Trọng Sinh Sau, Năm Cái Ca Ca Khóc Lóc Cầu Ta Hồi Phủ
Chương 86: Gây khó dễ
Mộ Miên Miên
01/11/2024
“Thánh Thượng chính là người gặp qua sóng to gió lớn, sao có thể sẽ bị Thế tử dọa đến đâu, Lý phu nhân ngươi thật sự là nhiều lo lắng.” Một người phu nhân ngồi ở phía sau che miệng cười nói.
“Các ngươi a là chưa thấy qua, diện mạo của Thế tử kia……..Aizzzz…… Chỉ hy vọng Thánh Thượng không bị dọa đến, bằng không truyền ra đi, gương mặt này của Vương phi a cũng không biết nên để ở chỗ nào.” Lý phu nhân thở dài.
Văn phu nhân bưng chén trà, lướt qua mặt trên thổi, trên mặt cũng là ý cười không chút nào che giấu.
Cung Ngọc Yến cười lạnh: “Nói giống như ngươi đã gặp qua!”
“Vương phi, Lý phu nhân không có ý gì khác, ngươi cũng đừng để ở trong lòng, nam nhân sao, xấu một chút cũng không có việc gì, chỉ cần thân thể khoẻ mạnh, có thể vì gia tộc sinh con nối dõi liền đủ rồi…… Ai nha, xem ta nói nói gì vậy, thân thể Thế tử có chút yếu cũng không sao, không thể kiến công lập nghiệp, vì triều đình cống hiến, chỉ cần còn sống, đó chính là chuyện tốt.” Văn phu nhân nói.
“Đúng vậy, Vương phi, ngươi cần phải nghĩ thoáng chút a!” Lý phu nhân liên tục phụ họa.
Trước đây mỗi lần các nàng cãu nhau không lại với Cung Ngọc Yến, chỉ cần nhắc tới Thế tử, Cung Ngọc Yến đều sẽ tức đến dậm chân, nói con của nàng là tiên nhân, lần này ngược lại lại vững vàng.
Tuy là Cung Ngọc Yến không phản ứng, trong lòng Văn phu nhân cũng cảm thấy thống khoái cực kỳ.
Cuối cùng là hòa nhau một ván.
“Phu nhân……”
“Phu nhân!”
Đúng lúc này, một người tùy tùng vội vội vàng vàng tiến lên.
Không đợi Văn phu nhân mở miệng, tùy tùng nói: “Tiểu thiếu gia chạy đâu không thấy……”
“Cái gì?” Văn phu nhân đứng dậy: “Ngươi cẩu nô tài này thế nào là không thấy đâu?”
“Nô tài đáng chết!”
Lý phu nhân đứng dậy nói: “Văn phu nhân, phủ Trưởng công chúa nơi nơi đều có người gá, xem chừng người cũng là đi không xa, chúng ta vẫn là trước đi thông tri một chút, làm hạ nhân đi tùn xem……..”
Khương Diệu Diệu còn không có tiến lên, liền nhìn đến bên kia hậu hoa viên không ít người, mơ hồ nghe được linh tinh nói Văn gia tiểu thiếu gia.
Khương Diệu Diệu đôi mắt tỏa sáng, không khỏi nắm c.h.ặ.t t.a.y tiểu nam hài.
Những người đó khẳng định đang tìm tiểu nam hài, chỉ cần nàng mang theo hắn đi qua, Văn phu nhân tất nhiên sẽ có hảo cảm đối với nàng.
Ít nhất hôm nay nàng đến yên hội này cũng không mất không a!
Rốt cuộc Văn gia cũng là thế gia quyền thần, ở trong kinh thành có địa vị rất cao.
Khương Diệu Diệu càng nghĩ càng hưng phấn, vội vàng mang theo người tiến lên: “Các ngươi là đang tìm hắn sao?”
“Là tiểu thiếu gia, là tiểu thiếu gia, tìm được tiểu thiếu gia rồi!”
Văn phu nhân từ đình hóng gió ra tới, vội vội vàng vàng hướng tới bên này đi tới: “Tùng nhi!”
Khương Diệu Diệu đem tiểu nam hài đẩy về phía trước hai bước, sau đó vẻ mặt ôn nhu nói: “Tổ mẫu ngươi ở phía trước đâu, chạy nhanh đi qua đi, về sau không được chạy loạn!”
