Trọng Sinh Ta Thành Đại Sư Cấp Quốc Bảo
Chương 5:
Nhu Nạo Khinh Mạn
04/06/2024
Không biết qua bao lâu, ý thức của Oanh Oanh thăm dò được những nơi ngày càng rộng lớn, những ngọn núi, cánh đồng, thôn xóm xung quanh.
Cuối cùng thậm chí còn đến kinh thành, thăm dò được phủ Quảng An Hầu.
Từ miệng những nha hoàn trong phủ, nàng mới biết được đã năm năm trôi qua kể từ khi nàng qua đời, nàng đã trở thành điều cấm kỵ trong phủ hầu.
Từ miệng nha hoàn, nàng biết được, khi nàng mới chết, di nương và người đệ dệ cùng phụ khác mẫu như phát điên tìm phụ thân hỏi tung tích của nàng, cuối cùng lại bị phụ thân đưa đến trang viên cách xa ngàn dặm.
Nàng ngày ngày quanh quẩn trong phủ Quảng An Hầu, ở lâu, nàng nghe thấy tiếng cãi nhau riêng của phụ thân và kế mẫu.
Biết được hóa ra phụ thân nạp nhiều thiếp, sinh nhiều con đều là để phối thuốc cho nhị tỷ Trần Linh Bảo, hóa ra bệnh của nhị tỷ cần phải thay toàn bộ máu mới có thể sống được, mà nàng chính là người phối thuốc với nhị tỷ, cũng căn bản không phải chỉ cần một chút máu của nàng, mà là cần toàn bộ máu của nàng cho nhị tỷ.
Thậm chí ngay cả vị hôn phu tuấn tú Cố Thừa Cẩm cũng chỉ giả vờ đính hôn với nàng, chỉ để dụ nàng ngoan ngoãn làm thuốc cho Trần Linh Bảo.
Sau khi nàng chết, Cố Thừa Cẩm liền đính hôn và thành thân với Trần Linh Bảo, sau khi kết hôn bọn họ không hạnh phúc, vẫn luôn cãi nhau, Cố Thừa Cẩm luôn đau khổ hỏi Trần Linh Bảo: "Oanh Oanh sao lại chết? Linh Bảo, lúc trước là ngươi nói với ta, chỉ cần một ít máu của Oanh Oanh là có thể cứu ngươi, vì cần Oanh Oanh tự nguyện, nếu không máu sẽ nóng, không thể dùng được, ta mới bằng lòng giúp ngươi dụ Oanh Oanh cứu ngươi nhưng tại sao nàng ấy lại chết? Ngươi có biết chuyện này đã trở thành cơn ác mộng của ta hay không."
"Phu quân, là ta không tốt." Trần Linh Bảo khóc như muốn ngất đi: "Đều tại ta, là Biện thần y nói, không ngờ sau khi dùng thuốc mê, Oanh Oanh cứu mãi không tỉnh lại, đều tại ta, nếu ta biết Oanh Oanh sẽ chết, lúc trước ta nhất định sẽ không để ngươi dụ Oanh Oanh cứu ta, ta thà tự mình chết."
Hai người dù sao cũng có tình cảm, Cố Thừa Cẩm không nỡ nhìn thế tử khóc, chỉ có thể ôm người vào lòng.
Nhưng dù vậy, trong lòng Cố Thừa Cẩm vẫn chôn giấu nghi ngờ, nếu thật sự là vấn đề của thuốc mê, vậy thì tại sao những người dân trong chợ lại nói, thấy thi thể của Oanh Oanh như xác khô, dường như toàn thân máu đã chảy hết.
Cuối cùng thậm chí còn đến kinh thành, thăm dò được phủ Quảng An Hầu.
Từ miệng những nha hoàn trong phủ, nàng mới biết được đã năm năm trôi qua kể từ khi nàng qua đời, nàng đã trở thành điều cấm kỵ trong phủ hầu.
Từ miệng nha hoàn, nàng biết được, khi nàng mới chết, di nương và người đệ dệ cùng phụ khác mẫu như phát điên tìm phụ thân hỏi tung tích của nàng, cuối cùng lại bị phụ thân đưa đến trang viên cách xa ngàn dặm.
Nàng ngày ngày quanh quẩn trong phủ Quảng An Hầu, ở lâu, nàng nghe thấy tiếng cãi nhau riêng của phụ thân và kế mẫu.
Biết được hóa ra phụ thân nạp nhiều thiếp, sinh nhiều con đều là để phối thuốc cho nhị tỷ Trần Linh Bảo, hóa ra bệnh của nhị tỷ cần phải thay toàn bộ máu mới có thể sống được, mà nàng chính là người phối thuốc với nhị tỷ, cũng căn bản không phải chỉ cần một chút máu của nàng, mà là cần toàn bộ máu của nàng cho nhị tỷ.
Thậm chí ngay cả vị hôn phu tuấn tú Cố Thừa Cẩm cũng chỉ giả vờ đính hôn với nàng, chỉ để dụ nàng ngoan ngoãn làm thuốc cho Trần Linh Bảo.
Sau khi nàng chết, Cố Thừa Cẩm liền đính hôn và thành thân với Trần Linh Bảo, sau khi kết hôn bọn họ không hạnh phúc, vẫn luôn cãi nhau, Cố Thừa Cẩm luôn đau khổ hỏi Trần Linh Bảo: "Oanh Oanh sao lại chết? Linh Bảo, lúc trước là ngươi nói với ta, chỉ cần một ít máu của Oanh Oanh là có thể cứu ngươi, vì cần Oanh Oanh tự nguyện, nếu không máu sẽ nóng, không thể dùng được, ta mới bằng lòng giúp ngươi dụ Oanh Oanh cứu ngươi nhưng tại sao nàng ấy lại chết? Ngươi có biết chuyện này đã trở thành cơn ác mộng của ta hay không."
"Phu quân, là ta không tốt." Trần Linh Bảo khóc như muốn ngất đi: "Đều tại ta, là Biện thần y nói, không ngờ sau khi dùng thuốc mê, Oanh Oanh cứu mãi không tỉnh lại, đều tại ta, nếu ta biết Oanh Oanh sẽ chết, lúc trước ta nhất định sẽ không để ngươi dụ Oanh Oanh cứu ta, ta thà tự mình chết."
Hai người dù sao cũng có tình cảm, Cố Thừa Cẩm không nỡ nhìn thế tử khóc, chỉ có thể ôm người vào lòng.
Nhưng dù vậy, trong lòng Cố Thừa Cẩm vẫn chôn giấu nghi ngờ, nếu thật sự là vấn đề của thuốc mê, vậy thì tại sao những người dân trong chợ lại nói, thấy thi thể của Oanh Oanh như xác khô, dường như toàn thân máu đã chảy hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.