Trọng Sinh Ta Phải Làm Học Thần
Chương 4: Gậy Ông Đập Lưng Ông
Lam Bạch Cách Tử
17/11/2021
Hạ Nhược cũng giả vờ lộ ra một bộ dạng hoảng sợ, chạy về hướng ngược lại so với hướng hai người kia vừa chạy trốn.
Vinh Mộng cùng Chúc Giai Hoa vừa chạy vừa chú ý Hạ Nhược, đang muốn tỏ ra đắc ý vì thực hiện được mưu kế, nhưng lại phát hiện phần lớn đám sói xám kia lại đuổi theo phía sau bọn họ, chỉ có hai con lạc đàn đuổi theo Hạ Nhược, hai người không thể tin vào mắt mình, cùng với đó là hoảng sợ vô cùng.
Các cô hoàn toàn không nghĩ ra, vì sao mùi vị trên người Hạ Nhược lại không hấp dẫn đám sói xám này, ngược lại chúng lại đuổi theo bọn họ không bỏ, hay là bầy sói xá này đầu óc có vấn đề?
Vinh Mộng cùng Chúc Giai Hoa là dị năng giả cấp hai, một người có thể một mình đối phó hai ba con sói xám còn được, hiện tại mỗi người đều bị sáu bảy con sói đuổi theo, làm bọn họ chật vật không thôi, nhanh chóng lấy súng laser ra bắn, tuy nhiên dần dần không chống đỡ được mà đều bị thương.
“A!” Chúc Giai Hoa kêu thảm thiết một tiếng, một bàn tay bị con sói nhào tới cắn đứt.
“A! Đáng chết!” Tiếp theo Vinh Mộng cũng phát ra một tiếng thét chói tai vô cùng thê lương, cô cũng bị một con sói vồ đến cào vào má phải để lại một đường máu thật sâu lộ cả xương trắng ra ngoài, trực tiếp bị hủy dung.
Hai người chiến đấu càng ngày càng lực bất tòng tâm, trên người miệng vết thương càng ngày càng nhiều, cuối cùng chỉ có thể không cam lòng mà lấy ra tín hiệu cầu sinh rồi bóp nát.
Một phút sau, xuất hiện lão sư đem toàn bộ sói xám giết chết, sau đó mang theo hai người nửa chết nửa sống mang đi trị liệu.
Ở một chỗ khác, Hạ Nhược chạy đến một địa phương trống trải, dùng linh thức thấy một màm vừa rồi của hai người kia, liền cong môi cười.
Kỳ thi khảo sát ở trường học cũng không mong muốn có sinh viên bị chết, cho nên trên người mỗi người đều mang theo một quả cầu phát tín hiệu cầu sinh, chỉ cần bóp nát sẽ có lão sư tới cứu giúp.
Tuy nhiên nếu sử dụng cầu sinh khí, nghĩa là sinh viên đó không hoàn thành được kỳ thi khảo sát, đều phải thi lại, nếu sau khi thi lại còn không vượt qua được, sẽ bị cho thôi học.
Hai người sử dụng cầu sinh khí chứng minh lần thi khảo sát này có thành tích không đủ tiêu chuẩn, lại bị bầy sói công kích thành tàn tật, dù có cơ hội thi lại cũng sẽ bị mất đi.
Thật ra, ngày hôm qua khi nguyên thân gặp phải nguy hiểm, đầu tiên cũng là lấy ra cầu sinh khí cùng súng laser cho trường học phát, đáng tiếc cầu sinh khí đã bị hỏng, không thể sử dụng để phát ra tín hiệu cầu cứu, súng laser cũng có vấn đề.
Cầu sinh khí cùng súng laser đều do đội trưởng Vinh Mộng đi nhận về, chắc chắn là cô ta đã động tay chân vào đồ vật.
Hạ Nhược là một người có thù tất báo, thích làm nhất chính là gậy ông đập lưng ông.
Trên người cô vẫn còn dịch quả có tác dụng xua đuổi dã thú, Chúc Giai Hoa dùng tay để bôi thuốc hấp dẫn dã thú lên quần áo của cô, thì chính bản thân mình cũng bị dính loại chất lỏng này.