Nói xong, còn không đợi mọi người phản ứng lại đây, Khương Diệu Diệu lại hướng tới Văn phu nhân nói: “Văn phu nhân, mới vừa rồi ta nhìn đến tôn nhi của ngươi nơi nơi chạy loạn, phía sau cũng không có hạ nhân đi theo, liền tùy tiện……”
Không đợi Khương Diệu Diệu đem lời nói cho hết, Cung Ngọc Yến lớn giọng bỗng dưng hô: “Văn phu nhân, tôn nhi của ngươi???”
Khương Diệu Diệu sửng sốt, trong mắt lộ ra cảm xúc mờ mịt.
Khương Ấu An liền ở địa phương cách đó không xa, nhịn không được phụt cười ra tiếng.
Khương Diệu Diệu lúc này mới phát hiện mọi người đều dùng một loại ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn nàng.
Mà Văn phu nhân trước mặt vẻ mặt tức giận.
“Nương……”
Tiểu nam hài kia vừa nói vừa chạy đến bên người Văn phu nhân.
Khương Diệu Diệu cả người liền hóa thạch.
Nàng mở to đôi mắt, vẻ mặt khó có thể tin.
Chẳng lẽ không phải tổ tôn?
Là quan hệ mẫu tử?
“Ha ha ha ha ha ha!”
Đó là giọng cười âm lên của Cung Ngọc Yến.
Nàng ôm bụng, cười nước mắt đều sắp chảy ra tới.
“Văn phu nhân, tôn nhi của ngươi tìm được rồi!”
Văn phu nhân đại khái quá tức giận, thân mình đều có chút không ổn, còn may Lý phu nhân ở phía sau đỡ nàng một phen.
Lý phu nhân hướng tới Khương Diệu Diệu quát lớn nói: “Mắt chó mù rồi đúng không?”
Khương Diệu Diệu sắc mặt trắng bệch, đáy mắt mang theo sợ hãi cùng vô tội: “Văn phu nhân…… Ta……”
Nàng còn chưa nói xong, Lý phu nhân liền xông lên trước, một cái tát liền ở trên mặt Khương Diệu Diệu: “Ngươi câm miệng!”
Khương Diệu Diệu che mặt, nan kham lại ủy khuất.
“Đây là người nào……. Nhãn lực như thế này cũng có thể là tỷ muội với quận chúa, cũng không biết quận chúa như thế nào sẽ kết bạn với loại ngươi không đứng đắn này.”
“Ta xem a, nàng chính là nịnh bợ quận chúa, làm quận chúa mang nàng tới phủ Trưởng công chúa, cũng thừa dịp này, tìm một công tử nhà cao cửa rộng làm phu quân.”
“Đúng vậy, bằng không trang điểm hoa hòe lộng lẫy như vậy làm cái gì? Cũng không soi gương thử xem, nhìn xem thân phận của mình là gì?”
“Hồ mị tử.”
Vài vị phu nhân phái Văn phu nhân, vón chính là cáng mắng càng hăng, mội người sức chiến đấu đều không hề yếu, âm thanh châm chọc che trời lấp đất, trực tiếp bao phủ lấy Khương Diệu Diệu.
Khương gia của nàng tuy nói không phải nhà cao cửa rộng, nhưng gia cảnh nhà nàng giàu có, từ nhỏ cũng là bị phủng ở lòng bàn tay mà lớn lên, khi nào chịu quá khuất nhục như vậy?
Nàng đã biết!
Là Khương Ấu An cố ý làm nàng hiểu lầm như vậy!!!
Lý phu nhân nâng Văn phu nhân ngồi ở trên ghế đá đình hóng gió, Cung Ngọc Yến lập tức đi tiến lên: “Văn phi nhân, tôn nhi của ngươi cũng tìm được rồi, cái này không cần lo lắng đi?”
Văn phu nhân tức đến che lại n.g.ự.c không nghĩ nói chuyện, không khỏi lại hung tợn trừng mắt nhìn Khương Diệu Diệu cách đó không xa.
Trong lòng Cung Ngọc Yến vui như hội, cơ hội tốt như vậy, không châm chọc thêm vài câu như thế nào có thể được?
Đó là như thế, vừa định mở miệng.
“Chiêu Nghi nương nương đến ——”
Một giọng nói vang lên.
Ý cười trên miệng Cung Ngọc Yến tức khắc liền thu liễm.
Văn phu nhân ánh mắt tỏa sáng.
“Mộ Chiêu Nghi tới?”
Tới thật hay! Tới thật tốt!
Các tân khách ở hậu hoa viên cũng chưa nghĩ đến Mộ Chiêu Nghi đột nhiên đích thân tới, huống hồ còn không có thông báo trước.
