Chương 57: Hương Nguyệt Lâu
Ngáo có đào tạo
17/12/2019
Thu Sơn chỉ biết chấp nhận, nếu đã không quản được nàng thì không để ý tới
nàng là cách tốt nhất. Thu Sơn gọi tiểu nhị tính tiền rồi nhanh nhẹn rời đi, hắn muốn đi dạo quanh đây 1 chút.
Ở đây có thể nói là cực kỳ đông, có nhiều thứ mới lạ khiến Thu Sơn khá thích thú.
- Đừng để nó chạy thoát, mau bắt lấy nó.
Bỗng Thu Sơn nghe thấy tiếng quát tháo, hắn rời mắt khỏi mấy gian hàng rồi chen vào đám người xem có chuyện gì đang xảy ra.
- Đây là...
Thu Sơn cảm thấy kinh ngạc bởi cảnh tượng trước mặt hắn.
- Là Xà nhân.
Linh Nhi không biết làm cách nào liền đứng được bên cạnh hắn nói.
- Xà nhân?
Thu Sơn có biết thứ này, xà nhân có phần trên không khác con người nhưng phần dưới lại không phải, thay vì là đôi chân thì nó lại là chiếc đuôi dài uốn éo.
- Xà nhân? Tại sao lại xuất hiện ở đây chứ?
Thu Sơn thắc mắc, Xà nhân thường sống rất biệt lập tránh xa loài người và yêu thú, nhưng tại sao ở đây lại xuất hiện 1 Xà nhân chứ?
- Ngươi là người mới tới đúng không? Ở đây việc buôn bán nô lệ diễn ra hợp pháp, nhưng lần này lại không phải người mà là Xà nhân, xem ra Hương Nguyệt Lâu hôm nay đông người rồi.
1 đại hán đứng bên cạnh Thu Sơn giải thích cho hắn.
- Hương Nguyệt Lâu?
Nhìn gương mặt ất ơ của Thu Sơn vị đại hán tiếp tục:
- Xem ra quả thật ngươi mới tới đây, Hương Nguyệt Lâu là nơi đấu giá những vật vô cùng chân quý, vũ khí, công pháp, đan dược, ... Lần này Xà nhân này ắt được đưa tới đó để mọi người tranh giành.
- Thì ra là vậy.
Thu Sơn cuối cùng đã hiểu rồi, hắn cũng để ý kĩ Xà nhân này, dường như là nữ.
- Thả ta ra.
Mặc cho Xà nhân này có kêu la gào thét như thế nào, 1 đám người liền trói nàng lại rồi đưa đi.
Thu Sơn cũng đang định rời đi thì âm thanh hệ thống vang lên:
- Phát động nhiệm vụ đầu tiên, giải cứu công chúa Xà nhân tộc, hoàn thành thưởng 3000 điểm kinh nghiệm, 1000 điểm tích lũy, thất bại giảm 1 tiểu cảnh giới.
- Hả?
Thu Sơn ngơ ngác 1 phen, cái gì mà nhiệm vụ ở đây chứ, ta tưởng hệ thống ngươi không có thứ này? Còn nữa, cô gái Xà nhân vừa nãy là công chúa của Xà nhân tộc? Ngươi có nhầm không vậy?
Mọi chuyện diễn ra bất ngờ nên Thu Sơn không kịp hiểu hết, phải mất 1 lúc hắn mới bình tĩnh lại a.
- Đi thôi Linh Nhi, lần này có chuyện rồi.
Thu Sơn nói với Linh Nhi.
- Vâng.
Linh Nhi cũng không hỏi gì, nàng biết Thu Sơn nói có chuyện nhất định không phải giả a.
Dọc đường Thu Sơn hỏi 1 số người liền tìm đến được Hương Nguyệt Lâu nhưng ngày mai Hương Nguyệt Lâu mới mở bán đấu giá, hắn không có cách nào xâm nhập.
Thu Sơn đi đến nơi vắng người rồi lấy 1 bộ đồ mặc lên, bộ đồ màu đen bao trùm toàn bộ người hắn.
- Linh Nhi, cô cũng ẩn thân đi.
Thu Sơn nói xong liền trùm chiếc mũ lên đầu, chiếc mũ che mất nửa khuôn mặt hắn, bây giờ không còn người nào nhận biết được hắn a.
Linh Nhi cũng làm theo lời Thu Sơn, nàng cũng đã ẩn thân đi.