Lúc cô đưa lọ dịch dinh dưỡng còn thừa cho Vinh Mộng, cũng cố ý bôi chất lỏng của dịch quả vào thân lọ.
Sau đó liền đi sau hai người kia, lặng lẽ lấy ra một loại thuốc bột khác từ Tiên Ma đằng rồi dùng linh lực thổi về phía hai người, loại thuốc bột này nếu trộn với dịch quả kia thành một hỗn hợp có tác dụng đặc biệt, hấp dẫn dã thú đuổi theo và kích thích chúng phát cuồng.
Hai người kia sử dụng tín hiệu cầu sinh sẽ được cứu giúp thành công, mà cô cũng không tính là gian lận.
Đem hai người từ sinh viên trường quân đội cao cao tại thượng biến thành tàn phế chỉ còn chút hơi tàn, đây mới gọi là trả thù, nếu chết luôn thì không còn gì là thú vị nữa.
Hạ Nhược thu hồi linh thức, động tác uyển chuyển mà nhẹ nhàng tránh đi một con sói xám đang xông tới, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm màu lục vô cùng xinh đẹp, chủ động xông lên công kích.
Trừ bỏ dị năng không gian, thân thể này còn có dị năng mộc hệ, thanh kiếm này vốn là của phụ thân khối thân thể này cố ý thu thập tài liệu mộc hệ, sau đó thỉnh đại sư chế tạo mà thành thanh kiếm này, cùng nàng vô cùng phù hợp.
Chỉ là dị năng của thân thể này lại bị rơi xuống, sức chiến đấu cũng không biết như thế nào.
Hai con sói này Hạ Nhược cố ý hấp dẫn lại đây, một là vì tránh đi lực chú ý của nhóm lão sư đang theo dõi, sẽ không đem sự việc hai người kia bị bây sói vây quanh công kích liên tưởng đến trên người cô, dù gì hai người kia đều sử dụng dị năng công kích sói xám, bị nhiều sói đuổi theo cũng là bình thường.
Thứ hai, cô cũng muốn thử thực lực của bản thân, tuy thân thể này xảy ra vấn đề nhưng chưa thực sự là tàn phế, kết hợp với kỹ thuật chiến đấu và thể thuật đời trước của cô, hẳn là không có vấn đề.
Vinh Mộng cùng Chúc Giai Hoa vừa chạy vừa chú ý Hạ Nhược, đang muốn tỏ ra đắc ý vì thực hiện được mưu kế, nhưng lại phát hiện phần lớn đám sói xám kia lại đuổi theo phía sau bọn họ, chỉ có hai con lạc đàn đuổi theo Hạ Nhược, hai người không thể tin vào mắt mình, cùng với đó là hoảng sợ vô cùng.
Các cô hoàn toàn không nghĩ ra, vì sao mùi vị trên người Hạ Nhược lại không hấp dẫn đám sói xám này, ngược lại chúng lại đuổi theo bọn họ không bỏ, hay là bầy sói xá này đầu óc có vấn đề?
Vinh Mộng cùng Chúc Giai Hoa là dị năng giả cấp hai, một người có thể một mình đối phó hai ba con sói xám còn được, hiện tại mỗi người đều bị sáu bảy con sói đuổi theo, làm bọn họ chật vật không thôi, nhanh chóng lấy súng laser ra bắn, tuy nhiên dần dần không chống đỡ được mà đều bị thương.
“A!” Chúc Giai Hoa kêu thảm thiết một tiếng, một bàn tay bị con sói nhào tới cắn đứt.
“A! Đáng chết!” Tiếp theo Vinh Mộng cũng phát ra một tiếng thét chói tai vô cùng thê lương, cô cũng bị một con sói vồ đến cào vào má phải để lại một đường máu thật sâu lộ cả xương trắng ra ngoài, trực tiếp bị hủy dung.
Hai người chiến đấu càng ngày càng lực bất tòng tâm, trên người miệng vết thương càng ngày càng nhiều, cuối cùng chỉ có thể không cam lòng mà lấy ra tín hiệu cầu sinh rồi bóp nát.
Một phút sau, xuất hiện lão sư đem toàn bộ sói xám giết chết, sau đó mang theo hai người nửa chết nửa sống mang đi trị liệu.