Khương Ấu An xoay người, liền nhìn đến một nữ tử trẻ tuổi một thân váy dài hoa phục phức tạp chậm rãi đi tới, phía sau còn đi theo hai tên cung nữ.
Tỷ tỷ của Mộ Đình Nhi, trong trí nhớ của Khương Ấu An, từ nhỏ liền thích phàn cao dẫm thấp, nhưng mệnh của nàng so với Mộ Đình Nhi có thể nói là khá hơn nhiều, bằng không cũng sẽ không gặp gỡ Thánh Thượng mãi trang đi tuần mà vào cung.
Khương Ấu An vừa thấy liền biết đối phương người tới không có ý tốt.
“Chiêu nghi nương nương……”
Mọi người sôi nổi hành lễ.
Khương Ấu An cũng hơi hơi cúi đầu, chỉ thấy một góc áo của một người khi đi qua bên cạnh, dừng lại.
“Chư vị miễn lễ, ngày hôm nay là sinh nhật Trưởng công chúa, bổn cung cũng là lại đây tham gia náo nhiệt, các ngươi chớ có quá câu nệ.”
Mộ chiêu nghi đi đến ghế trên, chậm rãi ngồi xuống.
“Chiêu nghi nương nương trước khi tới, nên sai người thông báo một tiếng mới phải.” Văn phu nhân cười nói.
“Văn phu nhân, bổn cung nghĩ đến, lúc này các ngươi tất nhiên là đang vui sướng, cũng liền không phá hỏng hứng thú của chư vị, tùy ý là được.” Mộ chiêu nghi mỉm cười.
“Không có việc gì không đăng tam bảo điện.” Phía sau Cung Ngọc Yến lẩm bẩm lầm bầm một tiếng.
“Thần Nam Vương phi, ngươi nói cái gì? Bổn cung không nghe rõ……” Mộ chiêu nghi hơi hơi nghiêng đầu.
Cung Ngọc Yến cười: “Ta nói Chiêu Nghi nương nương rất nhàn, đi một chuyến thật xa, Trưởng công chúa nếu là biết ngươi có tâm tới chúc mừng sinh nhật nàng như vậy, trong lòng nhất định thật cao hứng.”
Văn phu nhân lạnh nhạt nói: “Vương phi, cái gì gọi là Chiêu Nghi nương nương rất nhàn?”
“Đây là nhàn sao? Ta có đôi khi cũng thực nhàn a, ngươi ngay cả thời điểm nhàn cũng không có sao? Đúng rồi, ngươi không có thời điểm nhàn, cho nên người mới già.”
Văn phu nhân tức đến nửa ngày một chữ cũng nói không nên lời.
Mộ chiêu nghi đáy mắt hiện lên không vui, lại không tìm được lời nói phản bác, nàng lại mở miệng nói: “Trưởng công chúa điện hạ đâu?”
“Điện hạ quần áo vô ý bị làm dơ, đang quay trở lại trong viện thay quần áo.”
“Như vậy a……” Tầm mắt Mộ chiêu nghi tuần tra liếc mắt một cái, rơi xuống trên mặt Khương Ấu An.
Một cái chớp mắt kia, Khương Ấu An bắt giữ đến hàn ý trong đáy mắt nàng.
“Ồ, đây không phải là hai vị cô nương Khương gia sao? Xem trí nhớ của bổn cung này, thiếu chút nữa quên mất, Khương lục cô nương đã gả vào Vương phủ…..” Mộ chiêu nghi vẻ mặt hòa ái nói: “Còn nhớ rõ trước khi bổn cung tiến cung, quan hệ cùng hai vị cô nương cũng không tồi, các ngươi đến gần chút để ta nhìn xem, đã bao lâu không gặp, đều đã quên diện mạo của các ngươi.”
Cung Ngọc Yến cười ha hả nói: “Chiêu nghi nương nương, trí nhớ của ngươi quả thật là không tốt, thời gian mới hai năm, ngươi liền quên diện mạo các nàng.”
Mộ chiêu nghi khóe miệng trừu hạ, làm bộ không có nghe được thần Nam Vương phi nói, vẫy tay: “Các ngươi lại đây.”
Đó là lúc này, Khương Diệu Diệu cũng bất chấp khóc.
Mộ chiêu nghi chính là thân tỷ tỷ của Mộ Đình Nhi a……
Tử Hiên ca ca ngươi ở đâu, mau tới cứu cứu Diệu Diệu……
So với Khương Diệu Diệu khiếp đảm cùng mảnh mai, Khương Ấu An rõ ràng muốn tự nhiên hào phóng, nàng dáng người đoan chính, chậm rãi tiến lên.