Thu Sơn tiến vào Hương Nguyệt Lâu, lập tức 2 thị vệ ngăn cản hắn lại:
- Hương Nguyệt Lâu không thể tùy ý ra vào, xin hỏi ngài cần gì? Nếu đến đấu giá thì xin ngày mai hãy quay lại.
- Ta có 1 thứ muốn nhờ Hương Nguyệt Lâu các người đấu giá.
Thu Sơn nói, hắn cố ý thay đổi giọng nói kiến giọng hắn trở nên khá khó nghe.
2 thị vệ nghe vậy liền lập tức thay đổi thái độ:
- Thì ra là vậy, mời ngài vào trong.
1 thị vệ dẫn Thu Sơn đến 1 căn phòng nhỏ rồi rời đi, 1 lát sau liền có 1 trung niên mặt mày tươi cười bước vào.
- Đã khiến ngài đợi lâu, tại hạ Phong Vô Ưu, là quản gia ở Hương Nguyệt Lâu này.
Người trung niên tươi cười nói.
Thu Sơn nhìn vị trung niên này không quá 30, nếu nói người này chưa có lão bà chắc Thu Sơn cũng tin sát đất a.
Thu Sơn khoát tay 1 cái, hắn lấy ra 1 lọ Chân Khí Đan đặt lên bàn.
- Đây là?
Phong Vô Ưu cầm lọ đan dược lên rồi mở nắp lấy ra 1 viên Chân Khí Đan quan sát.
- Chân Khí Đan.
Thu Sơn đáp.
- Chân Khí Đan?
Phong Vô Ưu ngạc nhiên hỏi, hắn chưa từng nghe đến cái tên Chân Khí Đan này a.
- Chân Khí Đan này là đan dược nhị phẩm, dưới Nguyên Anh sử dụng sẽ khôi phục toàn bộ chân khí.
Thu Sơn giải thích.
Phong Vô Ưu nghe xong liền giật mình suýt làm rơi lọ Chân Khí Đan.
- Thật xin lỗi, mong ngài chờ 1 chút.
Phong Vô Ưu nói xong liền vội vã rời đi.
Thu Sơn nhất thời khó hiểu, hắn còn phải chờ nữa a?
- Chủ nhân, ngài làm vậy là có ý gì?
Chu Tước cũng không hiểu hành động của Thu Sơn, hắn làm vậy có lợi ích gì chứ?
- Rồi cô sẽ sớm biết thôi.
Thu Sơn mỉm cười bí ẩn đáp.
Cũng không lâu Phong Vô Ưu liền trở lại nhưng lần này hắn không đi 1 mình, bên cạnh hắn còn có 1 nữ nhân khác.
- Đây là Cơ Hương Nguyệt, là chủ của Hương Nguyệt Lâu này.
Phong Vô Ưu nói.
Thu Sơn cũng hơi bất ngờ, chủ nhân của Hương Nguyệt Lâu lại là nữ hơn nữa còn dùng tên của mình đặt a.
Cơ Hương Nguyệt này nhìn qua vô cùng xinh đẹp nhưng cảnh giới của nàng cũng là Trúc cơ sơ kỳ, phải biết ngoại trừ các Tông môn ra thì những người bên ngoài hầu như ít ai có cảnh giới Trúc Cơ a.
- Nghe nói ngài muốn Hương Nguyệt Lâu đấu giá Chân Khí Đan, có thể cho Hương Nguyệt kiểm tra 1 chút được không?
Cơ Hương Nguyệt mỉm cười nói.
- Mời.
Thu Sơn liền để nàng tùy ý kiểm tra.
- Thứ lỗi cho Hương Nguyệt bất tài, Chân Khí Đan này đã thất truyền rất lâu nên... ngài có thể để để bọn ta kiểm chứng 1 chút được không?
Cơ Hương Nguyệt nhìn qua Chân Khí Đan cũng không dám khẳng định, nàng chỉ biết đan dược này đã thất truyền đan phương từ lâu, nàng cũng chưa bao giờ nhìn qua nó a.
- Ta chỉ có 2 lọ Chân Khí Đan, mỗi lọ 5 viên, các ngươi muốn kiểm tra cũng không có nhiều đâu.
Thu Sơn đáp.
- Tuyết Sơn Chưởng.
Cơ Hương Nguyệt bất ngờ lao tới đánh 1 chưởng vào Thu Sơn.
