Chương 10: Rèn luyện
Ngáo có đào tạo
17/11/2019
Sáng hôm sau, Thu Sơn dậy từ sớm, hắn đã quyết định đến Đại Ngàn Sơn Lâm để
rèn luyện, vì không muốn mọi người lo lắng nên hắn chỉ để lại 1 mảnh
giấy rồi rời đi.
Hắn biết lần rèn luyện này cực kì nguy hiểm nhưng hắn buộc phải mạnh lên.
- Lần này đi không biết bao lâu mới trở lại.
Thu Sơn lưu luyến đứng trước ngôi nhà, ngắm nghía một hồi lâu hắn xoay bước dời đi.
Ra khỏi trấn, Thu Sơn lao thẳng về phía Đại Ngàn Sơn Lâm, hắn không biết rằng lần này đi có 1 bi kịch đang chờ hắn ở Thanh Ngọc trấn.
Khi tới Đại Ngàn Sơn Lâm thì trời cũng đã sáng từ lâu, hắn đầu tiên sẽ không vào sâu bên trong chờ cho có đủ thực lực rồi mới tiến vào sâu, ở Đại Ngàn Sơn Lâm đi vào càng sâu yêu thú càng mạnh, còn về con Nhất biến lục trọng Tử Hà Ngô Công lần trước do đóa Lam Diệc Thảo kia đã được 100 năm nên nó mới ra ngoài bìa rừng này, khi hái Lam Diệc Thảo và được hệ thống thông báo hắn cũng hơi ngạc nhiên rồi từ từ hiểu ra.
- Ngươi là con mồi đầu tiên.
Đi 1 quãng đường Thu Sơn dừng lại trước 1 con Lục Ngọc Thiềm, Lục Ngọc Thiềm là yêu thú Nhất biến tam trọng, thân thể nhưng vô cùng nhanh nhẹn và có chiếc lưỡi cực kì lợi lại.
Lấy ra Vô Danh Kiếm, Thu Sơn từ từ lại gần con Lục Ngọc Thiềm.
Bước đi không tiếng động hắn muốn lại đủ gần để có thể đánh lén.
- Ngươi chết chắc rồi.
Thu Sơn đưa kiếm lên, khóe miệng hắn cong lên đầy tự tin.
- Vù... Xoẹt!!!
Trong chớp mắt hắn đã đứng trước người con Lục Ngọc Thiềm.
- Thật không ngờ dễ dàng như vậy, đúng là trước đây ta không biết vận dụng Ảo Ảnh Vô Biên a.
Thu Sơn nói xong con Lục Ngọc Thiềm liền chia 5 xẻ 7 rơi xuống dưới đất.
- Chúc mừng kí chủ chém giết Nhất biến tam trọng Lục Ngọc Thiềm, nhận được 50 điểm tích lũy, 300 điểm kinh nghiệm.
- Cũng không tệ.
Nghe được hệ thống thông báo, Thu Sơn hài lòng thu kiếm lại rồi tiếp tục tiến vào trong Đại Ngàn Sơn Lâm.
Thời gian lặng lẽ trôi qua...
Đã được 1 tháng từ khi Thu Sơn hắn vào Đại Ngàn Sơn Lâm.
- Cũng nên trở về 1 chuyến.
Thu Sơn cả người dơ dáy nói.
Hắn vừa chém giết 1 con Linh Xà Nhất biến thất trọng, đúng vậy, là 1 con yêu thú Nhất biến thất trọng. Trong 1 tháng nay hắn đã đột phá Luyện khí tầng 9, với cái tốc độ kinh người này cũng hẳn được coi là có chút quái vật. Trong lúc ở đây hắn phải uống nước suối, ăn thịt yêu thú, ngủ trên cây, hắn còn gặp 1 số nhóm người cũng như hắn vào đây để săn yêu thú, Thu Sơn hắn không muốn dính líu nhiều vì hắn vào đây để rèn luyện nên hắn lựa chọn tránh xa.
- Tên: Thu Sơn
- Tuổi: 11
- Điểm kinh nghiệm: 7000/20000
- Cảnh giới: Luyện khí tầng 9
- Chức nghiệp: Không
- Tích lũy: 4050
"Cũng đủ nhìn a" Thu Sơn hắn thầm nghĩ.
- Không biết Nhạc phụ, Nhạc mẫu cùng Tiểu Thanh có khỏe không, thật mong đợi.
Thu Sơn vừa đi vừa cười, nhìn hắn bộ dáng lúc này thật không bình thường chút nào. Người dơ dáy, quần áo rách nát, miệng còn cười cười, người khác nhìn vào nghĩ hắn bình thường mới lạ.
Hắn vội vội vàng vàng lao thẳng về phía Thanh Ngọc trấn.
Mất không quá nhiều thời gian, cuối cùng hắn cũng đã tới nơi, đang lúc vui vẻ thì hắn bỗng nhận thấy 1 điều lạ...
- Tại sao lại yên tĩnh như vậy???
Thu Sơn thu nụ cười trên mặt lại, hắn cảm thấy không bình thường 1 chút nào, Thanh Ngọc trấn thường ngày không thể nói là đông đúc nhộn nhịp được nhưng vẫn có rất nhiều người qua lại trong trấn, tại sao hôm nay lại yên tĩnh như vậy?
Thấy vậy hắn liền lao thẳng về nhà, hắn có 1 dự cảm không lành...