Ở khoảng cách không sai biệt lắm, hai người mới dừng lại bước chân.
Mộ chiêu nghi than nhẹ một tiếng: “Trước đó vài ngày, Thánh Thượng khen bổn cung làm bao đầu gối tốt, bổn cung liền thức mấy đêm làm ba đôi bao đầu gối cho Thánh Thượng, cũng vì thế, hai ngày nay đôi mắt cũng không quá thoải mái, lại là nhìn không rõ lắm.”
“Chiêu Nghi nương nương đôi mắt không có việc gì đi?”
“Không có việc gì, chính là nhìn không rõ lắm, nhìn cái gì đều có chút nhòe……. Các ngươi hai người lại gần đây một chút, cũng không cần đứng thẳng như vậy, cũng thế, ủy khuất các ngươi một chút, quỳ xuống để ta nhìn xem.”
Cung Ngọc Yến trong lòng cười lạnh một tiếng.
Nàng liền biết nữ nhân này, tới phủ Trưởng công chúa không có chuyện gì tốt!
“Có nghe được Chiêu Nghi nương nương nói không, bảo hai người các ngươi quỳ xuống đâu?” Văn phu nhân quát lớn nói: “Như thế nào, không muốn quỳ xuống Chiêu Nghi nương nương?”
Mới vừa rồi bị nhục nhã lợi hại, Khương Diệu Diệu vừa nghe đến giọng Văn phu nhân quát lớn, phanh một chút liền quỳ trên mặt đất, thân mình run bần bật, giống như một người nhỏ bé đáng thương.
“Ly gần chút.” Mộ Chiêu Nghi vẫy tay, bộ dáng kia liền như gọi chó.
Khương Diệu Diệu cũng là sợ cực kỳ, đầu gối đang quỳ liền di chuyển.
Chỉ có Khương Ấu An đứng thẳng thân mình: “Đôi mắt Chiêu Nghi nương nương không tốt, nên tìm ngự y chẩn trị , chớ có bỏ lỡ thời gian trị liệu tốt nhất mới phải.”
“Xem trí nhớ của ta này, đều bị Chiêu Nghi nương nương làm lây bệnh, nha đầu nha ta là đại phu, nàng nói rất đúng, Chiêu Nghi nương nương khoảng cách gần như vậy mà cũng không thấy rõ, vẫn là chạy nhanh hồi cung tìm ngự y nhìn xem, nhưng chó có để đôi mắt bị mù a…..” Cung Ngọc Yến có nề nếp nói.
Mộ chiêu nghi sắc mặt đen chút.
“Thần Nam Vương phi đây là ở nguyền rủa bổn cung?”
“Chiêu Nghi nương nương, ta như thế nào là nguyền rủa ngươi đâu? Này đầu không tốt, sai rồi, là đôi mắt không tốt, nên chữa trị sớm.”
Tay Mộ Chiêu Nghi nhéo khăn lụa hơi chặt lại, động tác bộ n.g.ự.c phập phồng cũng tăng lớn không ít, trên mặt nàng vẫn duy trì mỉm cười: “Không vội, nếu tới, cũng không thiếu thời gian một hai canh giờ.”
Không cho Cung Ngọc Yến có cơ hội nói chuyện, Mộ Chiêu Nghi thấy Khương Ấu An đứng thẳng tắp, nàng híp híp mắt: “Nói đi cũng phải nói lại, bổn cung làm thế tử phi quỳ xuống, ngươi vì sao không quỳ? Chẳng lẽ là cảm thấy bổn cung không có tư cách tiếp thu một cái quỳ này của ngươi?”
Khương Ấu An cong môi.
Mộ chiêu nghi sắc mặt càng trầm: “Ngươi cười cái gì?”
“Ta cười Chiêu Nghi nương nương……”
“To gan!” Văn phu nhân mới vừa quát lớn ra tiếng.
Khương Ấu An lại bổ sung nói: “Thế nhưng có thể thấy, ngay cả như vậy, cũng đã nói lên đôi mắt này của Chiêu Nghi nương nương, lúc này nương nương cũng thấy rõ bộ dáng của ta, ta cũng không cần tiến đến trước mặt ngươi làm ngại đôi mắt ngươi.”
“Ngươi đây là ở nghi ngờ bổn cung nói dối sao?” Mộ chiêu nghi nhìn chằm chằm Khương Ấu An đôi mắt tựa như một cái rắn độc: “Người tới a, thay bổn cung tát miệng nàng!”