- Ầm.
Thu Sơn cũng chỉ vận 1 chút nội lực rồi cứng đối cứng với nàng.
Cơ Hương Nguyệt liền bị Thu Sơn đánh lùi về sau mấy bước.
- Không cần dùng cách này để tiêu hao a, đừng thử thách sự nhẫn lại của ta.
Thu Sơn gằn giọng nói.
- Hương Nguyệt biết tội, mong ngài bỏ qua cho.
Cơ Hương Nguyệt liền cúi người xin lỗi, vừa rồi nàng 1 phần cũng tò mò về thực lực Thu Sơn nên mới thử hắn 1 chút, nhưng nàng không ngờ Thu Sơn lại cao thâm như vậy.
Thu Sơn cũng không nói gì, hắn biết nàng không có ý định hại hắn.
Cơ Hương Nguyệt lấy 1 viên Chân Khí Đơn nuốt xuống, nàng biết 1 người như Thu Sơn chắc chắn không đến đây để lừa gạt, hắn chắc chắn là cao nhân không thể đắc tội nên nàng mới không ngần ngại nuốt xuống.
- Cảm giác này...
Cơ Hương Nguyệt cũng kinh sợ bởi tác dụng của Chân Khí Đan này.
- Tốc độ khôi phục này không phải đan dược nhị phẩm có thể có được, đây... đây ít nhất là Thượng phẩm Chân Khí Đan.
- Ta muốn nó có mặt trong buổi đấu giá ngày mai.
Thu Sơn không quan tâm đến cái Thượng phẩm Chân Khí Đan này, hắn dù gì cũng tốn 250 điểm tích lũy đổi lấy nó, không hiểu quả hắn đã kiện hệ thống từ lâu rồi.
- Tất nhiên rồi, Hương Nguyệt có thể biết cao danh quý tính ngài được không?
Cơ Hương Nguyệt cung kính nói.
Thu Sơn không nói gì lẳng lặng bỏ đi khiến 2 người càng thêm tò mò về Thu Sơn.
- Triệu tập tất cả thị vệ lại, ngày mai nâng phòng vệ lên mức tối đa.
Cơ Hương Nguyệt nói với Phong Vô Ưu.
Phong Vô Ưu 'dạ' 1 tiếng rồi lập tức thi hành.
- Đây rốt cuộc là nhân vật thần bí nào chứ???
Ở đây có thể nói là cực kỳ đông, có nhiều thứ mới lạ khiến Thu Sơn khá thích thú.
- Đừng để nó chạy thoát, mau bắt lấy nó.
Bỗng Thu Sơn nghe thấy tiếng quát tháo, hắn rời mắt khỏi mấy gian hàng rồi chen vào đám người xem có chuyện gì đang xảy ra.
- Đây là...
Thu Sơn cảm thấy kinh ngạc bởi cảnh tượng trước mặt hắn.
- Là Xà nhân.
Linh Nhi không biết làm cách nào liền đứng được bên cạnh hắn nói.
- Xà nhân?
Thu Sơn có biết thứ này, xà nhân có phần trên không khác con người nhưng phần dưới lại không phải, thay vì là đôi chân thì nó lại là chiếc đuôi dài uốn éo.
- Xà nhân? Tại sao lại xuất hiện ở đây chứ?
Thu Sơn thắc mắc, Xà nhân thường sống rất biệt lập tránh xa loài người và yêu thú, nhưng tại sao ở đây lại xuất hiện 1 Xà nhân chứ?
- Ngươi là người mới tới đúng không? Ở đây việc buôn bán nô lệ diễn ra hợp pháp, nhưng lần này lại không phải người mà là Xà nhân, xem ra Hương Nguyệt Lâu hôm nay đông người rồi.
1 đại hán đứng bên cạnh Thu Sơn giải thích cho hắn.
- Hương Nguyệt Lâu?
Nhìn gương mặt ất ơ của Thu Sơn vị đại hán tiếp tục:
- Xem ra quả thật ngươi mới tới đây, Hương Nguyệt Lâu là nơi đấu giá những vật vô cùng chân quý, vũ khí, công pháp, đan dược, ... Lần này Xà nhân này ắt được đưa tới đó để mọi người tranh giành.
- Thì ra là vậy.
Thu Sơn cuối cùng đã hiểu rồi, hắn cũng để ý kĩ Xà nhân này, dường như là nữ.