Trở về nhà điều đâu tiên hắn thấy là căn nhà đã bị đổ sập hoàn toàn, sau đó hắn thấy 2 người nằm trên đất, tim hắn đập mạnh mắt mở lớn dường như không dám tin vào những gì hắn thấy.
Hắn biết lần rèn luyện này cực kì nguy hiểm nhưng hắn buộc phải mạnh lên.
- Lần này đi không biết bao lâu mới trở lại.
Thu Sơn lưu luyến đứng trước ngôi nhà, ngắm nghía một hồi lâu hắn xoay bước dời đi.
Ra khỏi trấn, Thu Sơn lao thẳng về phía Đại Ngàn Sơn Lâm, hắn không biết rằng lần này đi có 1 bi kịch đang chờ hắn ở Thanh Ngọc trấn.
Khi tới Đại Ngàn Sơn Lâm thì trời cũng đã sáng từ lâu, hắn đầu tiên sẽ không vào sâu bên trong chờ cho có đủ thực lực rồi mới tiến vào sâu, ở Đại Ngàn Sơn Lâm đi vào càng sâu yêu thú càng mạnh, còn về con Nhất biến lục trọng Tử Hà Ngô Công lần trước do đóa Lam Diệc Thảo kia đã được 100 năm nên nó mới ra ngoài bìa rừng này, khi hái Lam Diệc Thảo và được hệ thống thông báo hắn cũng hơi ngạc nhiên rồi từ từ hiểu ra.
- Ngươi là con mồi đầu tiên.
Đi 1 quãng đường Thu Sơn dừng lại trước 1 con Lục Ngọc Thiềm, Lục Ngọc Thiềm là yêu thú Nhất biến tam trọng, thân thể nhưng vô cùng nhanh nhẹn và có chiếc lưỡi cực kì lợi lại.
Lấy ra Vô Danh Kiếm, Thu Sơn từ từ lại gần con Lục Ngọc Thiềm.
Bước đi không tiếng động hắn muốn lại đủ gần để có thể đánh lén.
- Ngươi chết chắc rồi.
Thu Sơn đưa kiếm lên, khóe miệng hắn cong lên đầy tự tin.
- Vù... Xoẹt!!!
Trong chớp mắt hắn đã đứng trước người con Lục Ngọc Thiềm.
- Thật không ngờ dễ dàng như vậy, đúng là trước đây ta không biết vận dụng Ảo Ảnh Vô Biên a.
Thu Sơn nói xong con Lục Ngọc Thiềm liền chia 5 xẻ 7 rơi xuống dưới đất.
- Chúc mừng kí chủ chém giết Nhất biến tam trọng Lục Ngọc Thiềm, nhận được 50 điểm tích lũy, 300 điểm kinh nghiệm.
- Cũng không tệ.
Nghe được hệ thống thông báo, Thu Sơn hài lòng thu kiếm lại rồi tiếp tục tiến vào trong Đại Ngàn Sơn Lâm.
Thời gian lặng lẽ trôi qua...
Đã được 1 tháng từ khi Thu Sơn hắn vào Đại Ngàn Sơn Lâm.
- Cũng nên trở về 1 chuyến.
Thu Sơn cả người dơ dáy nói.
Hắn vừa chém giết 1 con Linh Xà Nhất biến thất trọng, đúng vậy, là 1 con yêu thú Nhất biến thất trọng. Trong 1 tháng nay hắn đã đột phá Luyện khí tầng 9, với cái tốc độ kinh người này cũng hẳn được coi là có chút quái vật. Trong lúc ở đây hắn phải uống nước suối, ăn thịt yêu thú, ngủ trên cây, hắn còn gặp 1 số nhóm người cũng như hắn vào đây để săn yêu thú, Thu Sơn hắn không muốn dính líu nhiều vì hắn vào đây để rèn luyện nên hắn lựa chọn tránh xa.
- Tên: Thu Sơn
- Tuổi: 11
- Điểm kinh nghiệm: 7000/20000
- Cảnh giới: Luyện khí tầng 9
- Chức nghiệp: Không
- Tích lũy: 4050
"Cũng đủ nhìn a" Thu Sơn hắn thầm nghĩ.
- Không biết Nhạc phụ, Nhạc mẫu cùng Tiểu Thanh có khỏe không, thật mong đợi.
Thu Sơn vừa đi vừa cười, nhìn hắn bộ dáng lúc này thật không bình thường chút nào. Người dơ dáy, quần áo rách nát, miệng còn cười cười, người khác nhìn vào nghĩ hắn bình thường mới lạ.
Hắn vội vội vàng vàng lao thẳng về phía Thanh Ngọc trấn.
Mất không quá nhiều thời gian, cuối cùng hắn cũng đã tới nơi, đang lúc vui vẻ thì hắn bỗng nhận thấy 1 điều lạ...
- Tại sao lại yên tĩnh như vậy???
Thu Sơn thu nụ cười trên mặt lại, hắn cảm thấy không bình thường 1 chút nào, Thanh Ngọc trấn thường ngày không thể nói là đông đúc nhộn nhịp được nhưng vẫn có rất nhiều người qua lại trong trấn, tại sao hôm nay lại yên tĩnh như vậy?
Thấy vậy hắn liền lao thẳng về nhà, hắn có 1 dự cảm không lành...
Trở về nhà điều đâu tiên hắn thấy là căn nhà đã bị đổ sập hoàn toàn, sau đó hắn thấy 2 người nằm trên đất, tim hắn đập mạnh mắt mở lớn dường như không dám tin vào những gì hắn thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.