Cung Ngọc Yến sắc mặt chợt lạnh lùng: “Mộ chiêu nghi, đây là phủ đệ của Trưởng công chúa, không phải ngươi……”
Nàng đang muốn tiến lên, vài vị phu nhân và Lý phu nhân liền chắn ở đằng trước nàng.
“Các ngươi a là chưa thấy qua, diện mạo của Thế tử kia……..Aizzzz…… Chỉ hy vọng Thánh Thượng không bị dọa đến, bằng không truyền ra đi, gương mặt này của Vương phi a cũng không biết nên để ở chỗ nào.” Lý phu nhân thở dài.
Văn phu nhân bưng chén trà, lướt qua mặt trên thổi, trên mặt cũng là ý cười không chút nào che giấu.
Cung Ngọc Yến cười lạnh: “Nói giống như ngươi đã gặp qua!”
“Vương phi, Lý phu nhân không có ý gì khác, ngươi cũng đừng để ở trong lòng, nam nhân sao, xấu một chút cũng không có việc gì, chỉ cần thân thể khoẻ mạnh, có thể vì gia tộc sinh con nối dõi liền đủ rồi…… Ai nha, xem ta nói nói gì vậy, thân thể Thế tử có chút yếu cũng không sao, không thể kiến công lập nghiệp, vì triều đình cống hiến, chỉ cần còn sống, đó chính là chuyện tốt.” Văn phu nhân nói.
“Đúng vậy, Vương phi, ngươi cần phải nghĩ thoáng chút a!” Lý phu nhân liên tục phụ họa.
Trước đây mỗi lần các nàng cãu nhau không lại với Cung Ngọc Yến, chỉ cần nhắc tới Thế tử, Cung Ngọc Yến đều sẽ tức đến dậm chân, nói con của nàng là tiên nhân, lần này ngược lại lại vững vàng.
Tuy là Cung Ngọc Yến không phản ứng, trong lòng Văn phu nhân cũng cảm thấy thống khoái cực kỳ.
Cuối cùng là hòa nhau một ván.
“Phu nhân……”
“Phu nhân!”
Đúng lúc này, một người tùy tùng vội vội vàng vàng tiến lên.
Không đợi Văn phu nhân mở miệng, tùy tùng nói: “Tiểu thiếu gia chạy đâu không thấy……”
“Cái gì?” Văn phu nhân đứng dậy: “Ngươi cẩu nô tài này thế nào là không thấy đâu?”
“Nô tài đáng chết!”
Lý phu nhân đứng dậy nói: “Văn phu nhân, phủ Trưởng công chúa nơi nơi đều có người gá, xem chừng người cũng là đi không xa, chúng ta vẫn là trước đi thông tri một chút, làm hạ nhân đi tùn xem……..”
Khương Diệu Diệu còn không có tiến lên, liền nhìn đến bên kia hậu hoa viên không ít người, mơ hồ nghe được linh tinh nói Văn gia tiểu thiếu gia.
Khương Diệu Diệu đôi mắt tỏa sáng, không khỏi nắm c.h.ặ.t t.a.y tiểu nam hài.
Những người đó khẳng định đang tìm tiểu nam hài, chỉ cần nàng mang theo hắn đi qua, Văn phu nhân tất nhiên sẽ có hảo cảm đối với nàng.
Ít nhất hôm nay nàng đến yên hội này cũng không mất không a!
Rốt cuộc Văn gia cũng là thế gia quyền thần, ở trong kinh thành có địa vị rất cao.
Khương Diệu Diệu càng nghĩ càng hưng phấn, vội vàng mang theo người tiến lên: “Các ngươi là đang tìm hắn sao?”
“Là tiểu thiếu gia, là tiểu thiếu gia, tìm được tiểu thiếu gia rồi!”
Văn phu nhân từ đình hóng gió ra tới, vội vội vàng vàng hướng tới bên này đi tới: “Tùng nhi!”
Khương Diệu Diệu đem tiểu nam hài đẩy về phía trước hai bước, sau đó vẻ mặt ôn nhu nói: “Tổ mẫu ngươi ở phía trước đâu, chạy nhanh đi qua đi, về sau không được chạy loạn!”
Nói xong, còn không đợi mọi người phản ứng lại đây, Khương Diệu Diệu lại hướng tới Văn phu nhân nói: “Văn phu nhân, mới vừa rồi ta nhìn đến tôn nhi của ngươi nơi nơi chạy loạn, phía sau cũng không có hạ nhân đi theo, liền tùy tiện……”
Không đợi Khương Diệu Diệu đem lời nói cho hết, Cung Ngọc Yến lớn giọng bỗng dưng hô: “Văn phu nhân, tôn nhi của ngươi???”