- Thả ta ra.
Mặc cho Xà nhân này có kêu la gào thét như thế nào, 1 đám người liền trói nàng lại rồi đưa đi.
Thu Sơn cũng đang định rời đi thì âm thanh hệ thống vang lên:
- Phát động nhiệm vụ đầu tiên, giải cứu công chúa Xà nhân tộc, hoàn thành thưởng 3000 điểm kinh nghiệm, 1000 điểm tích lũy, thất bại giảm 1 tiểu cảnh giới.
- Hả?
Thu Sơn ngơ ngác 1 phen, cái gì mà nhiệm vụ ở đây chứ, ta tưởng hệ thống ngươi không có thứ này? Còn nữa, cô gái Xà nhân vừa nãy là công chúa của Xà nhân tộc? Ngươi có nhầm không vậy?
Mọi chuyện diễn ra bất ngờ nên Thu Sơn không kịp hiểu hết, phải mất 1 lúc hắn mới bình tĩnh lại a.
- Đi thôi Linh Nhi, lần này có chuyện rồi.
Thu Sơn nói với Linh Nhi.
- Vâng.
Linh Nhi cũng không hỏi gì, nàng biết Thu Sơn nói có chuyện nhất định không phải giả a.
Dọc đường Thu Sơn hỏi 1 số người liền tìm đến được Hương Nguyệt Lâu nhưng ngày mai Hương Nguyệt Lâu mới mở bán đấu giá, hắn không có cách nào xâm nhập.
Thu Sơn đi đến nơi vắng người rồi lấy 1 bộ đồ mặc lên, bộ đồ màu đen bao trùm toàn bộ người hắn.
- Linh Nhi, cô cũng ẩn thân đi.
Thu Sơn nói xong liền trùm chiếc mũ lên đầu, chiếc mũ che mất nửa khuôn mặt hắn, bây giờ không còn người nào nhận biết được hắn a.
Linh Nhi cũng làm theo lời Thu Sơn, nàng cũng đã ẩn thân đi.
Thu Sơn tiến vào Hương Nguyệt Lâu, lập tức 2 thị vệ ngăn cản hắn lại:
- Hương Nguyệt Lâu không thể tùy ý ra vào, xin hỏi ngài cần gì? Nếu đến đấu giá thì xin ngày mai hãy quay lại.
- Ta có 1 thứ muốn nhờ Hương Nguyệt Lâu các người đấu giá.
Thu Sơn nói, hắn cố ý thay đổi giọng nói kiến giọng hắn trở nên khá khó nghe.
2 thị vệ nghe vậy liền lập tức thay đổi thái độ:
- Thì ra là vậy, mời ngài vào trong.
1 thị vệ dẫn Thu Sơn đến 1 căn phòng nhỏ rồi rời đi, 1 lát sau liền có 1 trung niên mặt mày tươi cười bước vào.
- Đã khiến ngài đợi lâu, tại hạ Phong Vô Ưu, là quản gia ở Hương Nguyệt Lâu này.
Người trung niên tươi cười nói.
Thu Sơn nhìn vị trung niên này không quá 30, nếu nói người này chưa có lão bà chắc Thu Sơn cũng tin sát đất a.
Thu Sơn khoát tay 1 cái, hắn lấy ra 1 lọ Chân Khí Đan đặt lên bàn.
- Đây là?
Phong Vô Ưu cầm lọ đan dược lên rồi mở nắp lấy ra 1 viên Chân Khí Đan quan sát.
- Chân Khí Đan.
Thu Sơn đáp.
- Chân Khí Đan?
Phong Vô Ưu ngạc nhiên hỏi, hắn chưa từng nghe đến cái tên Chân Khí Đan này a.
- Chân Khí Đan này là đan dược nhị phẩm, dưới Nguyên Anh sử dụng sẽ khôi phục toàn bộ chân khí.
Thu Sơn giải thích.
Phong Vô Ưu nghe xong liền giật mình suýt làm rơi lọ Chân Khí Đan.
- Thật xin lỗi, mong ngài chờ 1 chút.
Phong Vô Ưu nói xong liền vội vã rời đi.
Thu Sơn nhất thời khó hiểu, hắn còn phải chờ nữa a?
- Chủ nhân, ngài làm vậy là có ý gì?
Chu Tước cũng không hiểu hành động của Thu Sơn, hắn làm vậy có lợi ích gì chứ?
