏi phải nói, tắm nước nóng thật sự dễ chịu, vừa rồi Khương Ngư soi gương, bởi vì gần đây không phơi nắng, cũng kiên trì bôi thuốc mỡ, trên mặt sưng đỏ và bỏng nắng đã bớt đi không ít, cho nên vẫn là có hiệu quả.
Sau khi Khương Ngư tắm rửa xong, mặc quần áo tử tế.
"Hoắc Diên Xuyên, tôi tắm xong rồi, anh đi tắm đi."
Bởi vì phải đun nước, cho nên vừa rồi Khương Ngư tắm ở trong phòng khách, lúc Hoắc Diên Xuyên đi vào, đập vào mắt chính là đôi chân trắng muốt thẳng tắp, cô gái vô tội nháy mắt nhìn anh.
"Đại lưu manh."
Khương Ngư nhịn không được nói một câu.
Nhưng nói lời này cũng không có ý nghĩa, hơn nữa tối nay, Hoắc Diên Xuyên đi tìm cô, điểm này, Khương Ngư biết là nên cảm ơn anh.
Khương Ngư nhìn thoáng qua cái giỏ trong tay mình, được rồi, cùng lắm thì dùng cua chính mình bắt được nấu cho Hoắc Diên Xuyên một bữa ăn ngon, cô đặt giỏ xuống dưới đất, sau đó chuẩn bị đi thay một bộ quần áo, nhưng nhìn quần áo của mình không có nhiều, có chút phát sầu.
"Sao cô còn chưa thay quần áo?"
Hoắc Diên Xuyên vào phòng lấy đồ, lại thấy Khương Ngư đứng trong phòng, quần áo ướt vẫn còn mặc trên người.
"Tôi chỉ có hai chiếc quần."
Khương Ngư nhăn nhó khuôn mặt nhỏ, nhịn không được nói ra.
Nếu hiện tại thay quần, ngày mai sẽ không có gì mặc, thời tiết này, giặt quần áo nhất thời cũng sẽ không khô được.
Trước đó Khương Ngư dự định kiếm tiền đi mua một ít vải, tự mình làm mấy bộ quần áo, giống như là váy ngủ, áo ngủ, nội y gì đó đều đã được sắp xếp rồi, nhưng còn chưa kịp làm.
Sắc mặt Hoắc Diên Xuyên có chút cổ quái, anh quên mất, cô gái này căn bản không có mấy bộ quần áo có thể thay.
Hoắc Diên Xuyên hít sâu một hơi, đi lên phía trước, lấy từ trong ngăn tủ ra một chiếc áo sơ mi.
"Mặc dù không phải đồ mới, nhưng cũng đã giặt, rất rộng, cô mặc cái này trước đi."
Không đợi Khương Ngư từ chối, Hoắc Diên Xuyên đã nhét áo vào trong tay Khương Ngư.
Đầu ngón tay lạnh buốt xẹt qua, trái tim Khương Ngư đột nhiên đập thịch lên một cái.
Cô nhìn về phía Hoắc Diên Xuyên, còn có bộ quần áo trong tay, đầu tiên là sững sờ, tiếp theo nở một nụ cười với anh.
"Hoắc Diên Xuyên, anh rất tốt, làm em gái anh nhất định là rất hạnh phúc."
Nghe thấy Khương Ngư lần đầu tiên gọi anh là "Anh trai", Hoắc Diên Xuyên cảm thấy loại cảm giác này rất kỳ diệu, nhưng cũng không tệ.
"Ừm, biết là được."
Hoắc Diên Xuyên nhịn không được đưa tay xoa nhẹ đầu Khương Ngư một cái.
Xúc cảm quả nhiên là không tốt lắm.
"Được rồi, cô tranh thủ thay quần áo đi."
Hoắc Diên Xuyên nói xong cũng nhanh chóng đi ra ngoài.
Khương Ngư khẽ gật đầu, nhanh chóng thay quần áo ướt ra.
Hoắc Diên Xuyên rất cao, một mét tám bảy, Khương Ngư mới một mét sáu, mặc áo sơ mi của Hoắc Diên Xuyên giống như là trẻ con lén mặc quần áo của người lớn.
Mặc dù nói chân vẫn còn lộ ra một đoạn, cũng không cần mặc quần, Khương Ngư nhịn không được liếc nhìn trong gương, thật ra cơ thể của cô vẫn chưa dậy thì xong, năm nay cô đã 18 rồi, nhưng bà dì vẫn chưa tới.
Cũng là bởi vì trước đó làm việc ở nông thôn, dinh dưỡng không theo kịp, thật ra bà dì có tới hay không, Khương Ngư cũng không quan trọng, nhưng bản thân cô cũng phải đối tốt với chính mình một chút, bồi dưỡng thân thể cho tốt.
Nước nóng rất nhanh đã đun xong, vốn dĩ Hoắc Diên Xuyên chỉ cần ở trong sân dội tắm nước lạnh là được, nhưng thời tiết này, tắm nước lạnh chắc chắn là không được.
"Chờ sau khi cô tắm xong thì tôi lại tắm."
Khương Ngư cũng không khách khí, trực tiếp đi tắm, khỏi phải nói, tắm nước nóng thật sự dễ chịu, vừa rồi Khương Ngư soi gương, bởi vì gần đây không phơi nắng, cũng kiên trì bôi thuốc mỡ, trên mặt sưng đỏ và bỏng nắng đã bớt đi không ít, cho nên vẫn là có hiệu quả.
Sau khi Khương Ngư tắm rửa xong, mặc quần áo tử tế.
"Hoắc Diên Xuyên, tôi tắm xong rồi, anh đi tắm đi."
Bởi vì phải đun nước, cho nên vừa rồi Khương Ngư tắm ở trong phòng khách, lúc Hoắc Diên Xuyên đi vào, đập vào mắt chính là đôi chân trắng muốt thẳng tắp, cô gái vô tội nháy mắt nhìn anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.