Khương Diệu Diệu sửng sốt, trong mắt lộ ra cảm xúc mờ mịt.
Khương Ấu An liền ở địa phương cách đó không xa, nhịn không được phụt cười ra tiếng.
Khương Diệu Diệu lúc này mới phát hiện mọi người đều dùng một loại ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn nàng.
Mà Văn phu nhân trước mặt vẻ mặt tức giận.
“Nương……”
Tiểu nam hài kia vừa nói vừa chạy đến bên người Văn phu nhân.
Khương Diệu Diệu cả người liền hóa thạch.
Nàng mở to đôi mắt, vẻ mặt khó có thể tin.
Chẳng lẽ không phải tổ tôn?
Là quan hệ mẫu tử?
“Ha ha ha ha ha ha!”
Đó là giọng cười âm lên của Cung Ngọc Yến.
Nàng ôm bụng, cười nước mắt đều sắp chảy ra tới.
“Văn phu nhân, tôn nhi của ngươi tìm được rồi!”
Văn phu nhân đại khái quá tức giận, thân mình đều có chút không ổn, còn may Lý phu nhân ở phía sau đỡ nàng một phen.
Lý phu nhân hướng tới Khương Diệu Diệu quát lớn nói: “Mắt chó mù rồi đúng không?”
Khương Diệu Diệu sắc mặt trắng bệch, đáy mắt mang theo sợ hãi cùng vô tội: “Văn phu nhân…… Ta……”
Nàng còn chưa nói xong, Lý phu nhân liền xông lên trước, một cái tát liền ở trên mặt Khương Diệu Diệu: “Ngươi câm miệng!”
Khương Diệu Diệu che mặt, nan kham lại ủy khuất.
“Đây là người nào……. Nhãn lực như thế này cũng có thể là tỷ muội với quận chúa, cũng không biết quận chúa như thế nào sẽ kết bạn với loại ngươi không đứng đắn này.”
“Ta xem a, nàng chính là nịnh bợ quận chúa, làm quận chúa mang nàng tới phủ Trưởng công chúa, cũng thừa dịp này, tìm một công tử nhà cao cửa rộng làm phu quân.”
“Đúng vậy, bằng không trang điểm hoa hòe lộng lẫy như vậy làm cái gì? Cũng không soi gương thử xem, nhìn xem thân phận của mình là gì?”
“Hồ mị tử.”
Vài vị phu nhân phái Văn phu nhân, vón chính là cáng mắng càng hăng, mội người sức chiến đấu đều không hề yếu, âm thanh châm chọc che trời lấp đất, trực tiếp bao phủ lấy Khương Diệu Diệu.
Khương gia của nàng tuy nói không phải nhà cao cửa rộng, nhưng gia cảnh nhà nàng giàu có, từ nhỏ cũng là bị phủng ở lòng bàn tay mà lớn lên, khi nào chịu quá khuất nhục như vậy?
Nàng đã biết!
Là Khương Ấu An cố ý làm nàng hiểu lầm như vậy!!!
Lý phu nhân nâng Văn phu nhân ngồi ở trên ghế đá đình hóng gió, Cung Ngọc Yến lập tức đi tiến lên: “Văn phi nhân, tôn nhi của ngươi cũng tìm được rồi, cái này không cần lo lắng đi?”
Văn phu nhân tức đến che lại n.g.ự.c không nghĩ nói chuyện, không khỏi lại hung tợn trừng mắt nhìn Khương Diệu Diệu cách đó không xa.
Trong lòng Cung Ngọc Yến vui như hội, cơ hội tốt như vậy, không châm chọc thêm vài câu như thế nào có thể được?
Đó là như thế, vừa định mở miệng.
“Chiêu Nghi nương nương đến ——”
Một giọng nói vang lên.
Ý cười trên miệng Cung Ngọc Yến tức khắc liền thu liễm.
Văn phu nhân ánh mắt tỏa sáng.
“Mộ Chiêu Nghi tới?”
Tới thật hay! Tới thật tốt!
Các tân khách ở hậu hoa viên cũng chưa nghĩ đến Mộ Chiêu Nghi đột nhiên đích thân tới, huống hồ còn không có thông báo trước.
Khương Ấu An xoay người, liền nhìn đến một nữ tử trẻ tuổi một thân váy dài hoa phục phức tạp chậm rãi đi tới, phía sau còn đi theo hai tên cung nữ.