Ở một chỗ khác, Hạ Nhược chạy đến một địa phương trống trải, dùng linh thức thấy một màm vừa rồi của hai người kia, liền cong môi cười.
Kỳ thi khảo sát ở trường học cũng không mong muốn có sinh viên bị chết, cho nên trên người mỗi người đều mang theo một quả cầu phát tín hiệu cầu sinh, chỉ cần bóp nát sẽ có lão sư tới cứu giúp.
Tuy nhiên nếu sử dụng cầu sinh khí, nghĩa là sinh viên đó không hoàn thành được kỳ thi khảo sát, đều phải thi lại, nếu sau khi thi lại còn không vượt qua được, sẽ bị cho thôi học.
Hai người sử dụng cầu sinh khí chứng minh lần thi khảo sát này có thành tích không đủ tiêu chuẩn, lại bị bầy sói công kích thành tàn tật, dù có cơ hội thi lại cũng sẽ bị mất đi.
Thật ra, ngày hôm qua khi nguyên thân gặp phải nguy hiểm, đầu tiên cũng là lấy ra cầu sinh khí cùng súng laser cho trường học phát, đáng tiếc cầu sinh khí đã bị hỏng, không thể sử dụng để phát ra tín hiệu cầu cứu, súng laser cũng có vấn đề.
Cầu sinh khí cùng súng laser đều do đội trưởng Vinh Mộng đi nhận về, chắc chắn là cô ta đã động tay chân vào đồ vật.
Hạ Nhược là một người có thù tất báo, thích làm nhất chính là gậy ông đập lưng ông.
Trên người cô vẫn còn dịch quả có tác dụng xua đuổi dã thú, Chúc Giai Hoa dùng tay để bôi thuốc hấp dẫn dã thú lên quần áo của cô, thì chính bản thân mình cũng bị dính loại chất lỏng này.
Lúc cô đưa lọ dịch dinh dưỡng còn thừa cho Vinh Mộng, cũng cố ý bôi chất lỏng của dịch quả vào thân lọ.
Sau đó liền đi sau hai người kia, lặng lẽ lấy ra một loại thuốc bột khác từ Tiên Ma đằng rồi dùng linh lực thổi về phía hai người, loại thuốc bột này nếu trộn với dịch quả kia thành một hỗn hợp có tác dụng đặc biệt, hấp dẫn dã thú đuổi theo và kích thích chúng phát cuồng.
Hai người kia sử dụng tín hiệu cầu sinh sẽ được cứu giúp thành công, mà cô cũng không tính là gian lận.
Đem hai người từ sinh viên trường quân đội cao cao tại thượng biến thành tàn phế chỉ còn chút hơi tàn, đây mới gọi là trả thù, nếu chết luôn thì không còn gì là thú vị nữa.
Hạ Nhược thu hồi linh thức, động tác uyển chuyển mà nhẹ nhàng tránh đi một con sói xám đang xông tới, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm màu lục vô cùng xinh đẹp, chủ động xông lên công kích.
Trừ bỏ dị năng không gian, thân thể này còn có dị năng mộc hệ, thanh kiếm này vốn là của phụ thân khối thân thể này cố ý thu thập tài liệu mộc hệ, sau đó thỉnh đại sư chế tạo mà thành thanh kiếm này, cùng nàng vô cùng phù hợp.
Chỉ là dị năng của thân thể này lại bị rơi xuống, sức chiến đấu cũng không biết như thế nào.
Hai con sói này Hạ Nhược cố ý hấp dẫn lại đây, một là vì tránh đi lực chú ý của nhóm lão sư đang theo dõi, sẽ không đem sự việc hai người kia bị bây sói vây quanh công kích liên tưởng đến trên người cô, dù gì hai người kia đều sử dụng dị năng công kích sói xám, bị nhiều sói đuổi theo cũng là bình thường.
Thứ hai, cô cũng muốn thử thực lực của bản thân, tuy thân thể này xảy ra vấn đề nhưng chưa thực sự là tàn phế, kết hợp với kỹ thuật chiến đấu và thể thuật đời trước của cô, hẳn là không có vấn đề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.