- Rồi cô sẽ sớm biết thôi.
Thu Sơn mỉm cười bí ẩn đáp.
Cũng không lâu Phong Vô Ưu liền trở lại nhưng lần này hắn không đi 1 mình, bên cạnh hắn còn có 1 nữ nhân khác.
- Đây là Cơ Hương Nguyệt, là chủ của Hương Nguyệt Lâu này.
Phong Vô Ưu nói.
Thu Sơn cũng hơi bất ngờ, chủ nhân của Hương Nguyệt Lâu lại là nữ hơn nữa còn dùng tên của mình đặt a.
Cơ Hương Nguyệt này nhìn qua vô cùng xinh đẹp nhưng cảnh giới của nàng cũng là Trúc cơ sơ kỳ, phải biết ngoại trừ các Tông môn ra thì những người bên ngoài hầu như ít ai có cảnh giới Trúc Cơ a.
- Nghe nói ngài muốn Hương Nguyệt Lâu đấu giá Chân Khí Đan, có thể cho Hương Nguyệt kiểm tra 1 chút được không?
Cơ Hương Nguyệt mỉm cười nói.
- Mời.
Thu Sơn liền để nàng tùy ý kiểm tra.
- Thứ lỗi cho Hương Nguyệt bất tài, Chân Khí Đan này đã thất truyền rất lâu nên... ngài có thể để để bọn ta kiểm chứng 1 chút được không?
Cơ Hương Nguyệt nhìn qua Chân Khí Đan cũng không dám khẳng định, nàng chỉ biết đan dược này đã thất truyền đan phương từ lâu, nàng cũng chưa bao giờ nhìn qua nó a.
- Ta chỉ có 2 lọ Chân Khí Đan, mỗi lọ 5 viên, các ngươi muốn kiểm tra cũng không có nhiều đâu.
Thu Sơn đáp.
- Tuyết Sơn Chưởng.
Cơ Hương Nguyệt bất ngờ lao tới đánh 1 chưởng vào Thu Sơn.
- Ầm.
Thu Sơn cũng chỉ vận 1 chút nội lực rồi cứng đối cứng với nàng.
Cơ Hương Nguyệt liền bị Thu Sơn đánh lùi về sau mấy bước.
- Không cần dùng cách này để tiêu hao a, đừng thử thách sự nhẫn lại của ta.
Thu Sơn gằn giọng nói.
- Hương Nguyệt biết tội, mong ngài bỏ qua cho.
Cơ Hương Nguyệt liền cúi người xin lỗi, vừa rồi nàng 1 phần cũng tò mò về thực lực Thu Sơn nên mới thử hắn 1 chút, nhưng nàng không ngờ Thu Sơn lại cao thâm như vậy.
Thu Sơn cũng không nói gì, hắn biết nàng không có ý định hại hắn.
Cơ Hương Nguyệt lấy 1 viên Chân Khí Đơn nuốt xuống, nàng biết 1 người như Thu Sơn chắc chắn không đến đây để lừa gạt, hắn chắc chắn là cao nhân không thể đắc tội nên nàng mới không ngần ngại nuốt xuống.
- Cảm giác này...
Cơ Hương Nguyệt cũng kinh sợ bởi tác dụng của Chân Khí Đan này.
- Tốc độ khôi phục này không phải đan dược nhị phẩm có thể có được, đây... đây ít nhất là Thượng phẩm Chân Khí Đan.
- Ta muốn nó có mặt trong buổi đấu giá ngày mai.
Thu Sơn không quan tâm đến cái Thượng phẩm Chân Khí Đan này, hắn dù gì cũng tốn 250 điểm tích lũy đổi lấy nó, không hiểu quả hắn đã kiện hệ thống từ lâu rồi.
- Tất nhiên rồi, Hương Nguyệt có thể biết cao danh quý tính ngài được không?
Cơ Hương Nguyệt cung kính nói.
Thu Sơn không nói gì lẳng lặng bỏ đi khiến 2 người càng thêm tò mò về Thu Sơn.
- Triệu tập tất cả thị vệ lại, ngày mai nâng phòng vệ lên mức tối đa.
Cơ Hương Nguyệt nói với Phong Vô Ưu.
Phong Vô Ưu 'dạ' 1 tiếng rồi lập tức thi hành.
- Đây rốt cuộc là nhân vật thần bí nào chứ???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.