Tỷ tỷ của Mộ Đình Nhi, trong trí nhớ của Khương Ấu An, từ nhỏ liền thích phàn cao dẫm thấp, nhưng mệnh của nàng so với Mộ Đình Nhi có thể nói là khá hơn nhiều, bằng không cũng sẽ không gặp gỡ Thánh Thượng mãi trang đi tuần mà vào cung.
Khương Ấu An vừa thấy liền biết đối phương người tới không có ý tốt.
“Chiêu nghi nương nương……”
Mọi người sôi nổi hành lễ.
Khương Ấu An cũng hơi hơi cúi đầu, chỉ thấy một góc áo của một người khi đi qua bên cạnh, dừng lại.
“Chư vị miễn lễ, ngày hôm nay là sinh nhật Trưởng công chúa, bổn cung cũng là lại đây tham gia náo nhiệt, các ngươi chớ có quá câu nệ.”
Mộ chiêu nghi đi đến ghế trên, chậm rãi ngồi xuống.
“Chiêu nghi nương nương trước khi tới, nên sai người thông báo một tiếng mới phải.” Văn phu nhân cười nói.
“Văn phu nhân, bổn cung nghĩ đến, lúc này các ngươi tất nhiên là đang vui sướng, cũng liền không phá hỏng hứng thú của chư vị, tùy ý là được.” Mộ chiêu nghi mỉm cười.
“Không có việc gì không đăng tam bảo điện.” Phía sau Cung Ngọc Yến lẩm bẩm lầm bầm một tiếng.
“Thần Nam Vương phi, ngươi nói cái gì? Bổn cung không nghe rõ……” Mộ chiêu nghi hơi hơi nghiêng đầu.
Cung Ngọc Yến cười: “Ta nói Chiêu Nghi nương nương rất nhàn, đi một chuyến thật xa, Trưởng công chúa nếu là biết ngươi có tâm tới chúc mừng sinh nhật nàng như vậy, trong lòng nhất định thật cao hứng.”
Văn phu nhân lạnh nhạt nói: “Vương phi, cái gì gọi là Chiêu Nghi nương nương rất nhàn?”
“Đây là nhàn sao? Ta có đôi khi cũng thực nhàn a, ngươi ngay cả thời điểm nhàn cũng không có sao? Đúng rồi, ngươi không có thời điểm nhàn, cho nên người mới già.”
Văn phu nhân tức đến nửa ngày một chữ cũng nói không nên lời.
Mộ chiêu nghi đáy mắt hiện lên không vui, lại không tìm được lời nói phản bác, nàng lại mở miệng nói: “Trưởng công chúa điện hạ đâu?”
“Điện hạ quần áo vô ý bị làm dơ, đang quay trở lại trong viện thay quần áo.”
“Như vậy a……” Tầm mắt Mộ chiêu nghi tuần tra liếc mắt một cái, rơi xuống trên mặt Khương Ấu An.
Một cái chớp mắt kia, Khương Ấu An bắt giữ đến hàn ý trong đáy mắt nàng.
“Ồ, đây không phải là hai vị cô nương Khương gia sao? Xem trí nhớ của bổn cung này, thiếu chút nữa quên mất, Khương lục cô nương đã gả vào Vương phủ…..” Mộ chiêu nghi vẻ mặt hòa ái nói: “Còn nhớ rõ trước khi bổn cung tiến cung, quan hệ cùng hai vị cô nương cũng không tồi, các ngươi đến gần chút để ta nhìn xem, đã bao lâu không gặp, đều đã quên diện mạo của các ngươi.”
Cung Ngọc Yến cười ha hả nói: “Chiêu nghi nương nương, trí nhớ của ngươi quả thật là không tốt, thời gian mới hai năm, ngươi liền quên diện mạo các nàng.”
Mộ chiêu nghi khóe miệng trừu hạ, làm bộ không có nghe được thần Nam Vương phi nói, vẫy tay: “Các ngươi lại đây.”
Đó là lúc này, Khương Diệu Diệu cũng bất chấp khóc.
Mộ chiêu nghi chính là thân tỷ tỷ của Mộ Đình Nhi a……
Tử Hiên ca ca ngươi ở đâu, mau tới cứu cứu Diệu Diệu……
So với Khương Diệu Diệu khiếp đảm cùng mảnh mai, Khương Ấu An rõ ràng muốn tự nhiên hào phóng, nàng dáng người đoan chính, chậm rãi tiến lên.
Ở khoảng cách không sai biệt lắm, hai người mới dừng lại bước chân.
Mộ chiêu nghi than nhẹ một tiếng: “Trước đó vài ngày, Thánh Thượng khen bổn cung làm bao đầu gối tốt, bổn cung liền thức mấy đêm làm ba đôi bao đầu gối cho Thánh Thượng, cũng vì thế, hai ngày nay đôi mắt cũng không quá thoải mái, lại là nhìn không rõ lắm.”
“Chiêu Nghi nương nương đôi mắt không có việc gì đi?”
“Không có việc gì, chính là nhìn không rõ lắm, nhìn cái gì đều có chút nhòe……. Các ngươi hai người lại gần đây một chút, cũng không cần đứng thẳng như vậy, cũng thế, ủy khuất các ngươi một chút, quỳ xuống để ta nhìn xem.”
Cung Ngọc Yến trong lòng cười lạnh một tiếng.
Nàng liền biết nữ nhân này, tới phủ Trưởng công chúa không có chuyện gì tốt!
“Có nghe được Chiêu Nghi nương nương nói không, bảo hai người các ngươi quỳ xuống đâu?” Văn phu nhân quát lớn nói: “Như thế nào, không muốn quỳ xuống Chiêu Nghi nương nương?”
Mới vừa rồi bị nhục nhã lợi hại, Khương Diệu Diệu vừa nghe đến giọng Văn phu nhân quát lớn, phanh một chút liền quỳ trên mặt đất, thân mình run bần bật, giống như một người nhỏ bé đáng thương.
“Ly gần chút.” Mộ Chiêu Nghi vẫy tay, bộ dáng kia liền như gọi chó.
Khương Diệu Diệu cũng là sợ cực kỳ, đầu gối đang quỳ liền di chuyển.
Chỉ có Khương Ấu An đứng thẳng thân mình: “Đôi mắt Chiêu Nghi nương nương không tốt, nên tìm ngự y chẩn trị , chớ có bỏ lỡ thời gian trị liệu tốt nhất mới phải.”
“Xem trí nhớ của ta này, đều bị Chiêu Nghi nương nương làm lây bệnh, nha đầu nha ta là đại phu, nàng nói rất đúng, Chiêu Nghi nương nương khoảng cách gần như vậy mà cũng không thấy rõ, vẫn là chạy nhanh hồi cung tìm ngự y nhìn xem, nhưng chó có để đôi mắt bị mù a…..” Cung Ngọc Yến có nề nếp nói.
Mộ chiêu nghi sắc mặt đen chút.
“Thần Nam Vương phi đây là ở nguyền rủa bổn cung?”
“Chiêu Nghi nương nương, ta như thế nào là nguyền rủa ngươi đâu? Này đầu không tốt, sai rồi, là đôi mắt không tốt, nên chữa trị sớm.”
Tay Mộ Chiêu Nghi nhéo khăn lụa hơi chặt lại, động tác bộ n.g.ự.c phập phồng cũng tăng lớn không ít, trên mặt nàng vẫn duy trì mỉm cười: “Không vội, nếu tới, cũng không thiếu thời gian một hai canh giờ.”
Không cho Cung Ngọc Yến có cơ hội nói chuyện, Mộ Chiêu Nghi thấy Khương Ấu An đứng thẳng tắp, nàng híp híp mắt: “Nói đi cũng phải nói lại, bổn cung làm thế tử phi quỳ xuống, ngươi vì sao không quỳ? Chẳng lẽ là cảm thấy bổn cung không có tư cách tiếp thu một cái quỳ này của ngươi?”
Khương Ấu An cong môi.
Mộ chiêu nghi sắc mặt càng trầm: “Ngươi cười cái gì?”
“Ta cười Chiêu Nghi nương nương……”
“To gan!” Văn phu nhân mới vừa quát lớn ra tiếng.
Khương Ấu An lại bổ sung nói: “Thế nhưng có thể thấy, ngay cả như vậy, cũng đã nói lên đôi mắt này của Chiêu Nghi nương nương, lúc này nương nương cũng thấy rõ bộ dáng của ta, ta cũng không cần tiến đến trước mặt ngươi làm ngại đôi mắt ngươi.”
“Ngươi đây là ở nghi ngờ bổn cung nói dối sao?” Mộ chiêu nghi nhìn chằm chằm Khương Ấu An đôi mắt tựa như một cái rắn độc: “Người tới a, thay bổn cung tát miệng nàng!”
Cung Ngọc Yến sắc mặt chợt lạnh lùng: “Mộ chiêu nghi, đây là phủ đệ của Trưởng công chúa, không phải ngươi……”
Nàng đang muốn tiến lên, vài vị phu nhân và Lý phu nhân liền chắn ở đằng trước nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.